Tiên Ngục

Chương 106: Chương 106: Hồ ly cùng quái vật (thượng)




Phía trên đảo nhỏ, lẳng lặng lơ lững một lệnh kỳ hình tam giác, mặt cờ phát ra màu vàng kim óng ánh, có thêu một ít đồ án sâu sắc, hình như còn có hai chữ, khoảng cách quá xa, Tô Triệt cũng không thấy rõ.

Vị trí đảo nhỏ không xa lắm, ở vào trong phạm vi dò xét của lão Hắc, vì vậy lão Hắc đáp:

- Hai chữ cái kia ta có thể thấy rõ, lại không nhận biết, hẳn là một loại văn tự phi thường cổ xưa, hiện nay Tu Chân giới, đã không sử dụng loại văn tự này nữa rồi. Ta ghi nhớ bộ dáng của nó, quay đầu lại, tìm được sách vở tương quan hảo hảo tra thoáng một phát.

- Cái lệnh kỳ này có thể tự động lơ lửng, hẳn là một kiện pháp bảo a?

Trong nội tâm Tô Triệt hỏi.

- Đích thị là pháp bảo!

Lão Hắc vốn là khí linh, đối với đồ vật như pháp bảo là cảm ứng càng thêm nhạy cảm:

- Chỉ có điều, tạm thời không cảm ứng được là nó có khí linh hay không thôi.

Bảo vật trước mắt, Tô Triệt dĩ nhiên là muốn lấy được đến tay, bất quá, lại không có quên, nơi này còn có một con Xích Vĩ Hồ thực lực không tầm thường...

Quan sát mọi nơi, nhưng lại không thấy tung tích của Xích Vĩ Hồ, lão Hắc cũng đồng dạng không có phát hiện cái gì.

Tô Triệt nhìn lại khoảng cách, vị trí của giờ phút này, cách hòn đảo nhỏ trong hồ dung nham kia ước chừng hơn sáu mươi trượng, mình không hiểu được thuật phi hành, muốn đến hòn đảo nhỏ kia, chỉ có thể bơi trong dòng dung nham kia đi tới.

Bơi lội bên trong dòng nham thạch nóng chảy, nghe qua cực kỳ đáng sợ, kỳ thật, đây chẳng qua là đáng sợ đối với người bình thường mà thôi, Tu Tiên Giả có thể nghĩ ra rất nhiều loại phương pháp để hoàn thành hành động vĩ đại này.

Tỷ như, tu vi của Tô Triệt đã là Luyện Khí trung kỳ, có thể khống chế Thượng phẩm Pháp Khí rồi. Ban đầu ở Phong Ma Vực bắt La Liên Kiều, thu được pháp thuẫn Thượng phẩm của hắn. Chỉ bằng mặt pháp thuẫn này, Tô Triệt có thể đi vào trong đó mà không có chút sứt mẻ gì.

Thế nhưng mà, Tô Triệt vừa mới tế ra pháp thuẫn màu xanh này, chợt nghe lão Hắc cảnh báo:

- Ở bên trong nham thạch nóng chảy có một vật nhỏ đang lội tới, tốc độ rất nhanh. Nó trốn ở một góc trên đảo nhỏ, tạm thời ngừng lại!

Tô Triệt triệu hoán pháp thuẫn đến trước người hình thành bảo hộ, trong nội tâm hỏi:

- Tiềm phục ở bên trong nham thạch nóng chảy, là con Xích Vĩ Hồ kia sao?

- Không, không phải là Xích Vĩ Hồ, mà là một đồ vật rất kỳ quái.

Năng lực dò xét của Lão Hắc, có thể thấu thị nhất định vào sâu trong nham thạch nóng chảy:

- Như là một đoàn hỏa diễm hình người, có tứ chi, có thân thể, có đầu, nhưng mà không có ngũ quan.

- Đây là cái thứ gì?

Trong nội tâm Tô Triệt suy đoán:

- Đoán chừng, có lẽ có quan hệ với hỏa mạch dưới mặt đất này.

- Hẳn là như vậy...

Lão Hắc còn nói thêm:

- Tạm thời ta còn không phán đoán ra thực lực cụ thể của nó, cho nên chủ nhân tốt nhất là không nên tiến vào trong nham thạch nóng chảy. Trước tiên quan sát chốc lát rồi nói sau.

- Tốt.

Tô Triệt lại lấy ra một tấm Linh Phù phòng ngự thổ hệ Thượng phẩm, cùng với một hạt Độn Địa Đan từ bên trong Túi Càn Khôn, dấu diếm trong tay đề phòng bất trắc.

Quái vật ở bên trong nham thạch nóng chảy vô cùng có kiên nhẫn, Tô Triệt bất động, nó cũng vẫn không nhúc nhích mà tiềm phục ở một chỗ trên đảo nhỏ.

Cứ như vậy giằng co trong chốc lát, chợt nghe lão Hắc lại truyền đến cảnh báo một lần nữa:

- Xích Vĩ Hồ đã tới, ở phía bên phải ngươi.

Tô Triệt quay đầu nhìn về phía bên phải, chỉ thấy được một thân ảnh hỏa hồng sắc từ đằng xa rất nhanh tiếp cận, nó leo lên trên thạch bích thẳng đứng ở bên cạnh, như giẫm trên đất bằng hăng hái nhảy lên. Hơn nữa toàn bộ không gian màu đỏ sậm như làm nổi bật nó, mới vừa nhìn, sẽ làm cho người ta sinh ra một ảo giác như nó đang lăng không bay lượn.

- Ê a!

Xích Vĩ Hồ thân dài hơn bốn thước, da lông toàn thân màu hỏa hồng, phát ra thét lên chói tai, rõ ràng cho thấy nó đang cảnh cáo Tô Triệt là khách không mời mà đến này.

- Chủ nhân, con Xích Vĩ Hồ này đã là một yêu thú cao cấp rồi, đoán chừng, hai ta cộng lại cũng không phải là đối thủ của nó.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc cực kỳ khẩn trương la lớn.

Tô Triệt cũng là trong lòng căng thẳng, một yêu thú cao cấp, trên thực lực tương đương với Luyện Khí hậu kỳ của nhân loại tu sĩ, hơn nữa Xích Vĩ Hồ thuộc về yêu thú có thiên phú hỏa hệ, ở trong dung nham dưới mặt đất này, rõ ràng lại chiếm cứ ưu thế địa lợi.

- Điển tịch của Thiên Huyền Tông ghi lại rất minh xác, tất cả yêu thú trong Âm Phong Hạp Cốc bị huyết thống Tiên Thiên hạn chế, không có khả năng vượt qua yêu thú cấp thấp. Như vậy, con Xích Vĩ Hồ ở trước mắt này là như thế nào đây, chẳng những phá tan hạn chế huyết thống trung giai, lại còn đạt đến cấp một thượng giai?

Giờ phút này, tuy tinh thần của Tô Triệt căng cứng, nhưng mà bên trên tư duy vẫn là cực kỳ rõ ràng, trong nội tâm phỏng đoán, cái hỏa mạch dưới mặt đất này nhất định còn cất dấu bí mật khác. Con Xích Vĩ Hồ kia đích thị là mượn nhờ một loại thiên tài địa bảo nào đó, mới có thể đột phá hạn chế Tiên Thiên của chủng tộc.

Kể từ đó, Tô Triệt càng không thể bỏ được mà đi ra. Lúc này đây thăm dò, cho dù không chiếm được pháp bảo lệnh kỳ trên đảo nhỏ ở trong hồ kia, cũng phải thăm dò ra được bí mật kia, ruốt cục là nó đã phục dụng thiên tài địa bảo gì...

Độn Địa Đan đã chuẩn bị tốt, tùy thời cũng có thể nuốt xuống, sau đó ẩn vào thạch bích sau lưng. Tuy mặt ngoài thạch bích bao trùm một tầng vật chất lưu ly hóa, nhưng vẫn thuộc về phạm trù đất đá, sẽ không hình thành ngăn trở đối với Đại Địa chi tử.

- Độn Địa Đan thật sự là đồ tốt.

Tô Triệt còn lo lắng, trong nội tâm cân nhắc:

- Lúc này đây, nếu Độn Địa Đan có thể lại lập công lần nữa, quay đầu lại có lẽ phải ban thưởng cho La Liên Kiều một ít linh thạch mới được.

- Ê a!

Xích Vĩ Hồ dừng lại ở bên ngoài mười trượng, bốn móng vuốt thép chăm chú gảy ở trên thạch bích, lại hướng về phía Tô Triệt cảnh cáo một lần nữa.

Tô Triệt nhìn nó cười cười, ấm giọng nói ra:

- Ta chỉ là cơ duyên xảo hợp đến nơi này, tùy tiện xem một lúc sẽ rời đi.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc nhỏ giọng nói thầm:

- Tiểu hồ ly, nhân loại không thể tin, nhân loại so với hồ ly còn muốn giảo hoạt hơn.

Cũng không biết Xích Vĩ Hồ có thể nghe hiểu được thoại ngữ của Tô Triệt hay không, bất quá, nó cũng không có phát động công kích, mà là xoay chuyển ánh mắt, lại nhìn chằm chằm vào một nơi trên đảo nhỏ trong hồ mà phát ra một tiếng gào rú, hẳn là cảnh cáo quái vật tiềm phục ở bên trong nham thạch nóng chảy ở kia.

- Ah? Nó và quái vật ở bên trong nham thạch nóng chảy kia không hòa thuận?

Trong nội tâm Tô Triệt khẽ động, lập tức bắt đầu cân nhắc:

- Ta, hồ ly, quái vật... Nếu là quan hệ chân vạc, vậy thì trong đó có biện pháp có thể suy nghĩ...

Có lẽ là bởi vì Xích Vĩ Hồ bị Tô Triệt bày biện ra thực lực Luyện Khí kỳ tầng ba mê hoặc, tạm thời không có đem nhân loại có thực lực thấp này để vào mắt, trọng điểm chú ý của nó vẫn là đối thủ cũ ngày xưa, quái vật nhân hình hỏa diễm ở bên trong nham thạch nóng chảy kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.