Tiên Ngục

Chương 864: Chương 864: Trong rừng rậm. (trung)




Cục diện trước mắt cũng có thể lý giải là Tô Triệt đụng phải nữ quỷ quấn thân, dây dưa không rõ, thật là phiền toái.

Lẽ ra, phạm vi rừng rậm chỗ này cũng không lớn lắm, nhưng Tô Triệt lại cảm thấy dù mình đi thế nào cũng không đến được trung tâm, qua đó hắn ý thức được, đây có lẽ là vì trận pháp có tác dụng mê cùng, khiến cho mình phải đi rất nhiều đoạn đường oan uổng.

Vì vậy, Tô Triệt liền bảo lão Hắc thông quả một mặt thủy kính chiếu tình cảnh rừng rậm chỗ này cho những thuộc hạ Nguyên Anh am hiểu trận pháp trong Tiên Ngục cẩn thận phân biệt, muốn bọn hắn tìm ra cách đi đúng nhất.

Thế nhưng mà, tòa trận pháp tự nhiên trước mắt dĩ nhiên cực kỳ cao minh, không giống như cấp độ trận pháp tương ứng của Tu Chân Giới, tối thiểu thì cũng là cấp bậc trận đạotrong Linh giới, cái gọi là chúng đại sư trận đạo trong Tiên Ngục, căn bản không thể phá được trận này.

- Cái này quả thật xấu hổ chết người ta rồi. . .

Lão Hắc không khỏi nói thầm, ý là, muốn bị Tuyết Ngọc Tiên Tử chế giễu.

Đã đến lúc này, Tuyết Ngọc Tiên Tử sao còn không nhận ra, tạo nghệ của Tô Triệt đối với trận pháp chi đạo căn bản không thể phá được trận này, vậy nên liền cười nhạt một tiếng, xem như đã biệt được một điểm yếu của Tô Triệt.

- Đi phía trái đi!

Cũng may, nàng cũng không nói bất kỳ lời mỉa mai nào khiến Tô Triệt khó chịu nổi, ngược lại truyền âm chỉ điểm nói:

- Trận này, ta nhận biết, nếu ngươi nguyện ý tin tưởng thì theo hướng ta chỉ dẫn mà đi đi.

Tô Triệt yên lặng gật đầu, đi về bên trái hơn mười bước theo ý nàng, lại nghe Tuyết Ngọc Tiên Tử ở sau lưng lần nữa truyền âm:

- Quẹo phải mười bước, lại quẹo trái. . .

Cứ như vậy, dưới sự chỉ dẫn của Tuyết Ngọc Tiên Tử, chỉ dùng hơn một khắc chung, quả thật đã đến được khu vực trung tâm của rừng rậm.

Trong rừng rậm có một mảnh đất trống, diện tích ước chừng ngàn trượng, vị trí trung tâm nhất, thình lình bày một thạch quan cự đại. Thạch quan này dài chừng mười trượng, rộng bốn trượng, nếu để đựng người chết thì đó hẳn phải là một cự nhân mới đúng.

- Một tòa thạch quan? Chẳng lẽ, có một khối Cầu Sinh Lệnh đặt bên trong sao?

Tô Triệt lập tức hỏi trong nội tâm:

- Lão Hắc, có thể thấu thị bên trong thạch quan không?

Nếu chỉ là vật liệu đá bình thường, năng lực dò xét của lão hắc có thể thẩm thấu tầng thạch cứng rắn dày gần ngàn trượng, độ dày của thạch quan có lẽ không làm khó được hắn.

Thế nhưng mà, đáp án nhận được lại là không thể!

- Vật liệu đá này nhìn như bình thường, nhưng không biết ẩn hàm năng lực nào đó, có thể ngăn cách năng lực dò xét của ta, căn bản không thể nhìn rõ bên trong.

Ngữ khí của Lão Hắc có phần lộ ra bất đắc dĩ, trong lĩnh vực tư nhân mà lão giả thần bí không chế, năng lực dò xét mà hắn lấy làm ngạo thường xuyên vấp phải trắc trở, càng vào thời khắc mấu chốt, càng không thể giúp chủ nhân bất luận chuyện gì, cảnh này khiến lão Hắc hổ thẹn không thôi.

- Nói như vậy, không quản bên trong có Cầu Sinh Lệnh, bản thân thạch quan này đã rất không tầm thường rồi.

Tô Triệt âm thầm gật đầu:

- Khẳng định phải mở ra nhìn một cái mới được. . .

Loại chuyện này, đương nhiên không thể tự mình mạo hiểm, vẫn nên triệu ra một kẻ chết thay từ trong Tiên Ngục, bản thân Tô Triệt lại xa xa trốn ngoài trăm trượng. Một linh hồn nô bộc Kim Đan kỳ đi ra từ trong Tiên Ngục, y theo chỉ thị của Tô Triệt, đi đến thạch quan, hơn mười trượng trước ngược lại hết thảy đều bình thường, nhưng một khi tiếp cận đến khoảng cách 50 trượng, nô bộc Kim Đan kia liền thần sắc kịch biến, sắc mặt trắng bệch, biểu lộ trên mặt có thể nói là hoảng sợ đến cực điểm.

- Ah. . .

Đột nhiên, tiếng kêu gào thảm thiết như quỷ khóc vang ra từ trong miệng hắn, nghe ra đó là tiếng kêu thảm thiết sinh ra do kinh hãi cực độ mà không phải là do thống khổ thân thể. Thân là một Tu tiên giả, vốn không sợ các vật quỷ quái, huống hồ hắn lại là linh hồn nô bộc, vì hoàn thành mệnh lệnh của Tô Triệt mà không hề sợ tử vong. Chết còn không sợ, chuyện gì có thể dọa hắn thành ra như vậy?

Toàn thân Tô Triệt căng cứng, lập tức tiến vào trạng thái đề phòng cao độ. . . Nói về mặt đạo lý thì thân là một Tu tiên giả không sợ quỷ quái, lại không sợ tử vong, dù chứng kiển phải chuyện gì cũng không nên sợ đến mức phát ra tiếng kêu thảm như quỷ khóc như thế chứ.

Huống hồ, Tô Triệt thân ở bên ngoài trăm trượng lại không thấy gì cả, tình huống này nhất định cực kỳ không bình thường.

Thông qua công năng linh hồn liên thông của Tiên Ngục tầng bốn, lão Hắc xác định, linh hồn nô bộc này cũng không phải thấy một hình ảnh khủng bố nào đó, mà là hắn bị lực lượng nào đó trực tiếp ảnh hưởng, mặc dù không nhìn thấy gì cả, cũng sẽ sinh ra cảm giác hoảng sợ cực đoan nhất từ sâu trong nội tâm, thậm chí là sâu trong linh hồn.

Phù phù một tiếng!

Tên linh hồn nô bộc tu vị Kim Đan kia ngã thẳng xuống đất, dĩ nhiên tâm thần đều toái, trực tiếp bị hù chết.

Tô Triệt rõ ràng trong lòng, đây không phải là kinh hãi trên ý nghĩa thông thường, mà là một loại lực lượng tinh thần xấp xỉ thần thông, có thể kích phát tâm lý hoảng sợ của một người đến mức tận cùng, mặc dù trong nội tâm không sợ thì cũng sẽ bị hù chết.

Hóa không có khả năng thành khả năng, mới là thần thông. Thế gian vốn tồn tại rất nhiều loại lực lượng thần bí khó giải thích được, đoán chừng, tòa thạch quan trước mắt này cũng có một loại trong đó.

- Nếu người không thể tới gần thì làm sao mở thạch quan ra đây?

Điểm ấy ngăn trở đương nhiên không thể dọa lui Tô Triệt rồi, hẳn chỉ suy nghĩ làm sao giải quyết nan đề thôi.

Nghĩ tới đây, Tô Triệt lại quay người lại, dùng phương thức truyền âm hỏi Tuyết Ngọc Tiên Tử cách đó không xa:

- Có biện pháp nào có thể mở thạch quan ra xem đến cùng có gì không?

Trí tuệ của địch nhân nếu có thể sử dụng, vậy thì ngu sao không dùng. Tô Triệt không hề quan tâm tới vấn đề mặt mũi, chỉ cần có thể đạt được lợi ích thực tế là được.

- Ta quả thực có biện pháp để mở thạch quan ra, bất quá...

Tuyết Ngọc Tiên Tử có phần lộ ra thần bí mà hỏi thăm:

- Ngươi xác định, bất kể gặp phải loại cục diện nào cũng sẽ không hối hận sao?

- Tình cảnh trước mắt không có chuyện gì đáng để hối hận cả, Cầu Sinh Lệnh mới là đệ nhất, dù có gặp phong hiểm lớn hơn nữa cũng không sao cả.

Tô Triệt trầm thấp trả lời:

- Ngươi cho rằng, trong tòa thạch quan này có dấu khối Cầu Sinh Lệnh nào không?

- Khẳng định có!

Tuyết Ngọc Tiên Tử nói rất chắc chắn, tuy có chút khiến người cảm thấy ngoài ý muốn, bất quá, một câu giải thích tiếp theo lại có thể khiến người liên tưởng đến rất nhiều thứ:

- Ở phương diện tìm người tìm vật, ta rất tự tin và nắm chắc.

Tô Triệt yên lặng gật đầu, trong lòng tự nhủ:

- Trách không được, ta nấp ở đâu cũng bị ngươi tìm được. . . Vậy thì nói cho ta biết phương pháp mở thạch quan đi, nếu ngươi không nguyện ý lâm vào nguy hiểm thì có thể tránh ra xa một chút.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.