Tiên Ngục

Chương 347: Chương 347: Chủ nhân nơi đây (thượng)




Bất quá, thông qua tiếp xúc ngắn ngủn vừa rồi, trực giác của Tô Triệt cho thấy, tính tình nữ tử này không xấu, không giống như là ác đồ tâm địa tà ác...

Ầm ầm...

Kim Ô Sơn cao ngàn trượng, trên sơn thể xuất hiện đạo đạo vết nứt, khói đen dày đặc đã từ miệng núi lửa mãnh liệt ra.

Núi đá lăn xuống, mấy trăm tên tán tu vây tụ dưới chân núi kêu loạn lui về phía sau. Tu vi những người này quá thấp, đối mặt với thiên địa oai, vẫn sẽ cảm thấy e ngại thật sâu.

Bất quá, bọn họ vẫn không rời bỏ đi được, tất cả đều ý thức được, thiên địa dị tượng sẽ đại biểu cho cơ duyên nào đó xuất hiện. Tuy không nhất định là bảo vật gì xuất thế, nhưng...

Giờ phút này, ngoài ngàn dặm, bốn phương tám hướng, còn có vô số người tu tiên đang hướng bên này chạy đến.

Ảnh hướng đến linh khí tụ tập phạm vi vài ngàn dặm, cũng đưa tới một ít tán tu cường giả Kim Đan kỳ ở phụ cận.

Hô...

Trong hỏa mạch dưới mặt đất, Tô Triệt điên cuồng thúc dục hồ lô Linh bảo, trắng trợn hấp thu Kim Ô Thiên Hỏa.

Trong hỏa thế giới, quái vật hỏa diễm hình người thân là khí linh, cũng hưng phấn vô cùng ô oa gọi bậy. Kiến thức Kim Ô Thiên Hỏa, hắn là ếch ngồi đáy giếng lúc này mới hiểu được, thế gian lại có linh hỏa viễn siêu địa tâm chi hỏa a.

Hết thảy nghi vấn, đều chẳng quan tâm, nhiều Kim Ô Thiên Hỏa như vậy, trước thu rồi nói sau.

Thần sắc Tô Triệt túc mục, trong nội tâm tinh tường, dị biến càng lớn, còn ở phía sau.

Trong quá trình thu lấy Kim Ô Thiên Hỏa, thỉnh thoảng Tô Triệt cũng bị cự thạch từ trên rơi xuống đập trúng. Cũng may, tu vi thực lực Trúc Cơ hậu kỳ, cũng không sợ loại trùng kích trình độ này.

Cả ngọn núi lửa đều sụp xuống, đã không phải là núi lửa bộc phát đơn giản như vậy.

Tô Triệt tạm thời đoán không được kế tiếp sẽ phát sinh loại chuyện nào, chỉ là Kim Ô Thiên Hỏa rào rạt trước mắt, ý nghĩa đây sẽ là một đại thu hoạch.

- Năm đó, Quảng Thành sư tổ suy nghĩ vì hậu nhân, cũng không có thu hỏa chủng Kim Ô Thiên Hỏa, lại không ngờ rằng, sẽ dẫn phát ra cục diện như thế a.

Tô Triệt âm thầm suy đoán.

Ầm ầm...

Không đến một phút đồng hồ, cả tòa Kim Ô Sơn triệt để sụp đổ, nguyên bản Kim Ô Sơn cao ngàn trượng, biến thành loạn thạch chồng chất cao trăm trượng, đại bộ phận sơn thể đều sụp xuống dưới mặt đất, hỏa mạch dưới mặt đất cũng bị giấu đi.

Nhưng mà, khu vực của Tô Triệt bởi vì nguyên nhân Kim Ô Thiên Hỏa phun trào, núi đá giáng xuống ở giữa không trung, đã bị Thiên Hỏa đốt thành hư vô, thì ở sâu dưới lòng đất tạo thành một khu vực trống rỗng phạm vi trăm trượng.

Trong động, Tô Triệt còn đang điên cuồng thu lấy Kim Ô Thiên Hỏa, phảng phất, vĩnh viễn đều thu lấy không hết.

Hấp nhiếp lâu như vậy, hỏa thế giới trong bảo hồ, đều đã là Kim Ô Thiên Hỏa, lực công kích của Thanh Đồng bảo hồ cũng tăng lên một mảng lớn. Từ nay về sau, chỉ bằng Kim Ô Thiên Hỏa trong hồ lô, cũng có thể khiến cho địch nhân kinh sợ.

Dưới sự bảo vệ của Thanh Đồng bảo hồ, tuy Tô Triệt thân ở trong nhiệt độ cao khủng bố, nhưng lại chưa từng bị thương, trong lòng mừng rỡ khó có thể nói nên lời, lúc này đây thu hoạch quá lớn, chỉ mong còn có thể một mực hấp xuống dưới, tốt nhất là có thể hấp một ngày một đêm.

Nhưng mà, nguyện vọng mỹ hảo, sự thật tàn khốc, trong lúc đó, Kim Ô Thiên Hỏa phun trào bỗng nhiên đình trệ, hỏa diễm bốc lên như là trúng định thân thuật, trong nháy mắt bất động không còn . . .

Sau đó, phần phật a, Kim Ô Thiên Hỏa tứ ngược trong động thoáng cái rút về sâu trong lòng đất.

Tô Triệt ngưng thần chờ đợi, trong nội tâm đoán được, kế tiếp tất có sự tình đặc thù phát sinh.

Mấy hơi sau...

Oanh!

Một tiếng nổ vang, trong nham thạch nóng chảy vẩy ra Kim Ô Thiên Hỏa này lại muốn nổ tung lên, từ bên trong bay ra một con hỏa điểu khổng lồ.

- Kim Ô ba chân!

Tô Triệt kinh hãi, trong nội tâm nổi lên ý nghĩ đầu tiên chính là:

- Thần Điểu sống lại, tùy tiện thở một cái, người tu tiên như ta sẽ hóa thành bụi phấn...

- Không! Hắn không thật sự Kim Ô ba chân!

Năng lực dò xét của Lão Hắc phát hiện một ít mánh khóe, lập tức hô lớn:

- Chủ nhân, nhanh bắt lấy nó, nó chỉ là pháp bảo biến ảo mà thành hình thái Kim Ô !

Tô Triệt không hề do dự, phương hướng Thanh Đồng bảo hồ vừa chuyển, trấn áp chi lực tùy theo sinh ra...

Nguyên bản Kim Ô ba chân nhất phi trùng thiên, tốc độ bỗng nhiên giảm bớt, nhưng vẫn là cố gắng lao lên trên.

Tô Triệt cầm bảo hồ trong tay, bị một cổ lực lượng cường đại lôi kéo giật đi lên.

Hô! Hô! Hô! Hô…

Tầng loạn thạch dày mấy trăm trượng, không tạo thành bất luận ngăn cản gì đối với Kim Ô này, hết thảy vật thể đều trong nháy mắt đốt thành hư vô.

Nhất phi trùng thiên…

Tô Triệt theo sát phía sau, giống như có một dây thừng vô hình cột trên chân của Kim Ô này.

Ầm ầm!

Trước mắt ánh sáng chiếu rọi, dĩ nhiên đã phá tan tầng nham thạch, bay lên không trung.

- Đó là cái gì?

Rất nhiều người tu tiên vây tụ mà đến đồng dạng cảm thấy hai mắt tỏa sáng, như là mặt trời thứ hai từ dưới đất chui ra, bỗng nhiên bay lên.

- Kim Ô ba chân?

Vô số kinh hô lập tức vang lên.

Tù Ma!

Tô Triệt cảm giác được, xung lượng của Kim Ô ba chân tăng lớn, sắp sửa thoát khỏi Thanh Đồng bảo hồ trấn áp, dưới tình thế cấp bách, vô ý thức sử xuất Thần Thông Tù Ma.

Lẽ ra, Thần Thông Tù Ma chỉ có thể vây hãm thế gian vạn linh, cũng chính là các loại sinh mạng thể, đối với các loại pháp bảo, hiệu quả quá mức bé nhỏ, thậm chí không có hiệu quả. Lại không nghĩ rằng, một chữ tù thật to xuất hiện, lại khiến cho Kim Ô ba chân bỗng nhiên dừng lại.

- Vây khốn rồi?

Tô Triệt cũng là cực kỳ kinh ngạc.

Vì cái gì có thể như thế, giờ phút này không kịp nghiên cứu, Tô Triệt điên cuồng quán thâu chân nguyên vào Thanh Đồng bảo hồ, tăng lớn lực trấn áp.

Kim Ô bị nhốt ở trong nhà giam tù, như là nhận lấy lực phong bế nào đó, lập tức hiện ra nguyên hình.

Dĩ nhiên là một dược đỉnh ba chân vàng óng ánh. Không! Có lẽ nói, hẳn là một cái lò đan mới đúng!

- Lò đan!

Người vây xem đều kinh hô, thế mới biết, tu sĩ này cũng không phải tìm chết mưu toan đi bắt Thần Điểu, mà là, hắn đã sớm nhìn ra này là một pháp bảo lò đan.

- Bảo vật xuất thế!

Phần phật, cơ hồ tất cả người có đủ năng lực phi hành, đều vây tụ tới, nghĩ gì hoàn toàn nhất trí, thì chính là: đoạt lấy bảo vật từ trong tay Tô Triệt!

Người chưa tới, các loại công kích lại không hẹn mà cùng phát qua, trong chớp mắt, liền có vài chục pháp bảo công kích chém giết tới Tô Triệt.

Đoạt bảo!

Không có gì có thể nói.

Tô Triệt thầm mắng một tiếng, cũng không dám thư giãn, phần phật một cái, tất cả chiến đội trong Tiên Ngục đều phóng ra.

Nhân số liều mạng, cũng không sợ!

Xà Nữ, tiểu Giao Long, Tu La ma thân bay đến lò đan ba chân kia, đã làm xong công thủ chuẩn bị, ngăn cản những người khác tới gần đoạt bảo.

Mười con quỷ bộc vây Tô Triệt lại, mười quỷ hợp lực, lập tức huyễn hóa ra một quỷ trảo cự đại, nhanh chóng chụp tới những pháp bảo bay gần tới nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.