Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4763: Chương 4763: Thích khách lại tới




Đây là nhiệm vụ một mình.

Bởi vậy, sau khi Lăng Hàn nhận được nhiệm vụ thì lên đường đi tới Đông Hà tinh.

Sau nhiều lần truyền tống, Lăng Hàn đã đi tới nơi cần tới.

Đông Hà tinh, đây là tinh cầu lớn, cũng không phải tinh thể không đủ lớn, mà là cấp độ võ đạo của tinh thể không cao, người mạnh nhất cũng chỉ là Hóa Linh cảnh.

Lăng Hàn đi tới Lưu gia chưởng quản mỏ Chân Vân kim.

Hắn lộ ra thân phận, lập tức đạt được Lưu gia nhiệt liệthuan nghênh, bọn họ có thể không nhiệt tình hay sao? Trên tiệc tối, mấy nữ tử xinh đẹp trẻ tuổi của Lưu gia liên tiếp mời rượu, chỉ cần Lăng Hàn nguyện ý, có lẽ ban đêm sẽ đưa tới cửa phòng.

Đây chính là học viên học viện Tổ Vương đấy, chỉ cần không chết, tương lai chí ít cũng là đại năng cấp bậc Tôn Giả.

Đối với Lưu gia mà nói, đây chính là bắp đùi cực kỳ thô to, nếu gặp được phải ôm lấy.

Đương nhiên Lăng Hàn sẽ không để ý tới, hắn hiện tại quan tâm chính là gia tăng tu vi lên cao hơn, có thể chân chính chưởng khống vận mệnh của mình.

Hắn hỏi tới tình huống quặng mỏ nhưng Lưu gia lại biết rất ít về kẻ trộm.

- Không dối gạt Lăng thế huynh, nhóm trộm này rất trơn trượt.

Gia chủ Lưu gia nói:

- Chúng ta bố trí rất nhiều nhân thủ tại quặng mỏ, nhưng bọn chúng luôn có thể tìm ra địa phương phòng thủ yếu nhất, thừa lúc vắng mà vào.

- Chờ chúng ta phát hiện, thời điểm tập kết nhân thủ giết tới thì bọn chúng đều là đã chạy sạch sẽ.

Cho nên, Lưu gia nắm giữ tình huống không nhiều hơn Lăng Hàn, chẳng những không biết kẻ trộm là ai, thậm chí có bao nhiêu người, người mạnh tu vi gì cũng không biết.

Ai.

Lăng Hàn cũng không thể trông cậy vào những gia hỏa này, hắn quyết định chính mình đi xem.

- Lăng thế huynh, để tiểu Minh đi cùng ngươi, đúng lúc hắn cũng có việc đi tới đó.

Gia chủ Lưu gia vô cùng tha thiết đẩy cháu của mình ra.

Nếu như đó là cái nữ nhân, Lăng Hàn khẳng định quả quyết cự tuyệt để tránh phiền phức, nhưng nam nhân thì không cần lo lắng như vậy.

Bởi vậy, hắn khẽ gật đầu:

- Được.

Lưu Minh, đời thứ ba của Lưu gia, đó là một người trẻ tuổi khí khái bừng bừng, hiện tại hắn đã có tu vi Chú Đỉnh, đặt trong gia tộc Hóa Linh cảnh, phần tu vi này của hắn không tính là thấp, chính là hậu nhân kiệt xuất nhất của Lưu gia.

Cho nên hắn khó tránh khỏi rất cao ngạo, sau khi bị gọi tới hắn chỉ gật đầu với Lăng Hàn.

Lăng Hàn cũng không thèm để ý, hắn bảo Lưu Minh dẫn đường, hai người xuất phát đi tới quặng mỏ.

Quặng mỏ rất lớn, mặc dù đã khai thác mấy trăm năm, nhưng chỉ mới đào được một phần ba, nhưng liếc mắt nhìn đã phát hiện đào đi một nửa, đây là việc rất chướng mắt.

- Lăng huynh, quặng mỏ quá lớn.

Lưu Minh nói:

- Lưu gia chúng ta chỉ có ba trăm người, chỉ có hai trăm bảy mươi bốn người đạt tới Tiên đồ, hiện tại phát ra ngoài tuần tra cũng không thể dò xét hết.

- Tại sao học viện Tổ Vương chỉ phái một mình ngươi tới?

Hắn có phần tức giận, càng mang theo chất vấn.

A, chúng ta có hơn trăm người còn không chú ý được, một mình ngươi làm sao có thể chú ý hết?

Lăng Hàn cười ha ha, nhưng khí thế cường đại bộc phát làm cho tâm thần Lưu Minh bị áp bách, hắn liên tục lui về phía sau.

- Dù sao ta cũng là Chân Ngã cảnh, ngươi nên bảo trì tôn trọng thích hợp.

Lưu Minh lộ ra vẻ sợ hãi, đó là sợ hãi với tử vong.

Lúc trước hắn có không cam lòng mãnh liệt, rõ ràng tuổi của hắn còn lớn hơn Lăng Hàn một chút, vì cái gì Lăng Hàn cũng đã là cao thủ Chân Ngã cảnh, hơn nữa còn tiến vào học viện Tổ Vương, về sau chí ít cũng có thể trở thành Tôn Giả.

Không phải đối phương xuất thân từ “Đế tộc” sao?

Ỷ vào đây là lãnh địa của gia tộc, hắn cũng không có kính ý với Lăng Hàn, hắn tỏ ra rất ngạo mạn, cho đến giờ phút này, hắn mới bỗng nhiên ý thức được Lăng Hàn giết hắn thì thế nào, gia tộc dám phàn nàn với Đế tộc cái gì sao?

- Trở về đi.

Lăng Hàn phất phất tay, hắn lười chấp nhặt với loại người này.

Lưu Minh giật mình một cái, hắn vội vàng xoay người bỏ chạy.

Lăng Hàn mở ra thần thức câu thông địa mạch, hắn đã giám thị toàn bộ vùng núi này.

A?

Đột nhiên Lăng Hàn ngẩn ra, cũng không phải phát hiện nhóm kẻ trộm, mà là phát hiện có người đang lặng lẽ tiến tới gần mình.

Quỷ Ảnh bộ.

Lăng Hàn lập tức có kết luận, người này sử dụng chính là Quỷ Ảnh bộ.

Sát thủ Chiến Thần cung.

Ha ha, tin tức của đám gia hỏa này thật linh hông, có thể nắm giữ tin tức của mình thật nhanh.

Chẳng lẽ học viện có người thả ra tiếng gió?

Lăng Hàn tin tưởng là cái sau, nếu không, không có khả năng hắn chân trước vừa tới, sát thủ Chiến Thần cung đã theo chân tới đây.

Nhưng mà, chỉ xuất động một tên sát thủ Hóa Linh cảnh, chúng xem thường mình hay sao?

Nhưng đối với Chiến Thần cung mà nói, sát thủ vốn chiếm cứ chủ động, có sát ý giết sơ ý, cho dù thực lực sát thủ yếu hơn cũng có thể ám sát người có thực lực mạnh hơn, huống chi hiện tại xuất động một sát thủ Hóa Linh cảnh, còn chưa đủ sao?

Nhưng không có ai biết, thực lực Lăng Hàn bây giờ đã có thể đánh chết Hóa Linh nhị biến.

Lăng Hàn mỉm cười, hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, yên lặng chờ sát thủ kia đến.

Một lát sau, hắn đã biết tên sát thủ kia tiếp cận.

Không có biện pháp, cường độ linh hồn của hắn đã đạt tới cấp bậc Hóa Linh, thứ hai hắn còn có thể câu thông địa mạch, cho nên hắn có được vô số ánh mắt, thứ ba, đây cũng là trọng yếu nhất, hắn có tạo nghệ Quỷ Ảnh bộ còn vượt qua tên sát thủ.

Cho nên, sát thủ muốn che giấu tung tích trước mặt hắn, đây không phải trò đùa hay sao?

Tới gần, tới gần, sát thủ kia vẫn bảo trì bình thản, rõ ràng hắn là cấp bậc Hóa Linh nhưng vẫn không xuất thủ, hắn muốn tiếp cận đủ gần để tuyệt sát, từ đó Lăng Hàn không thể sinh ra suy nghĩ chạy trốn.

Cuối cùng, tên này sát thủ đi tới vị trí thích hợp và xuất thủ.

Xoát, một đạo hàn quang chém tới giống như có thể chém đứt thiên địa.

Một kiếm chém tới, phốc, Lăng Hàn bị chém thành hai đoạn, máu tươi phun ra như suối.

Sát thủ kia cười đắc ý, hắn là sát thủ Hóa Linh nhị biến, tự nhiên có thể tùy tiện chém Chân Ngã cảnh.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên hắn cảm giác phía sau đau xót, thân thể lảo đảo ngã về phía trước.

Hắn quay đầu nhìn lại, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

Lăng Hàn!

Mục tiêu bị đánh chết sống lại, hơn nữa còn dùng một quyền đánh vào lưng của hắn, cũng đánh gãy bảy tám khối xương trên người.

- Ngươi, tại sao ngươi không chết?

Hắn không dám tin vào mắt mình, bởi vì hắn cảm giác mình đã đắc thủ.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, đương nhiên hắn sẽ không nói cho đối phương biết, hắn đã sớm sử dụng Huyễn Cảnh Hắc Mang mê hoặc đối phương.

- Trước khi chết phát tin tức cho Chiến Thần cung, nói với bọn họ rằng, lần sau tới ám sát nhớ kỹ đừng có phái phế vật tới. Còn có, không bao lâu nữa, ta sẽ tìm ra vị trí Chiến Thần cung, cũng giải quyết các ngươi triệt để

- Ngươi khẩu khí thật lớn!

Tên sát khí nói:

- Lịch đại Tổ Vương không thể tiêu diệt Chiến Thần cung ta, ngươi tính là cái gì chứ?

Mặc dù hắn trọng thương nhưng tin tưởng hắn có thể giết Lăng Hàn một lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.