Tiên Ngục

Chương 1320: Chương 1320: Bất lợi




Tô triệt lắc đầu mà cười :

- Nếu như đối với Tiên Tôn bảo khố không hề hứng thú, hà tất xưng hô với ta như vậy đâu.

Cho đến nay, ở trước mặt mình, Ảnh Thần đã không phải là cái loại cường giả sâu không lường được, Tô Triệt có thể đoán được rằng, Ảnh Thần Mông La có tu vi Tứ trọng tiên đế.

- Chủ nhân, ngươi đã lợi hại hơn hắn.

Lão Hắc cũng rất nhớ quái gở nói.

Ảnh Thần nhàn nhạc liếc mắt nhìn Long Đế, truyền âm nói ra :

- Đối với chúng ta mà nói, tốc độ phát triển nếu quá nhanh, ngược lại tự tìm lấy cái chết. Ngươi có lẽ minh bạch đạo lý này.

Tô Triệt im ắng gật đầu.

Thân là phân Thần Chi thể, một khi đạt tới Cửu Trọng Thiên cảnh giới, vậy liền có nghĩa là, sắp sửa bị nguyên thần Hoàng Thiên Tiên tôn thôn phệ dung hợp chủ thế, nhân sinh triệt để đi đến sắc thái bi kịch.

Cho đến lúc này, Ngọc Hoàng Thiên Tiên tôn đã dung hợp một trăm cái phân thần chi thể, bởi vì hắn từng thu hồi qua hơn một trăm miếng cầu nguyện quả có đủ thuộc tính tiên thiên.

Mấy trăm năm trước, Phượng Lâm lại cống hiến cho cho Ngọc Hoàng Thiên Tôn thêm một cầu nguyện quả, có nghĩa là, lại có một cái Cửu trọng thiên chi cảnh phân thần chi thể kết thúc vận mệnh.

Bất quá, Tô Triệt vẫn hiếu kỳ hỏi:

- Ngọc Ảnh tiên đế tận lực áp chế bản thân phát triển, Ngọc Hoàng Thiên chẳng lẽ sẽ ngồi nhìn mặc kệ?

- Lại nói tiếp, đây cũng là lừa mình dối người mà thôi, không có ý nghĩa thực tế gì.

Ảnh Thần Mông La nhàn nhạt cười lạnh:

- Giống như nuôi heo trong nhà, Ngọc Hoàng Thiên một khi trọn trúng một đầu, có rất nhiều biện pháp khiến hắn trong một thời gian ngắn trở nên mập mạp. Đến lúc đó, muốn gầy cũng không gầy được, muốn chết cũng không xong...Chủ nhân của ta coi như may mắn so với đầu heo kia, tạm thời không có bị chọn trúng. Bất quá, cũng sắp đến phiên hắn, dù sao, Phân thần chi thể cấp bậc tiên đế, trong giai đoạn này có bốn mươi mấy mà thôi.

- Cái này rất là khoa trương.

Tô Triệt chậm rãi lắc đầu, không khỏi cảm khái:

- Ở trong tiên giới, tổng số lượng Tiên đế cũng không có bao nhiêu, trong đó có hơn bốn mươi đều là phân thần Ngọc Hoàng Thiên, thủ bút của Tiên tôn, quả thật bất phàm.

Thần quang Ảnh Thần lập lòe, tạm thời im lặng.

Tô Triệt còn có nghi vấn :

- Dã tâm Ngọc Hoàng Thiên bừng bừng, các Tiên Tôn khác đều không có bất kỳ dị nghị nào sao?

- Ngươi nào biết các Tiên Tôn khác sẽ không có thủ đoạn?

Mông La hừ lạnh:

- Đã đến phân thượng của bọn hắn, thị phi đúng sai, chúng ta sao có thể đánh giá được đấy.

- Điều này cũng đúng.

Tô Triệt gật đầu thừa nhận.

Tất cả mọi người đều nghĩ cách tăng lên thực lực của mình, Tiên Tôn cũng không ngoại lệ. Lợi dụng phân thần cũng tốt, lợi dụng phân thân cũng thế, cái này đều là chuyện của mình, cũng ngại không để ý đến chuyện người khác làm gì, ai cũng không thể nói hắn không đúng.

Nhưng không phải là vì cứu vãn vận mệnh Ngọc Thanh sư huynh, Tô Triệt đều không có lý do gì đối nghịch cùng Ngọc Hoàng Thiên.

Ảnh Thần tuy không nhìn thấu Tô Triệt có thực lực mạnh như thế nào, nhưng vẫn có thể đoán được, Tô Triệt biến hóa thực là khó tưởng tượng, rất có thể, chính mình đã không phải là đối thủ của hắn rồi.

Bất quá đây đối với chủ nhân của mình 'Ngọc Ảnh' mà nói, đương nhiên là một chuyện tốt, minh hữu nha, thực lực càng mạnh càng tốt.

Hắn hỏi:

- Tới tìm ta có chuyện gì?

Gia hỏa này bụng dạ luôn luôn thẳng thắn, thần sắc ngữ khí cực độ thiếu khuyết cảm giác, điểm này, Tô Triệt đã sớm thành thói quen, liền trả lời:

- Ta đang tìm một cái di hài Cổ ma thần, tên là Trọng Quang, thời kỳ viễn cổ, nơi đây đã từng là tư nhân lãnh địa của hắn.

- Di hài Ma Thần?

Ảnh Thần cẩn thận nhớ lại một phen, trả lời :

- Ta có thể nhớ kỹ hơn mười sự kiên giao dịch có liên quan đến hài cốt Ma thần, cũng không có Trọng Quang, mà là di cốt ma thần khác...Ngươi xác định, phiến khu vực này từng là lãnh địa của Trọng Quang Ma Thần?

- Đủ để xác định.

Tô Triệt trả lời phi thường khẳng định, Lăng Huyên cùng Ngao Quân cung cấp tin tức cơ bản ăn khớp, không có khả năng sai.

- Ta có thể phái thủ hạ điều tra bốn phía, trước kia đúng là ta không chú ý qua loại chuyện này.

Ảnh Thần bình thản nói ra:

- Đoán chừng, ngươi chờ thêm vài năm nữa mới được.

- Không có sao. Vài năm mà thôi, ta có thể đợi.

Tô Triệt gật đầu.

- Liệu có phải...

Ảnh Thần lại nói :

- Ngọc Thanh người này, ngươi có nhận thức không a?

- Nhận thức!

Thần sắc Tô Triệt biến đổi, vội vàng hỏi :

- Không phải là, hắn đã phi thăng tiên giới rồi hả?

- Đúng.

Ảnh thần gật đầu :

- Hơn một trăm năm trước, hắn chủ động tìm tới lãnh địa Ngọc Ảnh, nói là cùng ngươi có tình đồng môn, để cho chúng ta hỗ trợ lưu ý tin tức và hướng đi của ngươi.

- Thật tốt quá, ta sẽ đi gặp hắn ngay bây giờ.

Tô Triệt rất là vui vẻ, tùy tiện hỏi:

- Hắn hiện tại có tu vi gì?

- Thiên tiên sơ kỳ.

Ảnh thần đáp:

- Nếu bàn về ngày phi thăng tiên giới, hắn so với ngươi cũng không muộn hơn bao nhiêu. Nhưng Cho đến ngày nay, tu vi thực lực so với ngươi kém nhiều lắm.

- Với hắn mà nói, tu vi thấp lại là rất tốt, miễn cho Ngọc Hoàng Thiên điểm danh làm heo tiếp theo.

Tô Triệt cười cười nói.

- Lòng dạ chúng ta có chút hẹp hòi như thế. Ngọc Hoàng Thiên cũng không thể nào tưởng tượng được, hắn có rất nhiều biện pháp đốc xúc ngươi.

Ảnh Thần trầm thấp nói ra :

- Muốn nhanh không dám nhanh, muốn chậm không được, những sự tình này, dăm ba câu nói cũng không rõ ràng....

Tô Triệt yên lặng gật đầu, lại để cho Long Đế khống chế Cửu Long đế, chở mấy người đi theo chỉ dẫn của Ảnh Thần, hướng một chỗ bay đi.

Sau mấy canh giờ, tại một thành trì nào đó trong Tiên Giới, một cái đình viện rất không thu hút, Tô Triệt gặp được Ngọc Thanh xa cách đã lâu.

Tuy nhiên. Ngọc Thanh biến hóa ngũ quan, không còn là dáng người hình dạng trước kia, bất quá thông qua khí tức cá nhân, đặc thù tính mạng từ trường, Tô Triệt liếc mắt vẫn nhận ra hắn.

Một mình hắn ngồi trong sân uống trà đánh cờ, thoạt nhìn ngược lại là nhàn nhã tự đắc.

- Để ta đến đi tiếp?

Tô Triệt ngồi vào đối diện hắn, cầm quân đen, tình thế bất lợi.

Ngọc Thanh khẽ gật đầu, hướng ra đằng sau, ngửa lên thành ghế.

Kỳ nghệ Tô Triệt sớm đạt tiêu chuẩn Thần thoại, tử cục có thể đi sống, hầu như không cần suy nghĩ, trong ba hơi thở, bỏ xuống một con.

- Biến hóa của ngươi rất lớn a...

Ngọc Thanh cười cười :

- Đã sớm nghe đến tin tức Tiên Tôn Bảo Khố, thân phận Tài Phán sử của ngươi quả thực khiến ta giật mình không nhỏ.

- Biến hóa đều rất lớn.

Tô Triệt lắc đầu cảm thán :

- Ngày đó từ biệt, vẫn chỉ là Nguyên Anh, hiện tại, chúng ta đều đã chạy đến Tiên giới.

Ngọc Thanh nhìn bàn cờ, một câu hai ý nghĩa:

- Kết quả như thế nào đều phải chết, bàn cờ này, ta không hi vọng ngươi tham dự vào, tự chính mình chơi xuống, cũng dễ dàng làm hơn.

- Nói không chừng còn có thể đi sống đâu này.

Tô Triệt thấp giọng nói ra :

- Ta ngược lại là cảm thấy còn hi vọng.

- Không còn gì là tất yếu rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.