Tiên Ngục

Chương 1380: Chương 1380: Phòng ngự kinh khủng (thượng)




Diệt Ma Thương gào thét mà ra. Hướng về phía Hổ Văn quái nhân đâm tới.

Hổ Văn quái nhân không tránh không né, không nhúc nhích. Hiển nhiên muốn dùng lồng ngực của hắn đón đở một thương này. Loại cử động này, rõ ràng là tỏ vẻ miệt thị một cách đơn giản nhất đối với lực công kích của Tô Triệt.

Trong nháy mắt, mũi thương sắc bén của Diệt Ma Thương sắp tiếp xúc đến hắn. Thiên Âm phát ra một đạo sóng âm vô thanh vô tức, vô thanh vô ảnh, bước đầu tiên tác dụng đến trên người Hổ Văn quái nhân.

Vẻ mặt Hổ Văn quái nhân biến đổi, bộ lông như hổ vằn trên người lẫn mặt kịch liệt lay động, nửa thân trên đỏ lòm, lớp da ngoài cũng vặn vẹo biến hình như sóng nước, tựa hồ, phòng ngự kỹ năng nào đó của hắn bị sóng âm lực lượng của Thiên Âm phá vỡ.

Lúc đó, hắn còn có thể Đao Thương Bất Nhập, đón đở Diệt Ma Thương đâm vào sao?

Xoẹt!

Diệt Ma Thương xuyên thấu thân thể của hắn, trong nháy mắt đã trở lại trên tay Tô Triệt.

- Thật là nhanh!

Ở trong lòng Tô Triệt cùng Thiên Âm đồng thời than thở, dĩ nhiên không phải than thở về tốc độ của Diệt Ma Thương, mà là tốc độ di chuyển của Hổ Văn quái nhân. Lấy tốc độ phi hành của Diệt Ma Thương, sắp tiếp xúc đến da tay của hắn rồi, trong trạng thái như vậy mà hắn còn có thể tránh né, đâm trúng chỉ là một đạo tàn ảnh lưu lại mà thôi.

Mà bản thân của hắn, trong nháy mắt đó, không ngờ có thể thoát khỏi phạm vi dò xét thần thức của Tô Triệt, không biết tung tích.

Tốc độ phi hành như vậy, so với Diệt Ma Thương nhanh hơn nhiều lắm, vượt qua Tô Triệt không chỉ nghìn lần.

- Không ổn rồi.

Tô Triệt nhất thời cũng có chút nhức đầu:

- Bị tên gia hỏa như vậy cuốn lấy, tuyệt đối là một đại phiền toái.

Có tốc độ như vậy, công kích của mình căn bản đụng được hắn, chỉ bằng lực lượng sóng âm của Thiên Âm, có thể thoát khỏi tên điên điên khùng khùng, không nói đạo lý sao?

- Rất phiền toái!

Thiên Âm cũng cho là tương đối khó giải quyết, đối với Tô Triệt truyền âm nói:

- Một khi bị hắn thoát khỏi vạn dặm, ta không thể phát hiện hắn, như thế nào phát động công kích đối với hắn?

- Vạn dặm khoảng cách?

Tô Triệt lắc đầu cười khổ, người này trong nháy mắt đâu chỉ vạn dặm, trăm vạn dặm cũng là ít, nghìn vạn dặm cũng có thể có a.

- Vấn đề là, người này rốt cuộc muốn làm gì?

Tô Triệt đối với Thiên Âm nói:

- Một cường giả như vậy, cần gì bám lên chúng ta, càng không khả năng sinh lòng tham đối với cấp bậc linh bảo như Diệt Ma Thương, mục đích của hắn rốt cuộc là gì?

- Ta làm sao biết.

Thiên Âm đưa tới đây nhẹ nhàng ôn nhu liếc một cái, xem thường nói:

- Ta nhớ được người nào đó từng khoe khoang khoác lác, Hỗn Độn đối với hắn mà nói giống như rồng về biển lớn, chuyện phiền toái như vậy, chỉ có thể dựa vào Thần Long này nghĩ biện pháp giải quyết.

Tô Triệt quay lại trừng một cái, trong lòng tự nhủ, đến lúc này rồi mà không quên chọc ta, làm sao trở nên giống như lão Hắc rồi? Ta thất bại như vậy ư, người thân cận nhất bên cạnh, cũng thích đối đãi ta như vậy?

Chẳng muốn nhiều lời, tên Hổ Văn quái nhân kia đã hạ xuống, vẫn như lúc trước, vẫn chặn ở phía trước, ánh mắt hung ác vẫn rơi vào trên mặt Thiên Âm.

Để cho Tô Triệt kinh ngạc hơn là, lần này, hắn gửi đi tới được tâm linh truyền âm, rằng:

- Ngươi, đi theo ta! Hắn, phế vật, không xứng!

- Đi con mẹ mày!

Tô Triệt há mồm liền mắng, lão Hắc thì tại trong Tiên Ngục cười ha ha:

- Được rồi, chủ nhân ngươi lăn lộn trong bụi hoa, luôn bách chiến bách thắng, hôm nay, ở nơi này, trong Hỗn Độn, rốt cục gặp được tình địch chân chính. Rất rõ ràng, người này thuộc về cái loại người bá đạo, dám yêu dám hận, nhìn cánh tay, tráng kiện có lực cỡ nào, so với bắp đùi ngươi còn đẹp hơn, sức cạnh tranh không thể khinh thường a.

Tô Triệt trong lòng nổi giận, sắc mặt khó coi, lớn đến từng này, thật đúng là lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này.

Mấy ngàn năm trước, một lòng một dạ tu luyện, không thế nào để ý chuyện nam nữ, cho tới bây giờ cũng không có kinh nghiệm cùng người tranh giành tình nhân. Lúc này thì tốt rồi, hôm nay gặp được một con đại tinh tinh da hổ đến từ chính những Vũ Trụ khác, đối với Thiên Âm tâm hoài bất quỹ, từng đó đã đủ không cách nào tha thứ, lại còn dám nói mình là một phế vật...

Là một nam nhân đều không thể nhẫn nhịn, mẹ kiếp, mặc kệ hắn là ai, ta cũng liều mạng với ngươi!

Đối lập với tức giận của Tô Triệt, thần thái của Thiên Âm vẫn trẻo lạnh lùng, không có chút tỏ vẻ nào. Nàng biết, loại chuyện liên quan đến tôn nghiêm một người đàn ông này, sẽ không có chút đùa giỡn nào, mình tốt nhất không nên nói cái gì, hết thảy cũng y theo ý tứ của hắn đi làm là được rồi.

Nhạy cảm cảm giác được, Tô Triệt sắp sửa phát động công kích, khóe miệng Thiên Âm khẽ nhúc nhích, dẫn đầu thả ra một đạo vô hình sóng âm, lập tức sẽ đem Hổ Văn quái nhân bao phủ ở bên trong.

Phạm vi lớn sóng âm công kích, lúc trước phát động không có chút dấu hiệu nào, đợi đến đối phương phát hiện ra, cũng đã trúng chiêu rồi, có thể nói là khó lòng phòng bị.

Hình như Hổ Văn quái nhân vẫn còn cố kỵ đối với sóng âm công kích của Thiên Âm, vừa mới cảm giác được tình huống không đúng, liền giống như lúc trước, lấy tốc độ nhanh như thuấn di, lùi xa về sau, nhưng lần này, vẫn bị cực sóng lực lượng cổ quái chí âm vây ở chỗ cũ, phảng phất có mấy vạn sợi dây thừng vô hình quấn lên người hàng đống lớp.

Lấy thực lực của hắn, tránh thoát đi ra ngoài cũng không khó, nhưng thân thể hắn vẫn khựng lại trong một lúc. Lợi dụng khoảnh khắc này, Tô Triệt dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới trước người của hắn.

- Con mẹ mày!

Tô Triệt trong lúc cuồng bạo, hét lớn một tiếng, cầm Diệt Ma Thương trong tay lấy phương thức công kích cận thân, mũi thương rung lên, đâm thẳng vào trên cổ của Hổ Văn quái nhân.

Hổ Văn quái nhân vẫn bị vây trong sóng âm trói buộc, không cách nào di động tránh né, chỉ là một chưởng đánh ra, càng lấy lòng bàn tay để ngăn cản mũi thương sắc bén vô cùng của Diệt Ma Thương.

Ba!

Mũi thương đâm trúng lòng bàn tay của hắn, Tô Triệt lấy Tăng Phúc Chi Lực gấp trăm lần, vốn tưởng rằng có thể xuyên thấu bàn tay của hắn, tiếp đó sẽ có thể đâm trúng cổ của hắn.

Xuyên thấu lực của Diệt Ma Thương, dưới tình huống công kích gần như vậy. Tại trong không gian vũ trụ của mình, bất kỳ thân thể cường hãn của một vị tiên tôn nào cũng không thể cản nổi.

Băng...

Một cổ lực lượng mạnh mẽ từ đầu mũi thương truyền tới, thân Diệt Ma Thương cong thành một đường cong, như vậy mà không thể đâm xuyên lòng bàn tay của hắn, bị hắn lấy nhục chưởng chận lại.

Thình thịch!

Tô Triệt bị lực lượng phản chấn, đẩy lùi xa về sau.

Lực phòng ngự của thân thể này mạnh mẽ nhường nào!

- Người này quả thực là Đao Thương Bất Nhập. Với cấp bậc Hỗn Độn Linh Bảo như Diệt Ma Thương, vậy mà ngay cả tầng ngoài da của hắn cũng không có thể đâm rách.

Tô Triệt giật mình, rõ ràng có thể nhìn thấy, lòng bàn tay Hổ Văn quái nhân hoàn hảo không tổn hao gì, một chút vết thương nhỏ cũng không có.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.