Tiên Ngục

Chương 550: Chương 550: Đối kháng với Ma Thần (hạ)




Tô Triệt lập tức tỉnh ngộ, bất an trong lòng chính là phát ra từ nó! Ngòi nổ dẫn phát đạo hồng quang này cũng chính là Di tiên lệnh kỳ...

Bá!

Xuất phát từ bản năng, tâm niệm Tô Triệt khẽ động, trong sát na liền thu Di tiên lệnh kỳ vào bên trong Tiên ngục.

Thế nhưng đạo hồng quang kia vẫn duy trì không ngừng, Tô Triệt đang muốn triệu hồi Cự Phú ra chống đối, lại phát hiện ra, chân nguyên và Kim Đan trong cơ thể đã bị ngừng lại, Cự Phú bám vào trên Kim Đan đương nhiên là không thể triệu ra.

Cự Phú mặc dù nhận chủ, thế nhưng dưới tình huống triệt để bị phong bế như vậy, cho dù nó có năng lực mạnh mẽ phản kháng, từ bên trong cơ thể Tô Triệt xuyên thấu ra bên ngoài bảo vệ chủ nhân thì ngược lại sẽ tạo thành thương tổn cho thân thể vào Kim Đan của Tô Triệt vô cùng nghiêm trọng.

Bởi vậy, trong nháy mắt Cự Phú chi linh cũng do dự. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, nó không dám hành sự lỗ mãng.

Tô Triệt đang muốn tránh né thế nhưng lại phát hiện ra, thân thể mình đã cứng đờ, giống như một pho tượng không hề nhúch nhích. Ngay cả năng lực mở miệng cũng không có.

- Pho tượng Vu Thần hiển linh!

Mấy vị trưởng lão Vu Tộc sửng sốt một chút, lập tức kinh hỷ như điên.

Thiên Âm có thể nhìn ra, trạng thái Tô Triệt hiện tại có chút không đúng, biểu tình trên mặt dường như phi thường kinh khủng.

Trong lúc vô thức, Thiên Âm đã suy nghĩ phải bảo vệ Tô Triệt, không chút do dự liền tiến lên một bước, lấy thân thể mình che đi đạo hồng quang, hoàn toàn không thèm suy nghĩ, đạo hồng quang này có tạo thành thương tổn đối với mình hay không.

Đối với hành động của Thiên Âm, trong sát na Tô Triệt vô cùng cảm động, thế nhưng lại vô cùng ngạc nhiên khi thấy thân thể của Thiên Âm cũng không ngăn đạo hồng quang kia lại được, đạo hồng quang kia không ngờ lại xuyên thấu thân thể nàng, chiếu vào người hắn.

Sưu!

Lão Hắc điều khiển Thánh Ma khôi lỗi từ bên trong Tiên Ngục trực tiếp chạy ra, đồng thời lấy thân thể khôi lỗi che đạo hồng quang này, lại tiếp tục thả ra kình khí kim hệ, muốn đánh nát tượng đá kia.

- Không được vô lễ với tượng của Vu Thần!

Một trưởng lão Vu hoàng bộ lạc hét lớn một tiếng, sưu một cái, cánh tay không ngờ trong nháy mắt biến mất, bàn tay hóa thành một mũi khoan, lấy khí thế sét đánh đánh vào bàn tay Thánh Ma khôi lôi.

Những trưởng lão Vu Tộc này từ lâu đối với việc biến thân đã vô cùng thuần thục, có thể tùy ý biến hóa từng bộ vị trong cơ thể, đồng thời, bằng vào thực lực kinh khủng của bọn họ, chỉ cần nhẹ nhàng phất tay một cái là có thể khiến cho Thánh Ma khôi lỗi có tu vi Kim Đan hậu kỳ nát bấy.

Chỉ là, trong lòng vị trưởng lão này vô cùng rõ ràng, con khôi lỗi này làm vậy mục đích là cứu trợ chủ nhân nó, vì vậy cho nên hắn mới hạ thủ lưu tình.

Chỉ là, chỉ cần một bàn tay cũng đủ.

- Hoàng Thích trưởng lão, nhanh ngăn cản nó!

Thiên Âm vẻ mặt lo lắng quay đầu nói với Vu Hoàng đại trưởng lão.

- Thiên Âm Đại Vu, đây là Vu Thần hiển linh, chúc phúc cho Tô Triệt, sao có thể ngăn cản.

Hoàng Thích đại trưởng lão lập tức trả lời:

- Ta sao có thể trái với thánh ý của Vu Thần đại nhân.

- Thế nhưng...

Thiên Âm chỉ nói một tiếng thế nhưng, sau đó tức thì ngậm miệng lại, bởi vì hồng quang đã tự biến mất, pho tượng Vu Thần kia đã trở về trạng thái bình thường như trước, chỉ bất quá, thần thái vốn ban đầu uy vũ dị thường bây giờ trên khuôn mặt của pho tượng không ngờ lại có nụ cười có chút quỷ dị.

Một vị trưởng lão khác đang kéo Thánh ma khôi lỗi tới phụ cận, nói với nó:

- Không được hủy hoại tượng Vu Thần, bằng không, ta sẽ đem ngươi thành bột mịn...

Lão Hắc điều khiển khôi lỗi gật đầu, trưởng lão kia lập tức đưa tay.

Bá!

Dưới sự khống chế của lão Hắc, Thánh ma khôi lỗi tự động trở lại Tiên Ngục, lão Hắc còn la lớn:

- Chủ nhân, người thế nào rồi?

Vốn Tô Triệt còn không cử động được, lúc này đột nhiên nhoáng lên một cái, né về phía bên trái mấy trượng.

Đây là bởi vì, Tô Triệt vừa rồi muốn né tránh hồng quang, thế nhưng bởi vì không thể nhúc nhích cho nên cơ thể đã bị căng cứng, hồng quang tiêu thất, Tô Triệt trong nháy mắt khôi phục tự do, cỗ động năng mà cơ thể đã sớm xúc tích ra, không tự giác mà phóng ra.

Đáng tiếc, hiện tại có né tránh cũng không có tác dụng, Tô Triệt đã sớm bị hồng quang kia làm kinh hãi, vô ý thức mà hoạt động tay chân, đồng thời nội thị trong cơ thể thì thấy chân nguyên và Kim Đan đã khôi phục trạng thái bình thường, trong lòng vốn định nói với lão Hắc hẳn không có việc gì đột nhiên cũng thành có việc.

Bởi vì, một giọt máu Vu Tộc ngủ đông bên phải trái tim kia, dường như đã hấp thu đủ hồng quang, lúc này đang khuếch tán toàn diện, toàn diện tan ra, trong nháy mắt biến mất vô tung, hóa thành từng hạt nhỏ, dung nhập vào bên trong máu của Tô Triệt.

Trên phương diện này, Tô Triệt cũng coi như là người có kinh nghiệm cho nên hắn có thể lập tức đoán ra được, giọt máu Vu Tộc này hẳn chính là thực huyết của Vu Thần, vừa rồi bị đạo hồng quang kia kích phát, toàn diện khuếch tán ra, đem hắn cải tạo, đại cường hóa một lần.

Cường hóa cải tạo, hẳn là chuyện tốt, thế nhưng, Tô Triệt đã sớm nghĩ tới một chuyện:

- Vu Thần thực huyết và Ma Thần thực huyết nếu như xảy ra xung đột, hoặc là bài xích lẫn nhau, vậy nên làm thế nào cho phải?

Khí huyết và xương cốt của Tô Triệt đã sớm bị máu Ma Thần cải tạo qua, đã bị Thôn Thiên Thử của Viễn Cổ Ma Thần chính thức xác nhận là người thừa kế của nó.

Thôn Thiên Thử là một vị Viễn Cổ Ma Thần, Vu Thần cũng coi như là một vị Viễn Cổ ma Thần, máu hai người đồng thời cải tạo một nhân loại như hắn, liệu có thể hài hòa, hòa hợp với nhau không?

Hình như cũng không có khả năng a?

Lúc này, máu Vu Thần dung hợp với máu huyết toàn thân Tô Triệt, dường như trong nháy mắt chọc giận truyền thừa của Ma Thần Thôn Thiên Thử kia, vốn Ma Thần thực huyết đang ẩn nấp bên trong cơ thể Tô Triệt cũng chính là cọng rơm cứu mạng của hắn trong nháy mắt tiêu tán, dung nhập vào trong máu Tô Triệt.

Lần này, hai vị Ma Thần đang đại chiến bên trong cơ thể Tô Triệt.

Khí huyết trong cơ thể giống như nham thạch nóng chảy đang sôi trào, toàn thân Tô Triệt chợt biến thành màu hồng, hai mắt mấy máy, giống như là trúng kịch độc, thân thể lảo đảo rồi ngã xuống.

Thiên Âm nhanh nhẹn xông lên phía trước, kéo hắn vào trong lòng, miễn cho hắn bị té ngã xuống đất.

Thế nhưng, hai tay vừa mới tiếp xúc với thân thể của hắn, nàng liền nhướng mày, bởi vì thân thể của hắn vô cùng nóng, giống như một chiếc bàn ủi, tuyệt đối có thể khiến đám củi trong nháy mắt cháy bùng lên.

Đây không phải là khoa trương, nếu như trên người Tô Triệt không có một kiện đạo khí hộ thân, tất nhiên trong nháy mắt sẽ bị biến thành tro tàn. Thiên Âm phải lấy chân nguyên bảo hộ hai tay của mình mới dám đỡ hắn như vậy.

- Tô Triệt, ngươi làm sao vậy?

Thiên Âm bối rối hỏi.

Kỳ thực, đời trước của nàng là Đại Vu, vừa rồi cũng có thể đoán được, pho tượng Vu Thần hiển linh mới có thể tiến hành cải tạo thân thể Tô Triệt. Thế nhưng trạng thái lúc này của hắn rõ ràng là cực kỳ không hợp lý, dường như là đã có ngã rẽ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.