Thanh Triều Ngoại Sử 3

Chương 8: Chương 8: Siết chặt tơ hồng




Ánh bình minh dìu dịu xuyên qua rèm cửa. Đầu nữ thần y gối lên ngực Tiêu Phong, chân nàng gác lên chân chàng, còn tay nàng vòng qua bụng chàng. Tiêu Phong rướn đầu lên, chàng sợ mình có thể làm nàng thức giấc. Trông nàng thật nhỏ bé và yếu đuối trong giấc ngủ, và nàng là của chàng.

Tiêu Phong ngập ngừng vuốt ve một bên má nữ thần y, lướt ngón tay xuống mũi nàng, nữ thần y vẫn không cựa quậy. Tiêu Phong vẫn không thể hoàn toàn tin được điều này. Nàng thực sự là của chàng. Chàng nghiêng mình qua rồi nhẹ nhàng hôn lên tóc nàng.

Nữ thần y khẽ rên lên nhưng không thức giấc. Tiêu Phong mỉm cười, hôn lên tóc nàng thêm lần nữa và mắt nàng mở ra.

- Huynh đang làm gì đấy?

- Ngắm muội.

Tiêu Phong mỉm cười, lướt ngón tay xuống cổ nàng.

- Muội nghĩ huynh thức dậy là để có ý đồ đen tối.

Nữ thần y nói, nhưng nụ cười nở trên môi nàng.

Tiêu Phong gật đầu:

- Huynh cũng thích được thức dậy với ý đồ đen tối bên muội.

Chàng nói rồi đột ngột nằm đè lên trên nữ thần y, ấn nàng xuống giường, hai tay chàng giữ chặt lấy hai cổ tay nàng. Rồi chàng cọ mũi mình vào mũi nàng và đặt một nụ hôn phớt lên môi.

- Yêu hay là ăn sáng nào?

Tiêu Phong hỏi, mắt chàng sẫm lại nhưng vẫn lấp lánh ánh hài hước.

Nữ thần y nhìn như dán mắt vào mặt Tiêu Phong, đầy thèm muốn, nàng nâng hạ thể lên để gặp chàng, để vật cương cứng của chàng có thể dễ dàng đi vào nàng.

- Lựa chọn sáng suốt đấy.

Tiêu Phong lẩm bẩm trên cổ nữ thần y trước khi lướt môi xuống hôn lên ngực nàng...

Hai người ở lại quán trọ Tô Châu hai ngày, sáng sớm ngày thứ ba, nữ thần y đang ngủ, chợt nàng cảm giác được đôi môi mềm mại lướt qua thái dương nàng, để lại những nụ hôn âu yếm, ngọt ngào. Nửa trong nàng muốn hôn đáp lại nhưng nửa kia vẫn bồng bềnh trong giấc ngủ. Nàng rên khe khẽ rồi tiếp tục nhắm mắt.

- Dậy nào.

Giọng Tiêu Phong vang lên, tha thiết, dịu dàng.

- Không.

Nữ thần y rên rỉ.

- Chúng ta phải rời khỏi đây rồi.

Tiêu Phong nói.

Nữ thần y miễn cưỡng hé mắt ra. Bên ngoài trời tờ mờ sáng. Nàng thấy chàng đang đứng trên đất nghiêng người xuống nàng âu yếm.

- Nhanh nào. Dậy thôi.

Tiêu Phong lại cúi xuống và hôn lên má nàng lần nữa.

- Huynh đã cho người mang nước đến cho muội rửa mặt đây. Giờ huynh đem hành lí xuống và chờ dưới nhà trọ nhé. Đừng có ngủ lại đấy, không thì liệu hồn.

Chàng đe dọa nhưng giọng nói tràn trề yêu thương, hôn nhẹ lên tóc nàng rồi quay đi, còn lại mình nàng dấp dính cơn buồn ngủ trong căn phòng trọ tĩnh mịch.

Tiêu Phong đi rồi, nữ thần y chậm rãi ngồi dậy, mặc áo rồi váy, xỏ giày vào chân. Nàng rửa mặt, chải lại tóc và thắt thành một bím trước khi đi xuống lầu.

Tiêu Phong đang đứng dưới lầu, sáng nay khách đến hắc điếm ăn điểm tâm nườm nượp, bên phía kia đường tiểu nhị đang cho cặp ngựa uống nước. Tiêu Phong nhìn nữ thần y đi xuống lầu đầy vẻ trông đợi. Chàng dẫn nàng đến ngồi bên một chiếc bàn gần cửa ra vào hắc điếm, trên bàn bày đồ ăn sáng và một bình trà.

Hai người ăn sáng xong lên đường rời khỏi Tô Châu. Cặp ngựa chạy song song nhau hướng đến Sơn Đông, nữ thần y nhìn sang thấy sáng nay Tiêu Phong mặc một bộ y phục màu bạch kim trông chàng đẹp không tin nổi dưới ánh mặt trời của buổi sớm mai. Màu bạch kim trông rất hợp với chàng, không biết chàng còn màu nào khác không? Nữ thần y mỉm cười nhủ bụng nàng có thể chiêm ngưỡng chàng cả đời. Nàng đặc biệt thích chiếc cằm lún phún râu kia, nhìn vào chiếc cằm đó, những ngón tay nàng lúc nào cũng thèm muốn được cọ cọ vào nó và cảm nhận nó trên mặt mình, trên ngực mình, giữa hai đùi...

Đến trưa, hai người cho ngựa dừng lại nghỉ chân dưới một tán liễu bên Thái hồ. Nữ thần y ăn trưa xong quay sang Tiêu Phong nói:

- Muội muốn tắm một chút, huynh chờ ở đây, huynh nhớ chờ ở đây, đừng theo muội đó.

Tiêu Phong gật đầu. Một nụ cười ma mãnh chầm chậm nở trên mặt chàng khi nàng biến mất sau tấm rèm liễu.

Nữ thần y nhanh chóng cởi y phục rồi bước xuống dòng nước mát lạnh.

- Tắm chung nhé.

Chợt có tiếng nói phát lên đằng sau lưng làm nữ thần y giật mình, nàng quay đầu lại kêu lên:

- Ôi! Sao huynh lại đến?

Nữ thần y bối rối nhìn Tiêu Phong bước xuống hồ, hoàn toàn phơi bày, trông chàng đẹp đến mê người tiến về nàng. Nữ thần y hoàn toàn bị mê hoặc khi chàng chậm rãi như một con thú săn mồi oai vệ bước về phía nàng.

Tiêu Phong mỉm cười, chồm đến hôn lên má nữ thần y nói:

- Muội không đuổi được huynh đâu, huynh muốn muội, ngay bây giờ.

Chàng nói rồi nắm lấy cổ tay nàng, một tay chàng quàng ra phía sau vuốt từ lưng xuống mông nàng và nắn nhè nhẹ. Nữ thần y hít vào đột ngột trước sự đụng chạm ấy, nàng thấy toàn bộ những vòng cơ sâu trong bụng đang co thắt, đáp lại ánh mắt đen thẫm và đói khát của chàng.

- Đừng mà - Nữ thần y rụt tay lại lí nhí chống cự - Muội không muốn huynh thấy muội thế này.

- Ngày của muội đến à?

Tiêu Phong nhìn xuống hạ thân nữ thần y hỏi.

- Vâng.

Nữ thần y bối rối đáp.

- Có bị co thắt nhiều không?

Tiêu Phong vừa dứt lời miệng nữ thần y há ra thành một vòng tròn lớn, mắt nàng cũng mở rất lớn, nàng chớp mắt hai lần. Trời ạ, chàng vừa hỏi gì nàng thế kia, chuyện riêng tư của người ta!

- Không ạ.

Nữ thần y đỏ bừng mặt, cúi đầu đáp. Tiêu Phong nâng cằm nàng lên:

- Đừng ái ngại, huynh muốn muội thoải mái khi ở bên huynh.

Chàng thì thầm, mắt lóe lên sự thèm khát và đam mê. Ôi! Nữ thần y nhìn vào đôi mắt đó, nàng tình nguyện tan chảy dưới cái nhìn của chàng.

- Huynh chưa từng quan hệ với nữ nhân trong chu kỳ, nhưng, muội nóng bỏng quá...

- Ôi không.

Nữ thần y lắc đầu ngăn lời chàng, nàng đang xấu hổ chết mất!

Tiêu Phong vẫn dùng đôi mắt đen sầm đam mê và dục vọng nhìn nữ thần y. Bất giác nữ thần y nuốt ực, tay chàng vẫn để trên mông nàng. Tiêu Phong siết nữ thần y thật chặt vào người chàng, vào sự cương cứng của chàng.

- Ôi… - Nữ thần y vẫn e ngại lắc đầu - Đừng mà, muội đang có tháng.

- Không làm huynh giảm hứng thú chút nào.

Tiêu Phong thở, đoạn chàng nói:

- Quay người lại nào.

Nữ thần y do dự một chút nàng làm theo. Tiêu Phong quỳ xuống phía sau nữ thần y, vừa tắm táp giữa hai chân cho nàng vừa hôn rồi cắn nhè nhẹ lên bờ mông mềm mại. Nữ thần y thở hổn hển. Tiêu Phong đứng lên, nhìn nàng chật vật cố đứng yên, chàng mỉm cười, cố lờ đi ham muốn đầy bản năng đang tràn ngập trong cơ thể mình.

- Nhìn này, muội đẹp biết chừng nào.

Tiêu Phong nói, mở rộng bàn tay, lòn ra phía trước ve vuốt bụng nữ thần y.

- Đừng ái ngại nhé.

Tiêu Phong nói tiếp, chàng lồng hai bàn tay mình vào hai bàn tay của nàng, lòng tay chàng nằm trên mu bàn tay nàng, những ngón tay hai người đan vào nhau. Tiêu Phong đặt chúng lên bụng nữ thần y.

- Cảm nhận làn da mịn màng của muội nhé.

Tiêu Phong lại nói bằng giọng trầm ấm, chàng chầm chậm xoa tay thành vòng tròn, cao dần,

cao dần lên ngực nữ thần y.

- Cảm nhận xem ngực muội đầy đến mức nào nào.

Tiêu Phong giữ cho bàn tay nữ thần y đỡ lấy ngực của chính nàng. Ngón cái tay chàng không ngừng lẩy liên tục vào đầu ngực. Môi nữ thần y hé mở, nàng khẽ rên lên, lưng nẩy cong lên đẩy ngực đầy trọn vào lòng bàn tay nàng. Tiêu Phong xoay tròn điểm hồng nho nhỏ của nàng giữa ngón tay cái của chàng rồi nhè nhẹ kéo ra. Nữ thần y phấn khích quan sát sinh vật phóng đãng đang quằn quại trước mặt nàng, ôi, cảm giác này thật tuyệt vời khiến nàng lại rên lên.

Nàng cũng khép mắt lại, như đang tan ra dưới chính tay mình… trong tay chàng… Cảm nhận làn da mình như chàng đã từng, cảm nhận những gì đang dấy lên, từ những đụng chạm của chàng, những mệnh lệnh điềm đạm và dịu dàng của chàng.

- Đúng rồi đấy.

Tiêu Phong nói trong tiếng rên rỉ của nữ thần y, dẫn tay nàng trở xuống cơ thể nàng, từ ngực xuống hông, sang vùng cỏ non... Chàng đưa chân mình vào giữa hai chân nàng, đẩy chúng dạng ra trong tư thế mở ra rồi lướt tay nàng xuống vùng nhạy cảm, lần lượt từng tay một, đều đặn như có nhịp điệu. Quá khiêu khích, nữ thần y tiếp tục khép mắt, nàng thật sự như con rối trong bàn tay điều khiển điệu nghệ của chàng.

- Xem muội rực rỡ thế nào.

Tiêu Phong thì thầm khi miết những nụ hôn và cắn nhè nhẹ dọc vai nữ thần y, nàng tiếp tục rên lên. Bất thình lình, chàng buông nàng ra.

- Tiếp đi.

Tiêu Phong dịu giọng ra lệnh rồi bước ra phía trước mặt, quan sát nữ thần y.

Ôi không! Nữ thần y mở mắt ra, nàng biết chàng muốn nhìn nàng tự sờ soạng mình. Không được! Nàng muốn chàng làm thế cơ. Không thể giống nhau được. Không có chàng nàng biết làm gì?

- Muội muốn huynh làm thế à?

- Vâng… huynh...

Nữ thần y gật đầu, van xin trong hơi thở. Tiêu Phong lại vòng ra phía sau, vòng tay ôm lấy nàng rồi bàn tay chàng lại lồng vào tay nàng lần nữa, tiếp tục mân mê vùng hạ thể, chà nhẹ lên tâm hạch.

- Ôi…

Nữ thần y rên lên. Tiêu Phong cúi xuống hôn lên vai nàng, ngậm lấy vành tai nhai nhè nhẹ. Nữ thần y lại nhắm mắt lại, thưởng thức vô số xúc cảm trong nàng… Cảm nhận chàng phía sau nàng, sự cương cứng của chàng chạm vào kẽ mông...

Một lần nữa Tiêu Phong bỗng dừng lại tất cả các động tác. Nữ thần y mở mắt ra.

- Đặt tay lên bờ hồ nào.

Tiêu Phong nói và nữ thần y ngoan ngoãn làm theo, đặt hai bàn tay nàng lên bờ hồ. Tiêu Phong lui lại một bước nhìn nữ thần y đứng khom mình trong dòng nước mát lạnh và tinh khiết.

- Giữ chắc lấy bờ hồ.

Chàng ra lệnh rồi nắm lấy hai bên eo nữ thần y. Một bàn tay chàng di chuyển lên lưng nàng và nhẹ nhàng mơn trớn lên lưng. Ở tư thế này, nữ thần y không thể nhìn thấy chàng. Nàng khép mắt lại khi chàng luồn bàn tay xuống ngực nàng, những ngón tay xoa bóp bầu ngực, khi những ngón tay đó nắm lấy đầu ngực và se lại… Nàng rên lên. Ôi, các giác quan run rẩy.

- Đây là của huynh, tất cả đều của huynh. Muội hiểu chưa?

Tiêu Phong thì thầm, di chuyển tay sang bầu ngực bên kia.

- Vâng, của huynh.

Nữ thần y thở ra làn hơi nóng bỏng. Bỗng dưng Tiêu Phong thu tay về, bỏ lại nàng ngơ ngác. Nhưng lần này đầu gối chàng mở chân nàng rộng thêm ra và chỉ bằng một nhát nhanh gọn, chàng vào trong nàng trọn vẹn.

Nữ thần y nấc lên trong cổ họng, ngất ngây được thuộc về chàng.

- Ồ, muội khít quá.

Tiêu Phong thì thầm rồi rút ra, tiến vào.

- Ôi.

Nữ thần y rên lên, sự lấp đầy thật là tuyệt đỉnh. Chàng đang đánh thẳng vào cơn đau bụng của nàng, sau đó lại từ tốn kéo ra, vào, rồi lui, diệt trừ cơn đau râm ran trong bụng nàng bằng những cú thúc ngọt ngào.

- Ôi.

Nữ thần y rên lớn, cảm giác mê mẩn thần trí, đúng là thứ nàng cần. Hơi thở của nàng trở nên dồn dập thêm hơn khi chàng tăng tốc độ, chuyển động nhanh trong nàng. Nữ thần y cong lưng xuống, và ưỡn hông mình ra phía sau, hai bàn tay vẫn bám chặt lấy bờ hồ. Chàng tăng thêm tốc độ, nàng thở hổn hển, rên rỉ to hơn, cơn đau bụng đã biến mất từ lâu, tất cả những gì nàng cảm thấy bây giờ chỉ là sự ngây ngất và đam mê.

- Chuyển động cùng huynh nào.

Tiêu Phong nói và chàng chuyển động nhanh hơn nữa, điên cuồng trong nàng. Nữ thần y biết ở tư thế này không phải là ái ân, nàng biết, đây là giao cấu, nhưng nàng vẫn cứ yêu cái cách này. Miệng rên rỉ không ngừng, thật trần trụi, quá xác thịt, nàng như biến thành một kẻ phóng đãng, một kỹ nữ chuyên nghiệp nhưng nàng vẫn say sưa hưởng ứng sự chiếm hữu này, niềm đam mê nhục thể của chàng đang giải tỏa cơn hưng phấn trong nàng.

Nữ thần y xoay tròn mông, đáp lại sự chuyển động tới lui của chàng, mối tương ngộ hoàn hảo.

Lâu thật lâu, Tiêu Phong vẫn không ngừng chuyển động trong nữ thần y, nàng vẫn không ngừng thở dồn dập, nhất là khi chàng đưa hông sang hai bên, cảm giác khi đó thật khó tin.

Hai người đều ướt nhẹp, đầy ham muốn và cùng nhau chuyển động trong hồ, nước văng tung toé quanh hai người, tạo thành một cơn xoáy từ chính hai người, cơn xoáy càng lúc càng trở thành dữ dội.

- Đến nào.

Thật lâu sau Tiêu Phong nói và nữ thần y nhắm mắt lại, để chàng đẩy nàng cao hơn, đến tòa lâu đài trên không, ôi vâng… nàng lên đến đỉnh. Nữ thần y nấc to lên. Cảm giác như có một loạt pháo hoa bùng nổ trong nàng, cơn cực khoái khiến cơ bụng nàng co giật, nước vẫn tiếp tục văng khắp nơi như những gì đang diễn ra bên trong nàng.

Cơn sung sướng đê mê còn chưa qua, nàng cảm giác một tay chàng giữ hông nàng để chuyển động theo một tiết điệu bạo liệt, vào, ra… Tay còn lại, chàng vòng ra phía trước, chạm vào cả âm hạch nàng, xoa mạnh…

- Áaaa...

Nữ thần y hét lên, thở gấp gáp. Chàng cứ tiếp diễn như thế mãi không thôi, khiến nàng vừa la hét vừa thở dốc.

- Đến nữa nào.

Nàng nghe chàng rít lên như thể đang tra tấn nàng, đẩy hông mạnh và sâu vào nàng và từng đó thôi là đủ để nàng lại bay, bay vút lên.

Nữ thần y thấy chân nàng căng lên, bụng dưới quặn thắt.

- Muội là của huynh.

Tiêu Phong thì thào qua hàm răng nghiến chặt. Nữ thần y có thể nghe được nỗi đam mê hừng hực trong giọng nói của chàng, căng như dây đàn, đẩy nàng đến cực đỉnh. Nàng hét lên. Chao ôi… thế là nàng lại đến lần nữa, rền rĩ, bám chặt lấy bờ hồ. Chàng đến sau nàng, bấu lấy hai bờ mông nàng thật chặt, đẩy sâu chàng vào nàng từ phía sau thêm ba lần nữa rồi lên cực điểm, gọi to tên nàng.

Sau khi buông xả tất cả vào nữ thần y, Tiêu Phong rút ra khỏi nàng nói:

- Vừa rồi có làm muội khó chịu không?

Chàng thở rất sâu bên tai nàng, vẫn vòng tay ôm lấy nàng. Nữ thần y muốn trả lời nhưng nàng hãy còn đang điều hòa nhịp thở. Mọi chuyện yêu đương giữa hai người bao giờ cũng thế này, quá viên mãn và đê mê.

Tiêu Phong lặp lại câu hỏi vừa rồi, đầy sự quan tâm, giọng chàng thật mềm.

- Không - Nữ thần y lắc đầu - Không hề gì ạ.

- Tốt. Thế thì tắm nhé. Quay lại nào.

Tiêu Phong ra lệnh, nữ thần y làm theo, quay mặt lại nhìn chàng.

- Huynh tắm cho muội nhé.

Chàng nói rồi như vừa nãy chầm chậm tắm cho nàng, hai tay chàng vuốt ve lấy ngực nàng, tắm táp một lúc chàng lòn ra sau vuốt ve mông nàng, rồi tắm cho nàng ở giữa hai chân.

- Sẽ có ngày huynh giao cấu với muội ngay trên lưng ngựa.

Tiêu Phong tắm cho nữ thần y xong, thẳng người dậy thì thầm vào tai nàng. Nữ thần y chớp mắt:

- Làm chuyện đó trên lưng ngựa, đó từng là mơ ước của huynh?

Tiêu Phong mỉm cười bí hiểm nhưng mắt thì không. Nữ thần y lập tức hiểu ra rằng đây không phải lần đầu chàng quan hệ trên lưng ngựa. Ý nghĩ đó thật khó chịu, nữ thần y cựa mình, sự khoan khoái sau cuộc mây mưa biến mất.

Tiêu Phong thấy nữ thần y im lặng, chàng cúi đầu xuống, ngậm lấy môi dưới nàng vào giữa môi chàng rồi khẽ kéo. Nữ thần y vẫn còn đang giận nên nàng đáp lại, ấn răng mình lên môi trên của chàng khiến chàng ngay lập tức nhả môi nàng ra.

- Muội không muốn cùng huynh giao cấu chút nào.

Nữ thần y nói.

Tiêu Phong ngạc nhiên, mở to mắt nhìn nàng.

Nữ thần y lách mình thoát khỏi vòng tay chàng, Tiêu Phong nhíu mày nhìn nàng chăm chú.

Nữ thần y lắc đầu nói:

- Muội không thích hai chữ đó chút nào, muội muốn cùng huynh ân ái.

Tiêu Phong cười:

- Ừ. Và huynh sẽ làm vậy, ngay bây giờ.

- Ồ, thật vậy à? - Nữ thần y nói, môi bĩu lên thách thức trước khi toét miệng cười với chàng -Nhưng huynh ngăn muội lại được không? Huynh phải bắt được muội trước đã.

Tiêu Phong thoáng tròn mắt trước nụ cười ranh mãnh của nữ thần y rồi chàng chầm chậm tiến lại gần nàng.

- Ồ, vậy sao?

Nụ cười vẫn nở trên môi nữ thần y, nàng nói và bước nhanh đến một phiến đá khá to nằm trong hồ, như chiếc bàn ngăn cách hai người, nữ thần y thầm cám ơn sự tồn tại của nó trong lúc này.

Tiêu Phong vừa bước chậm sang trái trong khi nữ thần y cũng đang di chuyển theo hướng bên trái.

- Huynh không bắt được đâu.

Nữ thần y nói, nhăn mũi châm chọc.

Tiêu Phong vẫn lừ lừ đi sang trái, nữ thần y cũng vậy.

- Đúng vậy, nhưng muội có biết, muội đã biến tảng đá này thành một trò kích thích không?

Tiêu Phong nói, mắt chàng như lóe lên, bắn ra những tia nhìn hoang dại.

- Huynh nhanh lắm đấy, muội chưa biết nhỉ?

Chàng lại nói thêm. Nhưng nữ thần y làm ra vẻ tỉnh bơ:

- Muội cũng thế.

Tiêu Phong chầm chậm vờn nữ thần y quanh tảng đá.

- Muội có ngoan ngoãn mà đến đây không?

Chàng hỏi, nữ thần y lắc đầu:

- Muội đã từng làm vậy bao giờ chưa?

- Ý muội là sao? - Tiêu Phong cười nhếch mép - Muội sẽ gặp chuyện tệ hơn nếu muội để huynh đến và bắt được muội đấy.

- Đó chỉ là khi huynh bắt được muội thôi. Còn ngay lúc này, muội đâu có ý định để cho huynh bắt được muội.

- Muội coi chừng sẽ bị ngã hoặc va vào tảng đá tự làm đau mình đấy.

- Muội vẫn luôn bị đặt trong tình thế nguy hiểm kể từ ngày muội gặp huynh, lúc nào cũng như vậy.

- Muội nói đúng.

Tiêu Phong đứng lại, nhíu mày nhìn nữ thần y.

Bất thình lình, chàng lao đến nàng, nữ thần y thét lên và chạy bay đến một tảng đá bên cạnh. nàng thoát được, đứng đối diện chàng qua một tảng đá cũng to không kém tảng đá vừa rồi. Tim nàng đập thình thình… Chao ơi… trò này hồi hộp quá, nàng vừa cười vừa cẩn thận quan sát chàng đang thận trọng từng bước tiến về phía nàng. Nàng lại dịch từng bước một sang phía bên trái, hai người một lần nữa bước quanh tảng đá.

- Muội nắm rõ cách để làm xao lãng một người đàn ông nhỉ?

Tiêu Phong hỏi, nữ thần y lắc đầu:

- Muội không hiểu huynh nói gì, làm huynh xao lãng khỏi cái gì?

- Cuộc sống này. Thiên hạ này.

Tiêu Phong đáp, huơ tay bâng quơ.

Đột nhiên như vừa nãy chàng dừng bước, khoanh tay lại, vẻ mặt buồn cười nhìn nàng:

- Chúng ta có thể chơi trò này cả ngày nhưng chắc chắn huynh sẽ bắt được muội, và khi đó sẽ rất tệ cho muội đấy.

- Huynh không thể đâu.

Lẽ ra nàng không nên nói quá tự tin, nữ thần y lặp lại câu nói này như thần chú.

Tiêu Phong đắm đuối nhìn nữ thần y, rồi đột ngột xoay mình sang bên phải kéo nàng vào vòng tay chàng.

- Huynh đã nói sẽ bắt được muội rồi mà.

Tiêu Phong cao giọng, ôm ghì lấy nữ thần y trong vòng tay chàng. Nữ thần y cũng ôm lấy chàng, ngẩng mặt lên cười hớn hở:

- Yêu muội không?

Tiêu Phong gật đầu:

- Hơn cả những gì muội tưởng, huynh không thể chịu đựng được nếu mất muội.

Nữ thần y kiễng chân gieo một nụ hôn thoảng nhẹ mơn trớn lên môi chàng. Tiêu Phong nói:

- Năm ngày đó thật sự là những ngày tệ nhất trong đời huynh. Huynh đã rất nhớ muội.

- Muội cũng thế.

Nữ thần y thì thào, nàng đưa tay lên, mơn trớn vuốt ve má chàng, lướt những ngón tay qua cái cằm lởm chởm râu. Tiêu Phong nhắm mắt lại rồi thở ra, áp má vào tay nàng.

- Tại sao huynh yêu muội?

Nữ thần y nói.

Tiêu Phong suy nghĩ một chút, có lẽ chàng đã quen với việc nữ nhân làm theo chính xác điều chàng nói, chính xác điều chàng muốn. Việc ấy nhanh chóng trở nên nhàm chán. Có điều gì đó với nàng, vẫy gọi chàng tới một cung bậc sâu sắc mà chàng không tài nào hiểu được. Chàng không thể kháng cự nổi nàng và cũng không muốn mất nàng.

- Yêu một người cần lý do sao?

Tiêu Phong chớp mắt đáp lời nữ thần y, chàng nhếch một nụ cười nửa miệng, đầy quyến rũ. Sau khi đáp rồi chàng từ từ cúi xuống, và đôi môi nữ thần y tự động hướng lên để gặp môi chàng. Tiêu Phong chờn vờn đôi môi chàng phía trên môi nữ thần y trước khi miệng chàng nhẹ nhàng ngậm lấy môi nàng, lưỡi tách môi nàng ra trong khi đôi cánh tay chàng quấn quanh người nàng. Một bàn tay lướt dọc lưng, những ngón tay đó lùa vào tóc nàng phía sau đầu và kéo nhẹ trong khi bàn tay kia phủ lên mông, kéo nàng áp vào chàng sát hơn. Nữ thần y rên lên khe khẽ...

Tối hôm đó sau khi ăn tối xong hai người trải thảm nằm dưới tán liễu. Nữ thần y nằm ngắm trăng sáng vằng vặc một lúc lâu nàng nhìn sang thấy Tiêu Phong đã nằm ngả ra, cánh tay chàng đang gác lên che mặt không biết chàng còn thức hay không.

- Huynh ngủ chưa?

Nữ thần y hỏi nhỏ. Tiêu Phong bỏ tay xuống:

- Chưa.

- Muội cũng không mệt, chưa muốn ngủ bây giờ.

Tiêu Phong mỉm cười. Nữ thần y nhìn đôi môi chàng, chiếc miệng đẹp như tạc ấy, từng trên miệng nàng… và nhiều nơi khác trên khắp cơ thể nàng...

- Muội muốn làm gì nào?

Chiếc miệng đó phát ra giọng nói trầm ấm, đầy ân cần.

- Muội không biết.

Nữ thần y lắc đầu, nàng ngồi dậy, cảm thấy mình vẫn tràn trề năng lượng đến kỳ lạ. Giờ mà cùng nói chuyện thì tuyệt, nói mãi không dừng.

- Huynh đã nghĩ ra được một vài chuyện nên làm.

Tiêu Phong cũng ngồi dậy, nhìn nữ thần y và nở nụ cười đầy tà ý. Nữ thần y cố giữ vẻ điềm nhiên nhìn chàng, dù lòng đang se lại và tan chảy trước cái nhìn ẩn ý của chàng.

- Hoặc là, chúng ta có thể trò chuyện.

Nữ thần y khẽ đề nghị bất ngờ.

Tiêu Phong nhíu mày.

- Huynh thích làm chuyện huynh đang nghĩ hơn.

- Huynh lúc nào cũng thích tình dục cả.

Nữ thần y bật cười, nàng nhích lại, xoay lưng ngồi trong lòng chàng. Tiêu Phong vòng đôi cánh tay chàng quanh mình nàng.

- Không sai. Đặc biệt là với muội.

Tiêu Phong gật đầu nói, chàng dúi mũi vào tóc nữ thần y.

- Muội muốn mình nói chuyện cơ.

- Nói chuyện gì?

- Chuyện phiếm nhé.

Tiêu Phong im lặng. Nữ thần y xoay mình lại nhìn chàng.

- Về chuyện gì?

Tiêu Phong hỏi, và bắt đầu hôn dọc từ thái dương đến cổ nữ thần y.

- Về huynh.

Tiêu Phong thoáng dừng rồi lại tiếp tục những nụ hôn gợi tình.

- Về huynh.

Nữ thần y lặp lại câu nói vừa rồi. Hơi thở Tiêu Phong vẫn nóng hôi hổi trên cổ nữ thần y, chàng vẫn đặt lên cổ nàng những cái hôn dịu dàng.

- Chuyện phiếm về huynh?

Chàng nói giữa những nụ hôn.

- Vâng, về huynh - Nữ thần y gật đầu - Huynh có nhiều thành tích, thế điều gì khiến huynh ưng ý nhất trong đời?

Tiêu Phong ngừng lại khi đang hôn dọc xuống ngực nàng.

- Thành tích lớn nhất của huynh chính là có được tình yêu của muội.

Môi nữ thần y khẽ cong, ánh mắt nàng cũng gợn lên vẻ hoài nghi:

- Vậy muội là số mấy?

Tiêu Phong ngồi thẳng người lên, cau mày tỏ ý chưa hiểu.

- Số những cô gái huynh đã quan hệ ấy.

Nữ thần y lại nói. Nàng dứt lời, thấy chàng nhìn xuống nàng chằm chằm, ánh mắt của chàng thoáng nét buồn rồi chàng vuốt ve má nàng bằng mấy đầu ngón tay.

- Huynh không thể cho muội biết con số cụ thể được. Huynh không đánh dấu trên cột giường hay ở đâu cả.

- Thế còn ước lượng, vài trăm…ngàn?

Mắt nữ thần y cứ chùng xuống vì tưởng tượng ra những con số khổng lồ.

- Huynh thật sự không nhớ.

Tiêu Phong nâng tay lên vuốt tóc nữ thần y.

- Tất cả đều là kiểu quan hệ mua bán ư?

Nữ thần y nói. Tiêu Phong gật đầu, nữ thần y lại nói:

- Huynh đào tạo tất cả những cô gái đó thành người phục tùng ư?

- Muội đã từng nói không nhắc lại quá khứ của huynh.

Tiêu Phong không trả lời câu hỏi của nữ thần y, nét mặt chàng khi nói câu này hơi nghiêm lại. Nữ thần y cắn môi. Tiêu Phong nhìn nàng một chút chàng thở ra:

- Huynh không muốn muội tiếp tục bị sốc nhưng nếu muội quan tâm, huynh sẽ kể về quá khứ của mình.

Nữ thần y rời môi khỏi răng nói:

- Huynh làm gì cũng khiến muội quan tâm cả.

Nàng dịu dàng hôn lên cằm chàng. Nét mặt Tiêu Phong vẫn còn thận trọng, chàng im lặng một thoáng, gật đầu:

- Tất cả người phục tùng đều được huynh đào tạo. Sau đó họ trở về kỹ viện ở tại và quanh kinh thành huấn luyện các kỹ nữ khác trở thành người phục tùng.

- Và đàn ông kinh thành đến kỹ viện để học theo huynh, làm người thống trị ư?

Tiêu Phong gật đầu. Nữ thần y chớp chớp mắt:

- Huynh nói đúng, muội thật sự choáng váng đấy.

Im lặng một chút nàng thêm lời:

- Muội chỉ là một nữ nhân tầm thường, không một chút kinh nghiệm gì trong chuyện chăn gối thảo nào muội chẳng thể làm gì để huynh bị sốc nổi.

Tiêu Phong lắc đầu, giọng trầm và ấm:

- Năm đó muội bịa ra mối quan hệ của chúng ta trước mặt thái hoàng thái hậu và các đại thần.

- Chuyện đó làm huynh bị sốc ư?

- Ừ. Cả chuyện muội ngang nhiên hỏi huynh muốn quan hệ ở ngay trên bàn hay dưới đất viện thái y.

- Huynh cũng sốc chuyện đó ư?

- Ừ.

Hả, nữ thần y mỉm cười, điều đó càng làm nàng thêm ngạc nhiên.

- Hình như muội chỉ toàn làm huynh bị sốc những chuyện liên quan đến vấn đề chăn gối thôi.

- Muội tát huynh. Đó là cú sốc lớn nhất.

- Vâng, mặt huynh lúc đó đã được ghi lại.

Nữ thần y cười rúc rích.

- Muội để huynh quan hệ với muội trong chu kỳ.

Tiêu Phong nói, chàng phát ra từng âm một thật gợi tình.

- Chuyện đó cũng làm huynh sốc à?

- Ừ. Gặp nữ nhân khác họ đã bỏ chạy.

Tiêu Phong nói rồi chàng bật tiếng cười lớn.

Mắt nữ thần y mở to, mặt nghệt ra ngớ ngẩn nhưng cuối cùng nàng cũng cười tít mắt.

- Nếu vậy muội có thể để huynh làm vậy lần nữa.

- Huynh cũng mong lắm, ngày mai nhé?

- Được.

Nữ thần y đáp tỉnh queo.

- Được à?

- Vâng.

Nữ thần y gật đầu, đoạn nàng nhướng mày và cố kềm chế một cái ngáp.

- Trò chuyện với huynh làm muội chán đến thế à?

Tiêu Phong nói bằng giọng mỉa mai.

- Không bao giờ.

Nữ thần y lắc đầu, hôn môi chàng dịu dàng.

- Ngủ nào.

Tiêu Phong nói rồi vươn tay ra kéo nàng vào lòng, ôm lấy nàng nằm ngửa ra đất. Nữ thần y nằm gối đầu trên cánh tay Tiêu Phong. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng khi vừa nhắm mắt lại, nữ thần y cảm thấy vô cùng viên mãn, bất chấp cả những mối quan hệ của chàng với các cô gái trong quá khứ và những gì chàng chưa kể, không lúc nào nàng thấy mình hạnh phúc như giây phút này. Nàng rúc vào trong lòng chàng, hít căng lồng ngực mùi đàn ông quyến rũ.

Sáng hôm sau Tiêu Phong tỉnh dậy trong trạng thái mơ hồ, và chàng ấm áp quá. Nữ thần y cuộn quanh người chàng như một cây leo.

Khi này mặt trời hãy còn chưa lên, Tiêu Phong khẽ ve vuốt lưng nữ thần y. Nàng miễn cưỡng chớp chớp mở mắt.

- Dậy nào.

Chàng rù rì vào tai nàng. Ôi, sao chàng đánh thức nàng? Mới tờ mờ sáng. Sao thế? chàng có nhu cầu với nàng ngay bây giờ?

- Đến giờ dậy rồi.

Tiêu Phong thì thầm.

- Không.

Nữ thần y lắc đầu.

- Huynh muốn cùng muội đón bình minh, dậy nào.

Tiêu Phong nói rồi hôn lên mặt nữ thần y, mi mắt, đầu mũi và miệng nàng, khiến nàng phải mở mắt ra.

Nữ thần y lại lắc lắc đầu, Tiêu Phong mỉm cười:

- Đây không phải là cô gái bình minh rồi.

Nữ thần y mắt nhắm mắt mở nhìn thấy chàng ngồi dậy, sau khi chàng đã mặc y phục chỉnh tề chàng cúi xuống bên nàng.

- Dậy nào.

- Muội tưởng huynh muốn muội nữa.

- Lúc nào huynh cũng muốn muội. Thật hạnh phúc khi biết rằng muội cũng như vậy.

Tiêu Phong nói bằng giọng hết sức điềm nhiên.

Nữ thần y chăm chăm nhìn chàng khi đã quen với ánh sáng, trông chàng lúc nào cũng vô cùng hoàn mỹ.

- Tất nhiên muội muốn - Nàng nói - Nhưng không phải lúc sớm quá thế này.

Tiêu Phong luồn tay xuống lưng nữ thần y đỡ nàng ngồi lên:

- Không phải sớm, mà là trễ, sắp trễ rồi. Đi nào, ngồi dậy. Chuyện quan hệ để sau nhé.

Khi nữ thần y ngồi lên, tấm chăn trễ xuống để lộ nửa thân trên làm cho bộ ngực của nàng đong đưa trông vô cùng quyến rũ. Mắt Tiêu Phong lóe lên.

- Cũng được - Nữ thần y nói - Muội vừa có một giấc mơ rất kinh khủng.

- Mơ thấy gì?

- Thấy huynh.

- Thấy huynh làm gì?

- Xin huynh đừng bỏ muội trong giấc ngủ của muội.

Nữ thần y nói, gục đầu vào ngực chàng.

- Không bao giờ.

Tiêu Phong nói, vòng tay ôm lấy nàng.

- Mặc quần áo vào nào.

Chàng đặt một nụ hôn lên đỉnh đầu nàng.

Nữ thần y thẳng người dậy hỏi:

- Muội tắm đã, được không?

- Không có nhiều thời gian đâu, huynh đã để muội ngủ đủ lâu rồi. Đi nào.

Đoạn chàng nhìn nàng một lượt, thở dài:

- Nếu muội tắm, huynh lại muốn cùng muội thêm lần nữa mất, chúng ta đều biết chuyện đó sẽ xảy ra mà, mặt trời sắp lên rồi. Đi thôi.

Nữ thần y nhìn gương mặt Tiêu Phong, đôi mắt chàng chứa đầy những tia ham muốn dành cho nàng.

- Để muội mặc y phục vào đã.

Nữ thần y nói, không nén nổi nụ cười với chàng. Tiêu Phong cũng cười. Nữ thần y với tay ra sau lưng tìm quần áo. Tất nhiên, tất cả đều đã được chàng xếp cẩn thận, để ngay cạnh bên thảm.

Mặt Thái hồ sáng nay tĩnh lặng, thời tiết khá mát mẻ trong ánh sáng mờ mờ của một buổi bình minh.

Nữ thần y khoác y phục vào xong cùng Tiêu Phong cho ngựa chạy lên Linh sơn. Tới đỉnh núi, chàng dìu nàng xuống ngựa, vòng tay ôm lấy eo nàng từ phía sau. Hai người đứng ở trên Linh sơn, có thể phóng tầm mắt, lặng ngắm mặt Thái hồ bao quát với trời mây và cây cối in mình trong nước hồ yên ả.

Nữ thần y nhìn xuống vết xăm hình nửa vầng trăng trên mu bàn tay phải của Tiêu Phong, nàng khẽ sờ lên vết xăm.

- Không phải huynh xăm lên đâu.

Tiêu Phong nói.

Nữ thần y buông thõng tay nàng. Vậy thì ai đã làm chuyện đó? Ai? Ai? Nàng nhìn trừng trừng xuống mặt hồ bên dưới chân núi, bụng sôi lên. Ai chứ?

Tiêu Phong xoay đôi vai nữ thần y lại để nàng đối diện chàng, trả lời câu nàng không hề hỏi:

- Là Nguyệt Hạ.

- Nguyệt Hạ?

- Một người cũ, nàng ấy xăm lên.

Nữ thần y mím môi, như đứng trên đống lửa. Người cũ… người phục tùng cũ? Cố nhân ư?

- Cô gái đã bị thương ư?

Tiêu Phong lắc đầu.

- Thế đã xảy ra chuyện gì với cô gái này?

- Nàng ấy và huynh đã kết thúc rồi.

- Tại sao?

Tiêu Phong thoáng im lặng.

Hừm. Nữ thần y nhìn chàng, nàng biết chàng không muốn nói đến những chuyện trong quá khứ của chàng nữa. Nhưng hơn bao giờ hết, trông chàng đang có vẻ rất bình thản, thậm chí, thoải mái nữa, chưa hết, sẵn sàng tiếp chuyện.

- Nàng ấy muốn nhiều hơn thế.

Tiêu Phong nhẹ giọng, có vẻ tự sự, rồi chàng bỏ câu ấy treo lơ lửng, kết thúc mối quan hệ với cô gái tên Nguyệt Hạ bằng đúng câu ngắn gọn mà đầy quyền lực.

- Rồi huynh không đồng ý?

Nữ thần y hỏi trước khi bộ lọc ở não kịp tác động lên miệng. Chết thật, nàng tự hỏi nàng có muốn biết chuyện này không chứ?

Tiêu Phong gật đầu:

- Huynh chưa bao giờ có tình cảm với người con gái nào, cho đến lúc gặp muội.

A ha, nữ thần y nén tiếng reo, chàng đã không còn e ngại tâm sự về chuyện quá khứ với nàng, tiến bộ rồi nha!

- Còn những người kia, chuyện gì xảy ra với họ?

Nàng hỏi.

- Muội muốn một danh sách à? - Tiêu Phong cười - Huynh chán bỏ, trốn tránh, xua đuổi họ. Xem chừng muội rất tò mò, luôn hăm hở với chuyện đời tư của người khác nhỉ?

Chàng giữ nguyên nét cười, nâng tay lên nắm lấy cằm nàng.

- Ồ vâng - Nữ thần y nhướng mày - Muội rất tò mò đấy thưa ngài vương gia “muội có đau bụng trong chu kỳ không?”

Tiêu Phong cười lớn, thu tay về.

- Những người đó cũng đều như Nguyệt Hạ - Chàng nói - Muốn nhiều hơn, có những người van cầu được sinh con, huynh lại không chấp thuận chuyện đó.

Nữ thần y khẽ cắn môi. Chà, cả một đống thông tin. Nàng sợ phải nghe thêm chàng còn vết xăm nào khác trên mình do một người cũ để lại, vội xoay lưng lại nói:

- Mặt trời lên rồi.

Tiêu Phong tiếp tục vòng tay ôm lấy nữ thần y từ phía sau. Chàng ngẩng đầu nhìn lên, nhận ra bầu trời đang sáng dần màu hồng pha xanh biển. Rồi mặt trời dần dần hiện lên khỏi mặt Thái hồ, khí hậu nơi đây thật mát lành, một quang cảnh như tranh vẽ, quá đỗi yên bình.

(còn tiếp)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.