Tiên Ngục

Chương 1415: Chương 1415: Năng lực Sáng tạo tính mạng




Tốt lắm, đối phương có khả năng đem ngươi lột da cạo xương, từ trong ra ngoài nghiên cứu một phen, hoặc là đưa qua đến một cái rễ cây, đâm vào đầu trực tiếp sưu hồn... Nói thật không được, nói láo càng không được, Tô Triệt chỉ có thể tỏ vẻ trầm mặc.

- Không tiện nói sao?

Thụ nhân đối diện lại hỏi.

- Đúng thế.

Tô Triệt gật đầu thừa nhận:

- Chuyện này, có liên quan đến bí mật của cá nhân ta, ta thà tự vẫn tại chỗ, cũng không cho phép nó bộc lộ ra.

Lời nói này có ý, nếu như ngươi muốn dùng các loại thủ đoạn cưỡng ép sưu hồn đồi với ta, ta thà rằng hủy diệt mình, cũng sẽ không cho ngươi bất kỳ thu hoạch gì.

Đối với Tiên Ngục, Tô Triệt đem nó so với tính mạng mình còn muốn trọng yếu hơn, nếu có một ngày, thật sự phải mất đi Tiên Ngục, vậy hắn sẽ đem cái mạng nhỏ của mình hủy diệt trước.

Tối thiểu nhất tại thời điểm cuối cùng của sinh mệnh, ta vẫn có được Tiên Ngục đấy.

Nghe có chút buồn cười. Nhưng đấy là một phần chấp niệm dứt khoát của hắn.

Thụ nhân thoáng dừng lại một chút, còn nói thêm:

- Đừng quên, những bằng hữu kia của ngươi vẫn còn trên tay của ta, các hài tử của ta tùy thời cũng có thể đem bọn họ xé thành nát bấy.

- Không sao.

Tô Triệt không thèm để ý chút nào mà nhún nhún vai:

- Bọn hắn cùng ta cùng chết, hoặc là ta cùng bọn hắn cùng chết, đều là giống nhau, không có gì khác nhau.

Tô Triệt ghét nhất sự tình là có người lợi dụng sinh tử của người thân, hảo hữu đến uy hiếp chính mình, biện pháp đối phó tốt nhất chính là, ngươi phải giả làm một người cực kỳ lãnh huyết vô tình. Mất đi hết thảy không sao cả, thậm chí kể cả tánh mạng của mình.

Đối với một người còn tàn nhẫn cực điểm với chính mình, người khác còn có thể mang sự tình gì ra hù dọa ngươi sao?

Thần thái thụ nhân biểu lộ có chút quái dị, huống chi, hắn vẫn là có dung mạo hoàn toàn giống hệt Tô Triệt.

Xà nữ một bên cũng lộ ra ý cười, nhìn trên mặt Tô Triệt, không biết suy nghĩ cái gì.

Thụ nhân đi vài bước vòng quanh Tô Triệt, kéo lấy cái đuôi phía sau mông, lại nói:

- Ta không tin, ngươi thật sự có thể không quan tâm đến sinh tử.

- Ta đương nhiên không muốn chết.

Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu:

- Đi tới Ma Ly đảo này, là vì mấy hạt Tử Tinh quả giúp ta tăng lên tu vi thực lực, cũng không phải chạy tới tự sát. Ta chỉ không nguyện ý tiếp nhận bất luận kẻ nào dùng bất kỳ phương pháp gì uy hiếp ta mà thôi, nhất là, chuyện này lại liên lụy điến bí mật trọng yếu nhất của ta.

Tô Triệt đã không còn cái gì nữa rồi, đem hết tiền đặt cược mà mình có tư cách bỏ ra, nếu như thua, chính là triệt để xong cái đời đại cát. Giờ khắc này, ngược lại tâm tư rất thanh tỉnh, không có một tia e ngại.

Bởi vì cho đến lúc này, Tô Triệt vẫn là dị thường cố chấp mà nhận định, cùng nhau đi tới, chính mình cũng không có phạm phải loại nào sai lầm, mặc kệ kế tiếp sẽ xuất hiện loại kết quả nào, đó cũng là vận mệnh đã như vậy. Không có gì có thể hối hận.

Bá bá bá bá...

Bên trong bán kính mười trượng, trong lòng đất lao ra hơn mười cái rễ cây thô như cổ tay, sau đó lại có hơn mười cái rễ cây giống dây thừng chậm rãi quấn trên người Tô Triệt, ngay lập tức đem hắn trói lại.

Tốc độ buộc chặt cũng không nhanh, Tô Triệt hoàn toàn có thể kịp thời chống cự, nhưng hắn lại không có bất kỳ động tác gì.

Mặc khác, hơn mười căn rễ cây có mũi nhọn sắc bén trôi nổi lơ lửng, như hơn mười thanh trường thương ngắm thẳng ngay giữa đầu Tô Triệt.

Tô Triệt có thể cảm giác được, những căn rễ cây này ngưng tụ một lực lượng cường đại không thể chống cự, tùy tiện liền có thể dâm xuyên thấu đầu mình.

Sắc mặt Tô Triệt trầm tĩnh, bất vi sở động, nhưng ở trong nội tâm chuẩn bị kỹ càng, trong nháy mắt lúc chúng đâm đến một kích, sẽ tự bạo não vực, tự hủy diệt mình.

- Chủ nhân...

Lão Hắc trong Tiên Ngục khẩn trương đến mức tim đều muốn nổ tung, thời khắc này, cũng không biết nói cái gì mới tốt.

- Không có chuyện gì đâu, Lão Hắc.

Trong nội tâm của Tô Triệt bình tĩnh:

- Nói thật, ta một chút cũng không sợ.

- Ta biết rõ...Chủ nhân.

Lão Hắc ô ô nói ra:

- Ta có thể cảm giác được, ngươi đúng là một chút cũng không sợ, đối với ngươi, sợ đến phải chết, lập tức sẽ chết mất!

- Ha ha...

Trong lòng Tô Triệt không khỏi cười to:

- Thời khắc này, ngươi còn muốn chọc ta cười, quả thực là quá khốn kiếp.

- Ta không có...

Vẻ mặt Lão Hắc tỏ vẻ vô tội:

- Ta thật sự rất sợ, thậm chí nghĩ mãi không rõ, chúng ta làm sao đột nhiên thoáng cái sa vào tình cảnh tuyệt vọng như thế này a...

- Nhưng cho dù là tuyệt cảnh, ta vẫn có cảm giác cuối cùng.... Ai, ta cũng không biết nói sao cho rõ.

Quả nhiên, Tô Triệt nói xong câu đó với Lão Hắc, hơn mười rễ cây lơ lửng trên đầu lại chậm rãi rủ xuống, chui vào bên trong lòng đất.

Bất quá, hơn mười đạo rễ cây buộc chặt lấy Tô Triệt, còn không có buông ra.

- Cho ngươi một chút thời gian, ngươi suy nghĩ kỹ một lần.

Thụ nhân đối diện chậm rãi lui về phía sau:

- Nhắc nhở ngươi, đừng để cho ta mất đi kiên nhẫn, nếu không, ngươi và những bằng hữu kia của ngươi, đều chết ở chỗ này.

Bá!

Hắn lần nữa biến thành rễ cây nhỏ dài, đồng dạng lui về dưới mặt đất, bên người Tô Triệt chỉ còn mấy cái rễ cây to và Xà nữ.

Tô Triệt không thể động đậy, rễ cây buộc chặt người hắn cực kỳ cứng cỏi, xem chừng, mặc dù dùng hỗn độn linh bảo cũng không thể chặt đứt.

Xà nữ chạy đến phụ cận, trên mặt biểu lộ giống như cười mà không phải cười:

- Ngươi muốn một người yên tĩnh đợi trong chốc lát, hay là hi vọng ta ở chỗ này cùng ngươi?

- Có người trò chuyện, so với một người vẫn tốt hơn nhiều, nhất là trong tình cảnh trước mắt.

Tô triệt nhìn nàng cười cười, sau đó lại hỏi:

- Ngươi là sinh linh đầu tiên Hỗn Ly thần thụ chế tạo ra sao?

- Hả?

Mặt Xà nữ khẽ biến, hiếu kỳ hỏi:

- Làm sao ngươi biết?

- Đoán mò đấy.

Ánh mắt Tô triệt rơi xuống phía trên cái đuôi của nàng:

- Ta có thể nghĩ đến chính là, Hỗn Ly Thần Thụ đã có đủ năng lực sáng tạo sinh linh, ngươi, còn có những ma thú kia, đều xem như là con của nó, riêng phần mình có được linh hồn, và tư tưởng độc lập, nhưng lại không thể thoát khỏi liên hệ trực tiếp với nó. Không thể rời khỏi Ma Ly đảo, như thế có đúng không?

- Ngươi đoán vô cùng đúng.

Xà nữ gật đầu đáp:

- Nhưng cũng không phải mẫu thần không muốn ban cho chúng ta tự do hoàn toàn mà là tính mạng hình thái của chúng ta không nguyên vẹn. Một khi thoát khỏi sự tẩm bổ của nàng, sẽ tử vong lập tức, tình cảnh này, ngươi đã gặp được.

Tô Triệt gật đầu. Không lâu đã thấy được, tám đầu ma thú bị cưa đứt cái đuôi trong chớp mắt lập tức tử vong, biến thành tro bụi.

Loại tình huống này đúng là tương đối đặc biệt, Hỗn Ly Thần Thụ đã sáng tạo ra một ít sinh linh có linh hồn độc lập, hơn nữa, từng cái sinh linh đều có thực lực tương đối cường hãn, xem như ma thú cấp thấp nhất, thực lực cũng không sai biệt lắm so với Tiên Tôn trong vũ trụ của chính mình rồi, chỉ cần ba đầu ma thú đã có thể đánh bại được một lữ hành giả hỗn độn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.