Thiên Đường Kinh Khủng

Chương 4: Chương 4: Huyết thi (2)




Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh. (Edt: Câu nói huyền thoại :v )

Phong Bất Giác cầm kiếm liền trảm. Vì không có cảm giác sợ hãi nên dưới loại tình huống này hắn vẫn cực kì tỉnh táo, phản ứng và hành động của hắn không chịu chút ảnh hưởng nào.

Vừa nghiêng nửa người trên về sau né móng vuốt sắc bén của Huyết Thi, hắn vừa cầm mũi kiếm quét ngang.

Phong Bất Giác kinh ngạc phát hiện thanh kiếm này cắt thân thể của Huyết Thi dễ như cắt đậu hủ. Sau khi cơ bắp và xương cốt trước ngực quái vật kia bị cắt một nhát, máu tươi liền bắn ra tung tóe giội vào mặt Phong Bất Giác.

Hương vị tanh mặn bay xộc vào mũi và miệng, cùng với cảm giác sền sệt âm ấm... Về phương diện này của trò chơi thì có thể nói tuy giả nhưng độ buồn nôn không kém gì thật.

Huyết Thi bị kiếm cắt phát ra âm thanh gầm rú đau đớn. Thân thể nó bắt đầu từ miệng vết thương, như bị hòa tan, nhanh chóng biến thành thịt vụn và nước mủ, cứ thế chảy xuống đất.

Phong Bất Giác đến lúc này mới có cơ hội xem thuộc tính của thanh kiếm trong tay.

[Tên: Huyết Thi Phải Chết

Loại: Vũ khí

Phẩm chất: Tốt

Lực công kích: Tương đối mạnh mẽ

Thuộc tính: Không

Đặc hiệu: Có thể hòa tan Huyết Thi khi đánh trúng

Có thể mang ra khỏi kịch bản: Không

Ghi chú: Thanh kiếm này nằm trong bộ tác phẩm truyền kì đầu tiên: “Aure • Toàn Bộ Phải Chết” của thợ rèn người lùn Aure. Một ngày, một thương nhân địa tinh giảo hoạt đã đổi lấy thanh kiếm này từ Aure bằng mấy bình Rượu Xái*. Nửa tháng sau, Aure tạo ra “Địa Tinh Phải Chết“.]

Sau khi Phong Bất Giác nhìn thuộc tính trang bị được vài giây, âm thanh thông báo hệ thống liền vang lên:

[Bạn đã hoàn thành giáo trình tân thủ, sau 60 giây tự động truyền tống]

Trong khi đang tiến hành đếm ngược 60s, Ở bên trong menu trò chơi lại có một khu vực được giải khóa. Mục hiện ra là “Lập tức truyền tống“. Sau khi Phong Bất Giác ấn vào đó, thân thể của hắn liền biến thành 1 đoàn ánh sáng trắng, liền thoát khỏi kịch bản.

Ánh sáng trắng vừa hiện lên trước mắt, hắn đã trở lại bên trong cái thang máy kia. Cự Kiếm trong tay, vết máu, vết bẩn trên người đều biến mất. Trong thang máy mọi thứ vẫn như cũ, vẫn như lúc mới đăng nhập trò chơi. Ngọn đèn vẫn sáng, trong gương cũng chỉ có một mình hắn. Hơn 10' vừa rồi cảm giác trôi qua rất nhanh, cứ như mới gặp ác mộng vậy.

[Kịch bản đã hoàn thành, đang tính toán ban thưởng]

[Kinh nghiệm nhận được: 70

Tiền trò chơi: 700]

[Nhận được trang bị: Không]

[Hoàn thành / tiếp nhận nhiệm vụ: 0/0

Đặc thù, hoàn thành【Ẩn Tàng nhiệm vụ】: 0

Phá giải thế giới quan: Không]

[Giá trị Kinh Hãi tăng vọt: 0 lần

Giá trị Kinh Hãi cao nhất: 0%

Giá trị Kinh Hãi trung bình: 0%]

[Đánh giá cấp bậc sợ hãi của bạn: Gan cùng mình, được cộng thêm ban thưởng hạng nhất. Xin chọn sau.]

[Đạt được giá trị kỹ xảo: 30

Giá trị kỹ xảo tăng thêm điểm kinh nghiệm: 30

Tiền trò chơi: 300]

[Ban thưởng qua cửa: bọc hành lý tân thủ *1] [Tổng kết đã xong, mời tiếp tục]

Sau khi những tin tức này hiện lên trên màn hình, thông báo hệ thống lại vang lên.

[Bạn đã tới cấp 2, giới hạn cao nhất của giá trị thể năng tăng lên, hiện tại là 200/200]

Ngay lúc đó, Phong Bất Giác thấy cột “sở trường” trong menu được giải khóa. Tổng cộng có sáu hạng sở trường, nhưng trong đó năm hạng có tên bị mờ đi, bên cạnh biểu hiện N/A, chỉ có sở trường [Thông dụng] là sáng lên, đồng thời hiện ra đẳng cấp hiện tại: F.

Sở trường chính là thiết lập quan trọng nhất trong Thiên Đường Kinh Khủng, dùng để đánh giá thực lực người chơi. Trong bản giới thiệu có nói tới điều này, Phong Bất Giác tất nhiên vẫn nhớ rõ.

- N/A: Không biết, dốt đặc cán mai, không cách nào sử dụng kỹ năng

- F: Cực kém, gần bằng không. Lúc đạt tới cấp bậc này liền có thể sử dụng kỹ năng, xác suất phát động thành công là 20%

Trong lúc ban thưởng đang hiển thị, cửa thang máy lại mở ra. Lúc này, ngoài cửa không còn là hành lang, mà là một gian phòng hình vuông bốn vách làm bằng kim loại, có diện tích gấp ba so với cái thang máy, được chiếu sáng bởi một ngọn đèn từ trên trần nhà. Trong phòng có hai cây trụ thủy tinh rỗng ruột, hiện tại bên trong không có gì.

Phong Bất Giác đối với Giá trị Kinh Hãi của chính mình không còn lời nào để nói. Sau khi sợ hãi bị “định lượng” bằng Giá trị Kinh Hãi, hắn vậy mà thấy ba số 0. Về phần đánh giá mức độ sợ hãi đối với Phong Bất Giác thì ý nghĩa không lớn. Giới thiệu có nói, sau khi kết thúc kịch bản sẽ căn cứ Kinh Hãi Giá Trị đưa ra một trong năm loại đánh giá theo thứ tự là: Gan cùng mình, Có dũng khí, Thất kinh, Run như cầy sấy và Hồn bất phụ thể (hồn lìa khỏi xác) .

Tình huống như Phong Bất Giác toàn bộ là 0 là tuyệt đối không thể nào, nếu không người thiết kế nhất định sẽ cho thêm một cấp bậc gọi là “Gan to bằng trời“.

Đối với giáo trình tân thủ mà nói, trên lí thuyết độ hoàn thành của Phong Bất Giác đã là thành tích tương đối tốt, bởi vì điểm còn lại của giá trị sinh tồn và giá trị thể năng đều không liên quan đến tổng kết. Lông tóc ít bị tổn thương với hấp hối qua cửa đều cho ban thưởng như nhau.

Kết quả ban thưởng của Phong Bất Giác rất tốt, nhưng hắn cũng không biểu hiện ra bao nhiêu vui sướng, chỉ có thở dài, đi tới trước cây trụ thủy tinh bên tay trái kia, một mục liền hiện lên trước mặt.

[Mời lựa chọn loại bọc hành lý của bạn]

Menu chiếu hình mẫu lên, xuất hiện hai loại ba lô. Một loại là sát lưng kiểu vác nghiêng trên vai, một loại khác là kiểu khoá ngang ở hông. Hắn thoáng cân nhắc vài giây, rồi chọn loại thứ nhất. Lập tức ba lô do ánh sáng trắng hội tụ thành xuất hiện ở chính giữa trụ thủy tinh. Đợi ánh sáng trắng hóa thành vật thật, nửa mặt trên của trụ thủy tinh liền mở ra. Phong Bất Giác đưa tay lấy cái ba lô.

Cùng lúc đó, menu bọc hành lý và thanh trang bị rốt cục cũng được giải khóa.

[Bọc hành lý của bạn là một túi trữ vật không gian, hiện tại chứa được nhiều nhất 10 vật phẩm. Miễn là vật phẩm có thể nhét vừa miệng thì ba lô đều có thể chứa được. Để có thể bỏ sinh vật vào bọc hành lý, người chơi phải đạt được quyền khống chế sinh vật đó. Đặc biệt nhắc nhở: người chơi không thể vào trong bọc hành lý, vui lòng đừng thử] [Bạn có thể kiểm tra trang bị trên người thông qua thanh trang bị kể từ bây giờ. Tất cả đồ vật bạn có thể sử dụng đều được coi là trang bị, không có giới hạn tổng số trang bị tối đa. Ví dụ như bạn có thể cầm thanh đao bên tay trái, lại cầm cây côn bên tay phải, đồng thời hai tay ôm con hổ... Trang phục của bạn không được tính là trang bị. Trang phục và hình tượng nhân vật của bạn đều bị khóa lại, không cách nào cởi ra hoặc bị phá hư. Bạn chỉ có thể thay đổi thiết lập trang phục trong không gian đăng nhập, có thể mua trang phục tại nơi giao dịch buôn bán]

Dù chỗ này có nhắc tới “nơi giao dịch” nhưng hiện tại về cơ bản là không mua được gì. Ở Closed Beta, người chơi chỉ có thể mặc trang phục thiết lập để tiến hành trò chơi thôi.

Trong thời đại này, rất nhiều công ty trò chơi đều vì cái trước mắt, lúc độ hoàn thành của bản thử nghiệm mới chỉ có 70% thì đã đưa Thương Thành vào hoạt động rồi. Mấy loại đạo cụ thu phí, trang phục, màu da, bình máu cỡ lớn, bình mana cỡ lớn... đều rất gấp mà bắt đầu bán đi. Còn có một số nhà sản xuất như khối u ác tính, trực tiếp sai nhân viên nội bộ công ty sang web của kẻ thứ ba để chào hàng các loại trang bị cực phẩm hoặc pet (Edt: thú chiến) hiếm.

Nhưng mà sách lược của công ty Mộng lại rất khác người. Chiến lược về doanh thu của bọn họ trong giai đoạn thử nghiệm là chỉ tập trung vào phương diện tiêu thụ phần cứng, ngay từ lúc bắt đầu Closed Beta thì độ hoàn thành trò chơi đã hơn 95% rồi.

Kể từ khi công nghệ quang não đời thứ tư được kí tên trong văn bản khoa học kỹ thuật, về cơ bản người chơi không cần đi kiểm tra BUG, dùng AI tính toán theo công thức là đủ rồi. Vì thế, mục đích chính của Closed Beta là để tiêu thụ cabin trò chơi kiểu mới NL2055 của Thiên Đường Kinh Khủng.

Đối với vật phẩm ảo và tiền giao dịch, công ty Mộng ngăn chặn triệt để. Chẳng những họ không tạo ra Website Thương Thành mà còn giấu đi “Nơi giao dịch” trong trò chơi, khiến cho người chơi không thể vào được. Hơn nữa họ còn đóng công năng giao dịch trong trò chơi, khiến người chơi lúc này muốn đi giao dịch cũng vô cùng phiền toái.

Đây là một loại biểu hiện tự tin gần như tự đại. Quản lý của công ty Mộng dường như cho rằng chỉ cần Open Beta của trò chơi này chính thức đưa vào hoạt động thì nhất định sẽ thành công, việc kiếm tiền không cần phải vội vàng. Giai đoạn Closed Beta họ chỉ cần tăng số lượng người chơi và tạo danh tiếng là được rồi.

[Xin lựa chọn ban thưởng tặng thêm:

1. Rút ra một kiện trang bị ngẫu nhiên phù hợp với đẳng cấp

2. 2000 tiền trò chơi

3. 80 điểm exp]

Vừa qua cái thủy tinh trụ bên cạnh, trước mặt hắn liền bắn ra mấy cái mục này.

Phong Bất Giác thầm nghĩ: “Hôm nay là ngày đầu tiên của bản Closed Beta, trong thời gian ngắn tiền trò chơi khẳng định là vô dụng, còn điểm EXP...” Hắn nhìn thoáng qua menu, bây giờ mình đang ở cấp 2, đẳng cấp kinh nghiệm hiển thị 0/200, đồng nghĩa với việc ban thưởng thứ ba chính là 40% mức kinh nghiệm tối đa. Bây giờ cấp vẫn còn thấp, lựa chọn này không phải cái có lợi nhất. Vì vậy, hắn chọn trang bị.

Sau khi chọn xong, trụ thủy tinh sáng lên, ánh sáng trắng xuất hiện, sau đó hiện ra...

Một cục đá.

Phong Bất Giác sửng sốt một chút, suy nghĩ đầu tiên của hắn là: “Cõ lẽ là đá ma pháp hoặc đạo cụ gì đó.”

Kết quả vừa cầm lên thuộc tính hiện ra...

[Tên: Tảng đá

Loại: Vũ khí

Phẩm chất: Rác rưởi

Lực công kích: Yếu ớt

Thuộc tính: Không

Đặc hiệu: Không

Ghi chú: Là một hòn đá có hình dạng không theo quy tắc nào, có thể thấy ở bất cứ đâu, có khi sẽ bị nhặt lên dùng làm vũ khí. Mặc dù có thể tự do mang ra hoặc đem vào bất cứ kịch bản nào nhưng hầu như mọi người sau khi sử dụng xong đều ném đi, căn bản sẽ không cất vào bọc hành lý hoặc lúc nào cũng cầm theo.]

Trong căn phòng trống trải vang vọng lại tiếng hét của Phong Bất Giác:

.

“Đây là... là... là...

.

.

ĐÂY LÀ LỪA ĐẢOOOOOO!”

------------------

(*Rượu xái: còn được gọi là rượu trắng, một loại rượu giá rẻ dành cho những người muốn uống rượu nhưng không có tiền. Sau khi nghiền nguyên liệu theo một tỷ lệ nhất định thì thêm nước, hấp chín, rồi thêm men rượu vào, trộn đều rồi để lên men. Bình thường sau 5 ngày sẽ chưng cất ra rượu, đây là nồi thứ nhất. Sau khi có rượu, lấy nguyên liệu trong chõ ra rồi để phơi ngoài sân, làm lạnh, tán ra, sau đó cho thêm một chút nguyên liệu mới và men rượu. Sau khi quấy đều lại mang đi lên men, 5 ngày sau lại lấy ra dùng để chưng cất nồi rượu thứ hai, rượu lúc này chảy ra mới gọi là “Rượu xái“.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.