[Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt] Chí Ái

Chương 3: Chương 3




Chương Du tức giận lên án, nước mắt phung trào rơi xuống, bất quá bởi vì ở trong nước, cho nên Ma Khác cũng không nhìn tới. Y hầm hứ xoay người sang chỗ khác, tự mình giận dỗi bơi về phía trước.

Ma Khác thấy bạch tuột tinh thật sự phát hỏa, đành cố nén tiếng cười, đuổi theo đến phía trước nói:”được rồi được rồi, đừng nóng giận, ta phụ trách đưa ngươi tới long cung không được sao…”

Một câu còn chưa nói xong, chợt thấy một đội lính tôm tướng cua hướng mình và Chương Du bơi tới, đi đầu là tôm he tương quân hô lớn:”trời ạ, bạch tuột tinh, tìm được ngươi rồi, thái tử điện hạ cấp đến độ khủng khiếp, nếu tìm không thấy ngươi, chỉ sợ phải lục tung toàn bộ DH, ngươi lại đi đâu vậy?”

Chương Du cực kỳ cao hứng vui mừng mà khóc, tiến lên ôm lấy tôm he tướng quân, Ma Khác nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, từng đợt muốn cười, nhưng lại lo lắng mới vừa rồi đã tổn thương đến lòng tự trọng của bạch tuột tinh yếu ớt, cho nên hắn vẫn tốt bụng kìm nén.

Chương Du cùng tôm he tương quân đơn giản nói lại những gì đã trải qua, rồi mới bơi trở lại bên người Ma Khác, cao hứng cười nói:” được rồi ma hoàng tử, Long Triển đã sai người tới đón ta, ta có thể về nhà, tuy rằng ngươi thật đáng ghét, làm việc cũng ác liệt, nhưng lúc này đây, ta vẫn phải cảm ơn ngươi ngươi, nhưng ta là người công tư phân minh, hừ, cho nên ta nhất định sẽ đem chuyện ngươi lén lút tới long giới báo cho Long Triển biết.”

Nói xong câu cuối cùng, trong con mắt nhỏ của bạch tuột tinh nhịn không được nổi lên loại hào quang xấu xa của hạng tiểu nhân đắc chí, biểu tình sinh động kia kiến cho Ma Khác vừa tức vừa cười, thầm nghĩ rằng nhìn mà đoán không ra a, con yêu tinh dốt nát như thế lại có thể làm chuyện xấu, một chút cũng không lương thiện tinh khiết, tưởng ta dễ chọc sao?

”Chương Du, vì thưởng cho ngươi công tư rõ ràng, cho nên có một việc ta muốn nói với ngươi.”

Ma Khác không đợi bạch tuột tinh có phản ứng, liền kéo hai cái chân dài của y lại một cái, rồi mới để sát vào đầu của hắn lớn tiếng nói: ” kỳ thật lúc trước ngươi một lòng muốn cứu con cá đầu to kia là sai lầm, bởi vì khe núi đá rộng sau hẹp trước, mà con cá đầu bự lại đầu to mình nhỏ, ngươi càng kéo về phía trước, nó kẹt càng lợi hại, nếu như ngươi đem hắn kéo về phía sau một chút thôi, hắn thật sự sẽ dễ dàng đi ra.”

Chương Du ngốc sửng sốt, hồi tưởng lại một chút tình hình ngày đó, phát giác Ma Khác thật sự nói đúng. Cái đầu bự của y đỏ lên, thẹn quá thành giận kêu lên:” kia tại sao lúc trước ngươi không nói? Hiện nay mới nói cho ta biết, tại sao?” sáu cái chân dài còn lại cùng nhau vỗ tạo nên vô số bọt nước, cho thấy phẫn nộ của bạch tuột tinh.

” bởi vì bộ dáng ngu ngốc của ngươi mắc cười lắm, bản điện hạ dương nhiên sẽ không bỏ qua màn cười tốt như thế, nếu nói cho ngươi, ta nào còn có truyện cười phấn khích như thế để xem a.” Ma Khác lão thần khắp nơi nói, trong lòng cười xấu xa nghĩ thầm:ta cho ngươi đắc ý, ta cho ngươi qua sông đoạn cầu, hừ hừ, cái này biết sự lợi hại của ta đi?

”ngươi….ngươi đại hỗn đản này.” Chương Du giận dữ, chỉ thấy cái đầu bự của y vừa thu vừa co rút, tiếp theo Ma Khác còn chưa hồi phục tinh thần, một đoàn nước mực tối đen như mực văng lên trên đầu trên mặt hắn, nước mực theo tóc lan tới gương mặt rồi lan xuống dưới, phối với bộ hắc y* trên thân, ma hoàng tử anh tuấn vô cùng liền biến thành một con cá chuối.

_hắc y: hắc (đen) y (y phục).

Lính tôm tướng cua nhịn không được phát ra một trận cười vang, mà người khởi xướng là bạch tuột tinh lại xoay tám cái chân lên liều mạng bỏ trốn, một bên hét lớn:” các huynh đệ, ngươi còn cười cái gì, chạy nhanh đi, đó là hoàng tử ma tộc, ngoài Long Triển ra, chúng ta không có ai đánh lại hắn, không thể để hắn giết chúng ta diệt khẩu, ta còn muốn đem tin tức báo cho Long Triển mà.”

” bạch tuột tinh, ngươi cứ chạy cho ta xem.” từ trong hàm răng của Ma Khác xuất ra những từ này, tức giận đến độ thân mình run rẩy, chưa từng nếm qua loại xỉ nhục này, hơn những còn do một con bạch tuột tinh ngu ngốc ban cho, chuyện này thật là tổn thương nghiêm trọng đến lòng tự trọng của ma hoàng tử điện hạ.

Vươn nay nhẹ nhàng nhướng trên người phất một cái, nước mực sền sệt này biến mất trong nháy mắt. Nhưng cùng với nước mực biến mất, lửa giận bị đốt của Ma Khác lại càng thêm tràn đầy, nham hiểm ngắm nhìn hướng Chương Du chạy trốn, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:”thù này không báo không phải là ma, Chương Du, ngươi liền rửa tám cái chân chờ bản điện hạ đi.” gằn từng chững, hắn tùy tay vẽ một vòng tròn, một bước đi vào, vòng tròn tan biến không một dấu vết, mà Ma Khác cũng biến mất theo.

Bất quá cơ hội báo thù cũng không có dễ dàng xuất hiện như lúc Ma Khác cùng Chương Du gặp nhau, trong hai tháng kế tiếp, Ma Khác rất tích cực đưa thuốc cho ma vương, hơn nữa mỗi lần đều theo lộ tuyến đã gặp Chương Du mà rời khỏi, chính là ngay cả đã đưa vài lần dược, cũng chưa gặp được Chương Du.

Ma Khác buồn bực rất nhiều, cẩn thận hồi tương lại lời mà mình và Chương Du đã từng nói, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, hắn vỗ vỗ đầu mình, âm thầm lẩm bẩm nói:” ta thức ngốc, bạch tuột tinh nói, y bởi vì lạc đường mới xuất hiện ở nơi đó, bình thường cổng đại môn cũng không bước ra, tại sao ta lại quên chứ?”

Nghĩ thông suốt chỗ mấu chốt, Ma Khác liền kích động đem thiên kim đan tới chỗ ở của ma vương cùng lão long vương. Bởi vì lần này sớm hơn lần trước một chúng, hắn liền gặp hai mỹ nam nhân cùng một chỗ tán gẫu, trong đó có một người rõ ràng là cha mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.