Thiên Mệnh Khả Biến

Chương 610: Chương 610: Tuyệt Thức Giới




- Ngươi đáng lẽ không thể xuất hiện ở nơi đây.

Liễu Thanh Chân vừa lui về phía sau vừa nói. Hắn giơ ngón tay vung vẩy hướng về phía đối thủ. Từ trong không trung, những tia sáng xanh chẳng biết từ đâu bắn xuống.

- Nhưng tôi đã ở đây rồi.

Văn đáp lại. Hắn vẫn tiếp tục lao tới. Những tia sáng xanh bắn vào hắn đều bị lệch hướng đi nơi khác.

- Mã lệnh trên người ngươi… Có kẻ đã giúp ngươi truy nhập vào các Vòng lặp?

- Có lẽ vậy. - Văn đáp lời. Bước chân hắn giẫm xuống nền đất vô hình, dùng 3 bước di chuyển theo hình chữ Z để lao người về phía đối thủ. Trên những nơi hắn giẫm xuống, những gợn sóng xanh biếc lan tỏa như 1 mặt nước.

Liễu Thanh Chân đã từng đối đầu với Văn 1 lần, lại đã thu thập rất nhiều dữ liệu của tên này khi hắn đối đầu với bọn robot. Hắn biết rõ cách di chuyển này.

Nơi đây lại là không gian của Đệ Nhị Tháp, hắn có toàn bộ sức mạnh để làm điều mình muốn. Sử dụng kho dữ liệu và mã lệnh khổng lồ mà hắn có thể truy cập, ngay lập tức Liễu Thanh Chân mô phỏng lại lối di chuyển của Văn.

Cách thức này không khác gì Như Ảnh Tùy Hình, và sở dĩ hắn có thể làm được đều là nhờ Hắc Tháp hỗ trợ.

Văn dùng 3 bước tiếp cận đối thủ, lại bị đối thủ dùng 3 bước chạy để tách ra khỏi hắn, nhưng hắn không vì thế mà lúng túng. Thu cây thước ngang hông, vặn người, vung tay chém ra 1 đường, Khí lực cũng theo đó mà cố gắng triển khai.

Thế giới này là 1 biển dữ liệu. Văn đã học như vậy trong giờ Vật lý. Không gian trong Hắc Tháp cũng là 1 thế giới dữ liệu. Việc con người từ thực tại bước chân vào thế giới trong Hắc Tháp, cũng chỉ là chuyển đổi giữa các dạng dữ liệu mà thôi.

Khí lực trong thế giới thực, và cách thức vận hành nó, rất có thể đều sẽ được dữ liệu trong Hắc Tháp mô phỏng và chuyển đổi.

Quả thực, dù cảm giác có hơi khác 1 chút, nhưng rốt cuộc điều mà Văn muốn làm, hắn đã có thể thực hiện. Cây thước chém ra 1 đường, kéo theo đó là Kiếm Khí kết hợp với nguyên tố Gió, tạo thành 1 vòng cung cắt qua không trung mà hướng thẳng tới Liễu Thanh Chân.

Liễu Thanh Chân lại đưa 2 tay giương về phía trước. Từng khối dữ liệu trong không khí đông kết thành những vật cứng vô hình, tụ lại với nhau thành 1 bức tường cản đi nhát chém. Sau đó, khối không khí ấy hóa thành 1 dòng chảy vật chất, ồ ạt cuốn về phía Văn.

Văn vẫn tiếp tục lao tới, vai trái giơ về phía trước. Thiết bị phòng ngự thằng Long tặng mà hắn đang đeo trên vai được kích hoạt. 1 màn chắn vô hình dựng lên, giúp Văn xẻ đôi dòng chảy mà lao tới.

- Ngươi có thể có 1 vài thủ thuật liên quan tới Vòng lặp, nhưng thế giới này vẫn là lãnh địa của ta!

1 luồng sức mạnh cổ xưa bị hắn rút ra từ sâu thẳm trong không gian. Liễu Thanh Chân giơ 2 ngón tay lên cao rồi chém thẳng xuống. Toàn bộ thế giới bỗng nhiên bị chia làm 2 nửa.

Cả Vương Thành Văn cũng bị chia làm 2 nửa.

1 nửa khoái lạc tới mức phát điên. 1 nửa lại đau buồn tới mức tuyệt vọng.

Giống như 2 nửa của chiếc mặt nạ Âm Dương.

2 luồng xúc cảm này vốn mang bản chất Văn lực quá mạnh mẽ, vì bản chất của Văn lực luôn đi từ xúc cảm. Mà đây lại chính là điểm yếu cố hữu của Văn. Hắn cảm thấy trong giây phút ấy, toàn bộ cơ thể lẫn linh hồn mình như đã bị chém làm 2 khúc.

Đúng lúc ấy, toàn bộ thế giới xung quanh hắn đột ngột trở nên trống rỗng. Không còn xúc cảm, không còn thanh âm, không còn đau đớn. Chỉ còn lại hắn và Liễu Thanh Chân đối diện nhau.

Toàn bộ chiêu thức kia đã không còn tác dụng.

- Tâm Nhãn Đệ Tam Cấp, Tuyệt Thức Giới?

Lần đầu tiên Văn nhìn thấy Liễu Thanh Chân sững sờ tới vậy. Hắn hiểu ngay đối phương đang ám chỉ điều gì, và hắn cũng không biết tại sao mình lại có thể tạo ra Tâm Nhãn. Và vì sao việc sử dụng Tâm Nhãn lại tác động mạnh mẽ tới đối thủ như vậy.

Văn chỉ biết rằng mình không thể đối đầu với đối thủ ở tại lãnh địa của hắn. Kể cả cái gì mà Tuyệt Thức Giới này, hắn cũng hoàn toàn không quen thuộc.

Nhân lúc Liễu Thanh Chân còn đang bị tác động mạnh bởi Tuyệt Thức Giới, Văn đã lao tới.

Bộ Pháp, Khí Công, Thể Thuật, cả 3 cùng kết hợp.

Hoàng Kim Đại Thủ Ấn!

Lần này không còn là tung ra song chưởng, mà toàn bộ cơ thể Văn biến thành 1 cái thủ ấn lớn, như 1 con mãnh thú bằng hết tất cả sức lực bình sinh tông thẳng vào người Liễu Thanh Chân.

1 cú va chạm nảy lửa diễn ra, và cả 2 cùng văng mạnh về phía sau.

1 cảm giác mát lạnh như vừa đưa người vượt qua 1 làn nước.

Ngay sau đó, Văn nhận thấy cả mình và đối thủ đều đã văng ra khỏi Hắc Tháp. Cả 2 thân thể bằng xương bằng thịt đang rơi tự do xuống mặt đất sâu hun hút phía dưới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.