Thần Y Phế Vật Phi

Chương 52: Chương 52: Ai dám động đến một sợi tóc của Tịch Nhi!




Nhóm dịch: TTC

Edit: tdbbkt

Beta: Lưu Ly Phong

- --------------------------------

Vân Nhất Tiêu vừa đến đã chụp mũ cho Vân Chỉ Tịch. Hắn muốn dựa vào cớ này để trị tội Vân Chỉ Tịch!

Nghe vậy, Vân Nhất Mặc đẩy Vân Chỉ Tịch ra sau lưng bảo hộ, trong mắt không hề che giấu sự sắc bén: “Lão Tam, ngươi có ý gì!”

“Có ý gì? Ý trên mặt chữ! Vân Chỉ Tịch tại Thiên Hương lâu giết Thiếu chủ Tiền gia, Tiền gia chủ, Triệu gia chủ mang theo đại đội người ngựa thẳng đến Vân gia bảo ta! Gây ra tai hoạ to lớn như thế, thế mà còn tại nội bảo quát tháo giết người, nhất định tội không thể tha!” Vân Nhất Tiêu lạnh giọng quát, nhìn Vân Chỉ Tịch tựa như nhìn một người chết!

“Cha, không phải như vậy! Những người kia đáng chết, bọn hắn...” Vân Chỉ Đào trông thấy cha của mình cũng tới, ngây thơ muốn giải thích cho Thất tỷ.

Thế nhưng Vân Nhất Tiêu đâu có cho phép hắn nói chuyện, lập tức quát lớn: “Đào nhi, còn chưa cút trở về đóng cửa suy nghĩ lỗi lầm!”

“Con...”

“Qua đây!” Vân Nhất Tiêu cả giận nói!

Vân Chỉ Đào sợ phụ thân nhất, bị dọa hốc mắt đỏ bừng, như sắp rơi lệ. Dưới sự đe dọa của phụ thân, bất đắc dĩ đi đến bên cạnh phụ thân.

Mà lúc này trong lòng Vân Nhất Mặc kinh hãi như có tuyết lỡ, hắn không ngờ Vân Chỉ Tịch dám giết thiếu chủ Tiền gia! Thiếu chủ Tiền gia đó nha! Đó cũng không phải là con chó con mèo, mà là thiếu chủ của một trong ba thế gia lớn của Huyện Thanh Thành!

Vân Nhất Mặc bị hành động của cháu gái hù hồn phi phách tán! Nhưng mà hắn tin tưởng cô cháu gái này sẽ không vô duyên vô cớ làm như vậy! Giết, cũng đã giết rồi! Trước mắt điều quan trọng nhất là bảo vệ đứa cháu này, nhất định không thể để cho đứa con gái duy nhất của Nhị ca mất đi!

Suy nghĩ cẩn thận, Vân Nhất Mặc càng hết mực bảo vệ Vân Chỉ Tịch phía sau lưng: “Dù sao cũng đừng hòng mơ tưởng đến việc ở trước mặt ta mang Tịch nhi đi!”

Một câu nói tràn ngập khí phách hùng hồn! Ngay cả Vân Chỉ Tịch đang đứng sau lưng nghe vậy cũng có chút ngơ ngẩn. Nàng không ngờ Tứ thúc không hề do dự lựa chọn bảo hộ nàng.

Nhìn tấm lưng thật rộng lớn của người trước mắt, sát khí trên mặt Vân Chỉ Tịch hòa hoãn lại, đang muốn lên tiếng.

“Lão Tứ, ta cũng nhắc nhở ngươi, hôm nay không ai có thể giữ được tên phế vật này! Ngươi không được, gia chủ cũng không được!” Vân Nhất Tiêu ngông cuồng nói!

Đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm từ ngoài viện truyền đến: “Ai nói bản gia chủ không được!”

******Bạn đang đọc truyện do Tụ Tiên Cư dịch******

Nghe vậy, Vân Nhất Tiêu khẽ giật mình!

Vân Nhất Mặc lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhưng cánh tay vẫn giữ chặt Vân Chỉ Tịch phía sau lưng mình: “Đừng sợ, có Tứ thúc ở đây, ai cũng đừng hòng thương tổn con. Gia gia con cũng quay về rồi, không sao.”

Vân Chỉ Tịch mặc dù vẫn không có sợ, nhưng là nghe hắn, nàng cũng không có mở miệng.

Hôm nay Vân Ngạo Thành cũng đi ra ngoài làm việc, không ngờ trên đường nghe được tin tức nói Vân Chỉ Tịch giết người ở Thiên Hương Lâu, giết thiếu chủ Tiền gia! Tim của hắn đập thình thịch, dù sao thân phận đối phương cũng là thiếu chủ của Tiền gia! Nhưng nghe được nguyên nhân đằng sau thì lập tức giận không kềm được!

Càng khiến hắn phẫn nộ hơn chính là khi hắn chạy về Vân gia thì đã có người động thủ với gia đình Vân Nhất Minh! Quả thực là đang khiêu chiến uy nghiêm của Vân gia chủ!

“Vân Nhất Tiêu, ngươi nói bản gia chủ bảo hộ cũng không được?!” Vân Ngạo Thành triệt để nổi giận, dám ra tay với con trai và cháu gái bảo bối ngay trước mắt hắn à!

“Gia chủ.” Sắc mặt Vân Nhất Tiêu trắng bệch, tu vi của hắn vốn thấp hơn Vân Ngạo Thành, lại thêm việc phải chịu đựng uy áp của hắn nữa. Mà hắn cảm giác được, gia chủ lần này thật sự nổi giận. Thế nhưng là...

“Gia chủ, Chỉ Tịch phạm phải đại họa, kính xin gia chủ vì việc nước quen tình nhà, hãy suy nghĩ cho Vân gia.” Vân Nhất Tiêu cắn răng, kiên trì giải thích!

“Hỗn xược!” Vân Ngạo Thành quát lớn, khí thế đè ép Vân Nhất Tiêu khiến hắn há mồm phun ra máu tươi!

Vân Ngạo Thành cũng không thèm nhìn hắn, vượt qua cửa sân, đi vào trong tiểu viện kéo Vân Chỉ Tịch đang được Vân Nhất Mặc bảo hộ ở sau lưng đến bên cạnh, khí phách nói rằng: “Bản gia chủ muốn xem xem, ai dám động đến một sợi tóc của Tịch nhi!”

Thanh âm hắn không hề áp chế, như tiếng sấm cuồn cuộn lan rộng khắp Vân gia bảo! Bọn người Tam trưởng lão, Đại trưởng lão nghe được sắc mặt ai nấy đều xám xanh, bọn hắn biết, Vân Ngạo Thành đang nói cho bọn họ nghe.

“Hay lắm! Lão phu muốn xem thử, ông ta làm sao bảo hộ! Tiền gia cũng không phải tiểu gia tộc, tiểu tiện tỳ này không chỉ giết thiếu chủ Tiền gia mà còn đả thương vị hôn thê của thiếu chủ Triệu gia. Để ta xem coi Vân Ngạo Thành làm sao gánh vác được áp lực hai thế gia lớn! Nói không chừng, đoàn trưởng lão có thể cắt chức vị trí gia chủ ông ta!” Đại trưởng lão Vân Ngạo Danh giận quá hóa cười, hắn biết đây là một cơ hội! Hắn gặp được thời cơ có thể cướp đoạt vị trí gia chủ! Nếu là thuận lợi thì không cần chờ đến khi thế gia đại bỉ thì hắn có thể như nguyện rồi!

“Đại ca nói rất đúng! Hiện tại đệ sẽ đi thương nghị với các trưởng lão, chỉ cần Vân Ngạo Thành dám can đảm vì việc riêng mà bao che lỗi lầm, vì tiểu tiện tỳ kia làm càn thì vị trí gia chủ này hắn đừng mong làm nữa!” Tam trưởng lão Vân Ngạo Nghĩa âm trầm nói, hắn cũng cảm thấy đây là cơ hội tốt đưa đại ca hắn lên làm gia chủ!

******Bạn đang đọc truyện do Tụ Tiên Cư dịch******

Cùng lúc đó, gia chủ Tiền gia Tiền Cuồng mang theo mấy trăm người hùng hùng hổ hổ chạy tới Vân gia bảo! Cách Vân gia bảo khoảng trăm dặm, Tiền gia tụ hợp với gia chủ Triệu gia Triệu Thiện cũng dẫn theo người đến.

“Thông gia, làm phiền!” Tiền Cuồng chào hỏi.

Triệu Thiện tay nắm quyền chào hỏi: “Tiền huynh khách khí, Ngữ nhi là vị hôn thê của Sơ nhi, về tình về lý Triệu mỗ đương nhiên đến tương trợ đòi một lời giải thích.”

Tiền Cuồng nghe vậy nhướng mày, thân là gia chủ Tiền gia, tâm trí của hắn tất nhiên cao minh hơn người. Giờ phút này tất nhiên nghe ra được ý ngầm của Triệu Thiện, lời của Triệu Thiện nghe cực kì thân thiết, nhưng lại chỉ rõ hai nhà chỉ mới đính hôn chứ chưa thành thân! Lần này Triệu Thiện mặc dù dẫn người đến, cũng không phải là tới để chém giết, mà chỉ là đến “đòi công bằng” mà thôi!

Trong lòng Tiền Cuồng u ám, trên mặt lại không hề thay đổi. Hắn tự nhiên biết Triệu Thiện có ý đồ mưu lợi, đơn giản là một khi tiểu tiện tỳ kia của Vân gia khôi phục thiên tài, Triệu gia hắn vẫn còn có cơ hội! Nhất là tại thời điểm này, nếu như tiểu tiện tỳ kia thật sự khôi phục, Triệu gia sẽ tỏ ý với Vân gia. Vân gia vì để Triệu gia không gia nhập phe Tiền gia tất nhiên sẽ đồng ý việc hôn nhân.

Ý đồ “trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi” hay đấy! Nhưng, Tiền Cuồng biết hắn nhất định phải để Triệu gia đứng chung một thuyền với hắn!

“Thông gia đại nghĩa, lần này nếu có thể như tâm ý ta thì Vô Cực Kiếm và Phá Thiên Quyền xem như của hòi môn cho Ngữ nhi!” Tiền Cuồng không hổ là chủ một gia đình, hắn quyết định sách lược quả quyết dứt khoát!

Ánh mắt Triệu Thiện nóng lên, Vô Cực Kiếm! Đây chính là ngụy Huyền Binh! Cho dù là “Ngụy” Huyền Binh, nhưng chỉ đứng sau chuôi Huyền Binh trong phủ thành chủ kia mà thôi! Tại Huyện Thanh Thành là bảo vật quý giá!

Mà Phá Thiên Quyền, chính là huyền kỹ Huyền giai cao cấp! Toàn bộ Huyện Thanh Thành đều biết chỉ có duy nhất một bản huyền kỹ Huyền giai cao cấp! Mặc dù nghe nói cũng không hoàn chỉnh, nhưng cũng là Huyền giai cao cấp đó! Hơn nữa lại là huyền kỹ Tiền gia không truyền ra ngoài! Chỉ có thành viên trọng yếu, thậm chí là nam nhân dòng chính, mới có tư cách tu luyện! Dù sao nữ nhi cũng phải gả ra ngoài, khi đã gả đi không nhất định khống chế được.

“Thông gia, của hồi môn thật lớn.” Xưng hô của Triệu Thiện cũng thay đổi, một thanh ngụy Huyền Binh, một bản huyền kỹ Huyền giai cao cấp không hoàn chỉnh, trong mắt của hắn thì nó có giá trị gấp mấy lần Vân Chỉ Tịch! Bởi vì trong mắt hắn coi như Vân Chỉ Tịch đã khôi phục thành Huyền Sĩ, cũng không thật bằng ngụy Huyền Binh và Phá Thiên Quyền!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.