Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 9: Chương 9: Làm nhiệm vụ




Đệ Tam nhìn biểu lộ chân thành của Ichiro mỉm cười, thằng nhóc này đã trưởng thành, biết lo nghĩ chu đáo như vậy rồi, ông bỗng cảm thấy thật vui mừng thay cho Đệ Tứ. Nhìn thật lâu Ichiro, Đệ Tam mới nghiêm túc nói.

“ Mặc dù điều này trái với quy tắc của ninja, thế nhưng nhìn hoàn cảnh của ngươi ta sẽ châm trước cho. Tuy nhiên ngươi sẽ chỉ nhận được những nhiệm vụ mức độ E, không có tính nguy hiểm. Còn nữa, sau này khi ngươi chính thức trở thành ninja, những nhiệm vụ mà ngươi từng thực hiện sẽ không được tính vào thành tích. Dù sao ngươi cũng không phải ninja chính thức, không thể nào giống như người khác được tính điểm tích phân được. Ngươi thấy thế nào, nếu đồng ý ta sẽ để cho người sắp xếp.”

Ichiro nghe thấy Đệ Tam đồng ý để cho mình nhận nhiệm vụ lập tức mỉm cười, mặc dù không được tính vào thành tích ninja nhưng hắn cũng không quan tâm, chỉ là nhiệm vụ cấp E, đưa vào chỉ làm xấu bản thành tích. Ai nhìn thấy còn tưởng hắn là một phế nhân chỉ có thể tiếp những nhiệm vụ thấp kém.

“ Cảm ơn gia gia, ta nhất định sẽ làm tốt nhiệm vụ.”

“ Được, ngày mai ngươi thì có thể bắt đầu. Nếu không còn gì ngươi có thể đi về, ta còn có công truyện.”

“ Vậy ta đi trước, ngài đừng lên gắng sức, sức khỏe là trên hết.”

“ Biết, ngươi mau đi đi.”

Ngày tiếp theo, sau khi hướng dẫn Naruto luyện tập một lúc, Ichiro liền rời đi, kể từ hôm nay ngoài luyện tập hắn còn có việc khác để làm, đó là kiếm tiền.

Ichiro mau chóng trở lại làng, sau đó tìm tới khu tiếp nhận nhiệm vụ của ninja, trước mặt có hai cánh cửa, một bên ghi khu ủy thác, một bên khác thì là khu tiếp nhận. Ichiro không chút do dự tiến vào khu tiếp nhận.

Bước vào đại sảnh, Ichiro quan sát xung quanh, phát hiện nơi này cũng không như tưởng tượng vắng vẻ. Tại sao hắn lại nghĩ là vắng vẻ ư, còn không phải là kiếp trước hắn xem mỗi khi tiếp nhiệm vụ đều là một nhóm đối mặt Hokage tiếp nhận nhiệm vụ, xong liền rời đi, vắng vẻ đều không đủ để hình dung.

Mà hiện tại hắn nhìn thấy là từng tốp từng tốp người ra vào, cả đại sảnh chẳng khác gì cái chợ cả. Suy nghĩ một chút liền dễ hiểu, trước kia nhìn thấy hẳn là những nhóm ninja được trọng điểm bồi dưỡng, đa phần là thiên tài của các gia tộc. Mà trong phòng hiện tại chắc chỉ là những ninja bình thường, đa phần không có bối cảnh, thực lực trung bình.

Ichiro không có thời gian đi sâu tìm hiểu, hắn một đường chen tới trước, là khu tiếp nhận nhiệm vụ cấp E. Nơi này có bốn khu, lần lượt là E, D, C, B cũng tương ứng cấp độ nhiệm vụ có thể tiếp nhận, còn lại cao cấp hơn nhiệm vụ sẽ do Hokage nắm giữ, bởi vì từ cấp A trở lên chỉ có tinh anh mới có thể tiếp nhận. Mà tinh anh là căn cơ của cả làng không thể tùy tiện điều động, đều từ Hokage cân nhắc sau đó phân phó, như vậy khả năng sống sót và hoàn thành nhiệm vũ sẽ cao hơn.

“ Nhóc con, nơi này không phải là khu vui chơi, mau rời đi.”

Ichiro vừa mới chen đến trước bàn làm việc, liền bị người phụ trách nhìn thấy lên tiếng quở trách. Ichiro lại là không để ý, cười nói.

“ Đệ tam gia gia kêu ta tới nơi này làm thêm, à không đúng, là nhận nhiệm vụ.”

“ Ngài Đệ tam kêu ngươi tới, ngươi là Uzumaki Ichiro?”

Người kia nghe hắn nói liền tỉnh ngộ, hỏi ngược lại.

“ Đúng đúng, ta là Uzumaki Ichiro.”

“ Há, ngài Đệ tam có chuyển cáo cho ta, nơi này là những nhiệm vụ ngươi có thể nhận trong ngày hôm nay.”

Nói xong, người phụ trách đưa cho hắn một quyển trục, mở ra nhìn trong đó chỉ có mười nhiệm vụ, tất cả là nhổ cỏ tìm vật các loại nhiệm vụ dễ nhất, giá cả thì cũng tương ứng thấp. Tuy nhiên Ichiro vẫn là hài lòng, việc nào tiền ấy, không có gì phải đắn đo.

“ Xin hỏi, ta có thể tất cả đều tiếp nhận hay không. Hoàn thành trong ngày hôm nay.”

Người phụ trách nghe vậy giật mình, tuy rằng nhiệm vụ là dễ nhưng cũng khá tốn thời gian, một tên hạ nhẫn một ngày có thể hoàn thành ba bốn cái đã coi là nhanh. Tên nhóc trước mắt này chỉ mới sáu tuổi, chưa từng đến học viện, thông qua quan hệ mà luồn lách đến nơi này lại muốn một hơi nhận hết, suy nghĩ có chút ngây thơ. Mặc dù có hơi coi thường Ichiro nhưng người phụ trách vẫn nhẫn lại giải thích.

“ Nhiệm vụ nơi đó, chỉ khi nào ngươi hoàn thành xong một nhiệm vụ mới có thể tiếp thêm nhiệm vụ tiếp theo. Mặc dù đây đều là nhiệm vụ cấp thấp nhất nhưng lại yêu cầu hoàn thành trong ngày. Cho dù với quan hệ của ngài Đệ Tam ta cũng không thể để ngươi tùy tiện nhận được.”

“ Như vậy sao, quá tốn thời gian chạy đi chạy lại. Thôi được, đã vậy ta chọn nhiệm vụ này.”

Nhận xong nhiệm vụ Ichiro lập tức rời đi, nhiệm vụ của hắn là nhổ cỏ, hắn chọn nhiệm vụ này đơn giản bởi vì khoảng cách gần, đi nhanh về nhanh.

Hơn một tiếng trôi qua, thân ảnh Ichiro lại xuất hiện trong khu tiếp nhận nhiệm vụ. Đối người phụ trách cười một tiếng, Ichiro thuận tay chỉ một nhiệm vụ khác tiếp nhận sau đó lại ngựa không ngừng vó rời đi.

Không lâu sau, đại sảnh khu tiếp nhận nhiệm vụ lại thấp thoáng thân ảnh bé nhỏ của Ichiro. Ban đầu không có người để ý đến, thế nhưng càng về sau lại có người phát hiện thân ảnh bé nhỏ kia xuất hiện thật nhiều lần, có tên ninja khi nhận nhiệm vụ sẽ nhìn thấy một lần, lần nữa trở về lại sẽ nhìn thấy một lần.

“ Các ngươi có phát hiện hay không, khu tiếp nhiệm vụ cấp E mấy ngày nay luôn xuất hiện một tên nhóc tới lui.”

Một tên ninja quay sang người bên cạnh hỏi, liền bị người kia khinh bỉ nhìn lại, sau đó theo hắn giải thích.

“ Ngươi giờ mới để ý ư, ta còn biết thằng nhóc đó mỗi ngày đều tiếp nhận hơn mười nhiệm vụ cấp E, còn là một mình một người đi hoàn thành.”

“ Lợi hại như vậy, cũng không biết là tiểu thiên tài gia tộc nào, ít tuổi như thế liền trở thành hạ nhẫn, ta nhìn nó cũng chỉ sáu bảy tuổi thôi.”

Hiển nhiên người kia cho rằng nếu có thể tiếp nhiệm vụ thì chắc chắn là một ninja, có lẽ không chỉ một mình hắn nghĩ như vậy, bởi vì điều này chính là luật.

“ Chỉ tội mấy tên nhóc vừa mới tốt nghiệp học viện.”

Lại có một người khác thở dài nói, bên cạnh mấy người kia lại là ngạc nhiên không hiểu hỏi.

“ Tại sao lại nói như thế?”

Người kia nhìn thấy mọi người chú ý qua liền cười một tiếng, giống như cười trên nỗi đau của kẻ khác, rồi đáp.

“ Ha ha, ngươi xem, tên nhóc kia một người liền chiếm hơn mười cái nhiệm vụ, cái này chẳng phải là không cho người khác có cơ hội tiếp nhiệm vụ sao? Không tiếp được nhiệm vụ không có tiền tiêu, cũng không có tích phân, cả ngày vất vửng ở góc nào đó.”

“ Quả thật, nói như vậy, tên nhóc này có thể sẽ gặp xui xẻo.”

Những người kia nghe vậy liền gật đầu đồng ý, có tiếc hận, có vui vẻ, có chẳng quan tâm gì cả.

“ Mặc kệ nó có bị xui xẻo hay không, chúng ta vẫn là mau đi làm nhiệm vụ của mình đi.”

“ Phải... Phải... Chúng ta đi thôi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.