Thốn Mang

Chương 37: Q.10 - Chương 37: Nửa năm chi ước






Kim Quang Càn Khôn Tráo, phòng ngự thần khí do chính Hồng Quân đạo nhân tự mình luyện chế. Phòng ngự rất mạnh, dưới mấy trăm lần công kích từ ngưu giác của Ngưu Ma Vương cho thấy được điều đó.

Nhưng, Kim Quang Càn Khôn Tráo lợi hại như thế nhưng lại…

Nổ tung!

Nổ như một bong bóng xà phòng…

Tất cả mọi người giật mình.

Đám Giao Ma Vương, Mi Hầu Vương, Ngưu Ma Vương, Dã Tượng Vương, Sư Đà Vương mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt khó có thể tin, giống như người ngớ ngẩn, cứ ngơ ngác nhìn như thế, lực phòng ngự của Kim Quang Càn Khôn Tráo kinh người mà cũng bị phá.

Vô số người trên Sư Đà thảo nguyên, Ma Vân thảo nguyên, cả đám Yêu Đế yêu quân Yêu giới cũng nhìn ngây ngốc.

Kim Quang Càn Khôn Tráo, trong Yêu giới tương đương với một truyền thuyết, một thần thoại bất di bất dịch. Một thần thoại theo đó ngay cả Yêu giới đệ nhất Đại Thánh Tôn Ngộ Không cũng có cách nào phá được. Hôm nay thế nhưng thần thoại này lại bị tiêu diệt, tiêu diệt ngay trước mắt mọi người.

Chủ nhân Kim Quang Càn Khôn Tráo Bằng Ma Vương bị Kim Cô Bổng đánh bay, hắn không chết, nhưng lúc này hắn giống như người mất hồn.

- Nổ …… Kim Quang Càn Khôn Tráo nổ? Không, không, không có khả năng, chủ nhân nói rồi, không phải Đại Tôn tuyệt đối không thể phá Kim Quang Càn Khôn Tráo, làm sao có thể như vậy được? Làm sao có thể như vậy được?

Trong miệng Bằng Ma Vương không ngừng lẩm bẩm, không tin vào kết quả này.

Hắn là Bằng Ma Vương kiêu ngạo.

Hắn là Bằng Ma Vương cao ngạo.

Tất cả những điều này đều không hoàn toàn dựa vào thực lực. Kim Quang Càn Khôn Tráo phòng ngự kinh người là đệ nhất thần khí của hắn, cũng là nơi để hắn dựa vào mà kiêu ngạo, hắn dựa vào Kim Quang Càn Khôn Tráo này dám đánh nhau với Ngưu Ma Vương, dám coi trời bằng vung không coi ai vào mắt.

Kim Quang Càn Khôn Tráo này là bùa hộ thân của hắn. Bùa hộ thân để hắn tung hoành lục giới.

Nhưng bây giờ… bùa hộ thân của hắn đã bị phá…

Lý Dương trong Tụ Lí Càn Khôn của Dã Tượng Vương cũng dùng thần thức cẩn thận quan sát Tôn Ngộ Không, thần thức hắn phát hiện rõ ràng Tôn Ngộ Không có sự lột xác.

Lột xác!

Tôn Ngộ Không giữa hư không ngồi khoanh chân, Kim Cô Bổng cũng biến mất.

Lúc trước Tôn Ngộ Không tự áp lực mình, không ngừng tìm hiểu “Đạo” trong lòng, muốn hiểu được Thái Cực vô thượng đại viên mãn, thậm chí vì thế một mình một người bế quan vô số năm, không cùng bất luận kẻ nào chiến đấu. Với sự hiếu chiến vô bờ của Tôn Ngộ Không, có thể tưởng tượng sự chịu đựng của Tôn Ngộ Không khổ cực biết bao nhiêu.

Nhẫn nhục vô số năm, lúc này đây vừa ra tay, tự nhiên sướng khoái vô cùng. Đặc biệt là một bổng cuối cùng, cảm giác sướng khoái mượt mà lúc này đọng lại trong lòng, lơ lơ lửng lửng, giữa không trung tối tăm, bỗng xuất hiện một ánh sáng trong lòng Tôn Ngộ Không.

- Hưu…

Thiên địa cự biến, trước mắt vô số người trên Sư Đà thảo nguyên và Ma Vân thảo nguyên, trên bầu trời bỗng xuất hiện đoàn đoàn kim quang, đồng thời, từng đạo kim quang giống như những mũi tên từ mọi nơi tụ tập hướng về trung ương, kim quang này đến từ các nơi, thậm chí từ các giới…

- Oanh!

Giống như thiên lôi giáng xuống.

Kim quang thật lớn trên bầu trời, đột nhiên bắn ra một cột sáng kim sắc, trong chốc lát hoàn toàn bao phủ lấy Tôn Ngộ Không. Trên mặt Tôn Ngộ Không dần dần bình tĩnh lại, không ngừng hấp thu quang mang. Thân thể cũng không ngừng phát ra các loại hào quang.

Hào quang bảy màu.

Cao thủ ở đây cơ hồ đã biết. Năng lượng bảy màu chỉ Đại Tôn mới có thể có, nhưng lúc này ngoài thân của Tôn Ngộ Không cũng vờn quanh hào quang bảy màu.

- Hỗn độn ngũ hành chi linh, hỗn độn kim linh đứng đầu ngũ hành rốt cục hiểu được Thái Cực vô thượng đại viên mãn cảnh giới, lục giới lại có thêm một vị Đại Tôn rồi.

Lý Dương trong Tụ Lí Càn Khôn của Dã Tượng Vương cảm khái nói, thần thức hắn đã thấy rất rõ ràng biến hóa của Tôn Ngộ Không.

Nói đến Tôn Ngộ Không cũng đáng thương. Nếu hắn từng bước bước tu luyện, trong vòng trăm năm, là có thể tới Yêu Đế hậu kỳ, theo lẽ để đạt tới Đại Tôn căn bản không cần gian nan vậy, nhưng Chuẩn Đề đạo nhân lúc trước vì muốn tạo quan hệ tốt với Tôn Ngộ Không, lại giúp Tôn Ngộ Không chỉ trong một thời gian quá ngắn đạt tới cảnh giới Yêu Đế.

Xây nhà mà không có móng, điều này làm cho Tôn Ngộ Không dừng lại tại Yêu Đế hậu kỳ thật lâu.

Phỏng chừng trong ngũ đại hỗn độn chi linh, Tôn Ngộ Không dừng lại tại bước cuối cùng lâu nhất. Theo đạo lý, nguyên thần Tôn Ngộ Không vốn là hỗn độn chi linh, muốn đột phá thấu triệt tầng cuối cùng là vô cùng dễ dàng, nhưng lúc này, áp lực bao lâu nay của Tôn Ngộ Không đột nhiên bộc phát.

Lại đột phá.

Đột phá một tầng cuối cùng, Tôn Ngộ Không liền hiểu được tất cả.

Tất cả mọi người ngửa cổ lên nhìn, nhìn năng lượng cột sáng kim sắc hãi nhân không ngừng dung hợp vào trong cơ thể Tôn Ngộ Không.

Nữ Oa Cung.

- Ngộ Không hắn rốt cục thành công rồi.

Một mỹ phụ có dung mạo là một từ mẫu nhãn tình sáng lên, lập tức phất tay áo, biến mất khỏi Nữ Oa Cung.

Phục Hi cung.

- Yêu giới ta rốt cục xuất vị Đại Tôn thứ ba rồi, ngũ hành chi linh đã hình thành từ hỗn độn sơ khai, chỉ là Chuẩn Đề ghê tởm, làm cho hỗn độn kim linh tu luyện chậm như thế.

Một trung niên nam tử mặc áo vàng lắc đầu cười nói, thân mình nhoáng lên, biến mất khỏi Phục Hi cung.

Đại Tôn các giới đã cảm ứng được việc lại có một vị tân Đại Tôn vừa mới sinh ra trong lục giới.

Tiên giới Tam Thanh trong lòng rất không thoải mái. Yêu giới xuất hiện một Đại Tôn, việc này sẽ làm thực lực của hai đại trận doanh có chút chênh lệch, bất quá bọn họ cũng không quá khẩn cấp, bởi vì bọn họ biết quan hệ giữa Tôn Ngộ Không và Chuẩn Đề đạo nhân.

Hơn nữa Yêu giới hai vị Đại Tôn sẽ không tham gia vào cuộc chiến tiên ma, còn hai vị Phật giới Đại Tôn cũng sẽ không tham dự. Tôn Ngộ Không này cho dù trở thành Đại Tôn, phỏng chừng cũng sẽ nể mặt Chuẩn Đề đạo nhân sẽ không tham gia vào cuộc chiến tiên ma.

Ma Thần Cung, Thanh Tiêu Các.

- Ha ha… hỗn độn kim linh, đứng đầu ngũ hành, hỗn độn kim linh công kích cực mạnh, rốt cục đạt tới Đại Tôn vị rồi, Tôn Ngộ Không vốn thực lực cũng rất mạnh, một khi đạt tới Đại Tôn cảnh giới, nói không chừng miễn cưỡng có thể đánh ngang tay với ta một trận.

Xi Vưu một thân áo xanh trên mặt có vẻ tươi cười, thân thể cũng biến mất khỏi lầu thượng của Thanh Tiêu Các.

- Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…

Kim quang từ không trung đột nhiên hóa thành chín cột sáng kim sắc ầm ầm bắn xuống, chín cột sáng giáng xuống mặt đất, mặt đất bị chấn động kịch liệt. Đồng thời chín đạo cột sáng hình thành một trận hình kỳ dị, kim quang với tốc độ nhanh hơn không ngừng hướng về phía Tôn Ngộ Không mà tụ hợp lại.

Trên không trung, thân hình Nữ Oa nương nương xuất hiện, rồi sau đó đó là Phục Hi, thậm chí cả Phật giới Đại Tôn Chuẩn Đề đạo nhân cũng đến nơi.

Lần lượt từng Đại Tôn xuất hiện, điều này làm cho này đám Yêu Đế phía dưới lạnh mình kinh ngạc. Kiến thức đám Yêu Đế coi như khá uyên bác, Nữ Oa nương nương và Phục Hi đều từng gặp qua. Tự nhiên phải biết, mọi người trong Yêu giới nhất thời quỳ xuống.

- Trở về bản tính thực mới là đúng! Ha ha, lão tôn ta rốt cục cảm ngộ đại viên mãn rồi.

Thanh âm Tôn Ngộ Không cười ha hả từ trong kim quang truyền đến, khi kim quang chợt lóe lên, liền hoàn toàn ẩn vào trong cơ thể Tôn Ngộ Không. Lúc này trên người Tôn Ngộ Không có một lực lượng mãnh liệt mênh mông, lực lượng chí dương chí cương.

- Ngộ Không, chúc mừng ngươi rốt cục đắc chứng đại viên mãn, trở thành Đại Tôn.

Nữ Oa nương nương mỉm cười nói.

Tôn Ngộ Không lúc này khẽ hành lễ. Theo đạo lý, hắn chính là đứng đầu ngũ hành, không cần hành lễ, nhưng Tôn Ngộ Không chính là từ trong Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch mà hình thành, lại được Nữ Oa nương nương chiếu cố rất lâu, đối với Nữ Oa nương nương, Tôn Ngộ Không thậm chí có một loại cảm giác như với mẫu thân, tự nhiên phải tôn trọng.

- Ngộ Không, ngươi đắc chứng đại viên mãn. Yêu giới ta coi như là có vị Đại Tôn thứ ba. Đáng hận Chuẩn Đề này, lúc trước lại đối với ngươi như thế.

Phục Hi nhìn Chuẩn Đề đạo nhân, hừ lạnh một tiếng.

Chuẩn Đề đạo nhân thoáng có chút xấu hổ.

Bất quá hắn cũng không nói gì thêm, Phật giới đề xướng buông đồ đao lập địa thành phật, tính tình rất hiền lành, Phật giới hai vị Đại Tôn này là ít tiếng nhất trong các Đại Tôn, công lực yếu nhất, tính tình tự nhiên rất tốt, cũng không nói gì.

- Phục Hi đạo huynh, Chuẩn Đề đạo huynh từng là sư tôn của lão tôn ta, lúc trước Chuẩn Đề đạo huynh cũng không biết hỗn độn ngũ hành chi linh do không có nền tảng nên bị trục trặc như thế, không thể trách Chuẩn Đề đạo huynh.

Tôn Ngộ Không nói chuyện cũng có bộ dáng Đại Tôn lắm.

Thành Đại Tôn, Tôn Ngộ Không hoàn toàn trở về với bản tính.

Giữa Đại Tôn, coi như là cùng cấp bậc, cũng chỉ có Hồng Quân đạo nhân mới được bọn họ xưng hô “sư phụ”. Tự nhiên Tôn Ngộ Không bây giờ xưng hô Chuẩn Đề đạo nhân là “đạo huynh”, ngoài miệng xưng hô như thế, Tôn Ngộ Không vẫn còn lưu luyến những cảm tình cũ.

- Ngộ Không, ngươi rốt cục trở thành Đại Tôn, ta coi như đã an tâm rồi, lúc trước ta thật chẳng biết, hỗn độn ngũ hành chi linh cũng gặp phải sự tình bực này, vốn dựa theo giải thích của ta, ngũ hành chi linh hẳn là là trời sanh có thể dễ dàng đạt tới Đại Tôn, không gặp phải vấn đề gì lớn. Do đó mới … những năm gần đây, ta vì thế cảm thấy rất ân hận, hôm nay, ngươi rốt cục đắc chứng đại viên mãn, ta coi như là chấm dứt một tâm sự đè nặng lâu nay.

Chuẩn Đề đạo nhân chắp hai tay cười nói.

- Chuẩn Đề đạo huynh, lão tôn ta làm sao trách ngươi được, nếu không có ngươi làm cho lão tôn ta sớm đạt tới Yêu Đế cảnh giới, lão tôn ta không biết phải nếm trải bao nhiêu cực khổ, nói đến, còn phải cảm tạ ngươi hơn nữa?

Tôn Ngộ Không cười hì hì an ủi.

Chuẩn Đề đạo nhân mỉm cười, hắn hiểu, mặc dù hôm nay Tôn Ngộ Không không có khả năng gọi hắn là sư tôn, nhưng kia tình thầy trò vẫn còn tác dụng

Đột nhiên…

Tôn Ngộ Không quay đầu nhìn về phía Bằng Ma Vương.

- Ngươi hoàng mao điểu này, lão tôn ta đã sớm nhìn không vừa mắt rồi, tính ra, cũng phá Kim Quang Càn Khôn Tráo của ngươi, sau này ngươi cũng chỉ còn dựa vào tốc độ của ngươi mà chạy thoát. À, voi mũi dài.

Ánh mắt Tôn Ngộ Không đột nhiên bắn về phía Dã Tượng Vương.

Trong lòng Dã Tượng Vương run lên.

Nghe câu đối thoại vừa rồi, hơn nữa ngay từ đầu kim quang khí thế khổng lồ, cộng với uy áp Đại Tôn độc nhất vô nhị từ Tôn Ngộ Không, Dã Tượng Vương tự nhiên biết Tôn Ngộ Không đã trở thành Đại Tôn.

- Bái kiến Đại Tôn!

Dã Tượng Vương rất cung kính, vội vàng quỳ xuống nói.

Tôn Ngộ Không hì hì cười nói:

- Hắc hắc, tốt, coi như thức thời, ngươi đem Lý Dương thả ra đi, tử ngưu đầu tốt xấu gì cũng từng có tình huynh đệ với lão tôn ta, lão tôn ta cũng không thể không cấp cho tử ngưu đầu chút mặt mũi.

Ngưu Ma Vương nghe xong, nhất thời yết hầu giật giật, cũng không biết nói gì hơn.

Nếu là lúc trước, hắn sẽ trực tiếp gọi Tôn hầu tử, nhưng bây giờ Tôn Ngộ Không thành Đại Tôn, cũng cao cao tại thượng rồi, nhưng Tôn Ngộ Không cho dù trở thành Đại Tôn, lại vẫn nhớ tình huynh đệ, điều này làm cho Ngưu Ma Vương cũng có chút cảm động.

- Tuân lệnh!

Dã Tượng Vương căn bản không hề do dự, lập tức phất tay đem Lý Dương thả ra.

Lý Dương ngẩng đầu nhìn Tôn Ngộ Không, thần thức tự nhiên phát ra, hoàn toàn bao phủ lấy Tôn Ngộ Không, đem từng “chi tiết” của Tôn Ngộ Không “mổ xẻ” rõ ràng. Tôn Ngộ Không mặc dù lúc này thành Đại Tôn, nhưng trong cơ thể vừa mới hấp thu cổ kim khí kinh khủng còn chưa hoàn toàn hấp thu, phỏng chừng còn phải một thời gian nữa.

- Hô!

Rồi đột nhiên, ba đạo thân ảnh xuất hiện ở giữa không trung, đứng ở phía trước là một người, một thân áo xanh, chính là Xi Vưu, phía sau hai người phân biệt là Thủy thần Cộng Công, Hỏa thần Chúc Dung, ba vị Ma giới Đại Tôn cũng đến nơi rồi.

- Tôn Ngộ Không, ngươi rốt cục trở thành Đại Tôn, ta đã đợi ngày hôm nay từ rất lâu.

Thanh âm Xi Vưu sang sảng vang vọng trong thiên địa, đồng thời, một cổ cấm chế xuất hiện bao phủ cả bầu trời, thảo nguyên trên thảo nguyên tất cả mọi người không thể nghe các Đại Tôn nói chuyện, tất cả mọi người hiểu rằng, đây là Đại Tôn không muốn câu chuyện của bọn họ bị đám tiểu bối này nghe.

Cấm chế của Xi Vưu rất rộng lớn, ở đây ngoại trừ Đại Tôn có thể nghe, chỉ có Lý Dương có thể nghe được.

Tôn Ngộ Không vừa thấy Xi Vưu, nhất thời cảm thấy một cổ áp lực, áp lực cường đại, chỉ vừa thấy Xi Vưu, Tôn Ngộ Không liền có loại cảm giác là mình lúc này không phải là đối thủ của Xi Vưu, nếu mình hoàn toàn hấp thu tinh kim khí còn có thể liều mạng với hắn được.

- Xi Vưu đạo huynh, ngươi đợi lão tôn ta?

Tôn Ngộ Không chớp chớp hai mắt trong veo, nghi hoặc hỏi.

Một bên là Hỏa thần Cộng Công nói:

- Ngộ Không, đại ca ta tung hoành lục giới, không ai là địch thủ, do đó một mạch kì vọng ngươi trở thành Đại Tôn, trong ngũ hành chi linh chúng ta, lấy kim đứng đầu, công kích của ngươi cực mạnh, nhìn thực lực của ngươi hôm nay, hẳn là không phân cao thấp với ta, để cho ngươi hoàn toàn hấp thu năng lượng trong cơ thể, đạt tới trạng thái tốt nhất, phỏng chừng có thể cùng đại ca chiến đấu một lần.

- Xi Vưu đạo huynh muốn cùng với lão tôn ta “nghiên cứu” hả?

Trên mặt Tôn Ngộ Không xuất hiện một tia hưng phấn.

Hắn đối với sự tình Đại Tôn các giới cũng biết rõ ràng, bọn người Nữ Oa nương nương vì Tôn Ngộ Không là hỗn độn kim linh, cũng không giấu diếm Tôn Ngộ Không việc gì, Tôn Ngộ Không cũng biết trong Đại Tôn các giới, Xi Vưu là người cực mạnh.

Thân thể của Bàn Cổ, thân thể cực mạnh, vượt xa các loại thần khí.

Xi Vưu lạnh nhạt gật đầu:

- Thực lực ngươi hôm nay còn chưa có đạt tới trạng thái tốt nhất, căn bản không phải địch thủ của ta, chờ ngươi đạt tới trạng thái tốt nhất, có lẽ có thực lực so với ta, ta cho ngươi nửa năm, nửa năm sau, khi ngươi đạt tới trạng thái tốt nhất, hỗn độn trong không gian, ta sẽ cùng ngươi tranh tài cao thấp!

Xi Vưu nói cuồng ngạo vô cùng, nhưng nhưng không ai dám nói thêm điều gì, bởi vì những lời này của Xi Vưu nói có thực lực.

- Được, lão tôn ta tựu chờ Xi Vưu đạo huynh!

Tôn Ngộ Không trong mắt lóe ra tia hưng phấn, cho dù trở thành Đại Tôn, bản chất hiếu chiến của không thay đổi được, tinh kim khí trong cơ thể căn bản không cần nửa năm, chỉ cần một hai tháng là có thể hoàn toàn hấp thu rồi.

Chỉ đợi nửa năm sau, đến lúc đó, sẽ có một cuộc chiến cực kỳ thống khoái kinh thế hãi tục.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.