Tiên Ngục

Chương 441: Chương 441: Sự biến hóa của nhân sinh (hạ)




Trước đó, giữa Hoa Lộc và Tô Triệt mặc dù không xảy ra xung đột chính diện, nhưng, cũng hết lần này đến lần khác, ở những nơi không thích hợp, thời cơ không thích hợp, xuất hiện trước mặt Tô Triệt.

Bản thân Hoa Lộc cũng biết, Thiên Vũ đại sư huynh hoàn toàn có lý do ghi hận mình, hoàn toàn có năng lực khiến mình trở nên vô cùng thảm thiết, với địa vị hiện tại của hắn mà nói, tùy tùy tiện tiện là đã có thể làm được.

Nhưng đại sư huynh khoan hồng độ lượng, không thông qua bất cứ hình thức nào làm khó mình. Những lời khuyến cáo hôm nay, càng có thể chứng minh, hắn không thèm nhằm vào một tiểu nhân vật như mình.

Khoảng khắc ấy, Hoa Lộc cũng là tâm có cảm ngộ:

- Tương lai, cả tông môn đều sẽ là thiên hạ hắn, nếu còn muốn sống được trong Thiên Huyền Tông, phẩm tính của mình, đúng là phải cải biến triệt để...

Người thứ tám, Thiên Vật Phong Chân Lam.

Đợi đến khi Tô Triệt tay cầm phần thưởng, đứng trước mặt Chân lam, nữ đệ tử Thiên Vật Phong đã từng làm khó Tô Triệt, không khỏi trong lòng sợ hãi: Không biết Thiên Vũ đại sư huynh này có công khai làm khó mình trước mặt mọi người hay không?

- Chúc mừng Chân Lam sư muội, hi vọng muội tiếp tục cố gắng.

Tô Triệt chỉ nói một câu cho phải phép, đối với nàng, đúng là không có gì có thể nói nhiều.

Thân là đệ tử chân truyền số một Thiên Huyền Tông, chưởng môn nhân tương lai, những mâu thuẫn trước đây, Tô Triệt không thèm tính toán với nàng. Trừ phi, có người mắc phải lỗi lớn khó tha thứ. Ví dụ, vị Trần tổng quản của Huyền Cơ Phong linh thảo dược viên, liên tục mấy lần định ám sát mình, nhất định không thể bỏ qua.

Chỉ riêng khoản mưu hại đồng môn, cũng đã có thể trị tội hắn, chỉ có điều, tạm thời chưa có thời gian rảnh xử lý hắn.

Top mười đệ tử nội môn, chí ít là Trúc Cơ tu vi, trong một trăm đệ tử chân truyền, cũng có hơn mười người vẫn ở trúc cơ sơ kỳ.

Hai ngày tiếp theo, người mạnh nhất trong đệ tử nội môn, sẽ cùng người kém nhất trong đệ tử chân truyền, triển khai mười trận thi đấu công bằng.

Đương nhiên, đều đều là chuyện của tông môn, đối với cá nhân Tô Triệt mà nói, không có quá nhiều liên quan.

Lần nội môn đại tỷ thí này, trong lòng Tô Triệt có một nuối tiếc nho nhỏ, đó chính là: Nha đầu Linh Lung vẫn chưa chịu cầu tiến, đến bây giờ vẫn chỉ dừng lại ở cảnh giới Luyện Khí đại viên mãn.

Kỳ thực, dưới sự giúp đỡ hết lòng của mình, nàng sớm đã có thể Trúc Cơ an toàn, thậm chí kịp liên tục tăng cường thực lực, có hi vọng đoạt được một danh ngạch đệ tử chân truyền.

Nhưng, Linh Lung cố ý kéo dài đến sau nội môn đại tỷ thí mới Trúc Cơ, chính là không muốn bị liệt vào danh sách mười đệ tử chân truyền có thực lực thấp nhất, lúc nào cũng phải chịu đựng áp lực cạnh tranh hoặc bị đào thải.

Dùng lời của nàng nói:

- Tính cách ta căn bản không thích hợp trở thành đệ tử chân truyền, chỉ cần bình bình thường thường Trúc Cơ, bình bình thường thường kết đan, trở thành một Kim Đan trưởng lão bình thường, thong dong trong tông môn mấy trăm năm cho đến khi già chết, cuộc sống như vậy không phải tốt hơn sao?

Mỗi người đều có chí riêng của mình, chớ nên gò ép. Tô Triệt hiểu đạo lý này, chỉ tận tâm tận lực chăm sóc nàng, chứ không miễn cưỡng nàng cái gì.

***

Thời gian hai ngày thoáng cái trôi qua, cuối cùng, hạng nhất Huyền Uyên Phong Hồng Lực và hạng ba Thiên Cơ Phong Mộc Vân mau mắn giành được hai danh ngạch đệ tử chân truyền.

Huyền Uyên Phong Hồng Lực chiến thắng rất thuyết phục, trường kỳ chiếm cứ hạng nhất nội môn phong vân bảng, bốn năm trước hắn đã là Trúc Cơ trung kỳ, chiến thắng bất cứ một Trúc Cơ sơ kỳ đệ tử chân truyền nào đều là chẳng có gì lạ.

Thiên Cơ Phong Mộc Vân chiến thắng, đúng là khiến mọi người có chút bất ngờ. Như Tô Triệt từng nói, bốn năm này, nàng đã tiến bộ rất lớn.

Nội môn đại tỷ thí kết thúc viên mãn, chỉ có điều, thời gian này không nhìn thấy bóng dáng Ngọc Thanh.

Lúc này, Tô Triệt không còn cảm thấy nuối tiếc gì, bởi vì, Ngọc Thanh sư huynh rõ ràng là một con rồng đang ngủ say, hồ nước nhỏ như đệ tử chân truyền, căn bản không giữ nổi huynh ấy. Nói không chừng, đợi một ngày huynh ấy quay về tông môn, có thể trở thành một trong những thái thượng trưởng lão, cũng là cực có khả năng.

- Tốc độ tiến bước của Ngọc Thanh sư huynh, không hề chậm hơn mình bao nhiêu.

Tô Triệt vẫn luôn cảm thấy như vậy.

Năm ngày sau, Linh Dược Sơn và Vạn Quỷ Tông quả nhiên lần lượt cử đại diện đến đàm phán, yêu cầu Thiên Huyền Tông phóng thích Nguyên Anh lão tổ của họ.

Thiên Huyền Tông đưa ra một số yêu cầu ngoài mặt, sau mấy lần đàm phán, tổng cộng không tới một tháng, cũng đem Cực Ngạc lão quỷ và Thần Húc lão tổ hoàn hảo không chút sứt mẻ đưa ra ngoài sơn môn.

Cao tầng nhân sĩ tu chân giới đều biết, cái gọi là thất đại môn phái cùng nhau thảo phạt Thiên Huyền Tông căn bản không thể xảy ra. Bởi vì, tu chân giới đại loạn chỉ mới vừa bắt đầu. Trước mắt, vẫn chưa tồn tại một luồng sức mạnh tuyệt đối vô địch, có thể hủy diệt một siêu cấp môn phái truyền thừa vạn năm.

Thiên Huyền Tông vận khí đang vượng, đang ở trong hưng chi thế, tất cả mọi người đều đang suy đoán, sau mấy tháng nữa, Thiên Huyền Tông liệu có xuất hiện cảnh tượng hưng thịnh bảy vị Nguyên Anh lão tổ sống chung một điện hay không.

Thời gian tiếp theo, cuộc sống của Tô Triệt cực kỳ quy luật: Sau ba ngày khổ tu, sẽ dành ra một ngày xử lý sự vụ Huyền Cơ Phong và Huyền Ngục Phong.

Tô Triệt phát hiện, xử lý sự vụ tông môn có thể rèn luyện tính tình và tâm cảnh mình.

Tâm cảnh một người, có liên quan trực tiếp đến kinh nghiệm nhân sinh người đó, kinh nghiệm càng nhiều, tư tưởng càng trưởng thành, cảm ngộ cũng nhiều, cho nên tâm cảnh, đương nhiên cũng sẽ được nâng lên...

Dần dần, Tô Triệt cũng dần quen, thậm chí thích cảm giác quyết sách sự vụ này. Bởi vì, trước mỗi một lần đưa ra quyết sách, đều phải cân nhắc lợi hại, phân biệt đúng sai, mỗi một sự kiện hoặc ít hoặc nhiều lĩnh hội được một số nhân sinh cảm ngộ, không hề thua kém thu hoạch mà một trận chiến đấu có thể mang lại.

Cứ như vậy, bảy tháng thời gian chớp mắt trôi qua, hôm đó, Tô Triệt đang ở trong Huyền Cơ đại điện, cùng hai vị Kim Đan trưởng lão cùng nhau bàn bạc sư bụ, đột nhiên có một chút cảm ứng...

- Không lẽ là...

Thân hình Tô Triệt thoáng động, chạy ra bên ngoài đại điện, đứng trên điểm cao nhất Huyền Cơ Phong, nhìn về vị trí Chưởng Giáo Thiên Phong cách đó hơn hai ngàn dặm.

Giống như, tất cả linh khí thiên địa của Thiên Huyền sơn mạch đầu đang tụ hội nơi đó, dị tượng này, nhất định sẽ ảnh hưởng đến tất cả những người đang tu luyện trong tông môn, nhưng, nó là xứng đáng.

Bởi vì, ý nghĩa của nó là có người Ngưng Anh thành công, đang ở cửa cuối cùng hải nạp bách xuyên, nuốt chửng thiên địa linh khí.

- Là ai? Sư tôn, hay là Thu Nguyệt sư tổ?

Tô Triệt hóa thành một đường độn quang, bay về phía Chưởng Giáo Thiên Phong.

Trên Chưởng Giáo Thiên Phong, linh khí hội tụ cao độ, khi Tô Triệt vừa đến, đỉnh núi đã hội tụ hơn một trăm vị Kim Đan trưởng lão, năm vị Nguyên Anh lão tổ đương nhiên cũng có mặt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.