Tiên Ngục

Chương 963: Chương 963: Tạo Hóa Thần Thụ. (2)




- Tạo Hóa Thần Thụ.

Không hề nghi ngờ, hiện tại nó còn chỉ là một gốc cây giống nhỏ, một ngày nào đó, nó sẽ trưởng thành làm Tạo Hóa Thần Thụ chân chính, trở thành một đại thần vật của thế giới Tiên Ngục, vì chính mình sáng tạo ra đủ loại sinh linh, kỳ tích, sáng tạo ra vô hạn khả năng!

Mặc dù hiện tại nó, thấy thế nào cũng giông như một bàn chải lớn dùng để vệ sinh bồn cầu.

Đương nhiên, cái này cũng không quan trọng, Tô Triệt lúc này quan tâm nhất là trái cây kia.

- Trái cây này, cần phải nuốt vào sao? Có cái chú ý gì không?

Tô Triệt trong lòng hỏi.

- Không có đi sao.

Ngữ khí của Lão Hắc nghe cũng không phải rất xác định:

- Bình thường trái cây ăn như vậy, hẳn là có thể.

Lúc này, trái cây kia đã trán phóng ngũ thải quang hoa, bị lão Hắc vô cùng nhẹ nhàng hái xuống, đương nhiên không phải lấy tay ngắt, sự tình trong Tiên Ngục căn bản không cần động thủ đi làm, chỉ cần tâm niệm khẽ động cũng là có thể.

Trái cây bị đưa đến ra ngoài Tiên Ngục, Tô Triệt đúng lúc hỏi:

- Lão Hắc, ngươi xác định thứ này không độc?

Bốn năng lượng đỉnh cấp chuyển hóa thành thành một loại đồ vật, nếu là có độc, vậy nhất định chính là siêu cấp độc dược không thể cứu trị, độc trong độc...

Đừng nói là Tu Tiên Giả, ngay cả Tiên Giới Chân Tiên cũng có khả năng bởi vì độc vật nào đó mà đi đời nhà ma, trong Tam Thiên Đại Đạo, đồng dạng tồn tại Đại Kịch Độc Thuật bài danh đồng thời là cực kỳ cao.

Loại sự tình này thật đúng là qua loa không được!

- Chủ nhân, ta còn có thể hại ngươi sao?

Lão Hắc vẻ mặt ủy khuất nói rằng:

- Nếu là có một chút thuộc tính có hại, ta cũng không muốn cho ngươi dùng.

- Ta cũng chỉ là tùy tiện hỏi một câu.

Tô Triệt ha hả cười nói:

- Lần đầu tiên ăn nó, trong lòng không có yên tâm.

Nói đến trái cây kỳ dị này, đã bị Tô Triệt từ một loại trong Tiên Ngục lấy ra.

Cái này vừa lấy ra, một cổ linh lực trong sáng tựa như thủy triều tản ra, Tuyết Ngọc ở cách đó hai trăm trượng, nguyên bản vẫn là tư thế nhắm mắt đả tọa, lúc này đó là bá một chút, một đôi mắt đẹp trợn lên, gắt gao nhìn chằm chằm trái cây năm màu trong tay Tô Triệt.

- Đây là...

Dù là nàng kiến thức rộng rãi, cũng không có gặp qua linh quả bên trong ẩn chứa linh lực đặc thù như vậy, không, đem nói thành tiên quả cũng không khoa trương.

Ca xích!

Tô Triệt hầu như cũng không có dừng lại, gặm trái cây, một ngụm cắn tới, thanh âm trong trẻo vang lên, tựa như tiếng trời dễ nghe.

- Mùi vị này...

Tô Triệt bày ra một loại biểu tình hưởng thụ vô cùng, trong tay còn lại hai phần ba trái cây, linh lực tràn đầy bên trong, khuếch tán ra một loại khí tức hương vị ngọt ngào khó có thể hình dung, nhất thời đem cả không gian nơi này tràn ngập.

Tuyết Ngọc hít sâu, chỉ là ngửi thấy loại khí tức này, liền thấy tinh thần đại chấn, khẩu thiệt sinh tân, một cổ dục vọng khó có thể khắc chế xông lên não.

Loại dục vọng nào?

Dục vọng muốn từ trong tay Tô Triệt đem trái cây đoạt lấy, lập tức muốn ăn vào.

Không có bất cứ đạo lý gì có thể nói, thật giống như động vật cực đói, muốn từ trong miệng người khác cướp đoạt thức ăn, chỉ là xuất phát từ bản năng sinh tồn, không hề cần bất cứ lý do gì khác.

Ca xích!

Tô Triệt lại là một ngụm, trong tay trái cây năm màu chỉ còn lại một phần ba.

- Tô Triệt, ngươi...

Tuyết Ngọc nhịn không được duyên dáng gọi to một tiếng, suýt nữa thất thố ngăn cản hắn.

Trái cây này nhất định là cực kỳ không đơn giản.

Tuyết Ngọc đương nhiên rõ ràng, chỉ là thấy nó, ngửi được nó, là có thể khiến Đại Thừa kỳ như mình hiện lên xung động muốn cướp giật khó có thể khắc chế, bởi vậy có thể thấy được, nó là loại linh quả hiếm có cỡ nào.

Không! Khẳng định là tiên quả mới đúng!

- Vị đạo này quả thực là khó có thể hình dung được!

Tô Triệt vui vẻ đánh giá một câu như vậy, sau đó, vung lên trái cây trong tay, hướng về phía Tuyết Ngọc đáng hận đến cực điểm ra dấu một chút, ca xích, cuối cùng một phần ba biến mất trong miệng hắn.

- Không hạt, cả quả đều có thể ăn vào.

Sau khi nuốt xuống, Tô Triệt liếm liếm môi, hướng về phía Tuyết Ngọc nhếch miệng cười:

- Đáng tiếc a, chỉ có một trái đã bị ta ăn hết!

- Ta có thể đoán được...

Tuyết Ngọc mắt trái hơi nheo lại, lúc này mờ ám, biểu tình lại khiến người ta một loại cảm giác tàn nhẫn lãnh liệt:

- Nếu không có bản mạng tiên phù của ta, ngươi khẳng định ăn không được nó!

Tuyết Ngọc đương nhiên có thể liên tưởng đến, trái Ngũ Thải Linh Quả vừa rồi, Tô Triệt sớm không lấy ra, muộn không lấy ra, hết lần này tới lần khác sau khi có được bản mạng tiên phù của mình mới lấy ra, duyên cớ trong đó, còn cần nhiều lời sao?

Tô Triệt im lặng cười, nói rõ chính là muốn cố ý kích thích nàng. Vừa rồi nuốt vào Ngũ Thải Linh Quả, loại tư vị tuyệt vòi này, cũng sẽ không cần nhiều lời, tư vị có tốt cũng chỉ là hưởng thụ miệng lưỡi, cũng không trọng yếu, trọng yếu là nó rốt cuộc có thể mang đến cho mình chỗ tốt nào.

Nói như vậy, Ngũ Thải Linh Quả này loại thiên tài địa bảo trực tiếp nuốt chửng cũng là cách làm ngu xuẩn, phải dùng để làm thuốc luyện đan, mới có thể phát huy ra hiệu dụng lớn nhất.

Bất quá, trái Ngũ Thải Linh Quả này cũng không phải sinh trưởng theo cách bình thường đi ra, mà là do công năng chuyển hóa năng lượng của tầng sáu Tiên Ngục lấy phương thức đặc thù sinh thành, nói cách khác, nó đã có đủ hiệu lực của linh đan, nên trực tiếp nuốt vào.

Linh quả vào bụng, Tô Triệt nhất thời cảm giác được, một cổ linh lực vô cùng sung mãn, xuyên thấu qua bụng, thẳng nhập đan điền, bớt được không biết bao nhiêu quá trình.

Án theo thường quy mà nói, mặc dù là dùng Thiên Phẩm linh đan, cũng không có khả năng xuất hiện loại tình huống này, nuốt phục linh đan, sau đó, dược lực hóa giải ra, khuếch tán toàn thân, chuyển biến thành một loại linh lực có thể hấp thu.

Nhưng những linh lực này phải trải qua công pháp chuyển hóa, mới có thể biến thành năng lượng cùng thuộc tính chân nguyên của bản thân hoàn toàn phù hợp, lại trải qua một bước nữa hấp thu chuyển hóa, mới có thể đồng hóa thành chân nguyên tự thân, tiện đà thu vào bên trong đan điền.

Đây là một quá trình cực kỳ phức tạp, một hai lời khẳng định là không thể miêu tả.

Thế nhưng hôm nay, Ngũ Thải Linh Quả nuốt vào, hoàn toàn không có một quá trình phức tạp này, nó sản sinh linh lực, trực tiếp tiến nhập đan điền của Tô Triệt, chỉ bất quá trong nháy mắt là có thể đồng hóa chân nguyên đặc biệt có chứa Hỏa hệ thuộc tính lại có chứa hỗn độn thuộc tính kia của Tô Triệt.

Hô hô hô. . .

Đại lượng linh lực cuồn cuộn không ngừng mà dũng nhập đan điền, Tô Triệt nhất thời cảm giác được một loại no bụng, loại cảm giác này tương đối quen thuộc, đều là mấy tháng bế quan tu luyện, thậm chí hơn nửa năm mới có thể xuất hiện loại hiện tượng tu vi đề thăng này.

- Linh lực này quả thực quá mạnh mẽ!

Tô Triệt nào dám chậm trễ, lập tức ngồi xuống, toàn lực vận chuyển công pháp tốc độ cao nhất đề thăng chân nguyên tu vi của bản thân, tận khả năng không cho linh lực sản sinh lãnh phí chút nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.