Thiên Túng Xinh Đẹp

Chương 87: Chương 87: Chuẩn bị




Ngay tại trước mặt đám người Cao Tường, một nữ tử tóc bạch kim mắt màu lam thanh nhàn nằm trên ghế trúc. Lần đầu tiên mọi người cảm thấy mình thiếu thốn ngôn từ, bởi vì bất kỳ từ ngữ nào trên thế gian này tựa hồ cũng không đủ để hình dung phần mỹ lệ điên đảo chúng sinh kia. Chỉ thấy nữ tử kia lười biếng dựa vào lan can. Trong lúc nhất thời, trời xanh nước biếc đều làm nền cho nàng. Cao Tường chỉ cảm thấy nếu như có thể được đôi mắt màu băng lam như màn khói phủ mặt nước kia nhìn tới, cả người cũng như rơi vào mây mù, lâng lâng không biết hôm nay là hôm nào.Thiên Túng nhìn vẻ mặt của đám người Cao Tường, không nhịn được thở dài một cái. Nàng đã sớm biết dung mạo của mình không phải yêu tinh bình thường. Nhớ ngày đó ngay cả dị thú như U Minh Tiểu Hồ vừa mới nhìn thấy hình dáng thực sự của nàng, vẻ mặt cũng không khá hơn bao nhiêu, huống chi là đám người Cao Tường. Tịch Nhan cùng Lan Nhi giống như đã sớm dự liệu được phản ứng của Cao Tường, chẳng qua là cúi đầu cung kính đứng ở một bên, cũng không lên tiếng nhắc nhở.“Cao Tường.”Lúc này, một tiếng gọi trong trẻo lạnh lùng của Thiên Túng rốt cuộc cắt đứt ngây ngốc của đám người Cao Tường.“Ngươi. . . Ngươi là ai?” Cao Tường còn có chút mơ hồ hỏi.“Thế nào, không nhớ là ai đưa Diệp sát lệnh cho ngươi sao?” Thiên Túng có chút dí dỏm hỏi.“Ngươi. . . Ngươi là Mục Niệm Ngữ tiểu thư?!” Cao Tường vạn vạn không nghĩ tới ngày đó Mục Niệm Ngữ là dịch dung cải trang, hắn cũng chưa từng nghĩ tới giấu dưới lớp dịch dung đó là một dung mạo mị hoặc nhân gian đến vậy.“Cao thống lĩnh cũng sẽ không quên hai cam kết ngày đó cùng ta chứ?” Thiên Túng vừa vuốt vuốt mái tóc, vừa thờ ơ hỏi.Cao Tường nghe xong lời này rốt cuộc xác định nữ tử trước mắt này chính là Mục Niệm Ngữ ngày đó. Hắn kích động mang theo bốn người sau lưng quỳ rạp xuống đất. “Chủ nhân! Cao Tường không phụ sự kỳ vọng của ngài đã hoàn thành hai cam kết này, hi vọng chủ nhân có thể để cho bọn ta đi theo bên người ngài, dốc sức vì ngài!”“Cao thống lĩnh, ta nghĩ ngươi vẫn là sau khi biết thân phận của ta rồi hãy quyết định có đi theo ta hay không!” Thiên Túng không để ý tới ánh mắt muốn phản bác của Cao Tường, đôi môi đỏ mọng khẽ nhúc nhích, phun ra mấy chữ, “Tên ta là Diệp Thiên Túng!”Năm người Cao Tường nghe được thân phận của Thiên Túng đầu tiên là ngẩn ngơ, rồi sau đó trên mặt năm người đều không hẹn mà cùng nhuốm một thần sắc cuồng nhiệt. Điều này cũng làm cho Thiên Túng không giải thích được. Kỳ thực Thiên Túng không biết rằng, có lẽ các đại môn phái trên đại lục lo ngại đến lợi ích của mình nên mới kêu gọi đánh giết nàng, thế nhưng loại chiến đoàn của Cao Tường thì không. Bọn họ đều là hán tử chính trực đi trong gió trong mưa, bội phục nhất là nhân vật có thù tất báo, ân oán phân minh. Câu chuyện của Thiên Túng bọn họ sớm đã nghe qua. Phá Thánh môn, giết Sát thành. Bất kể là chuyện nào cũng đủ làm cho những hán tử nhiệt huyết này huyết dịch sôi trào. Mà nay, bọn họ nhìn thấy bản tôn làm sao lại không hưng phấn, không kích động! Mấy tráng hán đi theo Cao Tường tới đây trong lòng vốn còn có chút không phục, nhưng vừa nghe được tên của Diệp Thiên Túng đều bội phục đầu rạp xuống đất. Hiệu quả nhường này ngay cả Thiên Túng cũng không nghĩ tới!Lúc này, năm người Cao Tường đã cúi người xuống, cùng kêu lên: “Thuộc hạ nguyện là chó ngựa của chủ nhân, nhảy vào nơi nước sôi lửa bỏng cũng không tiếc! Xin chủ nhân thành toàn!”“Được!” Thiên Túng nhất thời cũng bị lây nhiễm lòng hăng hái của bọn họ, “Nếu các ngươi đi theo ta, vậy chính là anh em của Diệp Thiên Túng ta. Dưới đầu gối nam nhi có nạm vàng, có thể quỳ xuống đất lạy trời, lạy cha mẹ, nhưng cũng không thể dễ dàng quỳ người! Trước mặt ta, các ngươi không cần nhiều quy củ như vậy.” Tay phải Thiên Túng nhẹ nhàng nâng lên. Một cỗ Kiếm Khí nhu hòa liền nâng đám người Cao Tường dậy.Thiên Túng nói tiếp: “Nhưng ta muốn các ngươi biết, Diệp Thiên Túng ta cho tới bây giờ đều không phải là một người tốt. Ở bên cạnh ta cũng không cần giả nhân từ mà cần phải tiểu nhân. Thân trong thời buổi loạn lạc, anh hùng nhất định sẽ không trường mệnh, nhưng kiêu hùng [1] lại có thể đem thiên hạ giẫm ở dưới chân, lưu danh thiên cổ. Cho nên” , Thiên Túng chợt dừng lại một chút, thân ảnh chậm rãi đứng lên từ trên ghế trúc, đối mặt với trời xanh nước biếc. Một khắc kia, quanh thân nàng tản mát ra một loại khí thế bễ nghễ thiên hạ, “Người nào ngăn trở ta, ta sẽ dùng hết mọi thủ đoạn đem người đó giẫm ở dưới chân. Các ngươi hãy tự hỏi mình, các ngươi có quyết tâm tàn sát hết thiên hạ hay không?”[1]: người ngang ngược có dã tâm, nhân vật trí dũng kiệt xuấtĐám người Cao Tường cơ hồ không hề do dự nói: “Thuộc hạ nguyện đi theo chủ nhân, dù chết cũng không tiếc!Lúc này, trên mặt Thiên Túng rốt cuộc lộ ra tươi cười, nàng xoay người ngồi trở lại trên ghế trúc. “Chắc hẳn các ngươi cũng biết tình hình Thánh Thiên hiện tại. Trong vòng ba mươi ngày, Thánh Thiên thành tất có chuyện lớn phát sinh. Cao Tường, các ngươi để cho người của chiến đoàn Minh Quân chia thành từng tốp nhỏ, giả trang thành dân chúng bình thường, lẫn vào Thánh Thiên thành. Ta nghĩ Thánh Thiên thành rất nhanh sẽ có biến!”“Dạ! Trong vòng ba ngày, thuộc hạ nhất định làm cho cả chiến đoàn Minh Quân lẻn vào Thánh Thiên thành!” Cao Tường kính cẩn đáp.“Ừ.” Thiên Túng hài lòng gật đầu một cái, nhẹ nhàng gọi, “Tử Long!”Lúc này, chỉ thấy Diệp Tử Long đi ra từ nội thất.Lần đầu diện kiến thiếu niên có màu mắt khác thường này, đám người Cao Tường lại ngẩn ngơ. Cư nhiên lại là một nam tử tuấn dật tuyệt sắc!Nhưng càng làm cho đám người Cao Tường kinh ngạc là, hai tay nam tử kia nâng sáu rương gỗ đỏ dài chừng hai thước. Trước không nói trong rương này chứa vật gì. Chỉ là nâng được sáu cái rương này cũng có thể thấy được khí lực của thiếu niên này kinh người đến cỡ nào!Trong nháy mắt, Diệp Tử Long đã đem sáu rương gỗ đỏ để xuống dưới đất, thậm chí không tạo nên một tiếng vang nào. Điều này khiến cho đám người Cao Tường càng thêm một trận kinh ngạc.Chỉ thấy Thiên Túng vung tay lên, Diệp Tử Long hiểu ý mở sáu rương gỗ đỏ ra.Đám người Cao Tường nhìn về phía trong rương, liền thấy bên trong là một loại chiến đao màu đỏ như máu tươi.“Đây là. . . . . .” Cho dù Cao Tường từng thấy qua đủ loại vũ khí cũng chưa từng thấy qua binh khí chất liệu như thế này. Binh khí này giống như sử dụng kiếm khí ngưng tụ thành, tản ra năng lượng hỏa nguyên tố. Thế gian cư nhiên có vũ khí như thế?!“Đây là binh khí làm từ Huyết Mộc!” Thiên Tung đáp. “Ở đây tổng cộng có ba trăm kiện binh khí. Ngươi lựa chọn 300 binh sĩ không phải là kiếm tu giả hỏa nguyên tố, đem vũ khí này chia cho bọn họ. Tin tưởng có chiến đao Huyết Mộc này tương trợ, lực chiến đấu của 300 người này tuyệt đối sẽ nâng cao một bậc!”Đám người Cao Tường chỉ cảm thấy kinh ngạc cả đời mình đều dùng hết trong ngày hôm nay rồi! Những thứ này cư nhiên là Huyết Mộc! Mà bọn họ cư nhiên có thể nhận được binh khí làm từ Huyết Mộc! Chuyện như vậy bọn họ chưa từng nghĩ tới, thế nhưng nữ tử xinh đẹp như thiên nhân đó mày cũng không nhăn chút nào liền đem những thứ tuyệt thế chi bảo này thưởng cho bọn họ. Những hán tử huyết tinh này làm sao có thể không thể không cảm nhận được tín nhiệm bao hàm trong đó đây?Cao Tường lại một lần nữa quỳ rạp xuống đất, trong thanh âm mang theo một loại trung thành gần như cuồng nhiệt nói: “Thuộc hạ nhất định sẽ hảo hảo sử dụng chỗ vũ khí này, vì chủ nhân tạo ra một lực lượng thiết huyết [2] có thể quét ngang thiên hạ!”[2]: ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh“Ta tin tưởng ngươi!” Bốn chữ ngắn ngủn của Thiên Túng thiếu chút nữa làm cho hán tử chờ đổ máu không đổ lệ như Cao Tường lệ nóng doanh tròng. Ngay tại thời điểm bầu không khí tương đối “tuyệt hảo”, một thanh âm non nớt như một quả bom nặng ký vang lên bên tai đám người Cao Tường.“Mẫu thân!” Ánh mắt mọi người hoa lên, chỉ thấy một mảnh kim quang thoáng qua.Khi mọi người mở mắt ra, chỉ thấy một tiểu nam hài chừng bốn năm tuổi giống như thiên sứ đang vùi trong ngực Thiên Túng. Tiểu nam hài kia giống như phấn điêu ngọc mài, còn có nụ cười vô hại, tròng mắt màu vàng, mái tóc vàng óng ánh, quả thật đáng yêu tới cực điểm. Nhưng nhìn thấy tiểu hài nhi này, trên mặt Lan Nhi cùng Tịch Nhan đều xông lên một loại thần sắc gần như sợ hãi. Hiện tại trong lòng bọn họ đều có một suy nghĩ không hẹn mà gặp: là ai thả tiểu tử ác ma này ra?!“Mẫu thân!” Nhưng tiểu nam hài kia giờ phút này tuyệt đối khéo léo tới cực điểm. Hắn mở một đôi mắt to hồn nhiên trong sáng dính vào trong ngực Thiên Túng, thỉnh thoảng còn vùi đầu vào bộ ngực sữa cao ngất của Thiên Túng. Thế nhưng thần sắc đáng yêu kia lại làm cho người ta tìm không ra một chút tật xấu nào, trừ tinh quang chợt lóe rồi biến mất trong mắt hắn.“Lân Nhi, ngươi lại không ngoan rồi, sao lại chạy đến đây?” Có lẽ bởi vì Thiên Túng kiếp trước là sát thủ, nàng đối với hồn nhiên trên người hài tử có một loại yêu thích dị thường. Cho dù biết rõ sự xảo quyệt của Lân Nhi, nàng cũng không thể nổi giận.Đám người Cao Tường thấy một màn như vậy đã sớm ngu, hắn có chút run rẩy lên tiếng hỏi: “Chủ nhân, đây, đây là. . . . . .”Thiên Túng vẫn chưa trả lời, Lân Nhi liền đắc ý hất cằm, “Đây là mẫu thân của Lân Nhi, là mẫu thân của Lân Nhi!”“Lộn xộn cái gì! Lân nhi, đừng làm rộn!” Thiên Túng nhẹ nhàng vuốt vuốt mái tóc vàng mềm mại của Lân Nhi, giải thích: “Lân Nhi là một con dị thú.”“Dị. . . . . . Dị thú?!” Đám người Cao Tường tựa hồ bị kích thích đã thành thói quen, sau một thoáng kinh ngạc rất nhanh đã tiếp thu sự thật này. Đoán chừng sau này có biết bên cạnh Thiên Túng có một đống dị thú, bọn họ cũng sẽ không kinh ngạc. Điều này cũng khó trách, cũng bị kích thích ra kháng thể rồi!“Tiểu Thiên!!” Đang lúc này, lại một bóng người trắng như tuyết chợt lóe, một thân ảnh màu trắng ưu nhã cao quý xuất hiện bên cạnh Thiên Túng. Tùy ý ngồi trên ghế trúc của Thiên Túng.Lân Nhi kể từ sau khi Bạch Ngân xuất hiện liền như lâm đại địch, thân thể hoàn toàn rúc vào trong ngực Thiên Túng, còn một bộ dạng đáng thương. Cái mũi nhỏ kia cũng nhanh chóng đỏ lên, còn sụt sà sụt sịt.“Mẫu thân, sau này Lân Nhi nhất định nghe lời, ngươi không cần lại để cho Bạch Ngân đại thúc đem vây ta có được hay không? Lân Nhi nhất định nghe lời. . . . . .” Không thể không nói, chỉ cần là người đều sẽ bị màn biểu diễn này của Lân Nhi mê hoặc. Cho nên, Thiên Túng bị mê hoặc rồi, nhưng Bạch Ngân (Bạch Ngân là dị thú) thì không.Giờ phút này, trong mắt Bạch Ngân cơ hồ đều muốn bốc lửa, lại dám gọi hắn là đại thúc?! Nghĩ đến hắn ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, đằng sau lược bớt mấy vạn chữ ca ngợi. . . . . . , cư nhiên bị gọi thành đại thúc? Công phu làm người tức giận của tiểu tử ác ma này thật là càng ngày càng tốt rồi!“Tiểu Lân Nhi, ta vây ngươi là vì muốn tốt cho ngươi, ngươi còn nhỏ như vậy, nếu chạy mất, hoặc là bị người xấu bắt đi, làm cho Tiểu Thiên thương tâm, vậy phải làm sao a!” Trên mặt Bạch Ngân một mảnh lo lắng, kỳ thật, trong lòng thật sự chỉ mong sao người khác bắt hắn đi.Lân Nhi một phen tức giận không nhẹ với Bạch Ngân. Trong lòng âm thầm phỉ báng: Lão nam nhân này thật là càng ngày càng khó đối phó rồi!Trong lúc nhất thời, Bạch ngân ở phía sau ôm Thiên Túng, Lân Nhi vùi trong ngực Thiên Túng, lấy Thiên Túng làm trung tâm bắt đầu mắt to trừng mắt nhỏ.Đây hết thảy đều phát sinh trong nháy mắt, đám người Cao Tường bị tình cảnh này làm cho như rơi vào trong sương mù, ngây ngô mở lớn con mắt.Lúc này, Tịch Nhan đột nhiên xuất hiện bên cạnh Cao Tường đã hóa đá, đồng tình vỗ vỗ bả vai Cao Tường, rất là lão luyện nói.”Không có chuyện gì, nhìn nhiều sẽ thành quen!” Lời nói này của Tịch Nhan có ý nghĩa rất sâu xa, thế nhưng, trong lời của hắn lại nhắn nhủ một ý tứ rõ ràng, loại tiết mục này tựa hồ ngày ngày đều trình diễn.Lúc này, Thiên Túng vẫn bị vây ở giữa rốt cuộc lên tiếng, “Bạch Ngân, ngươi tới đây hẳn không phải là vì bắt Lân Nhi chứ!”“Đúng rồi, Tiểu Thiên, ta thiếu chút nữa đã quên mất!” Bạch Ngân rất là oán trách trợn mắt nhìn Lân Nhi một cái, “Biểu diễn bắt đầu rồi, ngươi phải nhanh đến trước đài một chút.”Bạch Ngân nói xong lại chuyển hướng tới đám người Cao Tường, “Cao thống lĩnh, chúng ta lại gặp mặt!”“Ngươi là?” Cao Tường không nhớ rõ mình biết một vị công tử như thần tiên như vậy, thế nhưng ngẫm lại, trên mặt xông lên thần sắc sáng tỏ, “Ngươi là Luyến Vũ công tử, đúng không?”“Ha ha, trí nhớ của Cao thống lĩnh thật tốt!” Bạch Ngân tựa hồ đã khôi phục cao nhã quý khí như trước. “Tiểu Thiên, đi nhanh đi!”“Được!” Thiên Túng nhếch môi cười, xinh đẹp mị hoặc, mọi người nhìn mà mặt đỏ tim đập, “Kịch hay lập tức sẽ bắt đầu!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.