Thần Tọa

Chương 735: Chương 735: Nguyên nhân. (1)




- A! Đáng chết! Không phải là bởi vì một câu nói này sao?

Nam Cung Thích hung hăng vỗ trán một phen mà bật thốt lên.

Đúng vào lúc này thì hắn cũng đã hiểu được ra vấn đề. Nhìn phản ứng của mọi người thì vào lúc này, ngay cả người phản ứng có chậm đến đâu cũng đã hiểu rõ ràng vấn đề hẳn là xuất hiện tại những lời này.

- Ta nhớ ra rồi. Nói cách khác, những lời này mới nói ra không được bao lâu thì những người kia liền đã xông vào.

Một người đệ tử Thần Tiêu Tông cấp Pháp Lực Kỳ cũng liền kêu to.

- Đúng rồi, những người này ngồi ở trong phòng thuê riêng bên cạnh chúng ta. Những lời mà chúng ta nói ra thì bọn họ nghe được mười phần rõ ràng.

Một người Khí Tiên vỗ mạnh bắp đùi một cái mà cũng la to lên.

- Đúng rồi, đúng rồi, ta còn nhớ. Trong đó có người nói rằng thiên đường có lối sao ngươi không đi, Địa Ngục không cửa thì ngươi càng muốn đến. Nơi đó cũng là chỗ mà các ngươi có thể đi sao? Bọn họ làm sao biết được chúng ta muốn đi đâu? Rõ ràng chính là Ly Long Sơn!

Một người đệ tử Thần Tiêu Tông mặt như Hồng Ngọc bừng tỉnh cũng nói to.

Rõ ràng vấn đề xuất hiện ở trong một câu nói như vậy, mọi người càng thấy rõ trong lòng không có cảm nhận đau khổ gì. Nhưng lại là chán nản, lại là phẫn nộ, lại hối hận, lại là tiếc nuối bất đắc dĩ.

Cho dù là ai, nhưng khi đã phát hiện chính mình lại chỉ là bởi vì một câu nói mà phải gánh chịu họa sát thân, thì trong lòng cũng đều là lẫn lộn đủ mọi loại cảm xúc như vậy, một cảm giác không cách nào nói rõ là cái gì. Đặc biệt, địa điểm Ly Long Sơn này bọn họ còn chưa từng đi đến đó, chỉ là nói chuyện phiếm mà thôi.

Đám người Lâm Hi lúc này không tiếp tục nghi vấn gì nữa, có khả năng xác định vấn đề xuất hiện ở trong câu nói có đề cập đến Ly Long Sơn kia.

Trong đời thường, người bình thường bởi vì một câu nói mà bị dẫn đến họa sát thân thật là bình thường, nhưng mà Tiên Đạo Đại Thế Giới lại không giống như thế. Đám người đối phương của Nam Cung Thích biết rõ là đệ tử Thần Tiêu Tông mà vẫn còn dám ra tay giết người. Mặc dù đề cập đến Ly Long Sơn gì gì đó, nhưng cũng đó có thể thấy được cái tên Thập Bát hoàng tử gì gì kia của Thái Bạch hoàng triều thật sự là ngang trái, bạo ngược, vô pháp vô thiên ra sao!

- Không cần phải suy nghĩ gì nữa, vấn đề khẳng định là xuất hiện ở trên Ly Long Sơn này. Cái tên Thập Bát hoàng tử kia e rằng là đã biến địa phương đó trở thành vùng cấm săn bắn của chính mình. Nam Cung sư huynh, huynh cũng không cần suy nghĩ nhiều hơn. Thái Bạch hoàng triều kia mặc dù có Lão Tổ tông cường giả Kiếm Đạo gì gì đó, nhưng mà chuyện nào ra chuyện đấy. Thần Tiêu Tông chúng ta cũng không cần có gì phải sợ.

Lâm Hi khoát tay, thản nhiên nói:

- Chuyện này, chúng ta tới giúp huynh giải quyết công bằng. Chuyện này nếu là mà cứ để chấp nhận như vậy, nói không chừng người ta còn tưởng rằng Thần Tiêu Tông chúng ta đã bị suy yếu đến tình trạng gà mái dễ bị bắt nạt.

Trong mắt Lâm Hi hiện lên một ánh sáng lạnh lẽo, cái tên Thập Bát hoàng tử này ỷ vào xuất thân, chỉ bởi vì một câu nói chơi chơi liền dám giết sạch người của Thần Tiêu Tông, quả thực là vô pháp vô thiên.

- Lâm sư huynh, cái này hay là thôi đi...

Một tên đệ tử Khí Tiên vẫn còn do do dự dự mà khuyên bảo:

- Hoàng thất của Thái Bạch hoàng triều cũng có Thượng Cổ Kiếm Đạo truyền thừa. Cái tên Thập Bát hoàng tử này nghe nói càng là một cao thủ Kiếm Đạo. Dù sao mọi người cũng còn chưa chết, nếu không... Coi như xong đi.

Người có bóng, cây có cảnh, Lão Tổ tông Thái Bạch Kiếm Tông ở trong Tiên Đạo Đại Thế Giới có danh tiếng thật sự là quá lớn. Thuộc về hạng người rất không nên trêu chọc. Nếu như có thể bàn luận được thì mọi người đều vẫn không muốn trêu chọc vào đối thủ như vậy. Dù sao, Thái Bạch hoàng triều cũng là một trong tứ đại hoàng triều mạnh nhất thiên hạ, nội tình cực kỳ phong phú!

- Hừ! Thái Bạch hoàng triều có hoàng tử, hoàng nữ đông đảo. Nếu như mọi người đều phải chấp nhận cho qua, vậy thì còn giống như kiểu dáng gì nữa.

Trong mắt Lâm Hi lóe lên hào quang, hắn cũng nhớ tới những lời Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông dặn dò trước khi đi.

Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông nói xong rõ ràng, hiện tại là thời gian rất không bình thường. Lúc Lâm Hi đến Tiên La Phái, cần phải đấu mạnh đánh mạnh, đã đánh tất thắng để biểu hiện ra khí thế, cung cách, thực lực của Thần Tiêu Tông. Để cho tất cả tông phái trong thiên hạ không dám coi thường Thần Tiêu Tông.

Hiện nay người của Thần Tiêu Tông ở phụ cận Thái Bạch hoàng triều bị oan ức, thiếu chút nữa bị người ta giết chết mất mạng. Chuyện như vậy mà cũng không quản thì còn quản cái gì đây. Hơn nữa, chuyện này làm tốt thì vốn cũng là một việc biểu hiện khí phách của Thần Tiêu Tông.

Những điều này là do trong lòng Lâm Hi tự đánh giá, cũng không tiện trực tiếp nói ra cùng mọi người.

Lâm Hi nhớ lại như vậy, trong lòng lập tức có chủ ý:

- Các vị sư huynh, sư đệ, các ngươi cũng không cần lo lắng. Nếu có chuyện gì xảy ra, tự có ta đến gánh vác. Hơn nữa, chúng ta là đệ tử Chấp Pháp Điện, đệ tử của bản môn bị người ta làm nhục thì không có đạo lý ngồi yên bên cạnh. Chuyện này coi như bắt đầu qui định mới đi. Từ nay về sau, phàm là đệ tử của bản môn, nếu như ở bên ngoài bị ức hiếp làm nhục, cho dù đối phương là ai thì cũng có Chấp Pháp Điện ra mặt nói rõ và xử trí!

Trong mắt Lâm Hi ánh sao bắn ra bốn phía, tiếng như sấm rền vang vọng khắp nơi.

Chấp Pháp Điện một mực tranh quyền đoạt lợi với Hộ Pháp Điện ở trong tông phái, nhưng đó cũng không phải bản ý của Lâm Hi. Quyền lợi của Hộ Pháp Điện xác thật là phải tước đoạt, nhưng mà Chấp Pháp Điện cũng không bằng lòng vẻn vẹn chỉ là Chấp Pháp trong nội bộ.

Nguy cơ lớn nhất của Thần Tiêu Tông vẫn là nguy cơ giữa Thần Tiêu Tông và các tông phái khác. Nếu người của Hộ Pháp Điện mà không xử lý, như vậy Lâm Hi sẽ đến xử lý.

Chuyện này nếu như xử lý thật tốt, sẽ tước bớt một đống quyền hành lớn của Hộ Pháp Điện. Sau này Chấp Pháp Điện sẽ bắt đầu tiền lệ Chấp Pháp Điện trở nên vượt trội.

- Các vị sư huynh, mọi người ai có ý kiến?

Lâm Hi quay đầu, nhìn Âu Dương Nạp Hải và Khí Thánh Vương mà hỏi.

Lâm Hi mặc dù vào lúc bình thường thì hòa nhã mềm mỏng những khi ở chung với sư huynh đệ, chưa bao giờ tự cao tự đại. Nhưng mà một khi đã quyết định, lập tức chính là mũi nhọn ở chính giữa, thể hiện thế đứng cao chót vót giống như Thần Kiếm đã tuốt ra khỏi vỏ, tuyệt đối không cho phép không tuân theo.

Hắn hỏi hai người chỉ là xuất phát từ sự tôn trọng. Kỳ thật trong lòng đã sớm đưa ra quyết định.

Cho dù Khí Thánh Vương và Âu Dương Nạp Hải không đáp ứng, Lâm Hi cũng sẽ tự mình đi xử lý.

Hắn hiện nay thực lực siêu cường, ngay cả Không Thánh Vương dốc một kích toàn lực đều không đánh chết hắn. Nói thực lực vẫn còn hơn cả Âu Dương Nạp Hải, hơn nữa là người nhanh trí, trong cơ thể lại có Thái Cổ Chân Long, chân khí cuồn cuộn không dứt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.