Tiên Ngục

Chương 349: Chương 349: Động Thiên Phủ chủ




- Vừa rồi, Thủy Nguyệt đạo hữu nói không sai, bảo vật xuất thế, người người đều có quyền tranh đoạt. Tô mỗ không phải loại người không giảng đạo lý, cũng không phải nói, cảnh nội phái ta xuất hiện bảo vật, nhất định phải quy về Thiên Huyền Tông ta. Bất quá, nếu bảo vật này là ta phát hiện trước, hơn nữa đã khống chế ở trên tay của ta, nếu ai lại đến tranh đoạt, cần phải dùng cừu nhân mà giải quyết . Ân oán hôm nay, ngày khác cũng phải kết toán.

Một câu cuối cùng, quán thâu chân nguyên, giống như tiếng sấm.

Lời nói uy hiếp này, lại dọa lùi một nhóm người lần nữa, bầu trời chỉ còn bảy đạo thân ảnh, ngay cả một Kim Đan động thiên trong đó cũng chắp tay nói một tiếng “Đắc tội”, xoay người bay xa, buông tha cho tranh đoạt.

Còn lại năm tán tu Trúc Cơ, Tô Triệt đã triệt để không đếm xỉa, còn có thể đủ uy hiếp, cũng chỉ có một đại Hồ Tử, một mỹ phụ trung niên, hai vị Kim Đan động thiên này.

- Hai người này, do Thủy Nguyệt Đỗng Thiên ngăn chặn một cái, còn lại một cái, thì không khó ứng đối rồi...

Tô Triệt thoáng thở dài một hơi, lại phát hiện, nơi chân trời xa xa lại bay tới hai đạo độn quang.

Tốc độ cực nhanh, hình như là tu vi Kim Đan.

Đại Hồ Tử và mỹ phụ trung niên đều là sắc mặt vui vẻ, không hề nghi ngờ, người đến nhất định là bằng hữu của bọn hắn, hẳn là hai vị Kim Đan động thiên khác.

Quả nhiên, chợt nghe nữ tử khăn che mặt Thủy Nguyệt truyền âm nói ra:

- Đại Hồ Tử danh hào là Thương Khâu, Kim Đan trung kỳ, chủ tu công pháp thổ hệ. Trung niên nữ tử danh hào là Ngọc Linh, Kim Đan sơ kỳ, chủ tu thủy hệ. Vừa mới bay tới hai người, một người là Vân Nhai, Kim Đan trung kỳ, chủ tu mộc hệ. Một người là Thúy Lăng Tử, Kim Đan sơ kỳ, chủ tu hỏa hệ. Năm động phủ chúng ta, cách Kim Ô Sơn đều không hơn ba nghìn dặm. Động phủ của ta gần nhất, Vân Nhai và Thúy Lăng Tử thì xa hơn một chút...

Nghe nàng giới thiệu xong, Tô Triệt nhẹ gật đầu, yên lặng tính toán:

- Đối phương là hai Kim Đan trung kỳ, hai Kim Đan sơ kỳ, tuy là tán tu, thực lực hơi yếu, bất quá, trước khi ta còn không có thu phục lò đan này, tình thế vẫn là tương đối khó giải quyết a.

Thừa dịp còn không có triệt để vạch mặt cùng bọn họ, Tô Triệt nuốt một quả Linh Đan thất phẩm, nắm chặt thời gian, gia tăng lực đạo thu phục lò đan...

Lả tả…

Vân Nhai và Thúy Lăng Tử bay đến phụ cận, hướng về phía Thương Khâu hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì?

Thương Khâu không tiếng động truyền âm, giảng thuật tình huống bảo vật xuất thế này một lần...

Vân Nhai thông qua thần thức, cẩn thận công nhận phẩm cấp của lò đan này, nhưng lại không thể nhận xét, nhìn ba người còn lại truyền âm trả lời:

- Truyền thuyết Kim Ô Sơn đã không rõ bao nhiêu năm tháng, lò đan này có thể là Kim Ô hóa thân, không thể nói trước, cái này có thể là thượng cổ dị bảo... Ba vị tính toán đi?

Thương Khâu không chút do dự đáp:

- Ta cũng cho rằng, nó là một thượng cổ dị bảo, có thể là Linh bảo cũng nói không chừng. Chỉ cần có thể đoạt tới tay, cho dù đắc tội Thiên Huyền Tông, bị ép buông tha cho động tiên đã có, điều này cũng đáng được.

Ngọc Linh truyền âm nói ra:

- Ta đang lo lắng, người nọ thân là đại sư huynh của phần đông đệ tử Thiên Huyền Tông, tu vi tất nhiên là thâm bất khả trắc, mấy người chúng ta tranh được qua hắn sao? Vạn nhất, trong lúc này, cao thủ khác của Thiên Huyền Tông chạy đến nơi đây, tất nhiên sẽ là một kết cục tiền mất tật mang.

- Bốn người chúng ta, còn đấu không lại một mình hắn sao?

Thương Khâu xem như quyết tâm, hung quang trong mắt chớp động:

- Cho dù chỉ có một mình ta, vậy cũng phải vật lộn đọ sức một lần.

- Chỉ tiếc, Thủy Nguyệt rõ ràng đứng ở bên kia, cũng là trở ngại không nhỏ.

Ngữ khí Thúy Lăng Tử lộ ra chút tiếc nuối, đối với vị Thủy Nguyệt Đỗng Thiên kia, trong lòng hắn vẫn là có chút hảo cảm.

- Ngươi đi cuốn lấy nàng, ba chúng ta liên thủ cướp đoạt lò đan.

Ngữ khí Thương Khâu tăng thêm, đã là gấp khó dằn nổi.

- Bảo vật chỉ có một, chúng ta tới bốn người, phân phối như thế nào?

Vân Nhai lại hỏi.

- Rất đơn giản.

Thương Khâu trả lời:

- Nếu là Linh bảo, vậy thì đấu giá công khai, đổi thành bốn Bảo khí cực phẩm, hoặc là đồ càng tốt, bốn người chia đều. Mỗi người một kiện Bảo khí cực phẩm?

Ba người khác đều là tim đập thình thịch, thân là tán tu, có thể có được một kiện Bảo khí hạ phẩm, cũng đã rất khôngtệ. Nếu là Bảo khí cực phẩm, lại tế luyện thành bản mạng pháp bảo, vậy thì thật là...

Làm.

Căn cứ loại ánh mắt kia của bọn họ, Tô Triệt dĩ nhiên đoán được, bọn họ đã làm đủ tính toán đập nồi dìm thuyền, trả bất cứ giá nào.

- Đáng tiếc a, Thanh Đồng bảo hồ cần trấn áp lò đan, nếu không, chỉ cần phụt ra Kim Ô Thiên Hỏa đầy trời, cũng có thể làm bọn hắn không dám tới gần phía trước. Càng chán ghét chính là, vài chục pháp bảo tự bạo, đồng dạng trấn áp ở trong bảo hồ, lần này, cũng là không dùng được ...

Tô Triệt tâm niệm chớp động, cực tốc suy nghĩ kế sách ứng đối.

Một bên Thủy Nguyệt Đỗng Thiên, lại thì thào nói nhỏ:

- Thế cục không ổn a, mười vạn linh thạch có phải là thiếu một chút hay không?

Tô Triệt hơi có chút dở khóc dở cười, loại ngữ khí này của nàng, nghe thật giống như nữ tham tiền Ngưng Lộ kia.

- Hai mươi vạn linh thạch cũng không có sao.

Tô Triệt liền nói ra cùng nàng:

- Bảo vật vào trong tay ta, ai cũng đừng nghĩ cướp đi.

Ý ở ngoài lời là, mặc dù ngươi chuyển đổi trận doanh, giúp đỡ bọn họ cướp đoạt lò đan, ta cũng không sợ.

- Vậy thì hai mươi vạn.

Dưới khăn che mặt, Thủy Nguyệt giống như ẩn ẩn mà cười.

Bên kia, bốn người Thương Khâu chậm rãi bay đến, tới gần đến cự ly năm mươi trượng, đối với bọn họ mà nói, cũng là cự ly pháp thuật có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất.

Trước khi động thủ, Vân Nhai lại mở miệng khuyên nhủ:

- Vị đạo hữu này, tình thế đối với ngươi bất lợi, hi vọng ngươi thức thời là tuấn kiệt, buông tha cho lò đan kia, mới có thể bảo trụ an toàn bản thân. Như không phải tất yếu, chúng ta cũng không nguyện là địch cùng quý phái.

-Chê cười…

Tô Triệt cười ha ha nói:

- Trong cảnh nội Thiên Huyền, nếu ta là không đánh mà lui, còn có mặt mũi phản hồi sư môn sao.

Lập tức hét lớn một tiếng:

- Đệ tử Thiên Huyền, Đô Thiên Phục Ma trận.

- Vâng…

Đệ tử Thiên Huyền Tông cùng kêu lên mà ứng, nhanh chóng kết thành một Đô Thiên Phục Ma trận quy mô trăm người.

Nghiêm khắc mà nói, đây là trận hình, cũng không phải trận pháp chân chánh, hợp lực trăm người, trong thời gian ngắn, có thể chống đỡ tu sĩ Kim Đan xâm nhập.

Ra lệnh cho bọn họ kết trận, Tô Triệt cũng không phải trông cậy vào Đô Thiên Phục Ma trận có thể trợ giúp mình chống đỡ một Kim Đan động thiên, chỉ là vì phòng bị những tán tu vĩnh viễn cũng không thiếu tinh thần mạo hiểm kia, phòng bọn họ thừa dịp loạn đả, làm cho đệ tử Thiên Huyền Tông có chỗ tổn thương.

Hiện nay đã là đại sư huynh của các đệ tử, xử sự làm người, phương diện cần lo lắng đến cũng nhiều hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.