Tiên Ngục

Chương 492: Chương 492: Truy binh




Đây là bởi vì, dọc đường, Thái Võ lão tổ cố ý lưu lại những tiêu ký cực kỳ rõ ràng, người truy tung căn bản không cần đi đường vòng, thậm chí còn có thể căn cứ tung tích mà suy đoán ra quỹ tích phi hành của Cự Phú và Thái Võ để tìm ra phương án thích hợp nhất để chặn đường.

Lại chịu một kích của Thái Võ lão tổ, Cự Phú đem toàn lực bản thân điều chỉnh phương hướng, y theo như lộ tuyến Hoa Quang chân nhân vạch ra, hướng về phía cảnh nội Vô Cực Môn mà bay đi.

- Tô Triệt, ngươi xác định không đi Thiên Huyền Tông, mà là Vô Cực Môn?

Hoa Quang chân nhân lại hỏi một lần nữa.

- Thiên Huyền Tông quá xa, chí ít còn mười vạn dặm nữa, sợ là không kịp quay về: Hoang Thần cốc bên trong cảnh nội Vô Cực Môn không đến sáu dặm, chí ít cũng còn chút hy vọng.

Tô Triệt trầm giọng đáp.

- Tốt, ta nghe lời ngươi.

Hoa Quang chân nhân gật đầu nói.

Nếu nói về áp lực, quả thực trong lòng Hoa Quang còn không bằng Tô Triệt, bởi vì hắn đã tìm được Cự Phú rồi, mộng tưởng suốt đời đã được thực hiện, chết cũng không có hối tiếc, tâm cảnh của hắn lúc này thoáng cái đã thả lỏng.

Thời gian trôi qua từng chút một, Tô Triệt thông qua thủy kính kia lúc nào cũng chú ý phía sau xem có ai truy tung tới không, lúc này có thể nói là trong lòng hắn lo lắng không ngớt.

Lại bay ước chừng được một vạn dặm, đột nhiên Thái Võ lão tổ đột nhiên đình chỉ công kích, không hề nỗ lực thay đổi lộ tuyến của Cự Phú mà chỉ chăm chú đi theo phía sau.

- Dừng rồi sao?

Hoa Quang chân nhân nghi hoặc hỏi:

- Chứ không phải là hắn tiêu hao quá lớn, chân nguyên không đủ đó chứ?

- Rất có thể.

Tô Triệt gật đầu nói:

- Ngoại trừ nguyên nhân này còn có một nguyên nhân khác chính là, hiện tại chúng ta đã rời khỏi khu vực của Huyễn Ma Giáo và Huyết Thần Giáo, nếu như tiếp tục phi hành, bay đến nơi nào đối với Thái Võ cũng đều như nhau, cũng không cần phí khí lực làm ảnh hưởng tới lộ tuyến của chúng ta. Hơn nữa trước mặt chúng ta chính là Vô Cực Môn, phía Đông Nam chính là địa bàn của yêu tộc, cũng không là minh hữu của Thái Ất môn hắn, đối với Thái Võ mà nói, bay tới bên nào cũng như nhau, quả thực không cần tiêu hao lượng lớn chân nguyên ảnh hưởng tới Cự Phú mà cuối cùng được nhiều hơn mất.

Một lát sau, trong khi Tô Triệt đang còn lưu ý phía sau, trong lòng đang âm thầm cầu khẩn: không nên bị bọn chúng đuổi theo, không nên bị đuổi theo a...

Bỗng nhiên nghe được Hoa Quang chân nhân nói rằng:

- Phía trước có người.

- Phía trước?

Tô Triệt sửng sốt:

- Có người chạy tới phía trước sao? Chẳng lẽ là một Nguyên Anh lão tổ vừa vặn đi qua đây?

Sưu!

Trước mặt thủy kính, hình ảnh biến đổi có thể khiến cho Tô Triệt thấy được cảnh tượng phía trước.

- Ba?

Tô Triệt kinh hô, chỉ thấy phía trước hơn mười dặm có ba đạo thân ảnh đang huyền phù trên không trung, lẳng lặng chặn đường Cự Phú.

Mặt thủy kính này, hiệu quả phóng đại quả thực không tồi, Tô Triệt có thể thấy được rõ ràng, người ở giữa chính là một nữ nhân mặc váy, trên mặt có một cái khăn che đi dung mạo.

- Huyễn Ma giáo chủ?

Tô Triệt đã từng nhìn bức họa của nàng cho nên liếc mắt cái liền có thể nhận ra.

Huyễn Ma giáo chủ thu được tin tức Cự Phú xuất thế, mặc dù so với Thái Ất chưởng môn muộn hơn một ít, thế nhưng, vừa rồi Cự Phú đi ngang qua địa bàn của Huyễn Ma giáo, vị trí của nàng là gần nhất, vì vậy nàng mới là người thứ nhất đuổi theo.

Không chỉ đuổi theo, nàng còn có thể phán đoán ra quỹ tích của Cự Phú, đã sớm ngăn chặn lối đi, lại đem hai vị Thái Thượng trưởng lão từ không gian bên trong pháp bảo tùy thân phóng ra.

Chỉ là bọn họ không biết, ba người các nàng hợp lực ngăn cản cũng không nhất định có thể ngăn cản được Cự Phú.

Đụng!

Tô Triệt và Hoa Quang chân nhân hầu như cùng lúc hô to một tiếng.

Tình cảnh lúc này, nếu như điều chỉnh phương hướng tránh né các nàng, ngược lại sẽ làm yếu đi động lực tiến về phía trước của Cự Phú, còn không bằng thẳng thắn đụng chạm, xuất ra dũng khí ngọc nát đá tan.

Hô!

Cự Phú biến lớn ra, kéo dài quang mang màu vàng, giống như một viên lưu tinh cắt về phía chân trời.

Phía tước, ba nữ nhân nhìn như nhỏ bé kia, đồng thời giơ bàn tay nhỏ nhắn lên, giống như, chỉ bằng vào cánh tay nhỏ bé kia cũng có thể ngăn chặn được thế tới của Cự Phú.

Chỉ nhìn vào tỷ lệ thể tích giữa hai bên, ba nữ nhân nhỏ bé kia đối mặt với Cự Phú cung cao lớn trăm trượng thật đúng với thành ngữ: Châu chấu đá xe!

Thế nhưng, ngay khi khoảng cách giữa hai bên còn năm dặm, Cự Phú giống như là lao vào vũng bùn, rồi đột nhiên cảm nhận được lực cản vô cùng lớn, xích xích.... Lực ma sát vô cùng kinh khủng, khiến cho xung quanh Cự Phú không ngừng tóe lên tia lửa.

Đây chính là hiện tượng giống như thiên ngoại vẫn thạch rơi vào tầng khí quyển của Khải Nguyên Tinh. Nhưng đối với pháp bảo cao cấp mà nói, khắc phục lực cản của không khí, khắc phục lực hấp dẫn của tinh cầu đều là một ít công năng cơ bản nhất, dựa vào đó sẽ không phải gặp loại hiện tượng như thế này.

- Các nàng đã đem lực cản trở không khí phía trước tăng lên gấp bội, đây chính là Huyễn Ma lĩnh vực mà các nàng liên thủ tạo ra.

Tô Triệt nhất thời tỉnh ngộ.

Chỉ là cự ly năm dặm, thoáng cái có thể đem tốc độ giảm bớt một phần ba, đây chính là thuật cản trở khi trước mà Tô Triệt và Hoa Quang từng nói đến.

Chỉ là, tốc độ của Cự Phủ tuy rằng có giảm bớt, thế nhưng nó vẫn mang theo động năng thật lớn, đây không phải là thứ mà một cá nhân ở Tu Chân Giới này có thể chính diện ngạnh kháng.

Thân hình ba vị Nguyên Anh lão tổ Huyễn Ma giáo tiên tán, bị Cự Phú chấn thành nát bấy.

Trong lòng Tô Triệt lúc này không có lấy nửa điểm vui vẻ, hắn biết, Huyễn Ma Giáo thích dùng ảo thuật, bên ngoài thấy thứ gì đó, thế nhưng chưa chắc đã là thật.

Quả nhiên, Cự Phú vừa mới vọt qua, thân ảnh ba vị người Huyễn Ma giáo chủ lại xuất hiện trước mặt.

Phần phật!

Huyễn Ma giáo chủ tế ra Thiên La Ô, hạ phẩm đạo khí trấn phái chi bảo của Huyễn Ma Giáo.

Thiên La Ô kia bay lên không trung, một tiếng nổ vang lên, cùng lúc với tiếng nổ, thể tích cũng nhanh chóng biến thành lớn, tạo ra cái bóng vô cùng lớn, vừa vặn hoàn toàn che khuất Cự Phú.

Đương nhiên, tác dụng của cái bóng này không phải là che ánh mặt trời, mà là một cỗ hấp lực vô cùng cường hãn.

Hô hô. Vù vù...

Tiếng gió kỳ dị đột nhiên xuất hiện, tốc độ phi hành của Cự Phú lần thứ hai giảm đi rất nhiều, giống như là phía sau kéo theo một ngón núi cao vạn trượng, vô cùng phí sức.

Theo đạo lý mà nói, Huyễn Ma Thiên La Ô chỉ là một kiện hạ phẩm đạo khí, không nên sinh ra sự áp chế to lớn đối với Cự Phú mới phảo, thế nhưng vấn đề là, hạ phẩm đạo khí này lại được một vị Nguyên Anh hậu kỳ điều khiển, cho nên mới phát huy ra uy năng cực mạnh của nó.

Mà Cự Phú, chỉ là khí linh tự chủ hành động của mình, nhiều lắm cũng chỉ có thể phát ra bốn thành uy năng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.