Thần Tọa

Chương 731: Chương 731: Pháp Phù cầu cứu. (1)




Một đám hào quang vàng chói nổ tung bên cạnh bốn người, năng lượng không gian mãnh liệt tức thì bành trướng lan đi. Không gian chung quanh bốn người tức thì vặn vẹo, theo sau oanh một tiếng, mấy người lập tức biến mất vô tung.

- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!

Như mà chỉ qua một giây, lại hình như đã qua ngàn vạn năm vậy, cái loại cảm giác bước vào Thời Không Chi Môn này ập đến cực kỳ mãnh liệt. Đến lúc cảm giác không gian thời gian điên đảo kết thúc thì, Lâm Hi rốt cục lại khôi phục lại sự khống chế đối với thân thể.

Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù!

Tiếng gió gào thét, quần áo tung bay phần phật, một cảm giác chắc chắn từ dưới chân truyền đến.

Chỉ có điều là trong nháy mắt, Lâm Hi liền phát hiện chính mình đang đứng ở một quả núi trụi lủi vô danh, chưa bao giờ nhìn thấy. Dưới chân là nham thực cứng rắn. Mà đưa mắt nhìn lại, phía trước là một mảnh rừng rậm xanh biếc cực kỳ mênh mông vô tận.

- Nơi này là nơi nào?

Lâm Hi hỏi.

- Ta trước kia chưa có tới đây. Nhưng mà vào lúc còn trẻ khi đi làm nhiệm vụ của tông phái thì đã qua trải qua vùng rừng này. Mơ hồ có chút ấn tượng. Đây hẳn là địa giới của Vương triều Thụ Sâm chứ?

Âu Dương Nạp Hải nói.

- Không phải là Vương triều Thụ Sâm. Chúng ta đã đến một nơi ở cách Thần Tiêu Sơn hơn tám nghìn dặm.

Khí Thánh Vương chắp tay đứng thẳng, mắt nhìn phía trước mà nói thản nhiên.

Ánh mắt của hắn thậm chí so sánh với vì sao thì còn chói mắt sáng ngời hơn.

Một câu nói, mọi người lập tức trầm lặng không nói.

- Tám ngàn dặm...

Lâm Hi thì thào tự nói.

Hắn biết nơi này cách Thần Tiêu Tông rất xa, nhưng không có nghĩ lại cách xa đến như vậy. Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông tiện tay một cái, liền đẩy bọn họ đến một nơi cách xa hơn tám nghìn dặm.

- Thần thông của cảnh giới Tiên Đạo, không phải chúng ta có khả năng suy đoán. Lần dự lễ Tiên La Phái sắp tới, Phó chưởng môn hẳn là muốn tiết kiệm một chút thời gian cho chúng ta.

Khí Thánh Vương thản nhiên nói.

- Chỉ sợ không chỉ như vậy đi.

Trong lòng Lâm Hi âm thầm nói, trong đầu hắn cũng nghĩ tới Thái Nguyên và Đâu Suất.

Quan hệ hiện tại của Thần Tiêu Tông với hai phái Thái Nguyên, Đâu Suất vẫn còn khá căng thẳng. Nếu như bình thường cứ dọc theo đường nhỏ, nhỡ bị người khác lần theo dấu vết liền phiền toái.

Nếu như hai phái Thái Nguyên, Đâu Suất biết rằng trong số người của Thần Tiêu Tông đi tới Tiên La Phái dự lễ có hắn, phỏng đoán sẽ rất vui lòng giết chết hắn.

- Hầu sư huynh, làm sao huynh biết nơi này cách núi của môn phái chúng ta đến hơn tám nghìn dặm?

Lâm Hi kinh ngạc hỏi.

- Dựa theo mặt trời, nguyên khí, không khí, độ ẩm không khí...

Khí Thánh Vương chỉ chỉ lên đỉnh đầu mà nói thản nhiên.

- Ơ ơ ơ...

Lâm Hi.

- Ơ ơ ơ...

Âu Dương Nạp Hải cũng thế. Lâm Hi hiện tại rốt cục đã biết thực lực của Khí Thánh Vương đạt tới tình trạng gì. Tuyệt học Tiên Đạo về không khí hệ của huynh ấy lại có thể nhớ được các loại nguyên khí, dao động và thành phần của không khí trong thiên địa.

Rồi qua những sự khác biệt rất nhỏ, để biết được nơi mà chính mình đang đứng.

Loại năng lực này, quả thực người khác không theo kịp. Ngoại trừ Khí Thánh Vương ra thì cũng không ai học được.

- Đi thôi. Mặc dù đã tiết kiệm được đoạn đường tám ngàn dặm. Nhưng mà khoảng cách đến Tiên La Phái vẫn còn một đoạn không nhỏ.

Khí Thánh Vương thản nhiên nói.

Tiên Đạo Đại Thế Giới có quy tắc ngầm thừa nhận bất thành văn. Khoảng cách giữa mỗi một Tiên Đạo Tông Phái cùng với các Tiên Đạo Tông Phái khác, đều nhất định phải nằm xa nhau đến cự ly cực xa.

Điểm này là vì tránh cho giữa các Tiên Đạo Tông Phái xảy ra chiến tranh hay xung đột.

Vì Một núi không thể chứa hai cọp, điểm này áp dụng vào khắp bốn bể tất cả đã thành đạo lý, tại Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng là như thế.

Tình huống ở trong một khu vực mà xuất hiện hai Đại tông phái cũng không phải chưa từng xuất hiện. Nhưng mà, trong quá trình lịch sử dài dằng dặc thì kết quả cuối cùng nếu không phải một chốn này thôn tính một bên khác thì chính là kết cục một chốn này bị một nơi khác thôn tính, không có loại kết quả thứ ba.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Bỗng ngay lập tức, bốn người đồng thời xé gió bay dựng lên. Khí Thánh Vương, Âu Dương Nạp Hải đều là có tu vi Luyện Khí Đệ Thập Trọng, đều tập luyện Tiểu Na Di Pháp, Lâm Hi tuy cảnh giới không đủ, nhưng chân khí hùng hậu nên cũng vẫn có thể vận dụng Tiểu na di pháp.

Vào lúc này, bốn người tu vi cao thấp ra sao, liếc mắt liền có thể phán xét.

Trong bốn người, tu vi kém cỏi nhất cũng là Bạch Nguyên. Mặc dù trên người Bạch Nguyên đầy những thần bí, nhưng về phương diện này lại không làm giả được, cũng không có loại cần thiết.

Tốc độ của hắn đã không còn chậm, thậm chí có thể nói là tương đối nhanh. Chỉ có điều là, so sánh với Khí Thánh Vương, Âu Dương Nạp Hải, Lâm Hi thì lập tức không sao bằng được, mà kém không ít.

- Sư huynh Bạch Nguyên, đệ tới giúp huynh nhé.

Hào quang lóe lên, Lâm Hi bỗng đột nhiên quay lại, xuất hiện ở bên người Bạch Nguyên.

Bạch Nguyên ngây ngốc nhìn Lâm Hi, ở sâu trong con ngươi xẹt qua một dáng vẻ phức tạp.

Do dự một chút, rốt cục hắn gật đầu:

- Lâm sư đệ, liền phiền toái đệ.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Tiên khí dồi dào mở rộng ra, ngay trong khoảnh khắc đó, ở trong cơ thể Lâm Hi hình thành một cái lồng khí rồi nhét Bạch Nguyên vào trong đó.

Đây là một loại kỹ xảo sử dụng khí, Lâm Hi trước kia cũng chưa từng dùng tới. Nhưng mà nó cũng không phải rất khó học. Vấn đề hệ trọng chỉ ở chỗ, phi hành mang theo một người thì khác xa so với chỉ một mình mình phi hành. Cho nên nó sẽ tiêu hao càng nhiều chân khí hơn. Nếu như không phải là người có chân khí đặc biệt hùng hậu thì căn bản không có cách nào khác thi triển.

Ngày đó Âu Dương Nạp Hải mang theo vài người phi hành thì cũng cần mọi người không ngừng ùn ùn vận chuyển tiên khí cho hắn. Nếu không được như thế thì cũng không bay được bao lâu.

Nhưng mà, đối với Lâm Hi mà nói, cái này lại không phải là điều nhất thiết....

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!

Lâm Hi bắt lấy Bạch Nguyên, rồi hóa thành một viên vẫn thạch. Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!, nhanh như điện chớp, một nhóm bốn người lao nhanh như tia chớp cứ thế điện xạ về hướng Tiên La Phái.

Dọc đường gió lốc gào thét, bão cuốn mênh mông cuồn cuộn, núi non trùng điệp cứ như thế mà lướt qua.

Bốn người đều thi triển Tiểu Na Di Pháp của Thần Tiêu Tông. Cùng là một dạng công pháp, nhưng tu vi đã có cao thấp khác nhau. Khí Thánh Vương có tốc độ nhanh nhất, Lâm Hi mang theo một người, ngược lại so sánh với Âu Dương Nạp Hải còn nhanh hơn.

Nếu như công lực của hắn dần dần mạnh lên, thực lực so sánh với Âu Dương Nạp Hải vẫn còn khá hơn không ít. Mặc dù phải mang theo sư huynh Bạch Nguyên của Chấp Pháp Điện, nhưng tốc độ của hắn cũng rất nhanh, hơn nữa chân khí cuồn cuộn không dứt. Hắn vừa bay đi, lại còn có thể vừa vận chuyển Hô Hấp Đại Pháp để hấp thu tiên khí qua các Chu Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.