Tiên Ngục

Chương 1094: Chương 1094: Thứ hạng tăng lên (thượng)




Mỗi một lần Tiên Ngục bảo tháp tự chủ xoay tròn, đều có việc phát sinh. Lúc này đây cũng không ngoại lệ.

- Cái gì?

Bên trong Tiên Ngục, Lão Hắc thoáng cái nhảy lên, gật đầu hô:

- Hảo, hảo, muốn bao nhiêu cũng cho ngươi! Mẹ ruột của ta a, ngươi cuối cùng cũng có phản ứng . . .

Nói chuyện đồng thời, tâm niệm Lão Hắc vừa động, từ bên trong tàng bảo khố của Tiên Ngục triệu tập tới linh thạch mà thế gian khó có thể đếm hết, tối thiểu nhất cũng phải là một phần ba tổng tồn kho của Tiên Ngục.

- Đủ rồi sao? Đủ rồi sao?

Lão Hắc lớn tiếng hỏi.

Những linh thạch này, là Tiên Ngục bảo tháp chủ động yêu cầu. Lão Hắc biết rõ, cái này là chuyện tốt, nhất định là chuyện tốt.

Tiên Ngục bảo tháp vô cùng thần bí, mỗi một lần chủ động đưa ra yêu cầu, đều mang đến chỗ tốt cho Tô Triệt.

Một phần ba số lượng linh thạch tồn kho trong Tiên Ngục, chính là cho hộ sơn đại trận của một siêu cấp môn phái toàn diện mở ra phòng ngự chung cực, trạng thái duy trì vài trăm vạn năm, này cũng là không có vấn đề gì cả.

Cái này là khái niệm bực nào?

Tiên Ngục bảo tháp sắp sửa thu nạp số lượng linh thạch như thế, nó rốt cuộc muốn làm gì?

Lão Hắc căn bản không quan tâm tiêu hao linh thạch, Tô Triệt càng không quan tâm, sắp đi vào Tiên Giới, ở trong mắt Chân Tiên, linh thạch thế gian cùng bùn đất trên mặt đất không quá mức khác nhau.

Hô một cái, hằng hà linh thạch bị Tiên Ngục bảo tháp nhiếp đi không biết đến nơi nào. . .

Lão Hắc lập tức yên tĩnh trở lại, yên lặng chờ mong, biến hóa phen này có thể mang đến chỗ tốt nào cho chủ nhân.

Cũng không lâu lắm, Tô Triệt ghé vào bên trong Thánh Quang Đại Điện, vết máu loang lổ, giống như một con trùng liền cảm thấy, một cổ lương khí tràn ngập ở trong đầu, nguyên bản thần trí bị cự chùy thánh quang đập đến chóng mặt, lập tức khôi phục thanh tỉnh.

Lương khí càng ngày càng nhiều, trong chớp mắt liền tràn đầy trong đầu.

Sau đó chính là căng đầy, kịch liệt đau nhức.

Về sau chính là vô cùng đau nhức, đau nhức kịch liệt khó có thể hình dung, mà ngay cả Tô Triệt quen chịu ngược đãi cũng nhịn không được, bắt đầu gào khóc kêu thảm thiết.

Kêu thảm thiết như người nhu nhược, cho tới nay, Tô Triệt đều là cực kỳ khinh thường, không nghĩ tới, hôm nay rốt cục phá lệ.

Càng không có nghĩ tới, dĩ nhiên là Tiên Ngục bảo tháp tạo thành!

Làm cho một người quen chịu ngược đãi cao giọng kêu thảm thiết, bởi vậy có thể thấy được, loại kịch liệt đau nhức này đến loại trình độ nào. . .

Đau nhức kịch liệt khôn cùng, đau nhức khó có thể hình dung, quả thực là đau nhức không cách nào thừa nhận. . .

Nếu không phải là cự chùy thánh quang còn đang oanh kích Tô Triệt, khiến cho hắn quỳ rạp trên mặt đất khó động mảy may, thì hắn đã sớm lăn lộn trẹn mặt đất.

- Đây là làm gì vậy a? Ngươi đây là làm gì vậy a?

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục cũng gấp đến độ nhảy lên liên tục, thật sự không rõ, tại sao Tiên Ngục bảo tháp lại làm cho chủ nhân lăn qua lăn lại đến bực này.

Chỉ là, Tiên Ngục bảo tháp giống như là thờ ơ, đau nhức kịch liệt còn đang duy trì liên tục.

Dưới loại trạng thái này, trong nháy mắt cũng dài dằng dặc giống như một vạn năm vậy, thật là làm cho Tô Triệt đau nhức đến chết đi sống lại, mấu chốt là, ở dưới loại lương khí không hiểu này kích thích, thần trí còn phi thường thanh tỉnh, mà ngay cả công năng hôn mê tự bảo vệ mình cũng không sử dụng được.

Tiếp tục a!

Chỉ có thể ngạnh kháng chịu đựng, không có bất kỳ biện pháp. Bởi vì loại thống khổ này đến từ Tiên Ngục, mà không phải những nhân tố gì khác, thật đúng là không cóbiện pháp chống đỡ nó.

Trọn vẹn một phút đồng hồ, hạnh phúc đột nhiên đánh úp tới!

Đối Tô Triệt mà nói, ở trước mắt chỉ cần loại đau nhức kịch liệt này có thể đình chỉ, kia chính là hạnh phúc lớn nhất.

Oanh!

Kịch liệt đau nhức bỗng nhiên đình chỉ, Tô Triệt chỉ cảm thấy toàn thân chợt nhẹ, ý nghĩ trong nội tâm là:

- Xong rồi, xong rồi, chết rồi, nhất định là chết rồi!

Sở dĩ nghĩ lầm cho rằng mình chết rồi, là vì, trong một sát na này, Tô Triệt cảm giác được đầu của mình tan nát, bạo liệt, triệt để bạo vỡ đi ra, biến thành hư vô.

Đầu cũng không có, ở đâu còn cảm thấy đau đầu chứ!

Nhưng mà, gần kề một cái sát na sau, Tô Triệt lại hiểu được, cũng không phải đầu nổ mạnh, mà não vực của mình trải qua một lần nổ mạnh mở rộng, một loại không cách nào miêu tả, gần như mở rộng ở vô hình.

Nói nó là mở rộng vô hình là vì, Tô Triệt cũng không có phát giác được. Lực lượng nguyên thần của mình có tăng lên gì, còn là nguyên bản loại trình độ đó. Chợt nhìn vào, giống như không có gì biến hóa, còn là trạng thái não vực nguyên bản.

Chỉ là, tinh tế dò xét sẽ hiểu rõ, cái này đúng là chỗ mình chờ đợi : sức thừa nhận của não vực đạt được tăng lên cực lớn, tựa hồ có lực chịu tải gần như vô hạn. Lực chịu tải gấp trăm lần, chính là ở chỗ này!

Bất quá vẫn chưa xong, sau khi não vực mở rộng, lương khí còn dư thừa, theo kinh mạch lưu chuyển toàn thân. Theo mạch máu chảy xuống nội tâm, rõ ràng, còn đang duy trì hiệu quả cường hóa liên tục của nó.

Quá trình cường hóa kế tiếp, thì không hề thống khổ, ngược lại là một cảm giác nhẹ nhàng thư thích, so với vừa rồi, quả thực chính là một Thiên đường, một Địa ngục.

- Tiên Ngục bảo tháp đầu tiên là mở rộng não vực, tiếp theo lại bắt đầu cải tạo mạchmáu của ta, kinh mạch cùng trái tim. . .

Trong lòng Tô Triệt hiểu rõ, đồng thời tùy theo sinh ra nghi hoặc:

- Tiên Ngục bảo tháp có năng lực cải tạo như vậy, vì cái gì chưa bao giờ lộ ra, trước đó, chỉ yêu cầu mình nghĩ biện pháp giải quyết những nan đề này?

Cảm nhận được loại ý nghĩ này của Tô Triệt, Lão Hắc suy đoán nói:

- Có thể là bởi vì, một phần chấp nhất mà vừa rồi ngươi đối kháng Diệt Ma Thánh Quang, thuần túy chỉ là chấp nhất nhằm vào Tiên Ngục. Nó cảm động, cho nên mới có thể phản hồi một phần hồi báo cho như ngươi.

- Phải không?

Tô Triệt vẫn còn có chút không quá xác định.

- Ai biết được, ta chỉ là đoán như vậy thôi.

Lão Hắc thầm nói:

- Ta đây làm khí linh, cũng thật sự là đủ thất bại, bản thân Tiên Ngục suy nghĩ cái gì, ta căn bản không biết. . .

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh. . .

Thánh quang cự chùy còn đang duy trì oanh kích phòng ngự tâm linh của Tô Triệt liên tục. Nhưng mà hiện tại, Tô Triệt đang tiếp thụ lương khí của Tiên Ngục bảo tháp cải tạo, không chỉ là bản thân có biến hóa bản chất, hình như cảnh giới tâm linh cũng đi theo tăng lên, đối với cự chùy thánh quang oanh kích càng ngày càng không xem ra gì.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh. . .

Cũng không biết là tâm linh phòng ngự của Tô Triệt càng ngày càng mạnh, hay là lực đạo của cự chùy thánh quang càng ngày càng yếu, dù sao khối ngoan thiết Tô Triệt kia là càng gõ càng dai, càng đập càng cứng.

Về sau, Tô Triệt dứt khoát hai tay khẽ chống, sửa tư thế nằm sấp thành nằm thẳng, thư thả nằm ở nơi này.

Một mực giằng co hơn một canh giờ, lương khí kỳ dị mà Tiên Ngục bảo tháp truyền tới mới chậm rãi đình chỉ, mặc dù tu vi thực lực của Tô Triệt không có bất kỳ đề thăng


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.