Tiên Ngục

Chương 725: Chương 725: Còn nhiều thời gian




Bởi trong lòng Lâm Thiên Quân có quỷ, vì vậy sự tình đối với Tô Triệt, hắn không dám tiết lộ quá nhiều, chỉ có thể hồ hồ giảng giải vài câu như vậy.

- Không tới ba mươi tuổi liền có thể Ngưng Anh thành công, mặc dù tại Linh giới, cũng coi như là tương đối hiếm thấy. . .

Mấy cường giả Đại Thừa Kỳ đều gật đầu:

- Liệt hắn vào đối tượng trọng điểm quan tâm cũng không sai.

- Ngươi xác định, trước đó chưa bao giờ nghe nói hắn nắm giữ một không gian pháp bảo như vậy?

Có một cường giả Đại Thừa Kỳ khác trầm thấp hỏi, trong ánh mắt ẩn hàm thành phần nghi vấn.

Rất hiển nhiên, siêu cấp cường giả Đại Thừa Kỳ không phải dễ lừa gạt như vậy.

- Vãn bối xác thực không biết!

Lâm Thiên Quân vội vàng khom người trả lời:

- Nếu như ta biết người này có năng lực ám toán Luyện Hư tu sĩ, sao dám yên tâm cho nhi tử của hạ giới, Lâm Phong là nhi tử mà vãn bối thương yêu nhất, đến nay vẫn là tăm tích không rõ, sinh tử không biết.

- Ừm...

Đại Thừa Kỳ cường giả kia chậm rãi gật đầu, Lâm Thiên Quân lợi dụng an nguy của con trai ruột che giấu, phải nói, vẫn có sức thuyết phục nhất định.

Bất quá, rất nhiều sự tình, trong lòng tất cả mọi người là biết rõ ràng, dù che giấu thế nào, vậy cũng không xóa đi được hoài nghi trong lòng, chỉ là bị vướng bởi tình cảm, lại không có chứng cứ thiết thực, không nhất định phải làm rõ mà thôi.

Một nhóm người tụ cùng một chỗ, nhằm vào cái tên Thiên Vũ này cấp tốc thương nghị một phen, cuối cùng quyết định, đầu tiên đưa tin cho mười một thủ hạ Luyện Hư kỳ trên Khải Nguyên tinh, không tiếc tất cả đại giá, cũng phải giữ Thiên Vũ ở lại Khải Nguyên tinh, quyết không thể để hắn chạy trốn.

Thứ hai, lập tức phái người, triệt để khống chế Thiên Huyền Tông trên linh giới, nói không chắc, ngày sau Thiên Vũ phi thăng đến Linh giới, có khả năng sẽ trở về Linh giới Thiên Huyền Tông.

Cùng thời khắc đó, trên Khải Nguyên tinh.

Tô Triệt làm diệu kế, làm cho ba Luyện Hư tu sĩ tự chui đầu vào lưới, bị lừa gạt nhập Di Tiên Cảnh, còn làm sao bắt lấy bọn họ, căn bản không cần mình mất công sức, tên thủ hộ giả kia, dĩ nhiên sẽ triệt để tan rã sức chiến đấu của bọn họ, mình chỉ chờ thời gian vừa đến, đi vào Di Tiên Cảnh thu người, vậy là được rồi.

Đương nhiên, trước đó, Tô Triệt đã tiến vào Di Tiên Cảnh một lần, dặn dò tên thủ hộ giả kia một trận: bắt sống, tuyệt đối không thể để cho bọn hắn chết.

Cục diện bây giờ, đã biến thành hai người Tô Triệt cùng Ngọc Thanh ở bên trong đại trận hộ sơn, cùng mười một Luyện Hư kỳ bên ngoài xa xa đối lập, địch ta song phương, tạm thời không có bất luận động tác gì.

- Vẫn không vừa lòng sao?

Ngọc Thanh đột nhiên truyền âm nói:

- Đã bắt được ba cái, thấy tốt thì lấy đi.

- Được!

Lần này, Tô Triệt đáp ứng cực kỳ sảng khoái, lập tức nói:

- Ta cùng Thiên Âm liền rời đi, nhưng mà, ngươi ở lại chỗ này...

- Không cần lo lắng cho ta.

Ngọc Thanh truyền âm nói:

- Cũng đã sớm nói, bọn họ không tìm được ta. Nếu như ta muốn rời khỏi Khải Nguyên tinh, tùy thời cũng có thể làm được.

- Được rồi.

Tô Triệt gật đầu, đã không còn bất kỳ chần chờ, hướng về phía mười một vị Luyện Hư kỳ đại tu sĩ ở bên ngoài kết giới phất tay nói:

- Ta đi ăn cơm, các ngươi tiếp tục, kiềm chế một chút, đừng vội, chúng ta còn nhiều thời gian.

Người ở phía ngoài tức giận đến không kiềm được, Ngọc Thanh chỉ bất quá là nhàn nhạt mà cười, thế nhưng, cái bóng của Tô Triệt lại run rẩy một hồi lâu, phảng phất như là một người che miệng liều mạng cười rộ, đến mức toàn thân run rẩy.

Chỉ tiếc, lúc cái bóng run rẩy, Tô Triệt đã xoay người mà đi, trong lúc hành động đó, thân ảnh rơi vào trên mặt đất gập ghềnh, vốn là hiện ra hình thái bất quy tắc, triệt để che kín loại run rẩy này.

Vẫn không ai có thể phát hiện, cái bóng của Tô Triệt hơi có chút không bình thường.

Tô Triệt, cứ như vậy nhẹ như mây gió rời đi, lý do là: đi ăn cơm!

Thân ảnh của hắn mới vừa biến mất trong mắt mọi người, thần sắc tu sĩ râu ria rậm rạp khẽ biến, lập tức từ trong lòng lấy ra một viên cầu kim loại để vào mi tâm.

Đây là một pháp bảo đặc thù có thể bảo trì câu thông cùng Linh giới bất cứ lúc nào, giờ khắc này, hắn liền nhận được mệnh lệnh của những cường giả Đại Thừa Kỳ phát tới: không tiếc bất cứ giá nào, quyết không thể để Thiên Vũ kia thoát khỏi Khải Nguyên tinh.

- Nhanh!

Nhận được mệnh lệnh, tu sĩ râu ria rậm rạp lập tức truyền âm hô với những người khác:

- Mọi người phân tán ra, bao vây toàn bộ Thiên Huyền Tông lại, tuyệt đối không thể để cho người vừa rồi kia thoát khỏi nơi này. Người này tên gọi là Thiên Vũ, chính là Thiên Huyền Tông đương đại chưởng giáo. Chư vị đại nhân vừa phát tới truyền tin, không tiếc bất cứ giá nào, nhất định phải bắt người này!

- Vâng!

Còn lại mười Luyện Hư tu sĩ, lập tức phân tán ra, mỗi người phụ trách gác một phương, đồng thời cũng kéo dài công kích kết giới không ngừng, hy vọng có thể hao hết linh thạch của Thiên Huyền Tông, làm cho hộ sơn đại trận nhanh chóng sụp đổ.

Thế nhưng, thời điểm mỗi người bọn họ đều có vị trí và cương vị riêng, bên trong chưởng giáo đại điện, Tô Triệt cùng Thiên Âm đã đứng ở vị trí của mình ở.

Truyền tống môn liền ở trước mắt.

- Thật sự phải nói gặp lại đối với Khải Nguyên tinh. . .

Xuyên thấu qua một cửa sổ lớn, Tô Triệt ngưng mắt nhìn bầu trời bên ngoài thì thào nói:

- Không biết, khi nào còn có thể trở về.

- Khẳng định còn cần trở về một lần.

Thiên Âm nhẹ giọng nói:

- Bất quá, trên viên tinh cầu này hẳn là đã không có đồ vật có thể làm cho ngươi lưu luyến đúng không?

Tô Triệt mỉm cười lắc đầu, nhưng trong lòng thì nói:

- Sao không có, vẫn có rất nhiều...

Giờ khắc này, trong đầu lấp loé, đều là cố hương chân chính của mình...

Hồn phách của thân nhân, có may mắn sống sót bên trong trận tai nạn kia hay không?

Nếu như may mắn còn sống sót, bọn họ đã sớm đầu thai chuyển thế ?

Vù...

Truyền tống môn khởi động, một đôi nam nữ trẻ tuổi dắt tay lẫn nhau, chậm rãi đi vào trong đó.

Rầm rầm rầm rầm...

Giờ khắc này, mười một vị Luyện Hư kỳ đại tu sĩ, vẫn đang oanh kích đại trận hộ sơn.

Nửa khắc đồng hồ sau, Ngọc Thanh một thân một mình đi tới trong đại điện chưởng giáo, tiện tay vung lên, liền triệt để phá hủy toà truyền tống môn này, biến thành một đống mảnh vụn.

Kể từ đó, không có ai biết Tô Triệt đi tới một mảnh tinh vực nào trong mênh mông tinh không, mặc dù Ngọc Thanh, cũng không biết.

Tương lai như thế nào, xưa nay Tô Triệt cùng Ngọc Thanh đều không có tham khảo qua, bởi vì, từng người đều có con đường phải đi của mình, không nhất định cần phải gặp nhau.

Thế nhưng, hai người đều có thể dự kiến đến, không nhất định khi nào, không nhất định nơi nào, một ngày nào đó, Thiên Vũ cùng Ngọc Thanh, vẫn sẽ gặp lại.

Bên trong tinh không, vùng tinh vực tương ứng với Vu Hoàng tinh, Tô Triệt cùng Thiên Âm truyền tống đến trên viên hoang tinh kia, đồng thời, thu truyền tống bên này vào trong Tiên Ngục. Làm như vậy là bảo hiểm nhất, thu truyền tống môn vào Tiên Ngục, chẳng khác gì là triệt triệt để để biến mất, không có ai còn có thể thông qua hai bên truyền tống môn tìm tới mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.