Tiên Ngục

Chương 1014: Chương 1014: Mở ra cửa vào (thượng)




Cho nên, thái độ đối với nàng, Tô Triệt một mực có chút thân mật.

- Nguyên bản, ta còn tính toán làm khó dễ bọn họ một phen. . .

Tô Triệt thẳng thắn nói:

- Bất quá, coi như nể mặt ngươi, không thèm so đo với bọn hắn.

Nói đến đây, mục quang vượt qua mấy ngàn dặm, trực tiếp rơi xuống trên mặt Lâm Cứu, ngữ khí cũng trở nên lạnh lùng:

- Đừng tưởng rằng, ý nghĩa tồn tại của ta, chỉ là một thanh chìa khóa mà thôi, một khi mở ra bảo tàng, có thể hạ sát thủ đối với ta. Đã chứng thực, không có ta, các ngươi căn bản vào không được, đồng dạng, ta còn có thể cam đoan, mất đi ta, các ngươi cũng đừng nghĩ trở ra! Nếu ai không tin, có thể thử một lần!

Nói như vậy, vừa là nhắc nhở, còn là đe dọa, để cho chính bọn hắn đi suy ngẫm.

Tóm lại, dụng ý của Tô Triệt chỉ là vì gia tăng tâm lý gánh nặng cho bọn hắn mà thôi, kỳ thật, không có mình, sau khi bọn họ tiến vào Tiên Ma chiến trường, còn có thể trở ra hay không, Tô Triệt đồng dạng cũng không thể xác định.

Nói xong một phen cảnh cáo này, Tô Triệt thuận theo cảm giác trước kia, tung bay đến vị trí trung tâm chín ngọn núi lửa kia, sau đó, bắt đầu chậm rãi hạ xuống.

Nói thật, phương pháp mở Tiên Ma chiến trường ra như thế nào, trong lòng Tô Triệt cũng không có xác định, chỉ có thể giống như vậy, di động từng chút từng chút, trước tìm được vị trí của mình rồi nói sau.

Dựa vào cảm giác, từng chút giảm xuống. . .

Chín đại Phong Ma sứ, vẫn là mỗi người chiếm cứ một miệng núi lửa, giờ khắc này, tất cả đều tạm thời vứt bỏ hết thảy thành kiến cùng cái nhìn đối với Tô Triệt, âm thầm khẩn trương mong mỏi, mong hắn có thể thuận lợi tìm được cửa vào.

Chậm rãi giảm xuống, rốt cục, thời điểm cách mặt đất còn có hơn ba trăm trượng, Tô Triệt dừng lại.

- Tìm được rồi sao?

Chín vị Huyền Tiên đều âm thầm lo lắng, phân lượng của Tiên Ma chiến trường thật sự quá nặng, cưỡng bức mình bảo trì tâm bình thản, đó cũng là không cách nào làm được.

Phanh! Phanh! Phanh! Phanh. . .

Sở dĩ Tô Triệt dừng ở vị trí này, là vì, ở nơi này cảm nhận được một nhịp đập cực kỳ rõ ràng, đánh thẳng vào tâm linh của mình, nhất thời, cùng cảm ứng triệu hoán trước đó phùhợp đến cùng một chỗ.

Thình thịch thình thịch. . .

Tần suất tim đập của mình, thuận theo nhịp đập này cực kỳ tự nhiên sản sinh thay đổi, một loại hiểu ra lập tức dũng mãnh lao vào trong óc.

- Dĩ nhiên là. . .

Hô hô hô. . .

Tiên Ngục bảo tháp trong óc chậm rãi chuyển động, truyền ra một loại năng lượng kỳ lạ bao phủ Tô Triệt ở bên trong, nhất thời, cả người Tô Triệt tách ra quang hoa, ở trongmắt bọn người U Lâm, hắn giờ phút này, cảm giác càng giống như là một kiện phápbảo vừa mới xuất thế, đang phóng thích linh quang.

Cực kỳ giống một kiện pháp bảo, không giống thân người!

- Tiên Ma chiến trường vậy mà có liên quan với Tiên Ngục bảo tháp?

Ngoại trừ kích động cùng khẩn trương mà giờ phút này nên có, trong lòng Tô Triệt càng nhiều hơn là một phần kinh ngạc:

- Không! Xác thực mà nói, cũng không phải là Tiên Ma chiến trường, mà là Tiên Ngục bảo tháp cùng Khởi Nguyên Ma Vực, có liên quan nào đó. . .

Vừa rồi, Tiên Ngục bảo tháp truyền tới năng lượng kỳ lạ, đừng nói là Tô Triệt, mà ngay cả lão Hắc cũng không biết, loại năng lượng này nguyên lai ở vị trí nào trong Tiên Ngục bảo tháp, chỉ có thể nhận định, tuyệt đối không phải sáu tầng đầu tiên đã mở ra.

Có khả năng, đến từ tầng thứ bảy, tầng thứ tám, thậm chí tầng thứ chín đỉnh cao nhất!

- Chính là vì có quan hệ cùng Tiên Ngục, cho nên, ta mới có thể trở thành người hữu duyên duy nhất kia. Thậm chí có thể nói, lần cơ duyên Tiên Ma chiến trường này, chỉ là một phần trong đó mà thôi.

Tô Triệt không sai biệt lắm hiểu rõ rồi:

- Đó chính là số mệnh của ta, không thể tránh né, không thể sửa đổi! Bởi vì, ta là kẻ có được Tiên Ngục.

Oanh!

Một cổ chấn đãng hơi mờ mà mắt thường có thể thấy, từ trong cơ thể Tô Triệt bộc phát ra, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt bao phủ chín ngọn núi lửa vào bên trong.

- Quán thâu tiên nguyên!

Tô Triệt hô to một tiếng.

Chín đại Phong Ma sứ lập tức lĩnh hội, đồng thời quán thâu tiên nguyên chi lực vào trong miệng núi lửa, hơn nữa, bọn họ đều có thể ý thức được, lúc này quán thâu, nhất định sẽ xuất hiện kết quả hữu hiệu nào đó.

Hô hô hô hô. . .

Quả nhiên không giống với lúc trước, lúc này quán thâu, không còn là mấy hơi là có thể tràn ngập bên trong núi lửa, hoàn toàn khác biệt, cả ngọn núi lửa giống như hắc động của vũ trụ, rút hết tiên nguyên chi lực trong cơ thể của bọn họ ra, lúc này, mặc dù bọn họ muốn dừng lại, cũng là khó có thể dừng.

Năng lượng trong cơ thể điên cuồng xói mòn, miệng núi lửa phía dưới giống như động không đáy, chín đại Phong Ma sứ đều cố tự trấn định, âm thầm khẩn trương, sẽ khôngmột mực không ngừng như vậy chứ, thẳng đến lúc triệt để hút sạch mình chứ?

Mặc dù có chút bận tâm, lại không thể làm ra bất luận cử động phản kháng gì, có lẽ, muốn mở ra cửa vào, nhất định phải quán thâu đủ tiên nguyên chi lực mới có thể. . .

Tô Triệt ở vị trí trung tâm, trong lòng lại cười lạnh:

- Tốt nhất có thể hút khô các ngươi, khi đó sẽ không có khí lực tính toán ta.

Kỳ thật, bọn họ quán thâu tiên nguyên chi lực đã sớm đủ, tùy thời cũng có thể mở ra cửa vào, nhưng Tô Triệt cố ý kéo dài thời gian, chính là vì tăng lớn tiêu hao năng lượng của bọn họ.

Hô hô hô hô. . .

Tiên nguyên chi lực trong cơ thể còn đang điên cuồng xói mòn, chín đại Phong Ma sứ đều cảm thấy có chút không đúng: nếu như đổi thành chín Thiên Tiên hoặc Địa Tiên, đến loại trình độ này, sớm đã bị hút khô rồi! Chẳng lẽ, chín tiên nhân mở ra cửa vào, đối với tu vi thực lực cũng có yêu cầu?

Lại qua mấy hơi, sáu phó sứ đều đã là sắc mặt trắng bệch, rõ ràng có chút nhịn không được, tiên nguyên trong cơ thể đã còn thừa không có mấy, xuất phát từ bản năng, bọn họ bắt đầu giãy dụa, muốn thoát khỏi loại điên cuồng hấp thu này.

Ba người U Lâm, Lâm Cứu cùng Quang Khải, tu vi cũng chỉ là cao hơn một tầng, giờ phút này, đồng dạng bắt đầu sinh ra ý nghĩ rút tay lui lại, miễn cho bị hút sạch tiên nguyên, làm cho tu vi bị hao tổn. . .

Tô Triệt cũng cảm giác không sai biệt lắm, lại náo xuống dưới sẽ hỏng chuyện, vì vậy, lập tức ngụy trang thành hình dạng thống khổ, khàn cả giọng hét lớn:

- Lập tức xong rồi, nhất định phải chịu đựng!

Một tiếng gọi này, khiến cho chín đại Phong Ma sứ khôi phục một chút lòng tin cùng hi vọng, nhất là sáu phó sứ kia, cùng rống to lên, bộc phát tiềm năng, dù thế nào, cũng phải kiên trì đến một khắc cuối cùng.

- Mở!

Rốt cục, chín người bọn họ nghe được Tô Triệt bạo rống một tiếng, lập tức liền chứng kiến, một đại môn cao tới mười trượng, dùng phương thức vô cùng huyền diệu xuất hiện, trống rỗng xuất hiện ở giữa không trung, cách Tô Triệt chỉ có vài thước.

Cửa vào của Tiên Ma chiến trường, rốt cục hiện ra!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.