Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 20: Chương 20: Nhìn Mỹ Nam Tắm Rửa Đến Chút Nữa Phun Máu Mũi




Nhìn thánh chỉ tứ hôn trong tay, Thanh Linh thầm mắng đây là cái loại ban thưởng chó má gì??

Hoàng thượng hắn trăm công nghìn việc, sao lại có thời gian rãnh rỗi để ý tới nguyện vọng của nàng?? Không, sai rồi, đây là nguyện vọng của nguyên chủ thân thể, không phải của nàng. Hừ, chỉ sợ không phải đơn giản là tứ hôn như thế đi.

Diệp Thiên Minh nắm trong tay tận ba mươi vạn binh quyền, Hoàng thượng sủng ái Tĩnh vương như vậy, Thanh Linh đoán rằng bên ngoài Hoàng thượng đem nàng gả cho Tần tướng, nhưng thật ra bên trong là muốn lôi kéo Diệp Thiên Minh về phe Tĩnh vương mới đúng.

Hiện giờ trong triều, các hoàng tử tranh giành ngôi vị ngày càng khốc liệt, Tĩnh vương chỉ mới vừa trở về nhận tổ quy tông, gốc rễ vẫn chưa ổn định, rất cần có đại thần tay nắm thực quyền ủng hộ, mà Diệp Thiên Minh tay cầm ba mươi vạn binh quyền thật sự là ứng viên lôi kéo sáng giá nhất.

Diệp Thanh Ngọc dung mạo bị hủy nên không thể trở thành chính phi của bất kỳ hoàng tử nào được, thông qua Diệp Thanh Ngọc để lôi kéo Diệp Thanh Minh cũng không ổn. Vì vậy, Thanh Linh nàng mới bị Hoàng thượng nhìn trúng.

Dân chúng Hạ Thành đều biết Diệp Thanh Linh ái mộ Tần tướng, nên Hoàng thượng tứ hôn cho nàng và hắn, hành động vừa biết thời vừa biết thế, còn có thể lôi kéo Diệp Thiên Minh về phe Tĩnh vương. Cho dù không lôi kéo được Diệp Thiên Minh, thì trên người nàng cũng đang chảy dòng máu của Đông Lăng Công chúa, cữu cữu là Đông Lăng Vương, thân phận tôn quý như vậy vẫn có thể hữu dụng với Tĩnh vương.

Chỉ là, Hoàng thượng hắn không sợ Tần Liễm sẽ phản bội Tĩnh vương sao ?

Tất cả chỉ là do nàng đoán mò, thực hư thế nào còn chưa biết. Nhưng mà bây giờ nàng không muốn gả cho Tần Liễm.

Nếu nàng gả cho Tần Liễm, thế cục khắp nơi đều sẽ có thay đổi.

Nàng rất thống hận việc ban hôn ước vì quyền thế. Kiếp trước cũng vì quyền thế mà Hách Liên Dực cầu Hoàng thượng tứ hôn nàng cho hắn. Về sau Hách Liên Dực lại vì ngôi vị mà hy sinh nàng, cuối cùng hại huynh đệ nàng chết thảm. Cái chết của Đại ca vẫn luôn là một cái gai đau đớn trong lòng nàng.

Nếu như có thể, nàng muốn giải trừ cuộc hôn ước có quan hệ đến tranh đoạt vị quyền thế này.

Tần Liễm vốn không thích nàng, Hoàng thượng tứ hôn lần này, hắn sẽ hết sức nghẹn khuất đi ?? Nếu nàng đến tìm Tần Liễm bảo hắn mang nàng cùng tiến cung cầu Hoàng thượng giải trừ hôn ước, có lẽ Hoàng thượng sẽ đồng ý.

Ban đêm, ánh trăng nhu hòa như nước, nhàn nhạt trải ra ngàn dặm vạn dặm.

Một bóng người yểu điệu nhỏ nhắn lật mình đột nhập vào tường rào phủ Thừa tướng, xuyên qua trận pháp rừng trúc, nhẹ nhàng linh hoạt nhảy vào hành lang vắng vẻ không người.

Thanh Linh ban đêm lẫn vào Tướng phủ tìm Tần Liễm, khụ khụ, người kia hình như quá bận rộn, nàng đến phủ tìm hắn đã hai ngày liên tiếp nhưng đều trùng hợp hắn không có bên trong. Ban ngày tìm không thấy người, nàng đành phải đến vào ban đêm.

Buổi tối để tránh hiềm nghi, nàng một thân y phục dạ hành lặng lẽ trà trộn vào. Sau khi bắt một nha hoàn tra hỏi Tần Liễm đang ở đâu, liền tung một chưởng đem người ta bổ choáng, tiếp tục đi về chỗ Tần Liễm.

Nàng theo lời khai của nha hoàn, đi vào Thủy các.

Ngoài cửa có người phòng thủ, nàng liền nhảy vào đường cửa sổ.

Vừa tiến vào bên trong liền nhìn thấy một bức họa mỹ nam tắm rửa làm cho người nhìn phải chảy máu mũi. Nàng thầm mắng mình thiếu thông minh, vì sao lại không hỏi nha hoàn kia Tần Liễm đang làm gì, bây giờ thật sự là hối hận đến ruột gan đều đứt.

Trong phòng, hơi nước trắng xóa bốc lên từ trong ao nước khổng lồ, dưới vầng sáng của viên dạ minh châu nhu hòa như ánh trăng, màn sương mù như ẩn như hiện.

Thân thể Tần Liễm ngâm ở trong nước, da thịt dưới nước trong suốt thông thấu, như châu như ngọc, dưới vầng sáng của viên dạ minh châu hiện ra hào quang hoa mỹ. Dung mạo khuynh thành tuyệt mỹ trong làn hơi nước, tựa như ảo mộng, bên môi mang theo ý cười nhàn nhạt. Ba ngàn tóc đen như mực, bồng bềnh trên mặt nước.

Nàng không dám nhìn nhiều, vô ý thức muốn chạy trốn, nhưng ý người không bằng ý trời, lòng bàn chân bỗng trượt một cái, cái mông liền ngồi trên sàn ngọc ướt nhẹp, chân cũng trẹo bị thương, nhất thời muốn đi cũng không đi được.

Thật sự là thất bại !!

“Công tử, bên trong xảy ra chuyện gì sao ??” Người canh gác ở ngoài hô lên, bọn họ nghe được động tĩnh bên trong.

Lòng Thanh Linh căng thẳng, ánh mắt khẩn cầu, mặt đỏ tới mang tai thấp giọng nói: “Bảo bọn họ rời đi đi.”

Nếu để cho người khác thấy nàng ở đây, biết đâu được người ta sẽ nghĩ nàng chạy đến Tướng phủ nhìn Tần Liễm tắm rửa, nếu truyền ra ngoài, nét mặt già nua của nàng còn biết giấu vào chỗ nào nữa.

“Không có chuyện gì” Tần Liễm nhàn nhạt nói với người bên ngoài “Các ngươi đều lui xuống hết đi”

“Lần này Thanh Linh tới là có chuyện quan trọng sao ??” Hắn cười từ trong nước đi lên, con mắt mênh mông yêu mị bị hơi nước lượn lờ xung quanh, thật giống như yêu tinh đang hóa thành hình người.

“Ngươi đừng tới đây, mặc quần áo vào trước đi” Mặt nàng đỏ đến sắp nhỏ ra máu, đầu cúi xuống thấp hơn.

“Được.” Hắn nhẹ giọng trả lời.

Sau đó Thanh Linh liền nghe được một trận nước chảy ào xuống, nàng biết rõ đó là Tần Liễm từ trong nước lên đây.

“Thanh Linh đến tìm bản tướng đến cùng là có chuyện gì ??” Một lát sau, hắn mới lên tiếng.

“Là chuyện Hoàng thượng tứ hôn, ta biết rõ Tần tướng không muốn cưới ta, nên ta có thể cùng Tần tướng vào cung cầu xin Hoàng thượng giải trừ hôn ước, không biết ý của Tần tướng như thế nào ??” Nàng đưa lưng về phía hắn, lời nói cũng có chút gấp gáp, muốn mau nói rõ ràng để rời đi càng sớm càng tốt.

“Hoàng thượng là tự mình hạ xuống Thánh chỉ tứ hôn, chúng ta há có thể nói muốn hủy bỏ là hủy bỏ sao ??” Hắn không đếm xỉa tới nói.

Sau khi Thanh Linh trầm ngâm một tí mới lên tiếng “Ta sẽ nói ta có bệnh không tiện nói ra, không thể gả cho Tần tướng”

“Thanh Linh tự nói mình có bệnh không tiện nói ra, làm vậy chẳng phải là phá hủy thanh danh của ngươi sao ??”

“Ta không để ý” Dù sao danh tiếng của nguyên chủ cỗ thân thể này lần trước ở cửa lớn Thừa tướng, cũng đã bị phá hủy khi mở miệng bảo Tần tướng cưới nàng rồi, lần này lại hủy thêm một chút thì có làm sao.

Hắn trầm ngâm một lát, mở miệng nói “Thanh Linh muốn giải trừ hôn ước đến như vậy ??” Giọng nói còn ẩn giấu chút lãnh khí.

Suy nghĩ một chút, dĩ nhiên muốn, bất quá nàng cũng không dám nói thẳng ra, chỉ nói “ Ta đây cũng là vì suy nghĩ cho Tần tướng !”

Tần Liễm trầm mặc không nói, một lát sau, Thanh Linh nhịn không được hỏi “Về chuyện cầu xin Hoàng thượng giải trừ hôn ước, Tần tướng cảm thấy như thế nào ??”

Tần Liễm vẫn im lặng không trả lời.

“Ngươi mặc quần áo tử tế chưa ?” Thanh Linh thử dò xét hỏi, không nhìn nét mặt của hắn, nàng không thể đoán ra ý hắn như thế nào. Nếu hắn đã mặc quần áo tử tế, nàng mới có thể quan sát nét mặt của hắn, từ đó có thể đoán được thái độ của hắn mà nói chuyện.

“Thanh Linh có thể nhìn sang” Hắn ôn nhã nói.

Thanh Linh quay đầu lại, liền nhìn thấy Tần Liễm không một mảnh vải che thân đứng bên hồ tắm, sâu kín nhìn nàng “A..... Ngươi hạ lưu !” Nàng lập tức quay đầu về, kinh hãi kêu ra tiếng.

Trước mắt hiện ra một khối da thịt bóng loáng như bạch ngọc, vóc người thon dài, trên người không có một tấc thịt dư thừa......

Xua đi cảnh tượng khiến nàng chút nữa đã chảy máu mũi trong đầu, mặt nàng hồng như con tôm luộc, tim điên cuồng đập thình thịch.

Có thể nhìn sang, không có nghĩa là hắn đã mặc quần áo, người này mè nheo cả buổi, sao lại còn không mặc y phục vào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.