Tiên Ngục

Chương 667: Chương 667: Trước giao chiến (thượng)




Một thủ đoạn nho nhỏ như vậy, ta còn có thể không truyền thụ cho các ngươi sao?

Lần này, Lâm Phong ngược lại là biểu hiện rất sảng khoái, tiện tay vung lên, liền có bảy đạo thanh quang đâm vào mi tâm đám người Thái Hư, trong khoảnh khắc, bảy người bọn họ cũng học được kỹ xảo thay đổi linh lực.

- Dĩ nhiên đơn giản như vậy...

Bảy người Thái Hư đều là bỗng nhiên tỉnh ngộ, giống như được ích lợi không nhỏ.

Loại kỹ xảo này, đúng là cực kỳ đơn giản, tu vi Nguyên Anh thoáng thử nghiệm mấy lần là có thể thông thạo nắm giữ, nhưng mà, thường thường chính là loại tiểu kỹ xảo đơn giản nhất này, lại không người nào nguyện ý truyền thụ, dốc hết một đời, cũng không nhất định nghiên cứu ra được.

Vù vù vù vù. . .

Mười mấy tức sau, bảy người Thái Hư đều thông thạo nắm giữ loại kỹ xảo này, từng người ngụy trang thành linh lực của Hoang thần thử.

Thấy bọn hắn học được nhanh như vậy, ngay cả Lâm Phong vẫn luôn miệt thị hạ giới cũng ẩn ẩn cảm khái:

- Những người này đều là tư chất tuyệt đỉnh, chỉ tiếc sinh sai địa phương, nếu như từ nhỏ trưởng thành ở Linh giới, đến cái tuổi này của bọn họ, từng cái đã sớm tới Luyện Hư kỳ, thậm chí Độ Kiếp kỳ. . .

Tiên Thiên tư chất Thiên linh căn, mặc dù tại Linh giới cũng cực kỳ ít ỏi, nhưng đều là Thiên linh căn, ở Tu Chân Giới là từng bước gian nan, nhưng Linh giới là một đường thông suốt, hoàn cảnh không giống, tài nguyên không giống, căn bản không thể so sánh.

- Vào đi thôi.

Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía bảy người Thái Hư chỉ thoáng nhu hòa trong một sát na, trong nháy mắt lại biến trở về lạnh lẽo vô tình.

Cùng ở sau người hắn, bảy người Thái Hư chậm rãi đi vào Phong Lôi tuyệt địa.

Tiến vào tuyệt địa không lâu lắm, liền có một đạo cương phong chí âm chí hàn hoành ở trước mắt, vù vù vù vù, không hề có quy tắc tán loạn chung quanh.

Nói như vậy, nếu đám người Thái Hư bị loại cương phong này quất, hẳn là sớm tách ra, mà vị Lâm Phong thiếu quân kia, lại nhanh chân về phía trước, không cố kỵ chút nào.

Mắt thấy cương phong muốn quất đến trước mắt, Lâm Phong chỉ bất quá tuỳ theo phất tay, đạo cương phong nhìn như vô cùng hung hãn kia, bỗng nhiên biến mất không còn tăm hơi.

Mọi người xoay chuyển ánh mắt, liền nhìn thấy, bên trên bàn tay của hắn xuất hiện một viên cầu màu xám, thình lình chính là đạo cương phong vừa nãy biến thành.

Một đạo cương phong lan đến phạm vi hơn mười trượng, bị hắn thu vào trong lòng bàn tay không nói, lại áp súc thành một viên cầu nho nhỏ, không lớn bằng một quả táo. Đây là thực lực cỡ nào? Tu vi cỡ nào?

Đáng sợ nhất chính là, hắn thi triển chỉ bất quá kỹ xảo, căn bản không có triển lộ tu vi lực lượng cường đại, thuần túy chỉ là kỹ xảo.

Một người như vậy, làm sao mới có thể giết chết hắn? Tô Triệt ẩn dấu ở chỗ tối, thông qua thuộc hạ của mình đồng dạng thấy được một màn này, trong lòng trầm trọng, lại tăng thêm mấy phần.

Lâm Phong thiếu quân thưởng thức cương phong biến thành viên cầu trên tay kia, ánh mắt nhìn vào nơi sâu nhất trong tuyệt địa, nhìn đám người Thái Hư nói:

- Nhìn thấy sao, cương phong cùng thiên lôi nơi này đối với ta không tạo thành được bất cứ uy hiếp gì, nếu như Thiên Vũ kia quả thực trốn ở chỗ này, như vậy, nơi này sẽ không còn là nơi tị nạn của hắn, mà là nơi bỏ mạng của hắn.

- Tu vi Thiếu quân thâm hậu, thần công cái thế.

Đám người Thái Hư cùng kêu lên khen vài câu, theo hắn tiếp tục đi sâu vào.

Trên đường đi gặp được cương phong cùng thiên lôi, Lâm Phong một mực không tránh không né, trước sau lấy thủ đoạn không giống nhiếp cầm chúng nó vào trong tay, sau đó lại tiện tay vứt bỏ, giống như tùy ý dạo chơi, xem ra nhẹ nhàng vô cùng, tiêu sái đến cực điểm.

Những biểu hiện này của hắn, là hướng về đám người Thái Hư chứng minh thực lực của mình, tăng cường tự tin cho bọn hắn, cũng là vì dựng hình tượng cường hãn vô địch của mình, lấy này để uy hiếp đám người Thái Hư, làm cho sau này bọn hắn có thể càng nghe lời một ít.

Chỉ bất quá, tuy đám người Thái Hư còn biết sợ hãi, còn biết sợ sệt, nhưng vĩnh viễn không thể nào chân chính thần phục với hắn. Cho dù Tô Triệt không còn nữa, mấy người Thái Hư cũng sẽ không thay đổi, đây cũng là chỗ cường đại của cải tạo linh hồn.

Rất nhanh, mọi người đi tới trước mặt một động đất to lớn, Thái Hư nói:

- Cái hố sâu này, nghe nói là năm đó Tô Triệt thu thập Hắc Vực tiên liên tạo ra, cũng không biết là thật hay giả.

Động đất sâu không thấy đáy, thần thức đám người Thái Hư căn bản không dò tới đáy.

Dưới trạng thái bình thường, phạm vi thần thức của Lâm Phong bao phủ có thể đạt đến sáu vạn trượng trở lên, lẽ ra, hẳn là có thể phát hiện dưới đáy. Nhưng mà ngày hôm nay, thân ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, lực thiên phạt hình thành quấy rối, làm cho thần thức của hắn bị ảnh hưởng lớn, hắn còn có thể nhận thấy được, trong hố sâu đầy dẫy một loại lực lượng vô hình cực kỳ quái dị, lại có thể ngăn cách thần trí của mình.

- Phía dưới hai vạn trượng tồn tại một loại lực lượng ngăn cách, có thể bài xích thần thức của ta tra xét.

Lâm Phong trầm giọng nói:

- Các ngươi có nghĩ, rất có khả năng Thiên Vũ trốn ở phía dưới này hay không?

- Nếu tồn tại thiết trí ngăn cách thần thức, cái kia nên là người tạo thành, rất có khả năng Thiên Vũ trốn ở phía dưới.

Thái Hư đáp lại nói.

Kỳ thực, bọn người Thái Hư, Vạn Quỷ là trong lòng rõ ràng, không sai chủ nhân là ẩn ở phía dưới này, đương nhiên, ngoại trừ chủ nhân, ở phía dưới còn có…

- Vạn Quỷ, Quân Sát, Thiên Tâm, Hạo Thiên!

Lâm Phong thiếu quân điểm danh từng cái, phân phó nói:

- Bốn người các ngươi ở đây chờ đợi, nếu như Thiên Vũ muốn từ nơi này đào tẩu, nhất định phải ngăn lại, dù cho chỉ có mấy tức thời gian, ta cũng có thể đúng lúc chạy tới.

- Vâng, thiếu quân.

Bốn người Vạn Quỷ cùng kêu lên lĩnh mệnh.

Ba người Thái Hư, Huyễn Ma cùng Thánh giáo chủ, là đi theo phía sau Lâm Phong, đồng thời nhảy xuống động đất sâu không thấy đáy này.

Vù vù hô…

Trong quá trình cấp tốc giảm xuống, Lâm Phong thậm chí ngay cả phòng ngự bản thân cũng không có mở ra, tựa hồ tràn đầy tự tin, Tu Chân Giới căn bản không tồn tại lực lượng nào có thể xúc phạm tới hắn.

Thời điểm giảm xuống đến hơn hai vạn trượng, bốn người Lâm Phong nhất thời ngừng thân hình, tạm thời dừng lại, bởi vì ở dưới chân, bên ngoài mấy chục trượng, tồn tại một tầng kết giới nửa hình tròn, giống như một tầng màng mỏng trong suốt, ngăn chặn ở phía dưới.

- Chính là đồ vật này...

Lâm Phong tinh tế tra xét tầng màng mỏng này, nhưng có chút kinh ngạc phát hiện, loại kết giới ngăn cách này cùng hết thảy kết giới mà trước đây mình gặp qua đều không giống nhau, một cảm giác quái dị làm cho người ta thấy cực kỳ cổ lão, không giống như là tác phẩm của một tu tiên giả nào đó.

- Truyền thuyết Hoang Thần Cốc, là lấy lực thiên phạt trấn áp một Viễn cổ ma thần nào đó đúng không?

Lâm Phong đột nhiên hỏi.

- Vâng.

Ba người Thái Hư cùng kêu lên.

Bất quá, Huyễn Ma giáo chủ nhẹ giọng bổ sung một câu:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.