Thốn Mang

Chương 6: Q.9 - Chương 6: Lục giới bí tân






Trong Thanh Tiêu các, lúc này chỉ có Lý Dương và Xi Vưu, trên tầng lầu rộng mênh mông, ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy trên chín tầng trời, thậm chí đi có thể nhìn thấy cả hỗn độn thế giới trên cao, trong thế giới hỗn độn đó, những chấn động năng lượng liên tục lóe lên, giả sử cao thủ cấp bậc Ma Vương lỡ bước chân vào đó chắc chắn không thể sống được.

Lý Dương đưa mắt quan sát Xi Vưu, thực ra truyền thuyết về Xi Vưu Đại Tôn cũng không chính xác.

Hai gò má đầy đặn đầy vẻ cương nghị, một đôi mắt hổ, ánh mắt trong suốt, trên người tự nhiên tản mát ra một cổ khí thế cường hãn, uy áp lành lạnh cũng tự nhiên phát ra. Đây chính là bản chất vốn có của Đại Tôn, đương nhiên Xi Vưu hoàn toàn có thể thu liễm uy áp, nhưng là hắn không làm vậy.

“Cả Li Lộc Ma Đế cũng bị uy thế của bổn tôn làm cho bấn loạn, để bổn tôn xem ngươi phản ứng như thế nào?” Trong lòng Xi Vưu nổi lên ý nghĩ thử thách.

Lý Dương nhướng mày, từ bốn phương tám hướng dường như uy áp của thiên địa đang đè xuống, khí thế do tâm thần quyết định, mà uy áp là do nguyên thần quyết định. Nói về nguyên thần, Lý Dương tuyệt đối không yếu hơn Xi Vưu, chỉ là Lý Dương vẫn không thể khống chế uy áp của chính mình một cách như ý được.

Bây giờ uy áp của Xi Vưu lấn át, nguyên thần của Lý Dương tự nhiên phát ra uy áp đối kháng lại.

Khí thế của Xi Vưu dũng mãnh như như thủy triều cuồng loạn tấn công vào Lý Dương, Lý Dương lúc này vững như bàn thạch, hoàn toàn bất động, mặc cho uy áp của Xi Vưu cường thịnh như thế nào, Lý Dương cũng không nhường nửa bước, uy áp vốn vô thanh vô tức, khó có thể dụng mắt dụng tai để cảm nhận được, Lý Dương cùng Xi Vưu cứ như vậy đối nhãn với nhau.

- Ha ha, tốt, tốt lắm!

Xi Vưu cười lớn, bắt đầu thu lại uy áp của mình, uy áp của Lý Dương cũng tự nhiên tiêu tan.

Xi Vưu trong lòng cũng khiếp sợ “Sao có thể như thế được. Trước nay chưa hề nghe qua, từ sau khi Bàn Cổ khai thiên tích địa, ngoại trừ hỗn độn ngũ hành chi linh, chỉ có mình được thiên phú một linh hồn cao siêu. Nếu không phải sớm biết rằng Tôn Ngộ Không chính là hỗn độn kim linh, ta còn nghĩ rằng Lý Dương naøy mới là hỗn độn kim linh chứ.”

- Lý Dương, cố gắng tu luyện, trong tương lai ngươi cũng có thể thành tựu đến Đại Tôn đó.”

Có rất nhiều điểm Xi Vưu không tiện nói cho Lý Dương, đây là quy củ, ngay cả trước kia phải đợi Chúc Dung, Cộng Công đạt tới Ma Đế hậu kỳ mới được thông báo về việc mình là hỗn độn chi linh.

Lý Dương sửng sờ:

- Đại Tôn, ngươi ý muốn nói gì?

Xi Vưu nở nụ cười:

- Bản thân ngươi không cảm nhận được sao? Tiềm lực của ngươi rất lớn, nói không chừng có thể sẽ hiểu được cảnh giới Thái Cực vô thượng đại viên mãn, từ đó trở thành Đại Tôn. Ha ha, Ma giới của ta từ nay về sau nói không chừng có đến bốn vị Đại Tôn.

- Đại Tôn? Ta? Đại Tôn ngươi nói ta cũng có thể trở thành Đại Tôn ở Ma giới sao?

Lý Dương khó có thể tin.

Mặc dù biết mình có một thần thức biến thái, nhưng không bao giờ nghĩ mình có thể trở thành Đại Tôn Ma giới?

Xi Vưu cười ha ha nói:

- Không cần gọi ta là Đại Tôn, cứ gọi ta là Xi Vưu đại ca là được rồi.

Xi Vưu tại trong lòng đã coi Lý Dương sẽ trở thành vị Đại Tôn thứ tư ở Ma giới rồi, tự nhiên đối đãi Lý Dương đặc biệt hơn những người khác

- Xi Vưu... Đại ca!

Lý Dương sửng sốt.

Xi Vưu là ai chứ? Là Ma giới Đại Tôn chí cao vô thượng, ngay cả Âm Dương Ma Đế, thánh chủ Lưu Ly gặp mặt cũng phải vô cùng khép nép, cung kính xưng hô một tiếng: "Đại Tôn!", nhưng mà hiện Xi Vưu bây giờ lại kêu mình gọi hắn là “Xi Vưu đại Ca!”

- Một khi trở thành Đại Tôn, đó là sống vĩnh hằng trên thế gian, tấm thân bất tử, siêu thoát khỏi lục giới. Những người khác, cho dù là cao thủ Ma Đế hậu kỳ, cũng có thể bị chết.

Xi Vưu cười nói.

Nhìn Lý Dương, Xi Vưu trong lòng sợ hãi than “Sau khi khai thiên tích địa, hình thành lục giới, ngũ hành được sản sinh. Từ tự nhiên sinh ra hỗn độn ngũ hành chi linh, không ai nghĩ được, ngoài ngũ hành chi linh, còn có tồn tại một linh hồn siêu cường như thế. Cũng không biết Lý Dương rốt cuộc sở hữu loại linh hồn gì nữa.”

Có thể cầm cự uy áp của hắn, đương nhiên cấp bậc nguyên thần chắc chắn không thua kém hắn Xi Vưu. Từ đó mà suy ra, Lý Dương cũng chính là một người trời sinh, tương tự như hỗn độn ngũ hành chi linh. Nhưng mà Xi Vưu quên mất một điều, không nhất định phải so sánh ngang bằng với hỗn độn ngũ hành chi linh? Chẳng lẽ không có khả năng hắn còn mạnh hơn cả hỗn độn ngũ hành chi linh sao?

Xi Vưu căn bản không dám nghĩ như vậy.

- Ài, trở thành Đại Tôn rất nhàm chán, bọn Ma Đế trong mắt bọn ta, bất quá chỉ là con kiến hôi mà thôi, cũng chỉ có thể nói chuyện với Đại Tôn.

Xi Vưu thở dài một tiếng, có thể thấy trong đó một vẻ buồn.

Tu luyện nhiều năm, hỗn độn đại la thiên đạo thì căn bản không đạt đến, hơn nữa sở hữu tấm thân Đại Tôn bất diệt, sống mãi cùng năm tháng để làm gì?

Cao thủ cấp bậc Ma Đế, đối với Đại Tôn mà nói, cũng tương đương như con kiến, giỏi lắm chỉ là con kiến cường đại thôi. Đại Tôn chỉ cần vung tay là đã có khả năng giết chết Ma Đế, mặc dù, cao thủ Ma Đế hậu kỳ chỉ cách Đại Tôn một bậc thôi, nhưng khoảng cách vô cùng lớn.

- Trong lục giới chúng ta, yêu giới có hai vị Đại Tôn là Nữ Oa và Phục Hi. Hai người này tu thành Đại Tôn sớm nhất, có tư cách tối lão, Nữ Oa sở hữu Hỗn Độn Sơn tàn hài, có rất nhiều người ngày ngày cầu cúng nàng, trong lục giới, địa vị của nàng là cực lớn. Phục Hi càng khó trêu vào, hắn chính là thủy tổ trận pháp, lúc vừa ra hà đồ lạc thư, Đại Tôn các giới gần như bị nhốt cả ở trong trận.

Xi Vưu cười nói.

Hiển nhiên, hai vị Đại Tôn ở yêu giới này có địa vị cực lớn.

- Còn phật giới có hai vị Đại Tôn. Bởi vì bản thân không muốn tranh chấp với ai, cho nên thực lực yếu nhất, mà cũng là người thật thà nhất, cho tới bây giờ vẫn không dám đấu chúng ta lần nào. Do đó, thường thường cũng chỉ có Ma giới chúng ta ba vị Đại Tôn cùng với ba vị Đại Tôn tiên giới thường xuyên đánh nhau cho đỡ buồn. Từ đó mới có Tiên Ma đại chiến.

Xi Vưu Đại Tôn nói giọng đều đều.

Lý Dương ngạc nhiên.

Tiên Ma đại chiến kinh khủng cực kỳ, nguyên lai là sản phẩm từ việc ba vị Đại Tôn Ma giới cùng ba vị Đại Tôn tiên giới đấu giải sầu.

Thực lực chiến đấu hai vị Đại Tôn Phật giới rất yếu, do đó luôn tỏ vẻ là người thật thà yếu đuối nhất trong Đại Tôn các giới, không chịu được chiến tranh, người trong phật giới luôn thuyết buông đao thành phật, nguyên lai là do đánh không lại những người khác.

- Trong hỗn độn ngũ hành chi linh gồm kim, mộc, thủy, hỏa, thổ thì kim đứng đầu, hơn nữa kim chí dương chí cương, công kích cực mạnh. Một khi Tôn Ngộ Không trở thành Đại Tôn, với sức công kích của hắn có thể đánh ngang tay được với ta. Đến lúc đó thì đánh nhau với hắn mới thú vị. Hắn vốn là chí dương chí cương kim thân, mà ta là một thân Bàn Cổ.

Trên người Xi Vưu tản mát ra một cỗ chiến ý.

Xi Vưu hiếu chiến.

Bởi vì nhục thân của Bàn Cổ quá mạnh mẽ, cả thần khí cũng không thể đánh được, do đó trong lục giới không có người nào là đối thủ của Xi Vưu, Xi Vưu chán quá bèn chờ Tôn Ngộ Không thành Đại Tôn. Nhưng Tôn Ngộ Không đáng thương lại khổ tu một cách chậm rãi, từng bước một tu luyện để trở thành Đại Tôn. Hắn không biết, một khi đạt tới Đại Tôn, thế nào cũng bị Xi Vưu khiêu chiến.

- Hừ, ba tên hỗn đản tiên giới khốn khiếp. Âm hiểm nhất là Lí Nhĩ. Hắn luôn tự cho mình là rất cao siêu, hừ, bị ta một lần đánh gãy một chân. Thế mà vẫn thề nhất định phải phục thù. Da mặt dày tới độ nhờ Nữ Oa tốn hết năm khối đá hỗn độn, tập hợp vô số tài liệu, trân quý luyện chế hết chín triệu năm, cuối cùng thành tựu đệ nhất thần khí của hắn chính là Căn Quải Trượng mà hắn vẫn cầm.

Xi Vưu quả rất xem thường hắn.

Trong Tam Thanh tại tiên giới, lão tử Lí Nhĩ là người tối lợi hại, cũng bởi cho rằng mình là cao siêu nhất, không nghĩ tới một lần chiến đấu với Xi Vưu, bị Xi Vưu đánh gãy chân, lão tử Lí Nhĩ vốn là người ngạo khí, bị mất mặt vô cùng, chân gãy cũng không chịu thua, ngược lại luyện chế một cây quải trượng.

- Xi Vưu... Đại ca! Lão tử là người đứng đầu Tham Thanh tiên giới, có thật là vì tức giận nên không chịu chữa chạy cái chân gãy không?

Lý Dương đến giờ vẫn tỏ ra không quen miệng.

Xi Vưu tỏ ra không quan tâm:

- Hừ, hắn luôn nói muốn phục thù. Nhưng mà, đúng là nhiều năm qua, không biết trải qua bao nhiêu lần Thiên Ma đại chiến rồi mà hắn vẫn chưa đánh lại Xi Vưu ta? Tựu bằng sức của hắn hả? Hừ!

Xi Vưu hiển nhiên không coi hắn vào mắt.

Lý Dương trong lòng cười thầm “Xem ra Đại Tôn chiến đấu khá thú vị đấy chứ!”

- Hồi đầu, Tiên Ma đại chiến chỉ là đùa giỡn thôi, nhưng trải qua vô số lần đại chiến, càng ngày oan cừu càng lớn, chúng ta Ma giới Tam tôn cùng bọn họ tiên giới Tham Thanh chỉ như đấu võ thôi, nhớ hồi trước, cũng không biết là lần Tiên Ma đại chiến thứ mấy, Nguyên Thủy Thiên Tôn dùng Tam Quang Thần Thủy đánh bị thương Chúc Dung, Chúc Dung huynh đệ rất giận dữ. Bất quá sau đó Lưu Ly ra tay, thôn phệ Lưu Ly bình của hắn, cũng thôn phệ luôn Tam Quang Thần Thủy trong bình Lưu Ly, thế là trả sòng phẳng, cho đến bây giờ, Chúc Dung vô cùng tán thưởng Lưu Ly!

- Thông Thiên giáo chủ cũng quá đáng, dùng Tru Tiên kiếm trận vây khốn Cộng Công, về sau Cộng công giận dữ, dụng nước Thiên Hà thiếu chút nữa tiêu diệt môn phái của Thông Thiên.

Xi Vưu cười vui vẻ.

Lý Dương lắng tai nghe các giai thoại trên, trong lòng rất buồn cười, Ma giới tam tôn cùng tiên giới Tam Thanh ngay từ đầu chỉ là giải muộn đấu chơi, bây giờ đã kết thù oán, nhưng đến giờ Ma giới Tam tôn cùng tiên giới Tham Thanh không ai muốn hóa giải ân oán.

Thể diện của Đại Tôn, hóa ra lại là trọng yếu nhất!

Lão tử Lí Nhĩ vẫn chưa thắng được lần nào, hắn cam tâm thế nào được?

- Còn Chuẩn Đề đạo nhân thì cực kì giảo hoạt, sớm nhận Tôn Ngộ Không làm đồ đệ, đào tạo hắn trở thành Yêu Đế, muốn cùng Tôn Ngộ Không lập quan hệ tốt, sau này Tôn Ngộ Không trở thành Đại Tôn, cũng nể mặt không giết người phật giới, nhưng mà Chuẩn Đề đạo nhân thực ra không biết, làm như thế lại là hại Tôn Ngộ Không.

Xi Vưu cười lắc đầu...

Lý Dương ngạc nhiên:

- Chẳng lẽ trợ giúp Tôn Ngộ Không đề cao công lực, lại là hại Tôn Ngộ Không?

Xi Vưu cười nói:

- Công lực nếu không phải từng bước một, từng bước một, chậm rãi tăng trưởng, căn cơ cũng phải xây dựng thật tốt. Phải biết rằng, hắn chính là hỗn độn kim linh, không sớm thì muộn cũng trở thành Đại Tôn thôi, nếu ngay từ đầu tăng lên quá nhanh, trụ cột không chắc, bây giờ mới lãng phí biết bao nhiêu thời gian.

- Bất quá, hắn đã là hỗn độn kim linh, cho dù lãng phí thời gian một chút, trước sau gì cũng thành Đại Tôn thôi, đây là điều chắc chắn.

Lý Dương đương nhiên hiểu rõ.

- Lý Dương huynh đệ, ngươi cũng biết lúc trước khi Tôn Ngộ Không mất thời gian bao lâu để đạt tới Yêu Đế không?

Xi Vưu hỏi.

Lý Dương lắc đầu.

Xi Vưu nói:

- Tôn Ngộ Không sau khi xuất thế, rời khỏi Hoa Quả sơn, sau đó đã bái Chuẩn Đề đạo nhân làm sư phụ. Sau khi đạt tới cảnh giới Yêu Đế, quay về Hoa Quả sơn thì hơn phân nửa số khỉ còn nhận biết hắn, những con khỉ này vẫn còn sống kể từ khi hắn bắt đầu đi học, nói cách khác, không đủ trăm năm.

Lý Dương trợn tròn mắt.

Quá kinh khủng, không đầy trăm năm, đã đạt tới Yêu Đế hậu kì, tốc độ này quả thực còn nhanh gấp mấy lần hỏa tiễn.

- Lý Dương huynh đệ, theo ta thấy, căn cơ của ngươi cũng rất vững chắc. Ngươi lại có tiềm lực rất lớn, cần phải tu luyện chuyên cần, từng bước từng bước tiến tới, tự mình tu hành, chậm mà chắc, nếu không ngươi sẽ lãng phí tiềm lực của mình, không thể đạt tới Đại Tôn đâu.

Xi Vưu nói.

Lý Dương gật gật đầu, Trên thực tế hắn thấy tu vi công lực mình đề cao đã rất nhanh rồi.

Lý Dương không biết, trong mắt Xi Vưu Đại Tôn, Lý Dương chính có thể sẽ thành Đại Tôn, nếu không Xi Vưu cũng sẽ không cùng Lý Dương nói chuyện như vậy. Dù sao Xi Vưu cũng cho là Lý Dương từ nay về sau sẽ trở thành một trong bọn họ, nói cho Lý Dương biết cũng chẳng mất gì.

- Lý Dương huynh đệ, hưởng thụ cuộc sống đi, tốt xấu gì cũng còn khối người lợi hại hơn ngươi. Nếu ngươi một ngày đạt tới Đại Tôn, lúc đó mới thấy nhàm chán. Quanh đi quẩn lại cũng chỉ kiếm được một vài đối thủ thôi.

Xi Vưu nhắc nhở.

Xi Vưu bây giờ còn hâm mộ Lý Dương nữa là khác, có thể không ngừng tiến bộ, tranh đấu với những người mạnh hơn chính mình, có thể không ngừng chém giết. Chứ khi đạt tới Đại Tôn thì…

Lý Dương cười, mục tiêu này thật ra còn rất xa xôi, mục tiêu của mình là tìm Tuyết trước.

Tranh đấu?

Nếu có Tuyết làm bạn? Còn muốn tranh đấu làm gì?

Xi Vưu không có nói cho Lý Dương biết linh hồn của Lý Dương có gì đặc biệt, chỉ là nói cho Lý Dương biết hắn có tiềm lực rất lớn, có thể trở thành Đại Tôn, cổ vũ Lý Dương mà thôi.

- Xi Vưu đại ca, ngươi có biết Tuyết… nàng bây giờ thế nào không?

Lý Dương đột nhiên nhẹ giọng hỏi.

Xi Vưu cười nói:

- Ha ha, ngươi đừng lo lắng, Tuyết của ngươi bây giờ tốt lắm, rất tốt, cũng không có chuyển thế, cũng không có người yêu mới, chỉ là chuyên tâm tu luyện thôi, ngươi cần phải tu luyện chuyên cần, chỉ cần cố gắng, với tiềm lực của ngươi, chắc chắn sẽ tìm được Tuyết của ngươi.

- Ân!

Lý Dương giờ phút này tin tưởng mười phần.

Xi Vưu Đại Tôn đã nói tiềm lực của hắn rất lớn, có thể trở thành Đại Tôn. Niềm hi vọng tìm được Tuyết càng thêm lớn hơn.

- Xi Vưu đại ca, ngươi có thể hỗ trợ không...?

Lý Dương hỏi cầu may, hắn hy vọng Xi Vưu giúp hắn tìm được Tuyết, trực tiếp đưa Tuyết đến, thế thì hắn có thể sống cùng với Tuyết mà không cần làm nhiều chuyện.

Xi Vưu cũng nói:

- Lý Dương, ta biết ngươi nghĩ gì, bất quá... Ta sẽ không đáp ứng đâu!

Xi Vưu lãnh khốc nói.

Lý Dương rùng mình, chỉ còn nước cười khổ.

Chính mình bất quá là một tiểu nhân vật, mặc dù có tiềm lực, nhưng so với Xi Vưu vốn là Đại Tôn có khả năng công kích mạnh nhất lục giới, mình lấy tư cách gì yêu cầu Xi Vưu đây?

Nhưng mà Lý Dương cũng không biết, Xi Vưu cũng có nỗi khổ, cho dù giết Xi Vưu, Xi Vưu cũng không thể đáp ứng yêu cầu này.

- Đồ nhi Hạng Vũ từng nói với ta về sự tình của ngươi, ta cũng sẽ giúp ngươi một lần, truyền cho ngươi “Ma Thần Lục Tuyệt”. Như vậy, tốc độ tu luyện của ngươi sẽ có thể nhanh hơn, như thế ngươi lại càng dễ tim được Tuyết.

Xi Vưu cười.

Lý Dương cười gật gật đầu.

Vừa rồi Xi Vưu cự tuyệt yêu cầu của mình, Lý Dương cũng không để bụng, bởi vì trong lòng Lý Dương, Xi Vưu đã nói cho mình rất nhiều chuyện về lục giới. Theo hắn thấy, các Đại Tôn đều là cao cao tại thượng, mình bất quá chỉ là cấp bậc Ma Soái mà thôi, đừng tham vọng quá.

Lý Dương nghĩ như thế, vì thực ra bởi vì hắn cũng không biết nguyên thần của mình lợi hại đến đâu.

- Ngươi khoanh chân ngồi xuống, ta lập tức truyền cho ngươi “Ma Thần Lục Tuyệt”.

Nghe Xi Vưu nói xong, Lý Dương liền khoanh chân ngồi xuống, mắt chậm rãi nhắm lại, yên lặng chờ Xi Vưu truyền thụ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.