Tiên Ngục

Chương 697: Chương 697: Ngươi lừa ta gạt.




Lâm Phong nhất thời xác định, tính chất truyền tống môn hộ, quyết không thể giống như vậy, giống như cửa phòng nhà mình như thế. Bởi vì lực truyền tống cường đại, sẽ trực tiếp truyền tống người rời khỏi, hoặc là phun người từ bên trong ra, sẽ không giống như vậy chỉ lộ ra một cái đầu, thân thể vẫn ẩn ở một bên khác.

- Đây không phải là truyền tống môn hộ, mà là cửa ra vào của pháp bảo không gian!

Trải qua động tác ngó dáo dác kia của Tô Triệt, Lâm Phong chớp mắt làm ra phán đoán này.

Như thế này liền nói rõ, Tô Triệt cũng không hề thoát đi nơi đây, chỉ bất quá là tiến vào một không gian pháp bảo có thể ẩn hình.

Lâm Phong lập tức khuếch tán thần thức, tinh tế tra tìm không gian pháp bảo này. Nếu có thể nắm giữ món pháp bảo này ở trong tay, cũng chính là nói, đóng kín Tô Triệt ở bên trong, chỉ chờ bắt ba ba trong rọ là được.

Nhưng mà, tìm nửa ngày, lại không có thể tìm tới pháp bảo không gian trong tưởng tượng này ở vào nơi nào, tựa hồ, bản thân pháp bảo cùng môn hộ trước mắt này không hề có liên hệ.

- Pháp bảo thế gian căn bản không làm được loại trình độ này, rất khả năng chính là tòa bảo tháp kia!

Nghĩ đến đây, Lâm Phong nhất thời bắt đầu kích động, hận không thể lập tức vọt vào cánh cửa kia, đem toà bảo tháp kia chiếm làm của riêng.

Nhưng dù sao hắn cũng là Luyện Hư tu sĩ đã sống mấy trăm năm, không phải ngu xuẩn không não, biết rõ bảo vật trước mặt, cũng sẽ không nhất thời kích động, lần thứ hai rơi vào bên trong mai phục của Tô Triệt.

Lâm Phong ổn định nỗi lòng, cường ép mình lấy tốc độ cực kỳ chầm chậm nói, như trước vẫn duy trì tiếng nói nữ tính, lớn tiếng hỏi:

- Thiên Vũ, làm sao ngươi phát hiện được ta?

Lần này, Tô Triệt ngược lại là đáp lại, thanh âm của hắn phiêu hốt bất định ở trong đại điện, căn bản không tìm được âm thanh đến từ phương nào:

- Ngươi mới vừa đi vào cửa điện, ta liền cảm thấy không đúng.

- Ồ? Không đúng chỗ nào?

Lâm Phong hỏi lại.

- Chân chính Huyền Sách Tôn giả, tuy là nữ nhân, nhưng tư thái bước đi sẽ không phong thái chập chờn, ẩn hàm phong tình giống như ngươi vậy.

Trong giọng nói của Tô Triệt lộ ra ý cười:

- Kẽ hở của ngươi chính là ý vị nữ nhân quá nồng, cùng biểu hiện chính thống trong ngày thường của Huyền Sách, khác nhau rất lớn. Đặc biệt là, nàng muốn tới chưởng giáo đại điện bái kiến ta, càng sẽ đàng hoàng trịnh trọng, thần tình nghiêm túc.

Thời điểm nói những lời này, Tô Triệt cũng không biết người giờ khắc này ngụy trang thành Huyền Sách kia chính là nam nhân, càng không biết hắn còn là vị Lâm Phong thiếu quân lần trước kia.

Chỉ có thể nói, Lâm Phong nguỵ trang nữ nhân đến mức quá giống, trái lại lộ ra kẽ hở, cơ hồ bị Tô Triệt cùng lão Hắc đồng thời nhìn ra vấn đề.

- Minh bạch.

Lâm Phong nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng cũng đang bí ẩn tự giễu:

- Làm cho ta giả trang nữ nhân thì có thể, bất quá, đóng vai một người nghiêm trang chuẩn mực, độ khó xác thực rất lớn...

- Đồng thời, ngươi còn có một sơ hở.

Âm thanh của Tô Triệt truyền đến lần thứ hai:

- Bên trong Thiên Huyền Tông, ngoại trừ mấy vị Nguyên Anh sư huynh, bất luận là một đệ tử nào đến đây bái kiến ta, đều không dám tới gần trong vòng ba mươi trượng, mà ngươi, thời gian nói chuyện vừa nãy, không ngừng ép gần, rõ ràng chính là có mưu đồ.

- Được rồi, phải thừa nhận, hai kẽ hở này, đủ để gợi ra lòng nghi ngờ của ngươi.

Lâm Phong thừa nhận mình là giả, giọng nói lại chuyển:

- Dù vậy, Thiên Vũ, chỉ cần ta có thể tìm được không gian pháp bảo ngươi ẩn thân, ngươi cũng chỉ có một con đường chết. Điểm này, không biết ngươi có ý thức được hay không?

- Ha ha ha…

Tô Triệt cười to vài tiếng, trả lời:

- Đã sớm đoán được Linh giới còn có thể phái sứ giả đối phó ta, nhưng mà, ta không có sớm rời khỏi Khải Nguyên tinh. Trong tay nếu không có bất kỳ chỗ dựa, ngươi cho rằng, ta sẽ ngốc chờ các ngươi tới bắt sao?

- Hay là, ngươi cũng là bởi vì quá tự đại, quá ngông cuồng, mới có thể dẫn đến mình bước lên con đường hủy diệt cuối cùng.

Lâm Phong cố ý dong dài như thế cùng Tô Triệt, chính là dự định thông qua con đường truyền bá âm thanh, cuối cùng tìm tới vị trí không gian pháp bảo này.

Bất quá, tâm tư này của hắn đã bị Tô Triệt nhìn thấu, chỉ nghe được, Tô Triệt cười nói:

- Ngươi nghĩ thông qua âm thanh của ta, tìm tới vị trí pháp bảo đúng không? Kỳ thực, không cần phiền toái như vậy, chỉ cần ngươi xuyên qua cái cánh cửa này, là có thể nhìn thấy ta. Chỉ là không biết, ngươi có can đảm này hay không?

Khóe mắt Lâm Phong khẽ run, trong lúc nhất thời khó có thể xác định, những lời này của Tô Triệt, đến cùng là khích tướng, hay là kế sách thành trống.

Nếu là khích tướng, nói rõ hắn rất hi vọng mình đi vào, bên trong sớm chuẩn bị xong cạm bẫy trí mạng.

Nếu là kế sách thành trống, là hắn cố làm ra vẻ bí ẩn, ý đồ làm mình ngờ vực, mục đích cuối cùng chính là không muốn cho mình tiến vào.

- Không quan hệ!

Thanh âm của Tô Triệt cực kỳ đáng trách lần thứ hai vang lên:

- Nếu ngươi trong lúc nhất thời không quyết định chắc chắn được, ta có thể sắp xếp đệ tử môn phái đưa cơm đưa nước cho ngươi, thu xếp giường chiếu, ngươi có thể tạm ở lại chỗ này, chậm rãi cân nhắc, từ từ suy nghĩ. Chúng ta cũng không thiếu chút thời gian này, đúng

không?

- Hừ. . .

Lâm Phong cười lạnh nói:

- Mượn dùng câu nói vừa nãy kia của ngươi, căn bản không cần phiền toái như vậy, chỉ cần ta hồi báo hiện trạng của Khải Nguyên tinh cho Linh giới, để bọn hắn lập tức mở ra đường hầm hạ giới, thì sẽ có đại đội nhân mã tùy theo hạ giới, đem ngươi, cùng với Thiên Huyền Tông, triệt để diệt trừ, chó gà không tha!

- Ngươi sẽ làm như vậy sao?

Tô Triệt lập tức hỏi ngược lại:

- Ngươi càng nói như vậy, liền chứng minh, ngươi không có dự định làm như vậy. Đương nhiên, nếu ngươi thật sự làm như vậy, ta liền khống chế pháp bảo không gian này, lập tức rời khỏi Khải Nguyên tinh. Mênh mông tinh không, vô biên vô hạn, xem các ngươi tìm tới ta như thể nào.

Những lời này của Tô Triệt, phải nói đúng là lời nói thật trong lòng. Nếu như đường hầm hạ giới thật sự mở ra, vậy phải vứt bỏ tất cả, lập tức rời đi, cái gì kế hoạch đại di dân, đều sẽ trở thành bọt nước.

Bất luận là đồ vật gì, cũng không trọng yếu bằng tính mạng của mình.

Giờ khắc này, Lâm Phong cố ý không ngừng đối thoại cùng Tô triệt, mục đích là vì tìm ra vị trí ẩn dấu của không gian pháp bảo này; Như vậy, Tô Triệt dong dài nhiều như vậy, lại là vì cái gì?

Mỗi một sắp xếp, có thể hạ thủ!

Lâm Phong đang muốn mở miệng nói chuyện, đột nhiên, phía sau truyền đến tín hiệu nguy hiểm, bằng vào trực giác cực kỳ nhạy cảm, hắn lập tức hướng lướt ngang mười mấy trượng.

- Là nữ nhân kia! Nữ nhân nắm giữ tiên nguyên lực, am hiểu thuấn di cùng ẩn thân . . .

Ngay trong một phần ngàn cái chớp mắt, trong lòng Lâm Phong sinh ra một tia ý niệm như vậy.

Nhưng mà, khi hắn thân ở giữa không trung, vẫn duy trì tư thế nhanh chóng tránh né như cũ, nhưng thân thể giống như va vào bên trong một tầng lồng khí vô hình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.