Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 130: Chương 130: Kết cục, tuyệt không nhẹ tha




“Dừng tay”

Hàn Vân Tịch kinh hô, không rảnh lo nhiều, lập tức lao xuống muốn cản. Đáng tiếc, khoảng cách của nàng quá xa, căn bản không kịp.

Ai ngờ, ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Thất di nương một bên đột nhiên tiến lên, ngăn ở trước người Hàn Tòng An.

“Bịch”

Một tiếng vang lớn, nắm tay Hàn Ngọc Kỳ đã đánh vào sau ót của Thất di nương. Thất di nương chỉ cảm thấy toàn bộ đại não chấn động kịch liệt, trước mắt tối sầm, ngay sau đó lập tức ngất đi ở trên người Hàn Tòng An.

Thấy thế, Hàn Ngọc Kỳ đang quyết liệt mới bình tĩnh trở lại, ý thức được chính mình đã gặp rắc rối.

“Nghịch tử”

Hàn Tòng An gầm lên, ôm Thất di nương, tức giận đến nỗi sùi cả bọt mép, cả người phát run, Tiểu Dật Nhi bị dọa choáng váng, sau khi sửng sốt mới lao lại đây, gào khóc, “Nương nương”

Hàn Vân Tịch vừa lúc đuổi tới, hung hăng nhéo tay Hàn Ngọc Kỳ một phen, đẩy hắn qua một bên, tức giận ngập trời, “Người tới, trói Hàn Ngọc Kỳ lại cho bổn Vương phi”

Thấy Tần Vương phi giận như thế, nha dịch Đại Lý Tự nơi nào còn dám chậm trễ, nơi nào còn lo lắng xin chỉ thị của Nghi thái phi.

Hai tên nha dịch lập tức tiến lên bắt người, Hàn Ngọc Kỳ bị dọa đến nỗi choáng váng, quên cả phản kháng, rất nhanh đã bị trói gô.

Hàn Vân Tịch nôn nóng kiểm tra thương thế của Thất di nương, chỉ thấy Thất di nương đã hoàn toàn hôn mê, một chút ý thức cũng đều không có, toàn bộ sau ót đều đã sưng lên. Hàn Vân Tịch là độc y, loại thương thế này nàng không hề quen thuộc.

Hàn Tòng An cũng bị dọa ngốc, đã quên mình chính là đại phu, là thần y, nhìn Thất di nương hôn mê, mặt đầy đau lòng, đầy sợ hãi, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao.

“Người tới, mau, đưa Thất di nương xuống, mau tìm đại phu” Hàn Vân Tịch hô to.

Mấy kẻ tôi tớ vội vàng chạy qua hỗ trợ, nâng Thất di nương ra ngoài, Tiểu Dật Nhi khóc la, chạy theo ở phía sau.

Hàn Vân Tịch cũng muốn đi theo, chỉ là, sự tình trên đại đường vẫn còn chưa xong.

Mẫu tử Từ thị thật sự đáng giận, hôm nay nàng không thu thập được bọn họ, nàng không phải họ Hàn.

Hết thảy phát sinh đến quá mức đột nhiên, Từ phu nhân nhìn xem hãi hùng khiếp vía, cho đến thời điểm Thất di nương bị mang ra ngoài, Hàn Ngọc Kỳ bị trói gô và buộc phải quỳ gối, bà ta mới khôi phục lại các giác quan của mình.

Bà ta vội vàng quỳ xuống cầu xin, “Thái phi nương nương, tha mạng! Xin hãy tha mạng! Ngọc Kỳ chỉ là đứa trẻ không hiểu chuyện, tính cách lỗ mãng, chưa bao giờ, chưa từng có ý định làm một hành động xấu xa! Xin các ngươi buông tha cho hắn lần này!”

Nghi thái phi còn chưa hồi phục lại từ sự lựa chọn của Hàn Tòng An, lại bị một hành động này của Hàn Ngọc Kỳ dẫn đến kinh hãi. Lúc này, sắc mặt nhợt nhạt trắng bệch, nhìn mọi người dưới đại đường, hô hấp đều có chút dồn dập.Điên cuồng, hỗn loạn.

Sự tình vốn đã nắm chắc thắng lợi, hiện giờ đã hoàn toàn thoát khỏi khống chế của nàng, trong óc nàng là một mảnh hỗn loạn.

“Từ thị, ngươi còn không biết xấu hổ cầu tình”

Hàn Vân Tịch lạnh giọng hỏi lại, thật sự không thể tưởng tượng vì sao lại có người như thế.

“Hàn Ngọc Kỳ năm nay đã 28, cũng không phải là đứa trẻ ba tuổi, dám công nhiên hành hung ở trên đại đường, coi thường Thái phi nương nương, làm lơ bổn Vương phi, đây gọi là bất kính, to gan lớn mật; ra tay đối với phụ thân, khiến di nương bị thương, đây là bất hiếu. Loại súc sinh đại nghịch bất đạo, bất kính bất hiếu, lưu lại làm gì?”

Đối mặt với chất vấn của Hàn Vân Tịch, Từ phu nhân sợ tới mức càng thêm nóng nảy, lập tức nước mắt chảy ra.

Bà ta biết rằng giờ này khắc này cầu xin Hàn Vân Tịch căn bản vô dụng, lại thấy Nghi thái phi không có phản ứng gì, bà ta lập tức hướng ánh mắt cầu cứu về phía Mộ Dung Uyển Như.

Mộ Dung Uyển Như a Mộ Dung Uyển Như, chính ngươi đã nói rất tốt, sẽ không có chuyện gì nguy hiểm xảy ra, vì sao sẽ biến thành như vậy.

Là ngươi đáp ứng ta, Nghi thái phi nhất định sẽ đứng phía bên ta.

Thật ra, ngươi nên nói lời hay để hỗ trợ ta nha.

Bất đắc dĩ, Mộ Dung Uyển Như cũng giống như Nghi thái phi, đều còn chưa hồi phục lại sau đả kích từ sự lựa chọn của Hàn Tòng An, lại bị Hàn Ngọc Kỳ dọa một trận, vì thế không chú ý tới Từ phu nhân đang ám chỉ rõ ràng như vậy.

“Âu Dương đại nhân, ngươi nói xem, Hàn Ngọc Kỳ đại nghịch bất đạo như thế, ấn luật nên xử trí như thế nào” Hàn Vân Tịch chất vấn nói.

Bị dọa đến mỗi không dám trì hoãn, Âu Dương đại nhân vội vàng đứng lên, nhìn nhìn Nghi thái phi, lại nhìn nhìn Từ phu nhân, cũng không biết nên trả lời như thế nào.

“Nói!” Hàn Vân Tịch tức giận, rất khốc liệt.

Âu Dương đại nhân hoảng sợ, nào dám trì hoãn thêm, vội vàng trả lời, “Ngang nhiên hành hung trên công đường, ấn theo luật sẽ bị... kết án giam ba năm”

“Không”

Hàn Ngọc Kỳ đột nhiên rít gào như dã thú, giãy giụa giống như đã điên rồi, may mắn nha dịch đã giữ chặt hắn tại chỗ.

Một rống này, Nghi thái phi đang có chút phát ngốc, theo bản năng lui về phía sau.

Nàng từ trước nay chưa từng đối mặt qua trường hợp khủng bố kịch liệt như vậy, nàng thật sự đã bị dọa sợ. Mặc kệ Hàn Ngọc Kỳ là ai, nàng vội vàng lên tiếng, “Người tới mau mau kéo hắn ra ngoài, giam... giam hắn đến thiên lao đi. Thật là đáng sợ, quá coi thường vương pháp”

Thái phi nương nương một khi mở miệng, nha dịch lập tức kéo người ra ngoài, Từ phu nhân lại nhào lên, ngăn cản, “Thái phi nương nương, tha mạng, tha mạng, thái phi nương nương, cầu xin ngươi”

“Từ thị, ngươi có tư cách gì mà cầu Thái phi nương nương” Hàn Vân Tịch lạnh giọng ngắt lời, chất vấn nói.

Từ phu nhân sửng sốt, nhưng cũng không dám trả lời Hàn Vân Tịch, chỉ tiếp tục cầu xin Nghi thái phi, “Thái phi nương nương, khai ân, khai ân, Ngọc Kỳ bất quá là...”Ai ngờ, Hàn Vân Tịch lại vô tình ngắt lời lần nữa, “Từ thị, ngươi bôi nhọ bổn Vương phi, đại náo Tần Vương phủ, bại hoại thanh danh Tần Vương phủ, ngươi cũng biết tội?”

Từ phu nhân, nếu không được nhắc nhở, bà ta thật đúng là đã quên mình chính là tượng phật bùn qua sông, tự thân khó bảo toàn.

Lời này vừa nói ra, Từ phu nhân đang kích động đột nhiên bình tĩnh lại, bà ta quả nhiên đã quên mất tình cảnh của mình.

Tội của bà ta có thể còn lớn hơn so Hàn Ngọc Kỳ, bà ta chậm rãi quay đầu nhìn về phía Hàn Vân Tịch, đón nhận ánh mắt ngoan tuyệt của Hàn Vân Tịch, lập tức hai chân mềm nhũn, ngã ngồi xuống sàn, nha dịch lập tức áp Hàn Ngọc Kỳ ra ngoài.

“Mẫu thân, cứu ta cứu ta”

“Mẫu thân, tìm ông ngoại cứu ta, ta không phải cố ý! Mẫu thân!”

......Edit & Dịch: Emily Ton.....

Một thất yên tĩnh, tiếng cầu cứu của Hàn Ngọc Kỳ trở nên rõ ràng và tràn ngập mỉa mai.

Ông ngoại hắn, Lại bộ thượng thư nếu như biết được sự tình phát sinh hôm nay, tự bảo vệ mình còn không kịp, sao có thể sẽ cứu bọn họ.

Hàn Ngọc Kỳ phạm tội, sẽ tốt hơn nếu tự mình gánh vác.

Từ phu nhân phạm tội, sẽ phụ thuộc vào hoàn cảnh, làm không tốt, Lại bộ thượng thư cũng sẽ bị liên lụy.

Những tiếng kêu cầu cứu của Hàn Ngọc Kỳ xa dần, đại đường to lớn như vậy rốt cuộc hoàn toàn an tĩnh lại. Từ phu nhân ngồi quỳ trên mặt đất, không cam lòng nhìn Hàn Nhược Tuyết sớm đã bị Tam di nương Lý thị lôi kéo, lui đến rất xa, không dám tiếp tục lên tiếng làm loạn. Đối với Hàn Tòng An, hắn nản lòng thoái chí quỳ ở nơi đó, trước sau vẫn cúi đầu.

Hết thảy rốt cuộc bình tĩnh lại, nhưng đó cũng chỉ là sự bình tĩnh trước một cơn bão sắp tiến đến.

Hàn Vân Tịch hít sâu một hơi, trở lại vị trí bên cạnh Nghi thái phi, sửa sang lại xiêm y, đoan chính ngồi xuống.

Chỉ cần Hàn Tòng An không bôi nhọ nàng, đứng ở phía bên nàng, nàng đều không sợ gì cả.

Nàng nhìn về phía Nghi thái phi, một chữ một chữ, nghiêm túc nói, “Mẫu phi, chân tướng đã sáng tỏ, nên xử lý Từ thị như thế nào, thỉnh ngài làm chủ.”

Nghi thái phi lấy lại bình tĩnh, sau một lúc lâu mới chậm rãi quay đầu nhìn về phía Hàn Vân Tịch.

Nàng biết, chính mình lại thua.

Hàn Vân Tịch bất quá là một nha đầu tuổi còn trẻ, không có bất luận hậu trường nào, không có bất luận điều gì có thể trông cậy vào, vì sao lại khó đối phó như vậy?.

Hàn Tòng An dựa vào cái gì mà giao phó tương lai Hàn gia ở trên tay Hàn Vân Tịch, cự tuyệt ý tốt của nàng?

Chẳng lẽ, nàng thật sự sự đã xem thường Hàn Vân Tịch sao?

Trái tim Nghi thái phi, lần đầu tiên có dao động, chỉ là, đang muốn mở miệng, Mộ Dung Uyển Như lại vội vàng nói, “Mẫu phi, ta nghĩ chuyện này là hiểu lầm, hiểu lầm, vì thế mới có thể biến thành như vậy”Lúc này, mặc dù Từ phu nhân không nhắc nhở, Mộ Dung Uyển Như cũng nên mở miệng, chuyện này nói trắng ra là một tay nàng ta thiết kế ra, Từ phu nhân bất quá là một cơ hội của nàng ta mà thôi.

Nếu nàng ta không làm điều gì đó, với tính cách vô tình của Từ phu, vô cùng có khả năng sẽ bất chấp tất cả, đến lúc đó nói ra tên nàng ta, nàng ta lập tức xong đời.

“Người bị bôi nhọ không phải là Uyển Như muội muội, Uyển Như muội muội chẳng phải đứng lên nói chuyện sẽ đau eo sao?” Hàn Vân Tịch cười lạnh hỏi lại.

Mộ Dung Uyển Như lập tức khẩn trương, đứng dậy, “Tẩu tử, ngươi đừng nói như vậy, sao ta sẽ có ý kia, ta cũng là muốn suy xét cho Hàn gia các ngươi, chẳng phải các ngươi dù sao cũng là người một nhà hay sao?.”

Chậc chậc chậc.

Trong lòng Hàn Vân Tịch thật cảm khái, Mộ Dung Uyển Như quả thực là đang biểu hiện ra ngoài mình là đóa bạch liên hoa tinh túy.

Nhưng mà, Hàn Vân Tịch trước nay đều không phải là người ăn nói vụng về, nàng lười nhác hỏi lại trở về, “Uyển Như muội muội nói như vậy, sự tình Tần Vương phủ không được xem như là sự tình của nhà ta? Uyển Như muội muội cũng không xem ta giống như người một nhà?”

***Hết chương 130***

~~~~~Lời người dịch:~~~~~

Ta có đôi lời nói với một số bạn nhé (anti-fans)! Truyện ta đọc và dịch là yêu thích của ta, ta thích đọc chỗ nào dịch chỗ nào là quyền của ta, bạn nào không thích thì mời biến. Đọc thấy truyện không hay, nhàm chán bla bla thì cũng mời biến, đừng có độc mồm ác miệng nhảy vào đây nói này nói nọ... ta lười đôi co với mấy Ng lắm, vậy nên ta block thẳng cẳng.

Nếu bạn ngứa tay thì mời đi nơi khác mà táy máy, đừng táy máy bên đây. Một lần nữa, ta là không có đôi co gì đâu, block hết, block nhiều rồi, và sẽ còn block nữa nếu còn có ai tiếp tục độc mồm ác miệng...

Từ chương 130-140 (sau này sẽ có những chương khác nữa, đặc biệt là những chương đã được các bạn khác edit trước): các bạn không bị block thì Click vào follow để đọc bản edit hoàn chỉnh tiếp theo. Những bạn đã bị block rồi thì mời biến, thích đọc tiếp thì kiếm bản trên web đâu đó mà đọc, không thì cứ bỏ đi, tội gì đọc cho thêm bực mình....

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.