Thiếu Tướng Đế Quốc

Chương 2: Chương 2: Buồng chỉ huy play (H)




Editor: Thơ Thơ

Tô Nhiên chậm rãi duỗi một ngón tay đi vào, anh không dám nhìn thần sắc Chương Diệc nữa, ngón tay giữa hơi cong, thử thăm dò thâm nhập bên trong. Nơi đó căng mịn đến khó có thể tưởng tượng, rồi lại dị thường trơn trợt. Trong vách mềm mại ấm áp bị ngón tay từng tầng từng tầng chen tách, xúc cảm giống như nhung tơ bao vây lấy ngón tay Tô Nhiên. Không biết trong lúc vô tình ấn vào một chỗ nào, Chương Diệc bỗng than nhẹ một tiếng, xiết chặc cánh tay của anh.

Đáy mắt Chương Diệc nhiễm phải sắc thái dày đặc tình dục, đường nét hàm dưới cương nghị banh đến chặc nhất, một giọt mồ hôi từ thái dương anh trượt xuống, rơi xuống trên cánh tay Tô Nhiên. Nhưng mà anh cũng không có ngăn động tác Tô Nhiên lại, chỉ là đốt ngón tay nắm cánh tay anh dùng sức đến trắng bệch.

Đầu ngón tay ướt át xúc cảm làm Tô Nhiên quên cổ tay trái truyền đến đau đớn, anh có thể cảm giác rõ ràng được nơi miệng huyệt Alpha có thứ gì chậm rãi chảy ra, bên trong khoang tràn đầy khí vị tín tức tố ngọt ngào mà ngào ngạt. Anh không có cách nào ức chế cương lên, tính khí cụ ngạnh đến cơ hồ phát đau.

Tô Nhiên không có che lấp, dương vật giữa hai chân anh tăng vọt cơ hồ đẩy đến bụng. Tính khí cụ Beta nhỏ bé, tuy rằng hơi nhỏ hơn so với Alpha, mà độ dài cũng rất khả quan. Chương Diệc quét mắt tính khí cụ của anh màu hồng nhạt, cao cao đứng thẳng, miệng huyệt giữa hai chân càng không tự chủ bắt đầu co rút lại.

Hài cốt phóng xạ đáng chết! Tín tức tố hỗn loạn đáng chết! ở đáy lòng anh mạnh mẽ mắng, thân là một trưởng quan Alpha tự tôn cùng uy nghiêm làm cho anh thực sự không có cách nào dễ dàng ở trước mặt thuộc hạ mở ra hai chân, có thể hậu huyệt gây rối đã ngột ngạt đến cực hạn, anh cơ hồ tuyệt vọng khát cầu vật càng lớn hơn so với ngón tay tiến vào, mạnh mẽ va chạm nơi anh tối ngứa kia, dùng tinh dịch ấm áp lấp kín thân thể anh trống rỗng.

“Nhắm mắt lại.” Chương Diệc khàn khàn nói.

Tô Nhiên rút ngón tay ra, theo lời nhắm mắt lại. Chương Diệc duỗi tay nắm chặt tính khí cụ của anh, ở nơi quy đầu bóng loáng dùng sức xoa xoa mấy lần.

“Cùng người khác làm qua chưa?” Chương Diệc hỏi.

“Không có.” Thotho_diendanlequydon

Chương Diệc nhìn cẩn thận hai má phó quan tuổi trẻ, buông tay nắm chặt tính khí cụ của anh ra, ngược lại giữ chặt bờ vai anh.

Tô Nhiên chỉ cảm thấy bả vai đè xuống, thân thể bị chậm rãi thả ở trên thảm trải sàn. Bởi hai mắt nhắm nghiền, ngoại trừ thị giác, cảm quan khác của anh trở nên đặc biệt nhạy cảm. Khí vị alpha trên người Chương Diệc càng ngày càng nhạt, thay vào đó chính là nồng nặc hương cam quýt, hòa lẫn mị hương không biết tên, khí vị kia lại như một cái móc, vững vàng mà ôm lấy buồng tim Tô Nhiên.

Chương Diệc mở chân ra, mông hướng về tính khí cụ Tô Nhiên đứng thẳng, chậm rãi ngồi xuống. Vừa mới bắt đầu tiến vào chẳng hề thuận lợi, anh cần thiết dùng tay nắm chặt côn thịt nóng rực kia, không ngừng điều chỉnh góc độ, hành lang ấm mới nuốt vào tính khí cụ. Chương Diệc nhíu mày, cảm thụ được côn thịt thô to từng tấc từng tấc tiến vào trong cơ thể, cuối cùng lúc gốc rễ hoàn toàn đi vào, anh thở một cái thật dài.

Tư vị bị dị vật xâm lấn cũng không hơn gì, lưng của anh đã hoàn toàn ướt mồ hôi, thẳng thắn gỡ bỏ chế phục vũ trụ trên người, lồng ngực loã lồ tinh tráng. Động tác này lôi kéo đến bộ vị hai người liên tiếp, côn thịt chôn ở trong cơ thể anh tựa hồ lại có xu thế nở lớn.

Chương Diệc cúi người nhìn chăm chú mặt thanh niên, mi mắt phó quan tuổi trẻ run rẩy kịch liệt, cổ trắng như men khó nhịn mà ngẩng, hai tay để ở bên người cũng chặt chẽ nắm thành quyền. Tầm mắt Chương Diệc đảo qua lồng ngực anh không ngừng chập trùng, trầm giọng nói, “Mở mắt ra.”

Tô Nhiên mở mắt ra nhìn anh, con ngươi đen hiện ra hơi nước tình dục, như nước sương sáng sớm dính nho tím. Anh có một khuôn mặt Đông Phương hóa, ngũ quan cũng không khắc sâu, mà lại khéo léo nhã trí, rất có vẻ đẹp cổ điển. Anh ngẩng đầu nhìn mặt Chương Diệc góc cạnh rõ ràng, mắt ánh xẹt qua anh trần truồng, hiện ra lồng ngực đẫm mồ hôi, hầu kết không nhịn được giật giật. Một luồng kích động cường liệt từ đáy lòng tự nhiên sinh ra, anh muốn chiếm cứ quyền làm chủ, đặt Chương Diệc ở dưới thân, mở ra chân của anh thoả thích rong ruổi, mà không phải dày vò chờ đợi chỉ thị của anh.

Cảm thấy kinh sợ chính mình sinh ra ý nghĩ lớn mật làm bậy như thế, Tô Nhiên ngẩn ra, đôi mắt xấu hổ rũ xuống. Chương Diệc tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng anh, anh cúi người, nhìn thẳng đôi mắt của Tô Nhiên, “Ngày hôm nay tôi cho phép cậu vượt qua giới hạn một lần, mà cậu không được quên thân phận mình.” Thotho_diendanlequydon

Trong con ngươi Tô Nhiên chợt lóe một vẻ kinh ngạc, rất nhanh vẻ kinh ngạc này liền biến thành mừng như điên, anh ừ một tiếng, không kịp chờ đợi nắm chặt eo Chương Diệc, tầng tầng đội lên trên một chút. Chương Diệc trấn định thần sắc lập tức rạn nứt, côn thịt ngạnh nhiệt chọc vào tâm huyệt anh mẫn cảm mà ngứa, khoái cảm xa lạ cấp tốc lan tràn đến toàn thân, lồng ngực của anh gấp gáp phập phồng, đáy mắt có chút đỏ lên. Thân thể chẳng hề chống cự khoái cảm như vậy, trái lại hoàn toàn tham lam đòi hỏi càng nhiều. Chương Diệc cắn chặt môi dưới, miệng huyệt kìm lòng không đặng co rút lại hai lần.

Tiếp thu Chương Diệc ám chỉ, động tác Tô Nhiên biến đến càng thêm lớn mật. Anh đưa tay ra xoa xoa dương vật giữa hai chân Chương Diệc tăng vọt, đồng thời biến đổi góc độ đỉnh lộng anh, lưỡi dao sắc nóng rực phá tan tầng tầng trở ngại, không chút lưu tình tiến quân thần tốc. Trước sau hai kích thích mạnh làm Chương Diệc nhất thời khó có thể chống đỡ, khoái cảm sắc bén kèm theo đau từng trận nhỏ bé chậm chạp lăn quá toàn thân, thịt bắp đùi của anh banh đến chặc nhất, rên rỉ tràn ra bên trong môi khàn khàn mà ướt át.

Tiếng thân thể va chạm ở bên trong buồng chỉ huy yên tĩnh dị thường vang dội, Chương Diệc nhắm nửa con mắt, hành lang ấm căng mịn rất nhanh liền thích ứng thanh niên nhỏ bé, nơi hai người kết hợp vừa nóng vừa tê, mỗi lần Tô Nhiên đụng vào nơi anh mẫn cảm, khoái cảm kịch liệt đều sẽ làm toàn thân anh co giật tựa run run. Dần dần, vách tường ruột nếm trải ngon ngọt bắt đầu chủ động vắt khẩn dị vật xâm lấn, ở lúc Tô Nhiên lại một lần thẳng lưng va chạm, anh không nhịn được cũng lay động vòng eo, càng sâu mà đón ý nói hùa anh xâm phạm.

“Ừm... Nhanh hơn chút nữa...”

Chương Diệc thở dốc đứt quãng, thân thể theo Tô Nhiên đánh xuyên nhịp điệu không lay động được. Tay anh chống đỡ ở trên thảm trải sàn, đầu bị khoái cảm mãnh liệt kích thích ngửa ra sau. Trước mắt tựa hồ xuất hiện một đoàn tinh vân chói mắt, vô số quang phổ màu sắc rực rỡ kéo dài trước mắt anh vặn vẹo, biến hình, anh lạc lối bên trong sắc thái xán lạn, cuối cùng một tia lý trí hiếm hoi còn sót lại trong đầu dần dần bị hỗn độn hắc ám bao bọc...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.