Tiên Ngục

Chương 558: Chương 558: U Minh luyện ngục




U Minh chưởng môn không chút nào che giấu tâm tư đối với hai kiện đạo khí, trong mắt hiện lên tinh quang.

- Công kích của ngươi không phá được phòng ngự của ta, tốc độ của ngươi cũng không theo kịp chúng ta.

Tô Triệt lắc đầu cười nói:

- Ta thực sự không nhìn ra, duyên phận mà ngươi chờ đợi kia làm sao có thể trở thành hiện thực.

- Mặc kệ như thế nào, nếu đã gặp thì nhất định ta phải tranh thủ một chút.

U Minh chưởng môn trầm giọng trả lời.

- Quả thực ta có cảm giác kiếp trước của ngươi là ma quỷ a.

Tô Triệt nhỏ giọng nói thầm, câu này cũng chỉ có Thái Võ và Thiên Âm nghe được lời hắn nói.

Nói nhiều cũng vô ích, địch ta song phương đều dự định động thủ.

Hô!

U Minh chưởng môn triệu hồi ra trung phẩm đạo khí U Minh Ma Long phiên, trong lúc huy vũ, trong hư không sinh ra từng đạo sóng gợn kỳ lạ, lập tức ngưng tụ thành xiềng xích bằng kình khí giống như thực chất, hướng về phía ba người Tô Triệt đánh tới.

U Minh tỏa liên!

Đây chính là một loại thần thông cầm nã mà U Minh chưởng môn am hiểu nhất, phong tỏa, trấn áp đối thủ, thông qua sự tăng phúc của U Minh Ma Long Phiên, uy lực lại càng đề thăng mấy lần.

Lại nói tiếp, phòng ngự của Cự Phú không sợ công kích mạnh mẽ, thế nhưng khi đối đầu với loại công kích có tính ràng buộc như thế này, nếu như không thể tránh thoát thì rất dễ bị đối phương vây tại chỗ, không thể động đậy.

Chỉ là, lúc này đối phó với U Minh tỏa liên không cần Tô Triệt phiền não, tự có Thiên Âm xuất thủ đáp lại mà Tô Triệt đánh ra ba mươi ba Phá Diệt quyền, mục tiêu công kích chính là tên mặt ngựa dùng ánh mắt cực kỳ hung ác nhìn hắn - Viêm Cốt kia.

Đối với Phá Diệt Quyền của Tô Triệt, Viêm Cốt đã từng tự mình trải nghiệm qua không dưới ba trăm lần, trong lòng đã sớm có đề phòng, đương nhiên, bởi vì theo quán tính tư duy cho nên hiện tại hắn còn đang cho rằng, uy lực của Phá Diệt Quyền hiện tại so với nửa năm trước không khác là mấy.

Nửa năm mà thôi, tu vi của hắn vẫn là Kim Đan hậu kỳ, quyền kình này có thể mạnh mẽ hơn sao?

Thế nhưng hắn lại không biết, chỉ cần ba ngày cũng có khi phải nhìn bằng con mắt khác xưa, lúc này, Viêm Cốt một lần nữa lại được Tô Triệt cho cảm nhận tư vị bị vũ nhục ra sao...

Trên tay Viêm Cốt cầm Hỗn Nguyên Bàn Long Côn, một kiện hạ phẩm linh bảo, pháp bảo bản mạng của hắn là Bạch Ngọc Cốt Trảo sau khi bị Tô Triệt đoạt đi, hắn cũng không có trở lại Mạc Lam Tinh tìm pháp bảo khác. Hỗn Nguyên Bàn Long côn này là chưởng môn sư huynh đưa cho hắn, cùng với thuộc tính công pháp của hắn bất đồng, điều khiển thực sự không tiện tay.

Ô ô ô...

Viêm cốt huy vũ đại côn phóng ra hơn mười đạo côn ảnh tử kim sắc, nhất nhất đáp lại Phá Diệt quyền kình đang đánh tới.

Vốn tưởng rằng, lấy công đối công, có thể khiến trung hòa Phá Diệt Quyền kình của hắn, thế nhưng... Ầm ầm ầm, mấy tiếng nổ vang liên tiếng vang lên, sắc mặt Viêm Cốt đột nhiên đại biến, cả kinh.

Hơn mười đạo côn ảnh bị đánh nát, dư thế Phá Diệt Quyền Kình vẫn như cũ trực chỉ về hướng Viêm Cốt đánh tới.

Không nghĩ tới!

Viêm Cốt thực không ngờ, thần thông quyền pháp của tên tiểu tử thối kia, uy lực của nó không ngờ so với nửa năm trước còn tăng lên mấy lần. Lúc này, quyền kình đã vọt tới trước mặt, tránh né đã không còn kịp nữa, chỉ có thể lấy cương khí hộ thân ngạnh kháng mà thôi.

- Chết tiệt, trong lúc sơ ý lại trúng phải mưu kế của tiểu tử này rồi!

Trong đầu Viêm Cốt hiện lên ý nghĩ như vậy, ánh mắt dữ tợn hét lớn một tiếng, thôi động chân nguyên, điên cuồng huy động Bàn Long côn, đồng thời bộc phát ra lực phòng ngự mạnh nhất.

Rầm rầm rầm...

Hơn mười Phá Diệt Quyền kình, toàn bộ đều trúng mục tiêu là Viêm Cốt, đại bộ phận đều bị hắn huy vũ Bàn Long Côt cản lại, bằng vào hạ phẩm linh bảo này có thể giúp hắn thừa nhận đả kích, thế nhưng, vẫn còn bốn đạo Phá Diệt Quyền Kình phá tan côn ảnh, đánh vào thân thể hắn.

Bang bang bang bang!

Bốn âm thanh trầm muộn vang lên, giống như nắm tay của Tô Triệt phá tan cương khí hộ thân, đánh vào ngực Viêm Cốt, giống như là đánh vào bao cát, đánh bay hắn ra bên ngoài.

Giữa không trung, Viêm Cốt không ngừng xoay tròn, khó có thể dừng lại, trong ngực rõ ràng đã bị lõm xuống, hai mắt đỏ hồng, một ngụm tiên huyết sắp sửa phun ra, lại bị hắn mạnh mẽ nuốt ngược trở lại.

Tuy nói là thụ thương, thế nhưng đó cũng chỉ là vết thương nhẹ mà thôi.

Tuy nói rằng nguyên nhân chủ yếu là bởi vì Viêm Cốt đánh giá thấp Tô Triệt, còn đang lấy ánh mắt nửa năm trước nhìn đối thủ, nhưng hôm nay có thể nhìn rõ, uy lực của Phá Diệt Quyền quả thực là kinh nhân, có tư cách làm cho Nguyên Anh tu sĩ bị thương nặng.

Đông! Đông! Đông!

Liên tục ba tiếng chuông vang lên, Thiên Âm chi chung đồng thời phát uy, hướng về phía U Minh tỏa liên đánh tan.

U Minh chưởng môn cũng không để ý tới Viêm Cốt đang bị thương, với tu vi Nguyên Anh kỳ, một chút thương thế ấy cũng không đáng nhắc tới, thậm chí sẽ không ảnh hưởng tới sức chiến đấu. Bất quá, trong lòng hắn đã thầm hận, Viêm Cốt kia đáng đời, địch nhân trước mắt như vậy lại phảm phải sai lầm khinh địch.

U Minh tỏa liên mặc dù bị đánh tan, U Minh chưởng môn vẫn tiếp tục huy vũ Ma Long Phiên, phần phật vài cái, trong hư không xuất hiện một trận ba động, giống như tấm màn sân khấu bị vạch lên, hiển hiện ra một thế giới chân thực của một người. Thế giới này, vô cùng hỗn loạn không gì sánh được, vô cùng hoang vắng, nơi nơi đều là âm u quỷ ảnh, cũng không hỏa hải kỳ địa đang thôn phệ tất cả.

U Minh luyện ngục!

Đây chính là thần thông hạng nhất của hắn, lấy đại pháp lực tạo ra một không gian hư ảo, thế giới hư ảo. Tuy là hư ảo, thế nhưng nếu như ba người Tô Triệt rơi vào chính là triệt để rơi vào trong không gian lĩnh vực của U Minh chưởng môn, có thể áp chế năng lực trên diện rộng đối với ba người, có thể, ngay cả lực phòng ngự của Cự Phú cũng có thể bị ảnh hưởng.

- Có bản lĩnh gì, tất cả đều đem ra đi!

Tô Triệt truyền âm:

- Ngày hôm nay, chúng ta không đi, để khiến cho phần tâm tư của ngươi triệt để đánh nát.

Đông!

Thiên Âm lại vang lên, tiếng chuông vô hình vô ảnh giống như sóng gió động trời, hướng về phía U Minh luyện ngục cuốn đi.

Vù vù vù...

Không gian hư ảo của U Minh luyện ngục tạo trận trận sóng gợn, giống như mặt nước rung động, muốn hóa giải tiếng chuông của Thiên Âm.

- Không, không phải là hóa giải.

Thiên Âm nói với Tô Triệt:

- U Minh luyện ngục như thực như hư, vừa hư vừa thực, tiếng chuông vừa rồi cũng không bị nó ngạnh kháng mà là xuyên thấu qua thế giới hư ảo kia, bị chuyển dời tới hư không phía sau nó.

- Ta đã hiểu rồi.

Tô Triệt khẽ gật đầu, biết đây chính là một loại tá lực chi thuật có tác dụng chuyển đổi sao dời, hắn liền hỏi:

- Có thể phá vỡ được nó hay không?

- Trong khoảng thời gian ngắn không thể dễ dàng phá nó.

Thiên Âm trả lời:

- Chỉ là cũng không quan trọng, chúng ta chỉ cần cẩn thận một chút, không nên đi vào đó, cũng không quan trọng. Một thế giới hư ảo như vậy, cần một lượng lớn pháp lực duy trì, ta phỏng chừng hắn cũng không chống đỡ được bao lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.