Thần Đế

Chương 384: Chương 384: Truyền công! (1)




- Tiếp theo ngươi có tính toán gì không? Dù sao ở đây cũng là Man Yêu Lâm, là Thương Lan thành, ở lại đây không phải là kế lâu dài!

Thượng Quan Hề Vi hơi nâng tay lên, cánh tay thon dài lại tao nhã nhẹ nhàng đặt ở trước hai đầu gối, phía xa thỉnh thoảng truyền đến tiếng thú gào thét vang vọng trong bầu trời đêm, giống như một đầm nước sâu, nếu như một trận gió đầu hè thỏi qua mặt hồ.

- Đến lúc đó rồi hãy nói, tạm thời chờ cho qua giai đoạn này rồi tính sau.

Tô Dật nhíu mày. Hắn biết ở lại đây không phải là kế lâu dài, nhưng trước mắt lại thấy được, nếu hắn dẫn theo đệ tử của Thiên Yêu tông ra ngoài thì không có chỗ nào có thể đi được.

Thượng Quan Hề Vi liếc mắt nhìn Tô Dật, trong đôi mắt thoáng chấn động, giống như có thể dụ dỗ cho trái tim người ta phải nhộn nhạo.

Một lát sau, Thượng Quan Hề Vi khẽ thở dài:

- Ngươi đã là Tông chủ Thiên Yêu tông, nhưng Hổ Bộ trưởng lão của bộ lạc Liệp Hổ, Hùng Lục trưởng lão của bộ lạc Man Hùng, còn có Thượng Quan Hư trưởng lão hình như đều có chút nghi ngờ, cũng không biết trong lòng bọn họ nghĩ thế nào. Ngươi có tính toán gì chưa?

Tô Dật mỉm cười. Hắn làm sao có thể không cảm giác được ba vị trưởng lão Thượng Quan Hư và một số người dường như có chút nghi ngờ đối với Tông chủ mới là mình chứ?

Xem ra, hắn muốn hoàn toàn trở thành Tông chủ Thiên Yêu tông thì sợ rằng vẫn phải vượt qua được cửa ải này đã.

Nhưng Tô Dật có thể hiểu, trước đây giữa thôn Linh Cổ, bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng đã cạnh tranh mấy nghìn năm, đột nhiên nói bọn họ đều là đệ tử Thiên Yêu tông, hơn nữa còn để một người từ ngoài đến trở thành Tông chủ mới, trong lòng đám Thượng Quan Hư trưởng lão, Hùng Lục trưởng lão, Hổ Bộ trưởng lão tất nhiên khó thích ứng được.

- Từ từ sẽ đến.

Tô Dật trả lời Thượng Quan Hề Vi. Hắn hi vọng qua một thời gian ngắn nữa, có thể làm cho mọi người tiếp nhận.

Ở trong lòng Tô Dật, Tông chủ Thiên Yêu tông vốn không có ý nghĩa gì.

Hắn chỉ là nhận lời của Yêu tôn, nhận được Thiên Yêu Cổ Kinh, cộng thêm đã xem thôn Linh Cổ trở thành cái nhà thứ hai của mình, lúc này Tô Dật mới một đường gánh vác trách nhiệm.

Thượng Quan Hề Vi không nói gì nữa, chỉ liếc mắt nhìn Tô Dật, sau đó hai người đều ngồi im, ngước mắt nhìn lên trên bầu trời sao, dường như đang suy nghĩ gì đó.

Tô Dật không nói gì mà nằm ở trên mặt đất, hai tay lót ở sau đầu, trong miệng ngậm lên một cọng cỏ khô, mắt nhìn lên mặt trăng sáng lơ lửng trên bầu trời, trong lòng cũng đang suy nghĩ gì đó.

Qua khoảng một canh giờ, Thượng Quan Hề Vi đứng dậy, nhìn Tô Dật đang nằm và khẽ, dịu dàng nói với Tô Dật:

- Ngươi nên nghỉ ngơi sớm một chút.

Tô Dật bất chợt ngồi phắt dậy, nhìn Thượng Quan Hề Vi nói:

- Ta có chuyện cần nàng giúp đỡ.

- Ngươi có chuyện gì, cứ nói đừng ngại.

Thượng Quan Hề Vi vô cùng kinh ngạc, người này khách khí như vậy từ lúc nào thứ?

- Chắc ngươi tu luyện là Yêu Linh Chân Giải đúng không?

Tô Dật nhìn Thượng Quan Hề Vi hỏi.

- Làm sao ngươi lại biết về Yêu Linh Chân Giải?

Thượng Quan Hề Vi vốn có chút giật mình, nhưng lập tức nghĩ đến bây giờ Tô Dật đã là Tông chủ Thiên Yêu tông, ở trong Thiên Yêu động cũng dã nhận được lợi ích cực lớn, gây ra động tĩnh kinh người, làm sao có thể không liên quan được.

- Ta cần xem qua Yêu Linh Chân Giải của nàng.

Tô Dật nói với Thượng Quan Hề Vi. Hắn muốn hiểu biết một chút về Yêu Linh Chân Giải mà thôn Linh Cổ bây giờ đang tu luyện, xác định xem có phải nó có chút khác biệt với Yêu Linh Chân Giải mình lấy được như đã dự đoán hay không.

- Yêu Linh Chân Giải chính là công pháp mạnh nhất của thôn Linh Cổ, chỉ có người của thôn Linh Cổ mới có thể tu luyện được.

Thượng Quan Hề Vi lộ vẻ khó xử, nhưng chỉ thoáng do dự một lát lại nói với Tô Dật:

- Ngươi là Tông chủ Thiên Yêu tông, vậy Yêu Linh Chân Giải cũng công pháp của là Thiên Yêu tông, ngược lại cũng có thể cho ngươi xem được. Tuy nhiên công pháp này ở trong tay của Thượng Quan Hư trưởng lão, nếu ngươi muốn tu luyện, ngày mai ta sẽ đi tìm Thượng Quan Hư trưởng lão là được, hẳn không có vấn đề gì quá lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.