Tiên Ngục

Chương 242: Chương 242: Đối chất (hạ)




Trong lúc giảng thuật, một ít nhân viên trong Linh Bình Huyền Đan cũng từ bên trong phế tích chui ra, mặc dù không kịp phản ứng bị chôn trong đó, nhưng mà, tất cả mọi người là tu luyện giả, chỉ là một chút ít gạch ngói gì đó, nhất định là đập không chết bọn họ.

Cùng lúc đó, còn có rất nhiều người khác vây tụ tới, loại sự tình cửa hàng sụp đổ này, ở phường thị Hạnh Hoàng Sơn đúng là hiếm thấy.

- Triều chưởng quầy là loại người này sao?

Kim Đan tu sĩ không quá tin tưởng Tô Triệt nói, lại hỏi:

- Như vậy, Triều chưởng quầy hắn ở đâu rồi?

- Chạy thoát rồi.

Tô Triệt lẽ thẳng khí hùng nói:

- Bị ta khám phá âm mưu, cũng không phải đối thủ của ta, lúc phòng ốc sụp đổ, hắn sử dụng độn địa thuật, tiềm nhập dưới mặt đất.

- Ngươi nói bậy.

Người lên tiếng này, cũng không phải tu sĩ Kim Đan trước mặt, mà là tới từ sau lưng Tô Triệt.

Tô Triệt chậm rãi xoay người, thì thấy được một trung niên nam tử tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, mặt mũi tràn đầy giận dữ nhìn mình chằm chằm.

- Ngươi là người phương nào?

Tô Triệt nhàn nhạt hỏi.

- Ta là nhị chưởng quầy của Linh Bình Huyền Đan.

Người này tức giận trả lời.

Thông qua thần thức bản thân, Tô Triệt sớm biết, người này không phải từ trong phế tích cửa hàng đi ra, mà là vừa vặn từ một phương hướng khác chạy tới. Nếu như hắn thật là nhị chưởng quầy của Linh Bình Huyền Đan, chính là nói, vừa rồi hắn không có ở trong tiệm.

Vì vậy, Tô Triệt hỏi ngược lại:

- Vừa rồi ngươi hẳn là không có ở trong tiệm a? Cho nên, ngươi không có quyền lên tiếng.

- Mặc kệ ta có ở trong tiệm hay không, sư phụ ta cũng khó có khả năng là loại người như ngươi nói, ngươi đây là ngậm máu phun người.

Người nọ tâm tình kích động, chỉ lấy Tô Triệt hô:

- Sư phụ ta? Sư phó ta đi đâu rồi? Đích thị là ngươi âm mưu hãm hại sư tôn.

Nói đến đây, hắn xông lên trước vài bước, phác thông một tiếng quỳ rạp xuống trước mặt Kim Đan tu sĩ kia, bi thiết nói:

- Kim Minh trưởng lão, cầu ngươi làm chủ cho chúng ta, trong phường thị không cho phép tư đấu, ở trước mặt ngài, ta không dám liều mạng cùng hắn...Cho nên, ngài nhất định phải làm chủ thay chúng ta, phải bắt hắn giao ra sư phó của chúng ta.

Vị Nhị chưởng quầy Linh Bình Huyền Đan này, cũng không biết sư phó mình bị Tô Triệt bắt vào Tiên Ngục, hắn chỉ là vô ý thức cho rằng, bóng dáng của sư phó cũng không có, tất nhiên là do Tô Triệt tạo thành. Thậm chí có thể là, đã ngộ hại ...

- Chớ có bối rối, chuyện này, ta nhất định sẽ tra rõ ràng.

Vị Kim Đan tu sĩ Kim Minh trưởng lão kia thả ra một cổ kình khí, nâng tên Nhị chưởng quầy kia lên, sau đó lại nhìn về phía Tô Triệt, hỏi:

- Những lời ngươi vừa nói kia, còn có chứng cớ gì không?

- Có…

Tô Triệt nhẹ gật đầu, giơ tay phải lên, chỉ thấy được, bàn tay chậm rãi ngưng hiện ra một đoàn sương mù màu xanh lá cây, đang không ngừng quay cuồng bắt đầu khởi động, giống như vô số phi trùng thật nhỏ tụ cùng một chỗ, ong ong bay loạn.

- Lục Yêu đơn?

Kim Minh trưởng lão kiến thức rộng rãi, chỉ liếc mắt liền nhận ra đoàn sương mù này là gì.

Tô Triệt cao giọng nói ra:

- Loại Lục Yêu đơn này, có thể trong nháy mắt phong bế tư duy ý thức của một Trúc Cơ tu sĩ, hơn nữa, còn có thể nhanh chóng hủ thực kinh mạch toàn thân cùng đan điền, người trúng độc mặc dù bất tử, cũng sẽ biến thành một phế nhân triệt triệt để để.

Nghe được Tô Triệt giới thiệu, những người chung quanh kia bắt đầu thấp giọng nghị luận, đối với một tu sĩ Trúc Cơ mà nói, biến thành một tên phế nhân, còn không bằng lập tức chết đi.

Có thể làm người sống không bằng chết, vật ấy thật là ác độc.

Lúc ấy, Tô Triệt xác thực là thật không ngờ, Triều chưởng quầy lại là một người mặt ngoài lương thiện, nội tâm cực kỳ hiểm ác, trong lúc không đề phòng bị hắn hạ độc.

Cũng may, Lục Yêu đơn là từ não bộ Tô Triệt thấm vào thể nội, không đợi độc tính nó phát tác, Tiên Ngục đã nhiếp Lục Yêu đơn đi vào, bất quá, độc tính còn sót lại vẫn làm cho Tô Triệt ngã xuống đất, sắc mặt hiện ra dấu hiệu trúng độc.

May mắn lão Hắc kịp thời vận chuyển sinh mệnh chi lực cùng Thanh lưu của hắc thạch, dung hợp thành một loại năng lượng kỳ lạ, lại lần nữa hiện ra một công hiệu cường đại khác, có thể thanh trừ độc tố rất nhanh.

Bởi vậy, Tô Triệt bảo vệ thần trí không mất, có thể đưa lão Hắc, Xà Nữ cùng tiểu Giao Long trước sau dây dưa cùng Triều chưởng quầy, còn mình thì nằm trên mặt đất chờ đợi độc tính hóa giải, sẽ lập tức gia nhập chiến đấu...

Chứng kiến Tô Triệt lấy ra loại Lục Yêu đơn này, tên Nhị chưởng quầy kia đầu tiên là sắc mặt khẽ biến, sau đó lại lớn tiếng kêu lên:

- Dựa vào cái gì nói loại Lục Yêu đơn này là do sư phụ ta phóng thích? Theo ta thấy, ngươi có thể khống chế loại Lục Yêu đơn này, rõ ràng chính là một thủ đoạn tà ác của ngươi.

- Ta không muốn đấu võ mồm cùng ngươi.

Tô Triệt đầu tiên là lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, sau đó lại chỉ vào phế tích của tiệm bán thuốc nói ra:

- Ta đoán rằng, phía dưới tiệm bán thuốc tất có mật thất luyện đan, tất nhiên tồn tại nguyên liệu và dụng cụ luyện chế loại Lục Yêu đơn này. Vật phẩm này, người hơi có chút kinh nghiệm luyện đan, là có thể nhận ra được. Chúng ta vẫn là dùng sự thật mà nói chuyện a.

Sở dĩ ngữ khí và thần sắc của Tô Triệt tự tin như vậy, đó là bởi vì, lão Hắc ở trong Tiên Ngục thẩm vấn Triều chưởng quầy, thông qua Thiên Ma Độc Tâm Thuật, không cần hắn trả lời, chỉ cần muốn biết vấn đề gì, là có thể đọc nội tâm của hắn.

Tô Triệt cần đáp án gì, lão Hắc đều có thể kịp thời cung cấp ra.

Phần phật...

Phế tích của tiệm bán thuốc như núi nhỏ lăng không mà dậy, bị Kim Minh trưởng lão dùng đại thần thông hất qua một bên, nhẹ nhàng như cầm lên một cục gạch vướng bận, lại tiện tay ném nó qua một bên.

Thần thông Đại Cầm Nã Thủ.

Đây cũng là một trong những môn thần thông mà Kim Đan tu sĩ có khả năng khống chế, chẳng những có thể dùng vận chuyển vật nặng trăm vạn cân, còn có thể bắt địch nhân từ bên ngoài trăm trượng đến trước mặt mình, làm hắn không có chỗ thể trốn.

Nhìn thấy tình cảnh này, Tô Triệt âm thầm may mắn:

- Ngày ấy, nếu Hắc Sát lão quỷ hiểu được môn Thần thông này, mình sao có thể thoát được lòng bàn tay của hắn.

Đống phế tích kia bị Kim Minh trưởng lão dời đi, trên mặt đất sạch sẽ cơ hồ không có để lại chút bụi đất nào, cửa vào mật thất luyện đan dưới mặt đất hiển lộ đi ra.

Để cho công bình, Tô Triệt và những người trong tiệm bán thuốc kia không thể xuống dưới, Kim Minh trưởng lão chọn lựa hai gã Chấp pháp đệ tử hiểu được luyện đan, cho bọn họ đi xuống sưu tập vật chứng.

Không đến một phút đồng hồ, sắc mặt hai gã đệ tử khó coi đi ra, dùng truyền âm thuật bẩm báo kết quả điều tra.

Kim Minh trưởng lão rất là tức giận, lập tức liền cao giọng tuyên bố:

- Bắt tất cả nhân viên của cửa hàng Linh Bình Huyền Đan lại cho ta, chuyện này, phải điều tra nghiêm khắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.