Tiên Ngục

Chương 722: Chương 722: Kiêu ngạo đến cực điểm. (2)




Được rồi, chuyện này chính ta nghĩ biện pháp, hai người các ngươi, chỉ cần tận lực phụ trợ ta là được.

Tô Triệt mỉm cười nói.

- Đừng quá tham lam, nhất định phải nắm giữ đúng mực.

Tuy rằng Ngọc Thanh gật đầu, nhưng vẫn là thiện ý nhắc nhở:

- Vốn là, các ngươi còn có thể thong dong rời khỏi, nếu như bởi vì lòng tham, làm ra cục diện không thể thu thập, đó chính là hối hận cũng không kịp.

- Ta rõ ràng.

Tuy Tô Triệt ở bề ngoài là ý cười đầy mặt, hiển lộ hết ung dung, trên thực tế, trong lòng không có một chút ngông cuồng tự đại, giấu ở trong lòng không có nói ra là:

- Ta đây không phải là lòng tham, mà là lo lắng. Linh giới tầm bảo, Vu tộc nghịch thiên, hai sự tình như vậy, tất cả đều ép ở trên người ta, hơi bất cẩn một chút, sẽ chết không nơi táng thân.

Muốn sống sót, nhất định phải nắm lấy bất kỳ một cơ hội nào, liều mạng tăng cường thực lực của mình. Ngày sau kiếp nạn ập đến, mới có hi vọng mưu đến một đường sinh cơ.

Tô Triệt rất rõ ràng, tốc độ tu luyện của mình có nhanh hơn nữa, trong vòng mấy trăm năm, cũng không thể nào chống đỡ cùng những đại nhân vật trên Linh giới, Tiên Giới kia, càng không thể chống lại Vu tộc. Trước mắt mà nói, đường tắt duy nhất chính là, nô dịch Tu Tiên giả có thực lực cường đại thành thủ hạ của mình, dựa vào lực lượng của bọn hắn để bảo vệ mình.

Mặc kệ thế nào, Ngọc Thanh cùng Thiên Âm vẫn đồng ý ý nghĩ của Tô Triệt, đều nguyện mạo hiểm phối hợp với hắn, phải nói, bằng hữu có thể làm được loại trình độ này, đã là cực kỳ khó được.

Tiếp đó, để cho Thiên Âm chưởng khống đại trận hộ sơn của Thiên Huyền Tông, Tô Triệt thu lão Hắc vào Tiên Ngục, lại cùng Ngọc Thanh đồng thời bay khỏi chưởng giáo Thiên phong, đi thẳng tới trước mặt đại trận hộ sơn, cùng mười bốn Luyện Hư tu sĩ ở bên ngoài, cách một đạo kết giới phòng ngự trong suốt, lẫn nhau đối lập mà đứng.

Chính là kết giới phòng ngự nửa trong suốt này, đã ngăn trở những Luyện Hư tu sĩ kia một phút. Hiện nay mà nói, đại trận hộ sơn vẫn cực kỳ vững chắc, không hề có dấu hiệu nghiền nát.

Đại trận hộ sơn của Thiên Huyền Tông, từng được thượng cổ Trấn Sơn Phù gia trì, lực phòng ngự tăng lên bốn phần, y theo thường quy mà nói, chỉ cần linh thạch đầy đủ, mặc dù chịu đựng mấy trăm ngàn Tu Tiên giả liên hợp oanh kích, cũng có thể chịu đựng.

Hôm nay, chỉnh thể lực lượng của mười bốn vị tu sĩ Luyện Hư kỳ, khẳng định không sánh bằng mấy chục vạn người hợp sức, nhưng do công kích của bọn hắn tập trung, lực xuyên thấu mạnh hơn, thần thông pháp thuật càng cao cấp hơn, uy hiếp đối với tầng kết giới phòng ngự này, vẫn là tương đối lớn.

Những Luyện Hư tu sĩ đang oanh kích kết giới phòng ngự kia, nhìn thấy Tô Triệt và Ngọc Thanh cuối cùng cũng coi như lộ diện, bọn họ nhất thời ngừng tay, muốn nghe một chút, hai Nguyên Anh tiểu bối này có lời gì muốn nói.

Bọn họ có thể nhận ra, Tô Triệt cùng Ngọc Thanh, chính là kẻ cầm đầu gây ra tai họa vừa nãy.

Đội ngũ trăm người đến từ Linh giới, lại bởi vì hai Nguyên Anh tiểu bối này, suýt nữa toàn quân bị diệt, chỉ còn mười bốn người mình này. Một kết quả như vậy, cho tới bây giờ, vẫn làm cho bọn họ khó có thể tin tưởng được, chỉ bất quá, chuyện xảy ra đột nhiên, thời gian cấp bách, vẫn không có thời gian lo lắng biểu đạt cảm khái mà thôi.

- Vừa nãy, là các ngươi làm quỷ kế, phá hủy đường hầm hạ giới đúng không?

Tu sĩ râu ria rậm rạp hỏi trước.

Kết giới phòng ngự của đại trận hộ sơn, có thể ngăn cách âm thanh xuyên thấu hay không, chỉ xem tâm nguyện của ba người Tô Triệt. Giờ khắc này nhất định là cho phép song phương có thể câu thông.

- Không sai!

Tô Triệt cố ý toát ra thần tình kiêu ngạo, châm biếm trả lời:

- Mấy người các ngươi ngược lại mạng rất lớn, có thể chui ra được. Cũng không biết, còn có mệnh đi về Linh giới hay không.

- Vô tri tiểu bối!

Tu sĩ râu ria rậm rạp kia đầu tiên là gầm dữ dội một tiếng, lập tức lại là thái độ trì hoãn:

- Liền coi như các ngươi có một chút thủ đoạn đặc thù, nhưng vẫn là tu sĩ cấp thấp của Tu Chân Giới, lẽ nào chưa hề nghĩ tới, sẽ có một ngày nếu phi thăng Linh giới, sẽ gặp cục diện thê thảm cỡ nào sao?

- Cục diện gì?

Tô Triệt cười nhạt nói:

- Đơn giản là trở thành chuột chạy qua đường, người người gọi đánh? Hoặc là gặp truy nã, nửa bước khó đi?

- Ngươi rõ ràng là tốt rồi.

Ánh mắt tu sĩ râu ria rậm rạp thấu phong mang, uy thế cường giả hầu như có thể thẩm thấu đến bên trong kết giới phòng ngự, hắn trầm giọng nói:

- Ta khuyên các ngươi nên dừng trước bờ vực, đúng lúc tỉnh ngộ, có thể phối hợp cùng chúng ta, trên Khải Nguyên tinh đã phát sinh tất cả những thứ này...

Không chờ hắn nói xong, Tô Triệt cực kỳ không kiên nhẫn vung vung tay, ngắt lời nói:

- Được rồi, không nên trêu đùa một bộ này! Vừa nãy một tràng không gian sụp xuống kia, các ngươi nhất định chết đi không ít người? Các ngươi có thể tha cho ta, thật sao?

Trên mặt Tô Triệt mang theo một nụ cười lạnh lùng:

- Một khi rơi xuống trong tay của các ngươi, giá trị của chúng ta bị đào móc hết sạch, nói cho cùng vẫn là một đường chết, cho nên, chúng ta trong lúc đó chỉ có thể là cục diện ngươi chết ta sống. Vì vậy không cần nhiều lời, có bản lãnh gì, cứ việc lấy ra, ta còn không tin, chỉ bằng mười mấy còn cá lọt lưới các ngươi, còn có thể đánh vỡ đại trận của Thiên Huyền Tông ta?

- Cái gọi là đại trận hộ sơn này của ngươi, mặc dù chúng ta không đi công kích, nó có thể duy trì bao lâu?

Tu sĩ râu ria rậm rạp không cam lòng yếu thế, tương tự lấy công tâm thuật trả lời:

- Ta phỏng chừng, mười ngày nửa tháng, linh thạch trong tay của các ngươi cũng tiêu hao không còn?

- Linh thạch?

Tô Triệt khinh miệt mà cười:

- Cái đồ chơi kia, ta thực sự là có quá nhiều, đang lo không tìm được cơ hội tiêu hao đây.

- Hừ. . .

Tu sĩ râu ria rậm rạp cười lạnh hai tiếng, cho rằng đây chỉ là đối phương mạnh miệng mà thôi, nhưng không nghĩ tới, Tô Triệt không có giả dối, đại trận hộ sơn cứ như vậy bảo trì trạng thái mở ra toàn diện, duy trì hơn ngàn năm cũng không có vấn đề.

Cho tới bây giờ, mười bốn người kia vẫn không rõ ràng trên Khải Nguyên tinh đã xảy ra loại dị biến nào, vừa nãy trên đường đến Thiên Huyền Tông, bọn họ ngược lại là tận mắt nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ hoang vu, sinh linh ít đến hầu như không còn.

Tuy rằng không đoán được nguyên nhân cụ thể, nhưng bọn họ cũng biết, chỉ cần nắm lấy hai Nguyên Anh tiểu bối trước mắt này, tất cả đáp án đều có thể biết được.

Tuy rằng xưng bọn họ là tiểu bối, nhưng trên thực tế, bọn hắn cũng không dám khinh thị hai người Tô Triệt. Người có thể phá hủy đường hầm hạ giới, cũng không phải nhân vật bình thường!

Trong lòng bọn hắn đều thừa nhận, đổi thành chính mình tới làm, tuyệt không có năng lực phá hủy không gian lực đã được thiên địa quy tắc cho phép. . .

Mà Tô Triệt, sở dĩ lãng phí miệng lưỡi cùng với bọn hắn, tất nhiên cũng có mưu đồ, giờ khắc này càng là chỉ vào phòng ngự kết giới trước người, thần tình ngữ khí vô cùng kiêu ngạo:

- Đến đi, tiếp tục a, một tầng kết giới trong suốt như vậy, các ngươi những cái được gọi là Luyện Hư kỳ, đến bây giờ vẫn chưa thể đánh tan nó, có phải có chút quá phế vật hay không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.