Thế Thân Nghịch Tập Chỉ Nam

Chương 9: Chương 9: Tái sinh




Hương vị tử thần lan tỏa khắp người. Rõ ràng một khắc trước, y còn cảm giác được từng trận đau đớn lan ra toàn thân, lục phủ ngũ tạng đều tựa hồ mục nát, đầu đau như muốn nổ tung. Mà một lúc sau, những đau đớn kia đột nhiên biến mất, chỉ còn một thứ gì đó vô cùng ấm áp bao lấy y. Linh hồn của y tựa hồ thoát khỏi thân thể, bắt đầu từ từ bồng bềnh đứng dậy. Những buồn phiền kia cũng dần dần đi xa, ký ức trở nên mơ hồ, trong đầu của y hiện lên rất nhiều cái tên, Lâm Sắt, Nặc Mạn, A Thụy Tư, ông nội,... Thế nhưng, y đều không nhớ nổi gương mặt của những người này.

Lúc Y Lai tỉnh lại, phát hiện mình nằm trên chiếc giường xa lạ. Rõ ràng một khắc trước, y còn đang ở trong bệnh viện cao cấp, thống khổ dằn vặt y, thần trí dần dần mơ hồ. Y Lai trong lòng kinh ngạc tới cực điểm, y hẳn là đã chết đi, vì sao hiện tại lại còn sống sót???

Y Lai chuyển động mắt, đem cả phòng đánh giá một vòng, đây là một gian phòng đơn sơ có chút cũ nát. Bốn phía chất đầy mấy vật linh tinh, còn pha tạp một mùi hôi thối...

Tiếp đó, y liền nhìn thấy có người đi vào, là một người đàn ông xa lạ. Trên người đầy mỡ, lúc bước đi thịt trên người cũng run run theo. Nam nhân đi tới trước mặt Y Lai, đưa tay ra sờ sờ túi tiền của y, tiếp đó lấy ra một khối ngọc màu đỏ, đặt ở bên miệng thổi thổi, bên trong ánh mắt lộ rõ vẻ tham lam.

Y Lai toàn thân như nhũn ra, thế nhưng vẫn nỗ lực đưa tay ra, nắm lấy góc áo người nọ, thanh âm trầm thấp: “Muốn làm gì?”

Trộm đồ bị người ta phát hiện, tên mập này lại không chút căng thẳng, trái lại lời nói hùng hồn: “Tôi muốn nhìn trên người cậu một chút xem có thứ gì đáng tiền hay không, để cậu giữ cũng thật lãng phí.”

Tên trộm này thật vô cùng hung hăng! Mắt Y Lai hơi nheo nheo lại, trong mắt lóe ra một tia tàn nhẫn. Tên mập kia lại không nhận thấy, lại trong túi khác của Y Lai mà sờ sờ, sờ không thấy gì mới không cam lòng mà cầm viên ngọc kia đi ra ngoài.

Y Lai nhắm mắt lại, nếu tên kia tiếp tục hung hăng, y cũng không thể làm gì. Y không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trên người cũng không có nửa phần sức lực, chỉ có thể chờ khí lực chậm chạp khôi phục. Y đã nhớ kỹ tướng mạo tên mập kia, đợi khi y khôi phục, nhất định sẽ khiến cho hắn sống không bằng chết.

Y Lai nằm từ sáng sớm đến chạng vạng tối, người cũng dần khỏe, tiếp đó, y nghe tiếng mở cửa, y vẫn nhắm mắt, thế nhưng từ tiếng bước chân có thể đoán được, người đến chính là tên mập ban sáng kia.

Trong lúc tên to béo kia tới gần y, Y Lai đột nhiên nắm lấy cánh tay của hắn, tiếp đó mở mắt ra, mặt không chút cảm xúc nhìn chằm chằm tên mập kia: “Mày rốt cuộc là ai?”

Tên mập ngao ngao kêu lên: “Tên tiểu tử cậu thật to gan, mau buông tôi ra!!!”

Y Lai gia tăng khí lực, tên béo cảm giác được tay của mình sẽ đứt đoạn mất, vội vã thay đổi ngữ khí cầu xin: “Thiếu gia, thiếu gia, cậu mau thả tôi ra đi... Tôi chính là chú mập đây! Cậu đúng thật là không phải, làm sao có thể không nhận ra chú mập tôi chứ?!? “

Tên mập này, tốc độ trở mặt cũng quá nhanh đi...

Y Lai buông hắn ra, tiếp đó từ trên giường ngồi dậy, hai tay ôm cánh tay, mắt ngầm trừng mắt tên mập kia.

Tên mập bị y nhìn đến toàn thân sợ hãi, không ngừng nói: “Thiếu gia, cậu làm sao mà lại biến thành như thế này chứ?”

Y Lai hơi suy nghĩ, nhíu mày nói: “Vậy tôi trước kia như thế nào?”

Tên mập từ trước đến giờ chỉ biết bắt nạt kẻ yếu: “Vừa ngu vừa ngốc, không đúng, chính là ngây thơ. Đương nhiên hiện tại không còn ngu ngốc nữa. Chú mập thật sự là cảm động nha.” Tên mập đem viên ngọc ban sáng đã lấy đi trả lại cho Y Lai: “Chú mập là sợ trên người cậu có chút tiền lại bị người ta gạt đi.”

Lúc sau, trong suốt một tiếng đồng hồ tên mập không ngừng nói, tên mập này có thể nói vô cùng nhiều, nói đến nước miếng văng tung tóe. Y Lai từ lời của hắn rút ra được một chút tin tức.

Nơi này là hành tinh Hải Thần, cách Đế Quốc mấy trăm năm ánh sáng*, Hạ gia chính là một trong ba gia tộc lớn nhất ở đây. Gen của Hạ gia rất đặc biệt, người nhà họ Hạ chỉ kết hôn cùng người có gen thích hợp mới có thể sinh ra đời sau. Lần này, người thừa kế Hạ gia tuyển vợ, cả hành tinh Hải Thần xứng với Hạ gia chỉ có năm người. Thế nhưng nam nhân bình thường không thể sinh con, cuối cùng chỉ chọn được ba ứng cử viên. Ba người này cùng đi tới chỗ người thừa kế Hạ gia, chờ Hạ gia chọn ra một người cuối cùng. Y Lai chính là một trong ba người đó.

(Năm ánh sáng*:là đơn vị đo khoảng cách được dùng chủ yếu trong thiên văn học. Một năm ánh sáng ứng với khoảng 9.460.730.472.580,8 km)

Tên mập nói Y Lai tên thật là “Y Lý”, xuất thân từ một gia đình quý tộc ở hành tinh Hải Thần, gia đình giàu có, nhận được sự yêu thương, là thiếu niên không màng thế sự. Tên mập từ tấm ảnh nhỏ nhìn y, giống như là quản gia vậy. Gia tộc của Y Lý sở dĩ cùng Hạ gia chênh lệch rất lớn, cho nên sau khi biết gen của Y Lý xứng với gen của người thừa kế Hạ gia, tựa như không thể đợi được nữa, bắt y xách hành lý liền đến nhà Hạ gia.

Bởi vì Y Lý quá ngây thơ, nên trên đường đi vẫn bị người lừa gạt. Rất nhanh, tài sản của bọn họ toàn bộ đều bị Y Lý làm cho mất hết, bây giờ nghèo rớt mồng tơi.

Y Lai nhìn xuống tay phải, có đeo một chiếc nhẫn. Chiếc nhẫn kia không phải là nhẫn tầm thường, mà là đại diện cho thân phận, bên trong có thể chứa đựng tin tức tựa như não con người vậy. Y Lai tìm hiểu thông tin bên trong nhẫn một chút, hầu như đều đúng với những gì tên mập này nói. Y sau khi tỉnh lại cư nhiên lại biến thành một người khác, không còn là Y Lai của Đế Quốc, mà lại trở thành công tử nhỏ của một gia đình quý tộc. Lẽ nào y thay đổi cả thân thể? Y Lý vốn chỉ là nhũ danh của y. Y Lai luôn cảm thấy y không chỉ đơn giản là thay đổi thân thể như vậy.

“Theo cậu nói, chúng ta hiện tại phải ở chỗ Hạ gia, không phải ở đây.” Y Lai nói.

Y Lý tính cách mềm yếu, tên mập đã quen bắt nạt rồi, rất ít khi hắn có cảm giác Y Lý là chủ nhân hắn. Mấy câu nữa được nói ra, tên mập đã hoàn toàn quên khi nãy tay của hắn suýt chút nữa bị Y Lai bóp nát. Tên mập liếc Y Lai một cái: “Còn không phải cậu làm ra chuyện tốt sao? Cậu đi câu dẫn người thừa kế Hạ gia, cuối cùng câu dẫn không được, chính mình lại nhảy xuống sông. Cậu làm ra chuyện như vậy, Hạ gia cũng mặc kệ cậu, tiền cũng mất hết. Nên chúng ta chỉ có thể ở lại nơi này... Tôi thật là số đen tám kiếp, cư nhiên lại gặp phải chủ nhân như cậu.” Tên mập bắt đầu hùng hùng hổ hổ đứng dậy.

“Câm miệng!” Y Lai chau mày đồng thời trừng tên mập. Tên mập nhất thời im bặt, Y Lai hỏi: “Người thừa kế Hạ gia tên gì? “

“Thiếu gia, cậu thật sự mất trí nhớ?” Tên mập kinh ngạc nói, con ngươi chuyển động, cũng không biết đang nổi lên ý xấu gì.

Y Lai biết thằng mập này không phải người tốt, thế nhưng kẻ ác càng sợ kẻ ác, y chỉ ném cho tên mập một ánh mắt hung tợn, tên mập thịt mỡ liền run lên: “Hạ Diễm.”

“Hạ Diễm...” Y Lai nhắc lại, nghiền ngẫm hai chữ này, trong nháy mắt liền rõ ràng vì sao y lại biến thành Y Lý của hành tinh Hải Thần, nắm giữ thân phận mới. Y Lai nhìn tay mình, y biết thân thể này là của mình, hơn nữa lại vô cùng giống với Y Lý, nên thằng mập này mới nhận lầm người. Còn thân phận này đổi như thế nào? Y nhớ tên mập nói Y Lý nhảy xuống sông, chỉ là nhảy xuống chính là Y Lý, nhưng vớt lên lại là Y Lai.

Y Lai nghĩ đến mấy tháng trước, y có cùng Nặc Mạn Đại Đế nói chuyện.

Nặc Mạn Đại Đế nói: “Y Lai, chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, mạng ngươi không còn thuộc về hoàng tộc, không còn thuộc về ta nữa. Mạng ngươi thuộc về ngươi.”

Nặc Mạn Đại Đế nói: “Y Lai, ta cần ngươi đi câu dẫn một người, người đó tên gọi là Hạ Diễm.”

Vào lúc ấy, y không biết Hạ Diễm là ai, hiện đã biết rồi. Hạ Diễm - con trưởng của Hạ gia, người thừa kế gia tộc họ Hạ. Nặc Mạn Đại Đế hết thảy đều đã thay y an bài xong.

Có điều đây cũng là một lần tái sinh, y đã rời xa Đế Quốc, cái tên “Lâm Sắt” cũng hoàn toàn từ sâu trong tâm can y mà tan biến. Từ bây giờ tốt nhất đừng nên gặp lại, cho dù thấy cũng không được nhìn, hoàn toàn trở thành hai con người xa lạ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.