Tiên Ngục

Chương 534: Chương 534: Giằng co (thượng)




Trêu chọc vào một thế lực cường đại như vậy, sẽ dẫn tới hậu quả gì?

Người có một chút đầu óc nhất định sẽ vì việc này mà cố kỵ..

- Viêm Cốt sư huynh, làm sao bây giờ?

Tên tu sĩ hình thể gầy gò, có chòm râu dài dưới cằm truyền âm hỏi. Người này chính là Nguyên Anh sơ kỳ.

- Làm sao bây giờ sao?

Tên tráng hán lực lưỡng kêu là Viêm Cốt kia, hung quang trong mắt thoáng hiện, truyền âm trả lời:

- Hai kiện thượng phẩm đạo khí trước mắt sao có thể bỏ qua. Không quan tâm trước mắt bọn họ thuộc về thế lực phương nào, hậu trường của chúng ta so với bất kỳ kẻ nào đều cứng hơn!

Ánh mắt tên tu sĩ râu dài tự nhiên nhìn về phía trên tinh không, đây chính là đại biểu cho Thượng giới, hắn lập tức gật đầu nói:

- Được rồi, chỉ là khi hai kiện đạo khí tới tay, sư huynh ngươi muốn kiện nào?

- Dựa vào tính cách của ta, tương đối thích hợp với kiện đạo khí thuộc tính công kích kia.

Viêm Cốt ha hả cười:

- Viêm Lâm sư đệ tính tình trầm ổn, đương nhiên là thích hợp với kiện đạo khí phòng ngự kia.

- Như vậy cũng tốt.

Tu sĩ râu dài gọi là Viêm Lâm mỉm cười đáp.

Trong lúc hai người truyền âm nói chuyện, Tô Triệt và Thiên Âm đồng thời cũng thương nghị.

Tô Triệt nói:

- Phía Vu Hoàng Tinh nhất định đã xảy ra vấn đề lớn, những tu sĩ này phụ trách phong tỏa khắp tinh vực, mục đích chính là không cho phép bất luận kẻ nào tiếp cận Vu Hoàng Tinh.

Thiên Âm khẽ gật đầu biểu thị tán thành, nàng cũng trả lời:

- Ta đang suy nghĩ, có lẽ nào vì nguyên nhân Thiên Chiến mà dẫn tới Linh Giới và Thiên Giới cảnh giác với Vu Tộc, do đó vận dụng lực lượng nào đó bắt đầu động thủ đối với Vu Tộc ở Tu Chân Giới.

- Thiên Chiến chính là cảnh cáo của thượng thiên.

Vu Tộc xuống dốc, chính là ý định của Thiên đạo, cũng chính là thiên ý mà chúng ta thường nói. Một lần nữa quật khởi, đó chính là nghịch thiên hành sự.

- Nghịch thiên hành sự?

Xuất phát từ thói quen, Tô Triệt ngẩng đầu nhìn tinh không vô tận, trong lòng thở dài:

- Thượng thiên đối đãi quả thực không tệ, ta vì sao lại còn muốn nghịch hắn a?

Tô Triệt dự đoán, những Kim Đan tu sĩ đã hôn mê này địa vị quá thấp, cho dù có bắt bọn họ vào bên trong Tiên Ngục cũng không nhất định có thể biết tới nguyên nhân phong tỏa phiến tinh vực này. Nếu như có thể, bắt được một tu sĩ Nguyên Anh kỳ là hay nhất, lúc đó tin tức thu được mới có giá trị.

Vì vậy hắn liền hỏi Thiên Âm:

- Không biết có khả năng bắt sống được tên Nguyên Anh sơ kỳ kia hay không?

Đối với chiếc chuông trên tay Thiên Âm, Tô Triệt cho rằng, nếu là một kiện thượng phẩm đạo khí, công hiệu của nó khẳng định không chỉ đơn giản là thần thông công kích, tất nhiên còn có uy năng về phương diện khác nữa.

Tỷ như cự phú, không chỉ là pháp bảo phòng ngự mà nó còn có thể trở thành sơn môn của một siêu cấp môn phái, tốc độ và quy mô hấp thu linh khí thiên địa cũng cực kỳ khoa trương, thậm chí chưởng môn nhân còn có thể tùy thời mang theo toàn bộ sức chiến đấu của môn phái, quả thực vô cùng tiện lợi.

Quả nhiên, hắn chợt nghe thấy Thiên Âm truyền âm trả lời:

- Thiên Âm của ta không chỉ dùng để công kích mà còn có thể vây người khác vào trong chuông, không thể chạy trốn ra bên ngoài. Đồng thời, người bị vây khốn trong chuông còn phải đối mặt với cường độ đả kích của thần thông gấp mười lần ở bên ngoài.

- Cường độ gấp mười lần?

Tô Triệt nghe vậy âm thầm cắn lưỡi, chiếc chuông kia bình thường công kích có thể đẩy lùi Nguyên Anh hậu kỳ, nếu như cường độ gấp mười lần, tuyệt đối có thể khiến đối phương bị thương nặng, thậm chí có thể hoàn toàn diệt sát Nguyên Anh sơ kỳ.

Thiên Âm có thể đoán được tâm tư của Tô Triệt, liền nhắc nhở:

- Thế nhưng, bằng vào tu vi hiện tại của ta, tốc độ thôi động chiếc chuông vây khốn người khác rất chậm, Kim Đan tu sĩ cũng có thể đơn giản tránh né. Trừ phi thần thông nhiếp hồn của ngươi có thể khiến cho hắn đứng bất động tại chỗ, ta mới có thể vây khốn hắn.

- Vậy thì thử xem.

Tô Triệt trả lời:

- Được thì tốt, mà không được thì xong rồi.

Tô Triệt hiện tại đã là Kim Đan hậu kỳ, thần thông nhiếp hồn cũng có uy lực đối với Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng không biết người nọ đối diện có pháp bảo trấn hồn hay là Nguyên Thần cô đọng hay không.

Lẽ ra, Nguyên Anh tu sĩ muốn có một kiện pháp bảo trấn hồn cũng không phải là việc gì khó. Vì vậy, kế hoạch này cũng không có hy vọng quá lớn.

Lúc này, Viêm Cốt và Viêm Lâm ở phía đối diện đã hạ quyết tâm, muốn diệt trừ hai người Tô Triệt cướp giật hai kiện đạo khí.

Hai người hắn phi lại gần, vẻ mặt Viêm Lâm có vẻ tương đối nhân từ, ha hả cười nói:

- Hai vị tiểu hữu, hai người từ lặn lội đường xa tới phiến tinh vực này, không biết có muốn đi tới Mạc Lam Tinh du lãm một phen hay không?

- Mạc Lam Tinh?

Tô Triệt hiếu kỳ hỏi:

- Nơi đó có tốt không?

- Tốt, đương nhiên rất tốt.

Viêm Lâm cười cười, tiếp tục cùng Viêm Cốt tới gần, tùy thời chuẩn bị hạ đòn sát thủ:

- Bản tôn chân thành mời hai vị tiểu hữu vào làm khách, tất cả chi phí tổn hao đều có hai huynh đệ chúng ta...

Nói tới đó, Viêm Cốt bên cạnh đột nhiên xuất kích, tay phải hắn không biết từ khi nào có một cốt trảo bằng bạch ngọc, cự ly cách hai trăm trượng hướng về phía Tô Triệt chụp một cái.

Xích xích.

Kình khí bằng vào tốc độ mắt thường không thể thấy được xé rách hư không, một cốt trảo thật lớn đột nhiên xuất hiện, xích một cái liền tóm được hai người Tô Triệt.

- Ma Thần chảo, Tề Thiên Liệt Địa!

Có thể dễ dàng bắt được bọn họ như vậy, Viêm Cốt nhất thời kinh hỷ, gia tăng tốc độ thôi động cốt trảo, muốn biến hai người Tô Triệt thành bột mịn.

Răng rắc.

Sự thực, hai người Tô Triệt vững như bàn thạch, kình khí của cốt trảo bị chấn vỡ thành bột mịn tỏa ra khắp bầu trời, hóa thành những chấm nhỏ, tiêu tán thành hư vô. Kết giới phòng ngự của Cự Phú, phản lực cực kỳ mạnh, trước khi nhận chủ chỉ bằng sự thôi động của khí linh chỉ có thể phát huy ba đến bốn thành uy năng, hiện tại bằng vào chân nguyên của Tô Triệt thôi động, đã có thể phát ra năm thành uy năng.

Chỉ dựa vào ba đến bốn thành uy năng có thể chống cự sự công kích điên cuồng của đám người Thái Hư, hôm nay chỉ bằng vào thực lực của một mình Viêm Cốt, vậy đừng nghĩ có thể phá vỡ phòng ngự của Cự Phú.

- Ha ha, không hổ là thượng phẩm đạo khí, lực phòng ngự thật mạnh.

Viêm Cốt và Viêm Lâm không những không kinh sợ mà còn mừng rỡ, bảo bối càng tốt, bọn họ đương nhiên càng vui vẻ.

Bọn họ lại phạm phải sai lầm giống như đám người Thái Hư khi trước, đều cho rằng, hai người Tô Triệt bất quá chỉ có tu vi Kim Đan, mặc dù có thể thôi động thượng phẩm đạo khí, vậy cũng không thể nào phát ra uy năng quá lớn, chỉ cần vây khốn hai người bọn họ ở nơi này, đem các loại thủ đoạn thi triển ra, chậm rãi lăn qua lăn lại, cuối cùng cũng có biện pháp cướp đoạt bảo bối.

Nhưng xưa đâu bằng nay, Tô Triệt đã là Kim Đan hậu kỳ, huống hồ lại có người hợp tác tốt nhất là Thiên Âm ở đây, há có thể bị bọn họ làm khó dễ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.