Tiên Ngục

Chương 214: Chương 214: Quyết không buông bỏ (thượng)




Lúc này, Tô Triệt quỳ rạp trên mặt đất giả chết, đã nhận ra trên trăm tên tu sĩ Trúc Cơ của đối phương hạ xuống, đang thu thập di vật của mấy trăm người chết.

Vừa rồi trên đường đi, Tô Triệt ít nhất cũng góp nhặt di vật của vài chục người, dị trạng rõ ràng như thế, khẳng định không dấu được bọn hắn, vì vậy, trong lòng Tô Triệt đã làm xong chuẩn bị phá vòng vây.

Quả nhiên, không có bao lâu, chợt nghe có mấy người liên tục cao giọng báo cáo:

- Khởi bẩm Ma Sư, bên cạnh ta có vài người chết, tài vật hoàn toàn biến mất, như là bị người nhanh chân đến trước nhặt đi.

- Khởi bẩm Ma Sư, bên ta cũng giống như vậy...

Hắc Sát lão quỷ huyền phù trên không trung, căn cứ chỗ đứng của vài tên thủ hạ này, thần thức xoay chuyển một vòng, sau đó im lặng chậm rãi bay tới nơi này.

- Lão già kia thực giảo hoạt.

Lão Hắc đoán được dụng tâm của hắn, kịp thời nhắc nhở:

- Chủ nhân, phá vòng vây a, giấu không nổi nữa.

- Thời khắc khảo nghiệm số mệnh, bắt đầu.

Muốn đào tẩu ở trước mặt một Kim Đan tu sĩ, Tô Triệt thật là không hề nắm chắc. Chỉ là, không có nắm chắc cũng phải trốn, cũng không thể thúc thủ chịu trói.

Vọt!

Giống như một mũi tên, Tô Triệt bắn lên, giữa không trung dựng lên đĩa ngọc, sưu thoáng một cái, người đã chạy ra khỏi phường thị.

- Hảo tiểu tử, rất trơn trượt a, vậy mà vẫn để ngươi còn sống sót.

Nhìn xem bóng lưng của hắn, Hắc Sát lão quỷ cười nhạt một tiếng, giương giọng hô:

- Xích Tu lão ca, ta đuổi theo hắn, ngươi dẫn người quét dọn hiện trường, sau đó mau chóng bỏ chạy.

Xích Tu lão giả không biết ẩn thân nơi nào lên tiếng, lúc này Hắc Sát lão quỷ mới không chút hoang mang đuổi theo phương hướng Tô Triệt rời đi.

Vừa rồi, Hắc Sát lão quỷ đã nhìn rõ ràng, Tô Triệt chỉ là một Trúc Cơ sơ kỳ, tu vi như thế, không có khả năng thoát khỏi mình đuổi giết. Cho nên ngay từ đầu, Hắc Sát lão quỷ cũng không có lấy ra phi hành pháp bảo, chỉ bằng tu vi bản thân phi hành.

Chỉ là, bay trong chốc lát, lại phát giác tốc độ phi hành của tiểu tử kia rất không tầm thường, cho dù trong tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, cũng có thể được cho là trình độ nhất lưu.

Hồi tưởng lại tràng cảnh vừa rồi, dưới chân hắn sử dụng cái đĩa ngọc kia, Hắc Sát lão quỷ thầm nói:

- Pháp bảo không tệ lắm...

Đương nhiên, cái “không tệ” này chỉ là nhằm vào tu sĩ Trúc Cơ mà nói, tu sĩ Kim Đan như hắn, có thể khống chế pháp bảo cấp bậc Bảo khí, không có khả năng trông mà thèm đĩa ngọc của Tô Triệt.

Vì vậy, Hắc Sát lão quỷ lấy ra một pháp bảo phi hành màu đen như phiến lá, mạnh mẽ thôi động, tốc độ bỗng nhiên nhanh hơn gấp đôi.

Phía trước, Tô Triệt liều mạng thúc dục đĩa ngọc, không hề giữ lại lấy ra tốc độ nhanh nhất của mình, tuy trước mắt còn nhìn không tới Hắc Sát lão quỷ kia hiện ra ở hậu phương, nhưng mà trong nội tâm tinh tường, bằng tu vi của hắn, đuổi theo mình cũng chỉ là thời gian một cái nháy mắt mà thôi.

- Cái lão già kia, thực lực tối thiểu nhất cũng là Kim Đan trung kỳ, lúc này đây, xác thực là phiền toái.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc đã vô kế khả thi, cũng không dám tùy ý nói chuyện ảnh hưởng đến chủ nhân.

Trước đó lần thứ nhất ở trong Tiểu Di Tiên Cảnh, sở dĩ có thể giết một Tu La Kim Đan kỳ, đó là dựa vào tác dụng đặc thù của lệnh kỳ Di Tiên, triệu tập uy năng cường đại của cả Tiểu Di Tiên Cảnh, mới có thể ngay lập tức giết chết Tu La kia.

Chính là hôm nay, trong thế giới bình thường này, lệnh kỳ Di Tiên chỉ là một lá cờ không dùng được mà thôi, còn không bằng một hạt đan dược lục phẩm.

Bởi vậy, lão Hắc và Tô Triệt đều rất lo lắng:

- Như thế nào mới có thể hóa giải nguy cơ lúc này đây, chẳng lẽ, chỉ có thể dựa vào số mệnh hư vô mờ mịt kia sao?

Mới đầu, Tô Triệt còn tính mượn nhờ hiệu lực của Độn Địa đan, đào thoát từ dưới đất, chỉ là lại nghĩ tới, Hắc Sát lão quỷ thuộc về tu sĩ Kim Đan kỳ, tất nhiên cũng hiểu được độn địa thuật.

Phải biết rằng, bản lĩnh độn địa của Kim Đan tu sĩ, đó là thần thông chính quy, không phải bán thần thông như Độn Địa đan có thể so sánh. Còn không bằng thành thành thật thật dựa vào phi hành, còn có thể thoát được xa một ít, cố gắng chạy trối chết.

Phương hướng Tô Triệt chạy trốn, lựa chọn chính là khu vực Vạn Quỷ Tông quản hạt. Tô Triệt cho rằng, nếu Hắc Sát lão quỷ là đối đầu với Vạn Quỷ Tông, như vậy, cách Vạn Quỷ Tông càng gần, đối với mình mà nói, tỷ lệ chạy trốn sẽ càng lớn hơn một chút.

Dù sao, linh lực ba động mình ngụy tạo nên, giống như đúc môn nhân của Vạn Quỷ Tông, trong thời gian ngắn giả mạo người Vạn Quỷ Tông, vẫn là có thể...

Bay không ngừng, cố gắng chạy thục mạng...

Mặc dù đằng sau không có chứng kiến thân ảnh của Hắc Sát lão quỷ, chỉ là Tô Triệt biết rõ, một khi thấy được hắn, cũng chẳng khác nào bị hắn đuổi theo, tốc độ phi hành của Kim Đan tu sĩ quá mức khủng bố.

- Trốn như vậy cũng không phải biện pháp, nơi này cách Vạn Quỷ Tông còn có hơn hai vạn dặm, rất nhanh cũng sẽ bị hắn đuổi theo...

Nghĩ tới đây, linh cơ Tô Triệt vừa động, thừa dịp Hắc Sát lão quỷ còn không có hiện ra trong tầm mắt, dùng tốc độ nhanh nhất xóa thuật dịch dung, biến trở về diện mục chân thật, sau đó thay đạo phục Thiên Huyền Tông, linh khí ba động cũng biến trở về một Trúc Cơ đệ tử của Thiên Huyền Tông nên có.

- Trong mắt của Hắc Sát lão quỷ, là một môn đồ trung niên của Vạn Quỷ Tông, hiện tại, ta biến trở về đệ tử của Thiên Huyền Tông, chỉ mong có thể lừa gạt pháp nhãn của hắn.

Giữa không trung, Tô Triệt thu hồi đĩa ngọc, đổi thành phi kiếm thượng phẩm linh khí, điều chỉnh một phương hướng ngự kiếm mà bay, tốc độ giảm bớt đi rất nhiều.

Quả nhiên, vừa mới làm xong đây hết thảy, chân trời xa xa xuất hiện một đạo độn quang màu xám đen, tốc độ nhanh đến kinh người.

Đạo độn quang này hẳn là phát hiện ra Tô Triệt, cũng thay đổi phương hướng, hướng bên này bay tới, trong chớp mắt đã đuổi theo.

Đúng là Hắc Sát lão quỷ bị hắc vụ bao phủ toàn thân.

- Nội môn đệ tử Thiên Huyền Tông?

Trong nội tâm Hắc Sát lão quỷ nghi hoặc, đuổi tới cự ly hơn mười trượng, lập tức hô:

- Tiểu tử, dừng lại cho ta.

Tô Triệt ngừng phi hành, ngự kiếm huyền phù trên không trung, thần sắc bình thản thi lễ ân cần thăm hỏi:

- Thiên Huyền Tông đệ tử Tưởng Sâm, bái kiến tiền bối.

Hắc Sát lão quỷ trầm thấp ừ một tiếng, đánh giá Tô Triệt từ trên xuống dưới vài lần.

Thân thể Tô Triệt phát căng, tóc gáy đứng thẳng, đương nhiên biết rõ, hắn là vận dụng pháp nhãn thuật dò xét mình.

- Tiểu tử, ta hỏi ngươi, vừa rồi có thấy một môn đồ Trúc Cơ của Vạn Quỷ Tông bay qua nơi này hay không?

Hắc Sát lão quỷ tạm thời không có nhìn ra sơ hở gì, thần sắc lạnh như băng hỏi thăm.

- Thấy được, vừa rồi vượt lên trước ta, tốc độ cực nhanh, khống chế một pháp bảo hình tròn, hẳn là bay về phía tông môn Vạn Quỷ Tông.

Ngôn ngữ của Tô Triệt biểu lộ có vẻ rất thành thật, phát huy sự vô tội của mình đến cực hạn, bởi vì trong nội tâm biết rõ, những tu sĩ Kim Đan kỳ này thật không dễ lừa gạt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.