Tiên Ngục

Chương 989: Chương 989: Ước định tạm thời (thượng)




Nếu như nói, có thể ở trước phi thăng, liền có thể thu hoạch một hồi cơ duyên khó được, sớm có một chút căn cơ, mặc dù ở bên trong Tiên Giới cũng là tiên khí pháp bảo giá trị xa xỉ, tình huống tự nhiên sẽ khác nhau rất lớn. Trong túi quần có tiền, đi tới chỗ nào cũng không sợ, đây là một đạo lý đơn giản nhất.

Mà bây giờ, trong Tiên Ngục chứa đựng những cái gọi là thiên tài địa bảo kia, đến Tiên Giới khẳng định đều là không đáng một đồng, chỉ có thể dùng để chế tạo thế giới bên trong Tiên Ngục, đối với mình mà nói, tác dụng không quá lớn.

- Đúng vậy chủ nhân, nếu chúng ta tiến đến Tiên Giới, sẽ biến thành một kẻ nghèo hàn, ngoại trừ Ma Thần chi cốt của Thôn Thiên Thử, thật đúng là cầm không ra vật gì có thể làm giao dịch cùng người khác.

Lão Hắc cũng thầm nói:

- Chỉ là, thân làm một tiên nhân tầng dưới chót vừa mới phi thăng, nếu như mạo hiểm lấy Ma Thần chi cốt ra, có khả năng đưa tới họa sát thân cho mình. Nói đến nói đi, Tiên Ma chiến trường thật đúng là nên đến một lần.

Trong nội tâm Tô Triệt gật đầu:

- Đúng vậy, những năm gần đây, ta đã thành thói quen tiêu tiền như nước, nếu thoáng cái biến thành kẻ nghèo hàn, nhất định sẽ không thích ứng được, xác thực hẳn là sớm chuẩn bị chút ít. . .

Suy nghĩ cẩn thận những sự tình này, Tô Triệt liền hỏi:

- Như vậy, làm sao thông qua không gian thông đạo này, tìm được Tiên Ma chiến trường? Đối với cái này, các ngươi có đề nghị gì không?

- Tạm thời còn không có.

Thiếu niên thanh tú mỉm cười trả lời:

- Loại sự tình này gấp không được, chỉ có thể nói cơ duyên chưa tới. Huống hồ, chúng ta cũng cần cũng đủ thời gian để thích ứng Khởi Nguyên ma khí, nói như thế nào, cũng phải cần vài thập niên mới được. Ở trong lúc này, chuyện gì cũng có khả năng phát sinh.

Tô Triệt gật gật đầu, lại hỏi:

- Mở ra Tiên Ma chiến trường, cần chín người có đủ tiên nguyên chi lực, ta chỉ là Độ Kiếp kỳ, khẳng định không thể tính toán ở trong. Ba người các ngươi, hơn nữa. . .

Nói đến đây, ánh mắt dừng lại ở trên người Tuyệt Trần Cốc chủ. Cho tới bây giờ, người kia đều không có minh xác tỏ thái độ, có cảm thấy hứng thú đối với Tiên Ma chiến trường hay không.

- Không cần phải tính cả ta.

Tuyệt Trần Cốc chủ lắc đầu nói ra:

- Ta nói rồi, ta phải mau chóng phản hồi Tiên Giới, tính lên còn có không đến bốn mươi tám năm, khẳng định không thể chia xẻ trận cơ duyên Tiên Ma chiến trường này cùng các ngươi.

- A?

Lời vừa nói ra, khiến cho ba người thiếu niên thanh tú cảm thấy ngoài ý muốn, không nghĩ tới, thực sự có người nguyện ý buông tha cho cơ hội khó được như thế. Chuyện tình như thế nào, còn trọng yếu hơn cả Tiên Ma chiến trường?

Tuyệt Trần Cốc chủ có thể đoán được suy nghĩ trong lòng của bọn hắn, vô cùng đơn giản nói ra hai chữ:

- Tính mệnh!

Tính mệnh, so với bất luận bảo tàng gì cũng trọng yếu hơn.

- Nói cách khác, nếu không thể kịp thời chạy về Tiên Giới, hắn sẽ mất mạng. . .

Lão Hắc lập tức làm ra chủ ý, cười hắc hắc nói:

- Chủ nhân, đến lúc đó, nghĩ biện pháp cuốn lấy hắn, không cho hắn phản hồi Tiên Giới, hại chết hỗn đản này!

Đương nhiên, đây chỉ là một câu vui đùa, Tô Triệt cùng lão Hắc đều là trong lòng hiểu rõ, nếu hắn muốn đi, khẳng định ngăn không được!

Huống hồ, mặc dù muốn thu thập hắn, Tô Triệt cũng sẽ không chọn lựa thủ đoạn xấu xa như vậy, mà xác nhận. . . Tương lai, nếu như gặp ở Tiên Giới, chính là ngày mình đòi nợ!

Kế tiếp, ba người thiếu niên thanh tú tự báo danh hào, cũng coi như sơ bộ đạt thành ước định hợp tác cùng Tô Triệt.

Ba người bọn hắn xưng hô đều rất quái lạ, thiếu niên thanh tú tự xưng là Vân Phiến công tử, lão giả đen gầy tự xưng là Hắc Nha, trung niên khôi ngô gọi là Lão Ngưu.

- Đều là chút ít quái nhân, nghe những xưng hô này liền biết. . .

Đối với cái này, Tô Triệt cũng chỉ là cười trong nội tâm, xưng hô mà thôi, cũng không trọng yếu.

Kể từ đó, Tuyệt Trần Cốc chủ ngược lại biến thành một người ngoài cuộc, bất quá, hắn còn nhắc nhở:

- Trong vòng mười năm, còn sẽ có một ít lão quái vật không nên tồn tại ở thế gian lục tục chạy đến, bọn họ cũng biết bí mật của Tiên Ma chiến trường, khẳng định cũng muốn tham đến. Chờ xem đi, cục diện nhất định sẽ phi thường hỗn loạn, mấy người các ngươi, hẳn là sớm nên chuẩn bị.

Nói đến đây, hắn giống như cười mà không phải cười nhìn Tô Triệt:

- Nói không chừng, sẽ có vài nhóm người kịch liệt tranh đoạt chìa khóa bảo tàng như ngươi, Tô Triệt, chú ý một ít, nếu không sẽ bị người xé nát.

Tô Triệt thần thái bình tĩnh, không có làm ra phản bác gì, bởi vì, hắn nói rất có đạo lý.

Vân Phiến công tử gật đầu đáp:

- Nhân tâm khó dò, loại tình hình này quả thật có khả năng phát sinh. Thiên Vũ tiểu hữu, chuyện này còn cần ngươi hết sức phối hợp a!

- Yên tâm đi.

Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu:

- Ta là người nói lời giữ lời, đã đạt thành ước định cùng ba người các ngươi, bất luận như thế nào, cũng không thể thiếu các ngươi tham dự.

Ba người Vân phiến cùng một chỗ nói lời cảm tạ, thái độ cũng có chút thành khẩn.

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục cảm thán:

- Trong lúc bất tri bất giác, chủ nhân ngươi lại thành bánh trái cho mọi người tranh đoạt, đây cũng là vận mệnh a. . .

- Vận mệnh. . .

Trong lòng Tô Triệt nói ra:

- Cũng chỉ có thể giải thích như vậy.

Kế tiếp một đoạn thời gian, lại lần nữa trở về trạng thái bình tĩnh, Tô Triệt đại lượng thu Khởi Nguyên ma khí, chứa đựng ở bên trong không gian Tiên Ngục, tạm gác lại sau này không ngừng chế tạo Ngũ Thải Linh quả.

Bên kia, tốc độ hấp thu của Tuyệt Trần Cốc chủ cũng không chậm, hơn nữa, hắn còn có thể lợi dụng Khởi Nguyên ma khí được lợi chính thức.

Về phần ba người Vân Phiến công tử, Hắc Nha cùng Lão Ngưu, mặc dù cũng là ma tu, nhưng mà, cảm giác hấp thu Khởi Nguyên ma khí, lại có vẻ cẩn cẩn dực dực, cực kỳ cẩn thận, tốc độ hấp thu của ba người cộng lại, này cũng không bằng một phần mười của Tô Triệt hoặc Tuyệt Trần. Bởi vậy, sáu lỗ kim trên viên cầu ngân sắc kia, tạm thời mà nói còn dùng đủ, không cần tiếp tục phá hư phong ấn. Bất quá mọi người đều biết, loại cục diện này chỉ là tạm thời, hỗn loạn cùng phiền toái chính thức, rất nhanh sẽ xuất hiện.

Ba tháng sau, lại có hai lão quái vật không biết từ nơi nào đuổi tới chỗ này. Một tên đầu lớn như cái đấu, tướng ngũ đoản, coi như nhân sĩ dị dạng. Tên còn lại toàn thân cao thấp bao phủ một đoàn huyết vụ, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng vang cô lỗ lỗ quái dị, giống như có đồ vật gì đó giấu ở trong huyết vụ, đang vô cùng tham lam nuốt chửng lấy cái gì đó. Tóm lại, tạo hình hai người này xem xét chính là tà ác cực đoan, vừa so sánh cùng bọn họ, ba người Vân Phiến đến sớm nhất, liền có vẻ cực kỳ bình thường, tinh khiết giống như Tuyết Liên ngọc oánh. . .

- Tuy nói người không thể xem bề ngoài, chỉ là, chỉ nhìn tạo hình hai người này, ta cũng không muốn phát sinh bất luận tiếp xúc gì cùng bọn hắn, chứ đừng nói là hợp tác với bọn họ, cùng nhau thăm dò Tiên Ma chiến trường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.