Tiên Ngục

Chương 1460: Chương 1460: Thần Vương lên đài. (thượng)




Chỉ trong một khắc đồng hồ ngắn ngủn, Tô Triệt cũng đã bắt sống mấy trăm người, mặc dù cũng là thần phân thân, nhưng Tô Triệt cũng có nắm chắc để cho thân thể của bản thể của bọn họ cũng không phản ứng kịp xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Tiến vào Tiên Ngục, liên lạc giữa phân thân cùng bản thể cũng sẽ bị chặc đứt hoàn toàn, hơn nữa Tô Triệt xuất thủ cực nhanh, bản thể của bọn họ nhất định sẽ cho là thần phân thân đụng phải công kích mãnh liệt, lúc đó đã bị tiêu diệt.

- Mấy trăm thần phân thân, hẳn là đủ rồi a?

Tuy là đục nước béo cò, cũng không thể làm quá rõ ràng, quá phận, ý định của Tô Triệt là, đem những kỹ năng của những phân thân này lấy ra ngoài, nếu sau khi dung hợp cảm giác còn chưa đủ, vậy thì sẽ tiếp tục bắt.

Cho nên, Tô Triệt mới mang theo Áo Sâm du tẩu chung quanh chiến trường, không ngừng thu thập hồn tinh của thần linh đồng thời, bên trong tầng năm của Tiên Ngục, mấy trăm thần phân thân trong trạng thái hôn mê đã bắt đầu bị rút kỹ năng ra.

- Không đủ a!

Sau mười mấy tức, Lão Hắc nói:

- Loại năng lực của phân thân này, không riêng gì chủ nhân ngươi không có, thiên đạo trong Tiên Ngục cũng không có, cho nên, trước hết phải thỏa mãn thiên đạo trong Tiên Ngục, rồi mới có thể giao cho ngươi.

- Là như vậy sao?

Tô Triệt lập tức hiểu được, lực lượng của thiên đạo trong vũ trụ Tiên Ngục căn bản ở vũ trụ Tiên Linh kia của chúng ta, mà loại năng lực phân thân cực kỳ đặc biệt này lại chỉ có duy nhất ở vũ trụ Thánh Huy này. Vì vậy, trước hết để cho vũ trụ Tiên Ngục học xong nó đã, kế tiếp mới có thể đến phiên chính mình.

Như vậy, nếu muốn để cho thiên đạo Tiên Ngục ăn no, chính là mấy trăm cái thần phân thân của Trung Vị Thần, hoặc là Thượng Vị Thần, nhét kẽ răng cũng có chút không đủ a.

Chẳng lẽ, thật sự phải đem tất cả hai mươi vạn thần linh Thánh Huy ở trong chiến trường này đều bắt sống mới được sao?

- Nếu thật sự làm như vậy, sẽ gây ra náo động lớn a. Làm không tốt, quy tắc thiên địa của vũ trụ Thánh Huy sẽ ra mặt trừng trị người ngoại lai xâm lăng như ta a.

Tô Triệt cho là, loại khả năng này cũng không phải là không thể xảy ra, ngẫm lại xem, một người ngoại lai chạy vào trong nhà người khác tùy ý làm bậy, người chủ nhà này làm sao có thể thờ ơ, làm như không thấy đâu.

Nếu như ở bên trong Hỗn Độn, Tô Triệt có thể không thèm để ý bất kỳ một cái quy tắc vũ trụ thiên địa nào, nhưng giờ phút này thân đang ở trên địa bàn của người ta, các loại năng lực của mình cũng sẽ gặp phải toàn bộ phương vị bị áp chế cùng suy yếu.

Nói theo đạo lý thì, cũng giống như khi một sinh linh cường hãn nào đó tiến vào Tiên Ngục, mình có thể lợi dụng lực lượng thiên đạo của Tiên Ngục chế ước hắn. Trừ phi, thực lực của sinh linh này cường hãn ngoài mức tưởng tượng. Có thể lật đổ lực lượng thiên đạo của vũ trụ Tiên Ngục, một lần nữa thành lập lên một bộ quy tắc thiên địa phù hợp với ý nguyện của hắn, vậy thì đồng nghĩa với việc Tiên Ngục bị đổi chủ, bị hắn mạnh mẽ chiếm đi.

Đạo lý này, Lão Hắc cũng hiểu được, liền mở miệng nói nói:

- Bắt hai mươi vạn thần linh cấp thấp, chuyện như vậy nhất định là không thể làm, bất quá, nếu chỉ là bắt mấy trăm Thần Vương, hoặc là hai ba thần linh có thực lực Tiên Tôn ở Thánh Huy. Hẳn là không có vấn đề gì đi?

Tô Triệt cũng không có lên tiếng, trên thực tế, đối với lời nói của Lão Hắc cũng không phải là hoàn toàn đồng ý.

Lấy vũ trụ Tiên Linh của chúng ta làm thí dụ, tổng cộng cũng chỉ có mười mấy Tiên Tôn, nếu như bị người ngoại lai bắt đi hai ba người trong số đó. Sẽ tạo ra cục diện như thế nào a?

Muốn vô thanh vô tức, trời không biết người không biết, tựa hồ rất là không có khả năng sao?

Trừ phi, bên trong Thiên Giới của vũ trụ Thánh Huy, số lượng thần linh cấp Tiên Tôn vô cùng đông đảo, không có một vạn, cũng có tám ngàn, tổn thất hai ba người cũng không sao cả.

Cảm nhận được phỏng đoán này của Tô Triệt, Lão Hắc trả lời:

- Có lẽ thật sự có khả năng a, phải biết rằng, vũ trụ Thánh Huy chính là đại vũ trụ thế giới xưa nhất trong Hỗn Độn, như vậy, số lượng thần linh cấp Tiên Tôn nhiều một chút, cũng không có gì kỳ quái. Có lẽ, cũng là bởi vì số lượng đại thần cấp cao nhất quá nhiều, nên Thần Giới căn bản không chứa nổi bọn họ, mới có thể sáng tạo ra một Thiên Giới, để di dời bọn họ sang nơi đó.

- Có đạo lý.

Tô Triệt trong lòng gật đầu:

- Có lẽ thật sự đã bị ngươi đã đoán đúng, đây chính là nguyên nhân ra đời cùng ý nghĩa tồn tại của Thiên Giới.

Sau khi hiểu rõ toàn bộ về Thánh Huy vũ trụ, đây chính là mục đích cuối cùng của chuyến đi này, Tô Triệt muốn hiểu được, vũ trụ Thánh Huy tại sao lại có thể ở trong Hỗn Độn trường thịnh không suy, tồn tại vĩnh hằng.

Nếu là làm rõ ràng được điểm này, đối với mình mà nói, nhất định sẽ có trợ giúp rất lớn. Dù sao, tương lai không lâu nữa, Tiên Ngục cũng sẽ trở thành một đại vũ trụ thế giới trong Hỗn Độn, thân là chủ nhân của vũ trụ này, Tô Triệt dĩ nhiên là hy vọng nó vĩnh hằng bất diệt, tồn tại càng lâu càng tốt.

Nói trắng ra là, Tô Triệt chạy tới vũ trụ Thánh Huy xa xôi vạn dặm chính là để tới lấy kinh nghiệm.

Cũng không lâu lắm, Tô Triệt mang theo Áo Sâm đi một vòng lớn bên trong toàn bộ chiến trường, hồn tinh của thần linh mà Áo Sâm thu hoạch được đã vượt qua vạn miếng. Bởi vậy có thể thấy được, bên trong toàn bộ chiến trường có bao nhiêu phân thân của thần linh đã chết.

Tâm tình kích động của Áo Sâm đã không còn cách nào để miêu tả, hơn vạn miếng hồn tinh của thần linh chỉ cần nhất thời nữa khắc nữa là có thể đem Thần Quốc của mình mở rộng ra gần ngàn lần, còn dư lại hơn phân nửa thì có thể chuyển hóa thành thần lực nguyên tinh đi tới thần điện của một vị Thần Vương giao dịch có thể mua được phần lớn tín đồ . . .

Sau khi tăng lên mọi thứ, trong thời gian rất ngắn sẽ đạt tới thực lực Thượng Vị Thần có uy tín lâu năm kia, cho dù là Chủ Thần Mặc Lâm cũng phải dùng con mắt khác để đối đãi với mình, không thể nào tùy tiện nắm giữ sinh tử của mình nữa.

- Không sai biệt lắm a.

Tô Triệt truyền âm nói với Áo Sâm:

- Nếu tiếp tục như vậy nữa, rất có thể sẽ bị mấy vị Chủ Thần Mặc Lâm chú ý, chuyện này có khả năng tạo thành ảnh hưởng không tốt lắm đối với tương lai của ngươi, là thế này phải không?

- Đúng vậy, đúng vậy.

Áo Sâm run rẩy nói, gật đầu lia lịa. Dù kích động thế nào, lý trí cũng vẫn phải có, hắn biết, Tô Triệt không thể nào vĩnh viễn lưu lại để bảo vệ mình, trên một vài phương diện, nếu nên cúi đầu thì cần phải cúi đầu.

Cho nên, Tô Triệt dừng việc thu thập hồn tinh của thần linh lại, còn lại muốn bảo vệ Áo Sâm không bị thương tổn cũng là việc dễ làm thôi. Theo toàn bộ cuộc chiến đấu gay cấn, càng ngày càng nhiều thần phân thân mất đi, số lượng người trên chiến trường tính ra đã giảm nhanh chóng, rút đi hơn phân nửa, chỉ còn lại chưa tới mười vạn người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.