Tiên Ngục

Chương 1286: Chương 1286: Ma tộc cản đường. (hạ)




Mười bảy vạn Ngân Dực ma tướng, bằng mười bảy vạn Kim Tiên tử tù; Hơn ba vạn Kim Dực Ma Vương, bằng hơn ba vạn Đại La Kim Tiên. Đây là một con số kinh người cỡ nào a!

Đối với Tô Triệt mà nói, cho dù không có Chân Tiên tử tù cấp bậc ngang nhau cùng những Ma tộc này dung hợp kết xuất ra Tiên Anh Quả chỉ là đem hơn ba vạn Kim Dực Ma Vương tất cả đều cải tạo thành linh hồn nô bộc, đó cũng là cực kỳ có lợi rồi.

Không hề nghi ngờ, hơn ba vạn Kim Dực Ma Vương hầu hết đều là những Tiên Đế cảnh giới trên Ngũ Trọng Thiên bắt được, nhất là năm vị Bát Trọng Thiên Tiên Đế kia.

Kim Dực Ma Vương ở trước mặt Bát Trọng Thiên Tiên Đế, không có chút năng lực chống lại nào, một khi gặp phải, liền dễ dàng tựa như hái quả trên cây.

Lúc này, hơn tám trăm Tiên Đế lẳng lặng cùng đợi Tô Triệt tuyên bố kết quả, một bộ phận Tiên Đế không quá tự tin với thành tích của mình càng âm thầm khẩn trương không ngớt.

- Chiến Tuấn, Dương Kỳ, Luyện Sơn, Cống Mịch...

Mười bảy vị Tiên Đế bị điểm danh từ trong đám người tung bay ra, ai nấy đều có chút bộ dáng thần tình xấu hổ, rõ ràng là làm ra chuyện gì thẹn với lòng.

Mười bảy người này phân biệt là mười hai Nhất Trọng Thiên, năm Lưỡng Trọng Thiên cảnh giới, ở trong đông đảo Tiên Đế thuộc về một bộ phận thực lực thấp nhất. Vì đề phòng bọn họ chó cùng rứt giậu, làm ra chuyện ngu xuẩn, năm vị Bát Trọng Thiên Tiên Đế Nghiễm Trọng lập tức đi tới bên người Tô Triệt để bảo hộ hắn.

- Các ngươi mười bảy vị, thỉnh tự giác rời khỏi đi thôi. Lời dư thừa, ta cũng không nói thêm nữa.

Tô Triệt nhàn nhạt nói rằng.

Mười bảy vị Tiên Đế yên lặng gật đầu, không hề vì bản thân cãi lại một câu, bởi vì, xung quanh hơn tám trăm vị Tiên Đế tụ tập ánh mắt khinh bỉ qua đây, đã khiến cho bọn họ xấu hổ vô cùng rồi.

Lời vô ích gì cũng không có, mười bảy người bọn họ chỉ có thể buồn bã rời khỏi, hướng phía không gian thông đạo nhanh chóng bay khỏi.

Nguyên nhân bọn họ bị đấu loại đó là: làm bừa.

Bọn họ mười bảy người lo lắng bản thân thực lực quá thấp, có khả năng thắng không nổi đối thủ của mình, áp dụng một loại suy nghĩ tự cho là thông minh. Kỳ thực, mọi người đều có thể nghĩ được.

Vàng thau lẫn lộn.

Lợi dụng thời gian năm năm, bọn họ đều từ trong không gian tùy thân phóng xuất một nhóm thủ hạ, để cho bọn họ gặp ma hóa, biến thành đại lượng Đồng Dực Ma tộc. Thậm chí còn có số ít Ngân Dực.

Vốn tưởng rằng có hi vọng lừa dối được quá quan, không biết rằng, Tô Triệt đối với Khởi Nguyên Ma Tộc am hiểu thực sự quá sâu, Tiên Ngục chi Thiên Đạo lực lượng trong nháy mắt có thể phán đoán ra những Ma tộc sau khi ma hóa kia.

Phàm nhân có Cốt Linh, tiên nhân có Tiên linh, Ma tộc cũng có Ma linh.

Huống chi còn có Độc Tâm Thuật của lão Hắc, sinh vật tiến nhập Tiên Ngục, bất cứ bí mật gì trong não hải đều không giữ được.

Ma Linh không vượt quá năm năm, khẳng định chính là làm bừa, cái này không có gì để nói, bất cứ giải thích gì cũng đều là dư thừa. Ở đây chúng Tiên Đế đều không có ai là kẻ ngốc, há có thể cho ngươi nói sạo.

Bởi vậy, một khi bị nhìn thấu, bọn họ ngay cả suy nghĩ biện hộ cho bản thân cũng không có.

Đã đủ mất mặt, vậy nhanh chóng rời khỏi đi thôi!

Kẻ làm bừa đều bị bắt được. Kế tiếp, nên tuyên bố thành tích khảo hạch của những người khác. Các vị Tiên Đế lại bắt đầu âm thầm khẩn trương.

Không nghĩ tới, Tô Triệt lại là phất tay hô lên:

- Đi, đến Tiên Tôn bảo khố.

Bá!

Lời còn chưa dứt, Tô Triệt tâm tình cực tốt đã dẫn đầu bay vào hư không.

Chúng Tiên Đế vội vàng đuổi theo, Nghiễm Trọng Tiên Đế đi tới bên người Tô Triệt, thấp giọng hỏi:

- Tài phán sử, vì sao không có tuyên bố thành tích?

- Không cần.

Tô Triệt mỉm cười nói rằng:

- Chư vị Tiên Đế biểu hiện vượt quá xa dự liệu của ta, ta liền tự tác chủ trương, sửa chữa một chút quy tắc đấu loại. Chỉ đem hơn một trăm Tiên Đế đúng hạn chưa tới, cùng với những kẻ làm bừa đấu loại sạch là được. Chư vị ở đây đều xem như thông qua khảo hạch cuối cùng.

- Quá tốt!

Nghe kết quả như thế, một bộ phận Tiên Đế thành tích chênh lệch có thể nói là mừng rỡ như điên, vốn tưởng rằng cũng bị đấu loại, không nghĩ tới, tài phán sử luôn luôn nghiêm khắc dĩ nhiên mở một bên lưới, hơn tám trăm người đều khảo hạch hợp cách.

- Đều có thể tiến nhập Tiên Tôn bảo khố?

Một vị Bát Trọng Thiên chi cảnh khác Nguyên Long Tiên Đế lại là có chút không xác định, lại truy hỏi một lần nữa.

- Đúng.

Tô Triệt gật đầu trả lời:

- Tất cả mọi người có thể tiến nhập bảo khố, thế nhưng, lại không có khả năng ai cũng có được thu hoạch. Cơ duyên bảo tàng chỉ thuộc về số ít người, còn thỉnh chư vị làm tốt chuẩn bị tâm lý.

- Đây là tự nhiên!

Chúng Tiên Đế đều tự gật đầu, cơ duyên chân chính chỉ thuộc về một số ít người may mắn, điểm này, ai cũng không tâm tồn dị nghị. Nhưng mặc kệ thế nào, đối mặt với cơ hội hiếm có như thế, ai cũng không chủ động buông tha.

Tiên Tôn bảo khố, cả Tiên Giới cũng chỉ có một tòa như vậy. Một hồi cơ duyên như thế, hàng vạn năm không thể gặp được một lần. Dù sao, trên lịch sử Tiên Giới chỉ có một vị Tiên Tôn này ngã xuống.

Chúng Tiên Đế đều là đầy lòng chờ mong, hưng phấn không ngớt: muốn đi vào Tiên Tôn bảo khố, bản thân cũng chính là một phần may mắn lớn lao.

Thế nhưng, phần mừng rỡ này bảo trì không được bao lâu, đã bị một trận cảm giác rung động dị thường từ hư không xa xa truyền đến cắt đứt.

- Không tốt, lại bị bọn chúng chặn lại.

Nghiễm Trọng Tiên Đế mắt nhìn phía xa, thần tình ngưng trọng.

Năm vị Bát Trọng Thiên Tiên Đế trước hết có điều phát hiện, mấy phút sau, những Tiên Đế khác cũng đều là sắc mặt khẽ biến. Duy chỉ có Tô Triệt, bởi bản thân cảnh giới tu vi quá thấp, đến bây giờ còn là tình huống gì cũng không có thấy.

- Không có biện pháp khác, chỉ có thể cứng rắn tiến lên.

Nghiễm Trọng Tiên Đế trầm giọng quát dẹp đường:

- Năm chúng ta phụ trách bảo hộ tài phán sử, việc chiến đấu giao cho chư vị đạo hữu.

- Yên tâm đi.

- Không thành vấn đề!

Những Tiên Đế khác đồng thanh đáp ứng, căn bản không cần nói thêm cái gì hơn mười vị Thất Trọng Thiên Tiên Đế lập tức bay đến phía trước, cả đội hình nhất thời chuyển biến thành một phương trận mũi nhọn: Tô Triệt được bảo hộ tại vị trí hạch tâm an toàn nhất.

Khi nói đến đó, Tô Triệt lúc này mới nhìn rõ, hư không phía xa hoàn toàn bị đại quân Ma tộc chi chít hoàn toàn che phủ, tựa như một tấm màn trời thật lớn phủ xuống phía chân trời.

Khởi Nguyên Ma vực chính là không gian lĩnh vực hoàn toàn khác với Tiên Giới, các tiên nhân am hiểu Thuấn Di Chi Thuật, Truyền Tống Chi Thuật kia, tất cả đều không thể sử dụng, chỉ có thể thành thành thật thật phi hành. Đối mặt với đại quân Ma tộc. Tuy nói chúng Tiên Đế cũng có thể áp dụng phương pháp tránh né mà đi qua, thế nhưng, làm như vậy quá mức lãng phí thời gian, đồng thời, ở đây vốn là thiên hạ của Ma tộc, tránh được một lần, có thể bị một đám khác ngăn chặn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.