Thứ Nữ Vợ Kế

Chương 10: Chương 10




Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã đến ngày 15 tháng 8

Lễ trung thu là một ngày tốt để gia đình sụp họp, nếu đổi lại là gia đình bách tính bình thường, mọi người trong nhà sẽ vây quanh bàn để ăn một bữa cơm đoàn viên. Trong gia đình giàu có, trung thu cũng rất được xem trọng, bánh thưởng nguyệt màu xanh nhạt, táo đỏ, gánh hát là những điều không thể thiếu. có một số cáo mệnh phu nhân, còn phải tiến cung để gặp Thái hậu, hoàng hậu, và nương nương các cung, ngày kế tiếp còn phải tiếp bái thiếp, tham gia hội ngắm đèn

Hội ngắm đèn đúng là có chút môn đạo, bình thường, những phu nhân gia đình giàu có, sẽ dẫn tiểu thư, công tử nhà mình đến tham gia, nói trắng ra là lễ xem mắt, từ xưa đến nay người ta còn gọi tiết trung thu là tiết của nữ nhân

Lưu nhị phu nhân cũng chẳng quan tâm đến việc đày đọa Thất di nương, năm nay đúng lúc Lưu đại phu nhân có thai, sợ là không tiện tham gia hội ngắm đèn, mà thiếp mời của các phủ đệ cũng giống như bông tuyết bay vào hầu phủ, tuy nói là nhiều, nhưng nếu sắp xếp thiếp mời theo danh hào chỉ sợ cũng không đủ.

Dù sao bây giờ hầu phủ thật sự ở trong mắt những người giàu cũng không tính là gì, nhưng vẻ mặt của Lưu nhị phu nhân rất hưng phấn, mong đợi mình có thể thay Lưu đại phu nhân đi bái thiếp, sẵn tiện để cho những nhà quyền quý biết mặt của Lưu Uyển Nguyệt, nếu có thể tìm được mối hôn ước tốt thì càng tốt

“Phu nhân, người xem, Điền gia đặc biệt gửi cho người một thiếp mời”

Lưu nhị phu nhân nhíu mày: “Điền gia?. Nghe nói đại thiếu gia nhà bọn họ năm nay 8 tuổi?. Cũng tương đương với tuổi của Nguyệt nhi, chỉ là địa vị của Điền gia hơi thấp một chút. Ngươi giúp ta nhìn lại xem, xem chỗ của đại tẩu có thiếp mời nào tốt, một lát nữa người cùng ta qua đấy, nếu như đại tẩu nói, ta có thể thay nàng ta đi tham dự thì không gì tốt hơn, nếu không, bên phía Điền gia chúng ta cũng có thể đi xem thử, dù sao bọn họ cũng tìm đến chúng ta trước”

Vương bà tử ở bên cạnh, trên mặt hiện lên tia trào phúng. Thật không biết tự lượng sức mình. Cho dù Lưu đại phu nhân không đi được cũng không đến phiên nàng ta đi, dù sao dòng chính thứ, vẫn có sự khác biệt, thứ những đó nhìn trúng là Hầu gia, chứ không phải là thứ đệ của Hầu gia. Nếu đại phu nhân đồng ý cho nhị phu nhân đi, thì đúng là đầu của bà đã bị lừa đá rồi, không phải là đánh mất thể diện trước mặt những nhà quyền quý kia sao?.

Chỉ có điều, những lời này, không phải lời người làm hạ nhân như bà có thể nói, huống hồ… Bây giờ, bà đối với nhị phu nhân, người đã từng bú sữa bà lớn lên, đã lạnh tâm rồi

Sau khi Tử Mộng thấp giọng thì thầm bên tai Lưu lão phu nhân vài câu, Lưu lão phu nhân hừ lạnh một tiếng:

“Thật không biết tự lượng sức mình”

“Lão phu nhân, thật ra như thế có thể nhìn ra, lúc trước nhị tiểu thư của chúng ta đã chịu không ít cực khổ”

Lưu lão phu nhân gật đầu: “Thất di nương sao rồi?”

“Làm sao tốt được, nô tỳ nghe nói, gần như muốn mất nửa cái mạng rồi, nhưng thật đáng thương cho nhị tiểu thư của chúng ta, nô tỳ nghe Thúy nhi nói, ban đêm nhị tiểu thư thường không ngủ, còn âm thầm rơi lệ…”

“Ai, chắc đứa nhỏ này đau lòng lắm, nhưng nó lại không dám đến cầu xin ta, nhưng trong lòng lại không chịu được…Chờ đến trung thu, tìm một cái cớ đưa thất di nương đến trung thu dưỡng bệnh đi, ít nhất cách xa những người không đáng tin cậy một chút còn có thể giữ được cái mạng”

“Lão phu nhân, người thật nhân từ”

“Nhân từ gì?. Ta chỉ lo lắng cho sức khỏe tôn nữ của ta thôi, sợ nó không chịu nổi, mấy ngày nay nó vẫn còn chép kinh thư chứ?”

“Cũng có, chỉ là…” Tử Mộng há miệng thở dốc, dáng vẻ muốn nói lại thôi làm cho Lưu lão phu nhân nhíu mày: “Sao vậy?. Ngươi nghe ngóng được chuyện gì sao?”

“Ai, có thể là do nô tỳ suy nghĩ nhiều, chỉ là, mỗi ngày nhị tiểu thư đều dùng bút mực và giấy tuyên thành hơi nhiều, nô tỳ hoài nghi… có phải nhị tiểu thư len lén giúp đỡ Thất di nương sao chép kinh thư hay không?. Nếu đúng là sao chép Kim cương kinh, thì số lượng từ không phải là ít, sợ là…”

“Ôi, đứa nhỏ tốt như thế, làm sao ta có thể không yêu thương nó chứ”

Tử Mộng biết Lưu lão phu nhân rất yêu thích Lưu Uyển Thanh nên vội nói:

“Đúng vậy, nô tỳ cũng cảm thấy kì lạ, vì sao nhị tiểu thư lại không đến cầu xin người, ban đầu nô tỳ tưởng rằng nhị tiểu thư không dám, nhưng hiện tại xem ra là nhị tiểu thư sợ chọc giận người, sợ gây phiền phức cho người, một đứa trẻ không đến 4 tuổi, lại làm cho người ta vô cùng thương yêu”

Bên này, vẻ mặt của Lưu đại phu nhân đã không kiên nhẫn, nhưng Lưu nhị phu nhân của chúng ta lại là người không tự hiểu lấy, hoặc giả cũng có thể nói bà ta giả bộ không hiểu, mặc dù vẻ mặt của Lưu đại phu nhân đã có thể làm nước đóng thành băng, nhưng Lưu nhị phu nhân vẫn tươi cười đầy mặt, dáng vẻ như, ta cũng vì suy nghĩ cho ngươi, suy nghĩ cho toàn bộ Hầu phủ này, nếu như ngươi không đồng ý, là do bụng dạ ngươi hẹp hòi, không muốn cho Hầu phủ được tốt

“Đại tẩu, việc này tẩu thấy ta nói như thế nào?. Nếu như tẩu quyết tâm kiên định, ta làm việc tẩu còn không yên tâm sao?. Huống chi, việc này liên quan đến thể diện của toàn bộ Hầu phủ, không phải ta khoe khoang, Nguyệt nhi là một đứa nhỏ rất hiểu tri lễ, tuyệt tuyệt đối đối sẽ không làm cho chúng ta mất mặt”

Lưu đại phu nhân hừ lạnh một tiếng: “Nguyệt nhi có biết lễ nghĩa hay không? . Vài năm nay ta cũng nhìn thấy được, Cho dù cấp bậc lễ nghĩa của nó tốt thì sao?. Nhưng ta nghe nói đệ muội đã nhận được bái thiếp của Điền gia, chỉ sợ sẽ làm chậm trễ thời gian của muội”

Lưu nhị phu nhân mím môi, vẻ mặt hơi cứng nhắc một chút nhưng sau đó lại cười tươi như hoa, trong lòng cũng hừ lạnh nói, thế tử Lộ vương năm nay mới 12 tuổi, tuổi còn nhỏ nhưng đã là một thiếu niên văn võ song toàn, trong vương phủ cũng không có thứ đệ, chỉ có hai thứ muội do thị thiếp sinh ra, dựa vào Nguyệt nhi của ta, tuy rằng không có khả năng làm vương phi, nhưng trắc phi cũng không thành vấn đề, chờ đến khi đó, Hầu phủ có là gì, ta mới thực sự là hoàng thân quốc thích. Đến lúc đó ta không tin ngươi không đến cầu xin ta. Bây giờ ta cầu xin ngươi, cho ngươi châm chọc vài câu thì có là gì?

“Chị dâu, cũng giống như tẩu nói, ta làm sao có thể để Điền gia làm lỡ đại sự của Hầu phủ, cho nên thiếp mời của Lộ vương phủ…”

Khóe miệng của Lưu đại phu nhân nhẹ nhàng cong lên, sau đó cầm lấy chén trà trên bàn thổi thổi, rồi nhấp một ngụm nhỏ, vẻ mặt thảnh thơi, không chút để ý nói với Lưu nhị phu nhân:

“Ngươi về đi”

“Gì?. Trở về?. Tẩu tử, tẩu đang nói đùa với ta sao?. Cái kia chính là thiếp mời của vương phủ a, ta làm sao có thể trở về?. Cho dù tẩu đi không được thì cũng nên để ta đi. Nếu không, không phải tẩu không để tương lai của Hầu phủ ở trong lòng sao?”

Lúc này, Rầm một tiếng, Lưu đại phu nhân đã đặt mạnh chén trà xuống mặt bàn, cả giận nói: “Nhị đệ muội ngươi đang chỉ trích ta sao?”

Lưu nhị phu nhân cũng tức giận đầy mình, ko ngờ mình đến đây, nói chuyện, cười nói với nàng ta, a dua nịnh nọt, chỉ thiếu chút nữa chưa quỳ xuống hành đại lễ với nàng ta, nhưng nàng ta vẫn không tiếp nhận còn trực tiếp tát nước vào mặt mình. Vì muốn lấy được thiếp mời, mặc dù hơi bất mãn trong lòng nên có nói vài câu quá phận, nhưng mà nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của Lưu đại phu nhân, bà mới lấy lại tinh thần, trên mặt xuất hiện vẻ xanh xao, ấp a ấp úng nói:

“Như, như…. Tẩu tử nói đấy thôi…. Ta cũng vì lo lắng cho thể diện của Hầu phủ cho nên mới sốt ruột…. Chị dâu, không phải ta nói…. Tẩu….”

“Ta thì như thế nào?. Hừ”

Cho dù Lưu đại phu nhân lòng dạ tốt cũng bị Lưu nhị phu nhân chọc cho tức giận, hơn nữa bản thân bà còn đang mang thai, cho nên tính tình cũng nóng nảy hơi ngày thường rất nhiều, làm sao còn để ý đến chi thứ hai?. Trực tiếp giận dữ mắng Lưu nhị phu nhân:

“Đừng nghĩ ta cho ngươi chút mặt mũi thì ngươi cứ tiếp tục làm càn, ngươi không nghĩ xem phân lượng của mình bao nhiêu?. Bây giờ nếu như nhị đệ trở về nói chuyện này, ta cũng xem như đệ ấy không hiểu chuyện, nhưng ngươi lại là con vợ lớn của quan phủ, chẳng lẽ từ xưa đến nay, khác biệt giữa dòng chính và dòng thứ ngươi còn không biết sao?. Nghe nói nhà mẹ đẻ của ngươi cũng không thiếu thứ đệ, thứ muội, Chẳng lẽ ngươi đã quên, nhị đệ chỉ là thứ tử thôi sao?.

Năm đó, là nương nhân từ giữ các người ở lại Hầu phủ, bởi vì niệm tình xưa, thì các ngươi đã thật sự xem mình là chủ nhân của Hầu phủ sao?. Hầu gia của chúng tôi chưa chết. vả lại ta vẫn còn sống, chỗ nào đến lượt ngươi thay thế hầu phủ lớn như vậy tham gia hội ngắm đèn?. Ngươi không sợ giảm thọ sao?. Nói ra những lời này, ngươi không sợ cắn trúng đầu lưỡi của mình sao?.

Thật không biết tự lượng sức mình, nể mặt nhị đệ, ta vốn muốn cho ngươi chút mặt mũi, nhưng hôm nay, ta nghĩ không cần thiết nữa, còn bên phía nhị đệ, ta sẽ nói chuyện với đệ ấy, dù sao cũng có câu tục ngữ: Trưởng tẩu như mẹ! Nương cũng lớn tuổi rồi, có một số chuyện cũng không muốn nói rõ ra mặt, nhưng hôm nay ngươi càng ngày càng không có phép tắc, sớm biết như vậy, lúc đó ta thà cưới cho nhị đệ một thứ xuất cũng không rước một người con vợ lớn nhưng lại không biết quy củ, không hiểu chuyện như ngươi”

Vẻ mặt của Lưu nhị phu nhân trắng bệch, ai có thể ngờ, Lưu đại phu nhân không cho bà chút thể diện nào, ở trước mặt nhiều hạ nhân như vậy lại mắng bà xối xả, dĩ nhiên Lưu nhị phu nhân cũng biết tương lai mình ở Hầu phủ cũng không có quyền hành gì, ngay cả những hạ nhân có máu mặt cũng muốn bò lên đầu mình, ….Trong mắt lộ ra một tia ngoan lệ, cũng may Lưu nhị phu nhân còn có chút đầu óc, không dám chống đối lại Lưu đại phu nhân, chỉ cúi đầu chịu giáo huấn

Bên này, Lưu đại phu nhân nói hết những lời giấu trong lòng mình, tất nhiên hết sức thoải mái, nhưng sau khi vui vẻ qua đi cũng phản ứng kịp, biết mình nói cũng có phần quá đáng, sợ là sẽ náo loạn đến chỗ nương, cũng không tốt, nhìn Lưu nhị phu nhân cũng không dám phản bác, ngoan ngoãn nghe giáo huấn, thì đúng là bà đã trút hết giận. nếu như còn không biết tự hiểu, thì đúng là tự làm mất mặt mình, con ngươi xoay xoay, sau đó lập tức che bụng còn chưa lộ ra của mình:

“Ôi”

Nha đầu, bà tử bên người vội vàng tiến lên đỡ Lưu đại phu nhân, nữ nhân mang thai 3 tháng đầu rất quan trọng, có một số người, ngồi một chút sẽ cảm thấy mỏi lưng, hoặc là nhảy mũi cũng có thể sinh non…. Huống chi lúc nãy Lưu đại phu nhân lại tức giận, cho nên tât cả mọi người đều rất hoảng loạn….Có người đi mời lão phu nhân… Có người đi mời đại phu…Lúc này mọi người đều quên mất Lưu nhị phu nhân còn ở đây… Lưu nhị phu nhân cũng cảm thấy sợ… Nếu như cái thai trong bụng nàng ta có mệnh hệ gì, sợ bản thân sẽ gánh không nổi, kết quả tệ nhất chính là bị hưu!

Tại sao mình lại hành động ngu như vậy?. Hành động lại không có suy nghĩ?. Hừ, đều do con tiện thiếp và con tiện chủng kia gây nên, nếu không phải tại bọn họ, mình cũng không lo lắng cho địa vị của Nguyệt nhi ở Hầu phủ, cũng sẽ không đến đây để chịu ủy khuất và nhục nhã như thế. Hừ, Thất di nương, Uyển Thanh, hai mẹ con các người, sẽ có một ngày.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.