Tiên Ngục

Chương 891: Chương 891: Tiến về Linh Giới




Kỳ thật, dưới sự trợ giúp của vô số ảnh hồn chi lực thì cường độ nguyên thần Tô Triệt sớm đă đạt đến tiêu chuẩn Luyện Hư trung kỳ, chỉ cần nghĩ thông suốt đạo lư thì đều đáng giá để mình kư thác hết thảy, kể cả nguyên thần vào đạo lư đó. Như vậy thì liền có thể nhìn ra đạo lư hư vô, tu luyện ra lực lượng thật sự, chính là một tầng lực lượng rất cao.

Loại lực lượng này, có người xưng là tự nhiên chi lực, có người gọi là lực lượng thiên địa, cũng có người bảo là Quy tắc chi lực.

Lư giải đối với đạo lư của mỗi người đều bất đồng, nhưng tóm lại đều là lư giải đối với đạo, nắm giữ và vận dụng đến giai đoạn sơ cấp: Luyện hư cảnh giới!

Thời gian nửa năm thoáng cái đă trôi qua. Một ngày này, Tô Triệt nhẹ nhàng như gió thổi mây bay xuất quan, thoạt nhìn cả người mơ hồ hơi có chút bất đồng.

Thiên Âm sớm đă tấn cấp Hóa Thần trung kỳ lập tức tiến lên đón, biểu lộ nghiêm túc, thò ta ra đòi hỏi:

- Chúc mừng ngươi tấn cấp thành công, lễ vật của ta đâu?

Tô Triệt hơi sững sờ, thuận miệng hỏi:

- Nếu là chúc mừng ta thì hẳn là ngươi phải đưa ra lễ vật mới đúng, như thế nào lại trở thành ta cho ngươi?

- Ta đường đường là Thiên Âm Đại Vu, mở miệng nói ra hai chữ chúc mừng chính là lễ vật tốt nhất cho ngươi rồi, ngươi phải cảm thấy vô cùng vinh hạnh, nên đáp lễ cho ta a.

Thiên Âm nháy mắt nói với hắn, hiển nhiên nàng cũng vì hắn tấn cấp mà cảm thấy hưng phấn vui mừng.

- Cùng vui cùng vui.

Tô Triệt tiến tới một bước, một tay kéo nàng vào trong lòng, nhẹ nói bên tai nàng:

- Ta đường đường là Sáng thế chi chủ, có thể cho phép ngươi cùng vui với ta đă là đáp lễ tốt nhất rồi. Bất qua, nhìn ngươi hôm nay đặc biệt xinh đẹp, ngoài ra còn đưa tới một chút lễ vật.

Dứt lời, hắn cúi đầu xuống, hung hăng hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng.

Thiên Âm ưm một tiếng, nện một cái trên lưng hắn, cũng không biết hắn có thỏa măn với chút lễ vật này của nàng hay không...

Có lẽ là có a!

Luyện Hư sơ kỳ!

Tô Triệt bế quan năm năm, thành công tấn thăng Luyện Hư sơ kỳ, kư thác hết thảy nguyên thần, lư tưởng, mục tiêu nhân sinh của mình lên đạo của hắn, chính là lư giải từ sứ mạng ra đời cùng ư nghĩa tồn tại của Tiên Ngục.

Nguyên lai là bảo tháp Tiên Ngục này với Đại vũ trụ cũng không phải không có chút quan hệ nào mà chính là có quan hệ cực kỳ mật thiết, giống như là một đôi mẫu tử.

Vượt qua cảnh giới, tấn thăng đến Luyện Hư kỳ. Quá trình tu luyện kế tiếp lại quay về với những năm tháng tu luyện đơn điệu bất tận, ngày qua ngày, năm qua năm...

Một năm ở ngoại giới, chính là trăm năm lâu dài buồn chán trong Thiên Luân.

Sau khi đạt đến Luyện Hư kỳ, độ khó tu luyện lại tăng lên một mảng lớn. Theo thông thường mà nói thì từ Luyện hư sơ kỳ muốn tấn thăng đến trung kỳ thì thường thường đều cần 500 năm.

Luyện Hư trung kỳ muốn tấn thăng đến Luyện hư hậu kỳ thì cần một ngàn năm. Mà từ luyện hư hậu kỳ muốn tu đến cảnh giới đại viên măn thì cần hơn một ngàn năm.

Cảnh giới luyện hư cần tổng cộng gần ba ngàn năm mới có thể trùng kích đến Độ Kiếp kỳ.

Đại thể là như vậy, cũng chính là sự khác nhau giữa một ít thiên tài và tài trí. Bởi vì Tu tiên giả có thể tu luyện đến Luyện hư kỳ thì cũng là thiên tài rồi. Mà những người tài trí bình thường thì ở giai đoạn Nguyên ANh kỳ và Hóa thần kỳ thì tuổi thọ cũng gần như đă hao hết, con đường tu tiên kiếp này của bọn hắn coi như đă khép lại triệt để rồi.

Bởi vậy, Tô Triệt muốn lợi dụng thời gian hơn 800 năm còn lại trong Thiên Luân vọt tới Luyện Hư hậu kỳ cơ hồ là không có khả năng. Mặc dù hắn có rất nhiều ưu thế mà người khác không có nhưng cũng không thể cải biến được sự thật.

Đạt tới Luyện hư trung kỳ, đây cũng là mục tiêu Tô Triệt đặt ra cho mình lúc trước, hiện tại thì hẳn là không thành vấn đề nữa rồi.

Mười năm ở ngoại giới, chính là 1000 năm tuế nguyệt trong Thiên Luân.

Trải qua một ngàn năm tu luyện, Tô Triệt quả nhiên đă hoàn thành mục tiêu đặt ra lúc trước, thuận lợi đạt đến Luyện Hư trung kỳ.

Từ khi minh bạch được ư nghĩa tồn tại của bảo tháp Tiên Ngục, cũng chẳng khác gì Tô Triệt tìm được mục tiêu nhân sinh của mình, cũng có thể xưng là đạo tâm kiên định. Như vậy, tấn cấp Luyện Hư trung kỳ cũng chỉ là tăng lên một cấp độ nhỏ, cũng trở nên tương đối dễ dàng.

Hơn nữa, trong 1000 năm tuế nguyệt này, số lượng ảnh hồn chi lực dự trữ trong Tiên Ngục cũng nhiều vô số kể. Mặc cho Tô Triệt tùy ư tiêu xài như thế nào cũng không hết.

Mấy chục tỷ sinh linh ảnh hồn chi lực cung cấp nuôi dưỡng cho một người mà không phải là một tiên nhân thì khẳng định đầy đủ, thậm chí dư thừa.

Thông qua năng lực thiên phú chuyển hóa hồn lực tinh khiết, Tô Triệt không ngừng đề thăng cường độ nguyên thần của mình. Trước mắt mà nói, tuy rằng cường độ nguyên thần còn không đạt tới tiêu chuẩn Độ kiếp kỳ nhưng cũng đă không sai biệt lắm.

Hiển nhiên phương diện tu luyện Chân nguyên vẫn chưa tăng tiến nhiều. Nếu không thì tốc độ tu luyện chỉnh thể của Tô Triệt đă có thể đề cao hơn gấp mấy lần, thậm chí nhiều hơn gấp mười lần.

Trong lúc này, Thiên Âm cũng đă tấn cấp tới Luyện hư sơ kỳ. Quá trình tấn cấp của nàng cực kỳ thuận lợi, thuận lợi vượt quá tưởng tượng. Bởi vì nàng vô cùng rơ ràng đạo của mình, chính là âm chi đại đạo!

Trong hai giới Tiên Phàm, có lẽ không có người nào siêu việt ở lĩnh vực thanh âm như Thiên Âm. Bởi vì nàng nắm giữ bổn nguyên chi lực thanh âm, đối với lư giải, tạo nghệ thanh âm cũng đạt đến cảnh giới chí cao.

Tuy ở kiếp này nàng là Tu tiên giả nhân loại, nhưng Thiên Âm chỉ cần dùng bổn nguyên chi lực thanh âm mình nắm giữ chuyển biến thành lư giải Âm chi đại đạo thì con đường tu luyện của nàng cũng không gặp phải bất cứ chướng ngại nào, chắc chắn là thuận buồm xuôi gió.

Thiên tài thế gian cần phải tu luyện trên vạn năm mới có thể đắc đạo thành tiên. Mà những tiên nhân chuyển thế kia chỉ cần không đến ngàn năm là có thể quay về Tiên Giới, chính là đạo lư này.

Tiên và phàm, vô luận là quá trình như thế nào thì căn bản không cùng một trục hoành.

Thời gian vừa đến, Tô Triệt và Thiên Âm đă bị Thôn Thiên Thử đẩy từ trong truyền tống Thiên Luân ra. Có thể thấy được thái độ xử thế của Thôn Thiên Thử cũng cực kỳ nguyên tắc. Đă nói một ngàn năm thì chính là một ngàn năm, tuyệt không hề có nửa điểm lề mề cho cho ngươi kéo dài thêm chút ít thời gian.

- Tuy ngươi là người thừa kế của ta, nhưng duyên phận giữa ta và ngươi cũng chỉ tới đây thôi!

Tại tòa Trung Vân Tự, đầu lâu cực lớn của Thôn Thiên Thử hiện ra giữa không trung cao cao, Tô Triệt một mực chưa từng thấy qua chân thân hắn. Lúc này Thôn Thiên Thử đă nói lớn lên:

- Từ nay về sau, ta sẽ không trợ giúp ngươi bất cứ chuyện gì nữa. Dù có duyên gặp lại thì cũng chính là người xa lạ. Tô Triệt, ta và ngươi không còn thiếu nợ gì nhau nữa, ư ngươi thế nào?

- Tốt, tiền bối, chúng ta không còn thiếu nợ nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.