Thần Điển

Chương 210: Chương 210: Quyết liệt.






"Các ngươi đối đãi khách đến từ Đại công lĩnh như vậy sao?" Kiều Trì quét mắt một vòng, lúc bắt đầu hắn cố ý dẫn dắt đối phương chán ghét, không nghĩ tới hiệu quả lại tốt quá mức cần thiết. Điều này làm cho hắn vừa mừng rỡ vừa buồn bực mấy phần, chuyện gì đang xảy ra? Chẳng lẽ bọn họ không có đặt Đại công lĩnh vào trong mắt?

"Ai thừa nhận ngươi là bằng hữu của chúng ta?" Lôi Mông trả lời.

Môn La thấy tình thế có điểm không đúng, tròng mắt xoay vài vòng rồi vẫy vẫy tay, một thị nữ ở ngoài bước vào, hắn thấp giọng nói mấy câu, người thị nữ kia vội vàng chạy ra ngoài.

"Tác Phỉ Á tiểu thư, nàng thấy chưa?" Kiều Trì phẩy tay áo một cái, nói với Tác Phỉ Á: "Bọn họ là loại người thô lỗ và ngạo mạn, đã vũ nhục ta cùng với gia tộc của ta, ta nghĩ nàng nên theo ta đến Đại công lĩnh một chuyến, cha của ta cần phải nghe một lời giải thích từ chính miệng nàng."

"Ngươi đang nằm mơ hả?" Ca Đốn cười lạnh nói: "Ngươi vừa tiến vào trang viên đã đảo quanh Tác Phỉ Á, thằng ngu cũng có thể nhìn ra ý định chân chính của ngươi."

"Mọi người trước tiên yên tĩnh một lát." Y Toa Bối Nhĩ vội vàng nói, nàng biết nếu tiếp tục ầm ĩ nhất định sẽ đến trình độ động thủ giải quyết.

"Y Toa Bối Nhĩ, tĩnh táo làm gì?" Địch Áo cười cười nói: "Cái tên này từ lúc vừa vào cửa đã một mực tìm cách chọc giận chúng ta, cho dù chúng ta có thể nhịn lần này, hắn vẫn có thể bám lấy không tha. Ngươi cho rằng chúng ta có thể nhịn hắn bao lâu? Nhịn đến lúc hắn muốn làm gì thì làm sao? Thay vì chờ đến lúc đó, còn không bằng bây giờ chúng ta nổi giận cho hắn xem luôn cho tiện."

Nói đến đây, tầm mắt Địch Áo rơi vào người Kiều Trì, lạnh lùng nói: "Cút ngay đi !"

"Ngươi đang nói với ta?" Kiều Trì làm ra vẻ ngạc nhiên, lạnh lùng đáp: "Ta có thể xem đây như một loại vũ nhục không? Tác Phỉ Á tiểu thư, nàng cũng nhìn thấy đó, bọn họ căn bản không có đặt Đại công lĩnh vào trong mắt, cho rằng chúng ta là hạng người mềm yếu dễ ăn hiếp sao?"

"Ngươi xem thành cái gì cũng được." Địch Áo thản nhiên nói: "Cút đi !"

"Ngươi sẽ phải trả một cái giá cực đắt vì hành động vô lễ này, ngay bây giờ !" Trong mắt Kiều Trì tràn đầy sát cơ: "Sau khi ta trừng phạt xong mấy tên côn đồ phạm thượng này. Tác Phỉ Á tiểu thư, cho dù nàng có nguyện ý hay không vẫn phải theo ta trở về Đại công lĩnh. Nếu không, ta nghĩ rằng Nam tước lĩnh của Đường Ân cũng không cần thiết tồn tại nữa."

Y Toa Bối Nhĩ thở dài một hơi, xung đột cho đến lúc này đã không thể né tránh được nữa rồi. Địch Áo nói không sai, Kiều Trì có ý dựng chuyện, cho dù bỏ qua chuyện này hắn cũng sẽ kiếm chuyện khác gây sự. Trừ phi hắn đạt được mục đích, nếu không sẽ vẫn dây dưa mãi. Địch Áo có thể nhẫn nhịn không? Không thể, trễ một bước hay sớm một bước cũng không có gì khác nhau.

Thật ra những người không quá ngu ngốc đều có thể nhìn ra được, Kiều Trì ngang ngược càn rỡ như thế nhất định là có chỗ cậy vào, nhưng đã náo đến tình trạng này mọi người chẳng thể quan tâm nhiều nữa.

Địch Áo hừ lạnh một tiếng, ngang nhiên giơ tay phóng ra một đạo Phong Nhận.

Nếu như mục tiêu của Kiều Trì chính là Địch Áo, vậy thì Địch Áo không ngần ngại nhịn thêm một hai lần, bởi vì đối phương hành động quá lộ liễu cho thấy rõ ràng là có mưu đồ. Nhưng mục tiêu Kiều Trì nhắm vào lại là Tác Phỉ Á, đây là chuyện Địch Áo không bao giờ chấp nhận được. Cái danh Đại công lĩnh quả thật dọa người, nhưng nói đi thì nói lại, nếu có Thần Vũ Giả đứng ở chỗ này Địch Áo cũng không thể bó tay chờ chết, đánh thắng hay đánh thua là do thực lực của bản thân, còn chuyện dám đánh hay không chiêu lại là bản lãnh của một người đàn ông.

Mặc dù Kiều Trì là công tử thế gia chẳng được tích sự gì, nhưng hắn cũng là người nhà của Phỉ Tể đại công, điều kiện tu luyện hiển nhiên phải tốt hơn người bình thường rất nhiều lần. Mặc dù vẫn không thể trở thành Cực Hạn võ sĩ, tính từ cấp bậc đi lên thì chỉ cao hơn Địch Áo một cấp mà thôi. Thấy Địch Áo phóng ra Phong Nhận đánh tới, Kiều Trì chỉ cười lạnh lùng thả ra một đạo Liệt Diễm Trảm đối kháng, công kích trình độ này làm sao thương tổn hắn nổi.

Khi Liệt Diễm Trảm và Phong Nhận sắp đụng vào nhau, từ phía sau Kiều Trì bỗng nhiên hiện ra một bóng người phất tay bắn ra vài đạo quang ảnh.

Kiều Trì còn chưa hiểu tại sao gã võ sĩ thuộc hạ của hắn lại mạo muội nhúng tay vào liền thấy Phong Nhận của Địch Áo đang bay giữa không trung bỗng nhiên nổ tung hóa thành mười mấy đạo lưu quang bay vụt tới.

Mặc dù người nọ thả ra quang ảnh màu xanh nhạt đã ngăn chặn toàn bộ Diễn Sinh bí kỹ của Địch Áo, nhưng Kiều Trì vẫn sợ hãi toát ra một thân mồ hôi lạnh, lực phòng ngự của Hỏa hệ võ sĩ là yếu ớt nhất. Nếu mười mấy đạo lưu quang kia đánh trúng mục tiêu, sợ rằng bản thân hắn bây giờ đã biến thành một cỗ thi thể rồi.

Địch Áo thấy thế liền căng thẳng thần kinh, đây là bí kỹ gì chứ?

"Kiều Trì, ngươi đã một lòng khiêu khích, vậy thì chúng ta ra ngoài giải quyết." Địch Áo chậm rãi nói.

"Thế nào, ngươi muốn quyết đấu với ta?" Kiều Trì cười lạnh nói, thật ra chính hắn muốn mời Địch Áo quyết đấu, đây vốn là bước sau cùng trong kế hoạch của hắn, nhưng Địch Áo mới vừa thả ra Diễn Sinh bí kỹ đã hù dọa hắn sợ hãi.

"Quyết đấu đại biểu cho quý tộc ưu nhã, một tên bình dân hạ tiện như ngươi cũng xứng?" Gã võ sĩ mới vừa xuất thủ lạnh lùng nói.

Trong lòng Địch Áo không khỏi hiện lên cảm giác báo động, đây thuần túy là bản năng phản ứng báo trước nguy hiểm sắp tới. Hắn không kịp nghĩ nhiều lập tức thi triển Tật Phong Tấn Ảnh phóng lên cao.

“Vút vút …!”

Vài thanh âm trầm muộn vang lên, mười mấy đạo Phong Nhận bay xẹt qua thân ảnh Địch Áo bắn vào vách tường đục ra hàng loạt lỗ thủng trong suốt. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Địch Áo vô cùng may mắn tránh thoát đợt tập kích, chỉ sợ hắn chậm thêm nửa giây thì kết quả khó mà chịu đựng nổi. Địch Áo đã trốn thoát, nhưng một thị nữ đứng ở góc tường lại ngã xuống trong vũng máu, gã võ sĩ xuất thủ không hề thay đổi sắc mặt, làm như chỉ là trong lúc vô tình lỡ tay giết chết một con kiến mà thôi.

"Đợi một chút!" Không khí bên trong phòng khách bỗng nhiên nặng nề đến khó thở, một bóng người ở phía sau vội vã lướt tới chắn phía trước mặt, thì ra là Tây Cách Thụy Na.

Ca Đốn và Lôi Mông liếc nhau hội ý đồng thời dừng bước, phó viện trưởng Thánh Đế Tư học viện đã phải ra mặt, là bởi vì mọi người đều chứng kiến Phong Nhận không chỉ xuyên thấu thân thể người thị nữ, đục thủng trên vách tường, mà còn bay ra ngoài phòng ăn hơn mười thước xuyên thủng cả bức tường ở sau đó.

Chỉ là bí kỹ đơn giản tại sao lại có lực xuyên thấu đáng sợ như thế?

"Hai vị là ai?" Tây Cách Thụy Na mở miệng hỏi, đám người Ca Đốn trong lúc nhất thời không nhận ra đối phương sâu cạn, nhưng nàng tuyệt đối không nhìn lầm, bao gồm cả người vừa mới xuất thủ, còn có một võ sĩ đang tụ thế chờ đợi thời cơ đều là cường giả đồng cấp với nàng.

"Chúng ta là ai có trọng yếu không?" Tên Phong hệ võ sĩ thấp giọng nói: "Hay là quan tâm quan tâm chính các ngươi sao."

"Ta là phó viện trưởng Thánh Đế Tư học viện, Tây Cách Thụy Na, chuyện mới vừa rồi hình như là các ngươi khiêu khích trước thì phải?" Tây Cách Thụy Na nói tên mình ra trước là do lo lắng không đủ khả năng bảo hộ những người ở đây. Thế nhưng nàng cũng cực kỳ bất đắc dĩ, đối mặt hai đối thủ cùng tầng thứ, nàng căn bản không thể nào chu toàn hết được.

"Ngưỡng mộ đại danh Thánh Đế Tư học viện đã lâu." Gã Phong hệ võ sĩ cười cười đáp lễ, sau đó lạnh nhạt nói: "Thế nhưng, cho dù là viện trưởng Nhã Duy Đạt của các ngươi ở chỗ này, chúng ta cũng phải xử lý cho rõ ràng, người của Đại công lĩnh không dễ ăn hiếp như vậy."

"Vậy các ngươi muốn thế nào?" Tây Cách Thụy Na rất rõ ràng đối phương chỉ chờ đợi thời điểm Địch Áo xuất thủ, cho dù nói thế nào thì bên mình đã động thủ trước nên thua về lý rồi.

"Như thế nào là sao?" Không đợi gã Phong hệ võ sĩ nói chuyện, Kiều Trì vừa mới hồi thần tàn bạo nói: "Trước tiên hãy giết chết cái tên dám động thủ với ta đã."

"Như ngài mong muốn, thiếu gia." Gã Phong hệ võ sĩ đáp lời Kiều Trì, sau đó thân hình bỗng nhiên bay lên lưu lại giữa không trung một dãy tàn ảnh, thoáng cái đã vòng qua bên hông Tây Cách Thụy Na, trực tiếp đánh tới Địch Áo.

Từ thái độ của Tây Cách Thụy Na, Địch Áo đã mơ hồ nhận ra hai người này rất khó đối phó nên vẫn duy trì cảnh giác. Giờ phút này thấy gã Phong hệ võ sĩ động thủ, Địch Áo lập tức thi triển Phong Ưu Nhã, bay lùi về phía sau, vừa thả ra Phong Nhận phóng tới hai mắt đối phương. Phong hệ võ sĩ triền đấu với nhau, mấu chốt là ở chỗ dự đoán điểm dừng chân của đối phương ở đâu, lúc nào sẽ buông thả Tật Phong Tấn Ảnh, cùng với địa thế bốn phía …vân …vân, toàn bộ đều phải suy nghĩ thật kỹ lưỡng.

Địch Áo căn bản không trông cậy vào Phong Nhận có thể tạo ra tác dụng, lúc trước Diễn Sinh bí kỹ bị một ngăn chặn quá dễ dàng đã chứng minh thật lực của đối thủ. Cho nên Địch Áo vừa thi triển Phong Ưu Nhã xong liền thả ra Tật Phong Tấn Ảnh, thân hình bay lùi tăng thêm vài thước nữa, phía sau hắn không xa chính là cửa sổ phòng ăn, chỉ cần Địch Áo có thể phá vỡ cửa sổ lao ra khỏi không gian nhỏ hẹp này sẽ có cơ hội tìm đường sống.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.