Tiên Ngục

Chương 456: Chương 456: Xâm nhập Linh Dược Sơn (thượng)




Đáng tiếc là, quay về phường thị kiểm tra một phen, mới biết, sáu người của Linh Dược Sơn đã đi được nửa canh giờ.

Phường thị nơi này cách Linh Dược Dơn chưa đến vạn dặm, đối với Kim Đan tu sĩ mà nói, hơn một canh giờ là có thể về đến sơn môn. Tô Triệt cho dù dốc hết tốc lực đuổi theo chúng, cũng vì cách Linh Dược Sơn quá gần, mà không tiện động thủ.

Không thể vì nhỏ mất lớn, không được quên mất mục đích căn bản của chuyến đi lần này, chính là vì Lô Trường Thanh mà đến.

Lão Hắc mặc dù rất tiếc con Linh Thảo Oa vô cùng đáng yêu kia, nhưng cũng không vì nguyên nhân bản thân, tạo cho chủ nhân bất cứ phiền phức gì. Cho nên, mặc dù tiếc lắm, nhưng cũng im lặng không nói.

Tô Triệt sao không đoán được tâm tư hắn, liền nói:

- Giải quyết xong Lô Trường Thanh, bàn xong chính sự, nếu tình huống cho phép, ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi tìm linh khuê nữ về. Được chứ?

- Chủ nhân, không nên vì thế mà mạo hiểm, bỏ đi.

Lão Hắc buồn phiền nói.

- Xem rồi tính, không cần vội quyết định,

Tô Triệt cười nói.

Mai phục ở phường thị, khoảng nửa khắc sau, Tô Triệt bắt được một Trúc Cơ kỳ Linh Dược Sơn đệ tử, sau đó biến thành tướng mạo hắn, điều khiển một thanh linh khí phi kiếm thuộc về hắn, bay về phía Linh Dược Sơn.

Sau khi xâm nhập vào Linh Dược Sơn, Tô triệt cũng phải trải nghiệm cuộc sống của một gián điệp rốt cục là cảm giác gì.

Linh Dược Sơn, đan đạo môn phái hàng đầu tu chân giới, sơn môn trọng địa tổng cộng có một trăm linh tám tòa đại sơn cao mấy ngàn trượng, tổ thành một tụ linh đại trận thốn thiên nạp địa, cung cấp linh lực vô hạn cho hàng trăm vạn mẫu linh thảo dược viên của khu vực trung tâm. Linh Dược Sơn tông môn truyền thừa hơn ba vạn năm, nghe nói trong dược viên, dược linh ngàn năm tuyệt phẩm linh thảo nhiều vô số kể, đều là tài phú quý giá do lão tổ tông môn lưu truyền lại.

Môn nhân đương đại vừa hưởng thụ tài phú này, vừa làm rất nhiều việc, để có được thật nhiều tài phú lưu lại cho hậu bối mấy ngàn năm sau, làm vậy, Linh Dược Sơn mới có thể trượng thịnh bất suy, vĩnh viễn không khô kiệt.

Danh xưng của một trăm linh tám tòa đại sơn, lấy từ ba mươi sáu Thiên Cương Tinh, bảy mươi hai Địa Sát Tinh, Tô Triệt lúc này đang đóng giả thành Trúc Cơ đệ tử, thuộc Địa Chính Tinh trong bảy mươi hai Địa Sát Tinh, cũng gọi là Địa Chính Sơn.

Lô Trường Thanh, mục tiêu chủ yếu của lần hành động này, cũng là chưởng sơn tôn giả của Thiên Anh Sơn, một trong ba mươi sáu Thiên Cương Tinh, Kim Đan trung kỳ tu vi, thập nhị phẩm luyện đan sư, hạch tâm trưởng xếp hạng thứ ba trong tông môn đan phòng.

Có thể nói là vị cao quyền trọng, thân phận hiển hách, so sánh mà nói, địa vị của hắn không thua kém gì thập đại chủ phong tôn giả Thiên Huyền Tông.

Thử nghĩ cũng biết, xâm nhập Thiên Huyền Tông sơn môn ám sát một vị chủ tông tôn giả khó như thế nào, thì ám sát Lô Trường Thanh khó như thế ấy.

Có thể nói, chuyện như thế này, đổi thành Thiên Huyền Tông Mộc Dạ sư tổ sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng, Tô Triệt dựa vào yểm linh chi thuật của mình, lại có cơ hội có được thành công.

Đương nhiên, bản thân Tô Triệt cũng biết, lần này, sẽ phải đối mặt với một trận khiêu chiến cực kỳ lớn. Chỉ có điều, để mở tầng thứ ba Tiên Ngục, Tô Triệt dám mạo hiểm. Mỗi một bước đều cực kỳ tỉ mỉ, vạn phần cẩn trọng, bởi vậy, Tô Triệt không nóng lòng hành động, mà ở lại hai ngày trong hoang dã, cho lão Hắc đủ thời gian, thẩm vấn La Liêm kia, đem tất cả tình huống mà hắn biết được điều tra rõ ràng.

La Liêm, chính là nội môn Trúc Cơ đệ tử, đan sư lục phẩm mà Tô Triệt giả dạng. Mặc dù chỉ là thân phận tạm thời, nhưng cũng phải xử lý cẩn trọng, không thể vì thế mà xuất hiện sơ hở.

Chuẩn bị đầy đủ, Tô Triệt quang minh chính đại tiến vào sơn môn, trở về động phủ tu luyện thuộc về mình trên Địa Chính Sơn.

- Bước đầu tiên rất đơn giản, phải dùng thân phận La Liêm, tìm một lý do thích hợp đến Thiên Anh Sơn, tùy cơ bắt một đệ tử chân truyền Thiên Anh Sơn, sau khi đổi thân phận, mới có cơ hội tiếp xúc Lô Trường Thanh.

Tô Triệt nói với lão Hắc:

- Thân ở trọng địa siêu cấp môn phái sơn môn, không thể không chút kiêng kỵ càn rỡ bắt người, nếu làm cho quá nhiều người biến mất, có khả năng kinh động bốn Nguyên Anh lão tổ Linh Dược Sơn. Cho nên, ta là sơ bộ tính toán, bao gồm Lô Trường Thanh trong đó, không được mất tích quá năm người.

- Vâng, chủ nhân.

Lão Hắc gật đầu nói.

- Nhất là lão già Thần Húc trước sau gặp chủ nhân hai lần, nếu không cẩn thận gặp hắn, dịch dung thuật của người cao minh đến đâu cũng khó an toàn.

- Không sai.

Tô Triệt trong lòng gật đầu, mỗi một vị Nguyên Anh lão tổ đều không thể đánh giá thấp, Thần Húc từng gặp qua mình, rất khó nói, yểm linh chi thuật của mình liệu có bị hắn nhìn ra hay không. Cho nên, Thần Húc có thể gọi là nguyên tố nguy hiểm lớn nhất của lần hành động này.

- Môn quy Linh Dược Sơn cực nghiêm, các đệ tử nếu không có lý do chính đáng, không được đi lại lung tung.

Lão Hắc lại nói:

- Muốn đến Thiên Anh Sơn, đúng là cần phải có một lý do hợp lý.

- Không cần chúng ta phí sức, để La Liêm thật nghĩ cách.

Tô Triệt trả lời.

Lão Hắc liền gọi La Liêm đến trước mặt, nói ra câu hỏi tương tự với hắn.

La Liêm tướng mạo hơn ba mươi tuổi, thân hình hơi gầy, ngũ quan đoan chính, ở trong Tiên Ngục hai ngày, sớm đã bị lão Hắc làm cho vô cùng dễ bảo, cẩn thận cân nhắc một lúc, mới lí nhí trả lời:

- Có một phương pháp thích hợp nhất...

Nửa canh giờ sau, Tô Triệt đi ra ngoài động phủ, đến Địa Chính Sơn Nội Vụ Đường, tìm một nội vụ chấp sự có tu vi Trúc Cơ kỳ tên gọi Du Chính.

- Du Chính sư huynh.

Tô Triệt hành lễ trước.

Theo như La Liêm nói, hắn cùng Du Chính tư giao không tệ, gặp mặt không cần quá khách khí.

- La Liêm sư đệ, sao quay về nhanh vậy?

Du Chính ngồi trước án đang xử lý công vụ, ngẩng đầu cười nói:

- Xem ra, chuyến đi này cực kỳ thuận lợi.

La Liêm đến Thiên Long Bộc phường thị, chính là để bán đi một số đan dược do cá nhân luyện chế, quá trình giao dịch đúng là rất thuận lợi, nên mới rời đi sớm hai ngày, ai ngờ rơi ngay vào bẫy mà Tô Triệt giăng sẵn.

Cho nên nói, vận khí con người, thực sự rất khó đoán, một khắc trước còn đang đắc chí vận khí mình không tệ, một khắc sau chưa chắc đã được như vậy...

Vì Linh Dược Sơn và Thiên Huyền Tông đã là quan hệ đối lập triệt để, cho nên, bắt giữ bất cứ ai của Linh Dược Sơn, Tô Triệt đều không cảm thấy áy náy.

Nếu đã là thế lực đối địch, quản hắn nhân phẩm tốt xấu, đều có thể bắt giữ, giống như quan hệ chiến tranh giữa các quốc gia thế tục, trên chiến trường, không có người tốt người xấu, chỉ có người mình và kẻ địch.

Tô Triệt ngồi xuống, cùng Du Chính tán gẫu mới câu, sau đó bước vào vấn đề chính, thấp giọng nói:

- Sư huynh, đệ muốn đi Thiên Anh Sơn một chuyến, huynh sắp xếp cho đệ một nhiệm vụ đi mượn linh thảo đi.

Các sơn mượn linh thảo của nhau, bổ sung thiếu hụt cho nhau, là việc hết sức bình thường. Các linh thảo dược viên của thập đại chủ phong Thiên Huyền Tông, cũng xảy ra rất nhiều chuyện đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.