Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4009: Chương 4009: Chọn Một Tượng Đá




Một cộng một bằng hai.

- Hai.

- Hai.

- Trong tình huống tính đúng là bằng hai, tính toán sai có thể tùy ý tính lại.

...

Phần lớn người trả lời đều là hai, cũng có một ít người đang tăng thêm giả thuyết.

Lăng Hàn nói:

- Tiền bối cảm thấy bằng mấy chính là bằng mấy.

Làm Lăng Hàn kinh ngạc chính là, Hồng Thiên Bộ cũng trả lời gần giống như hắn, mặc dù chỉ khác từ ngữ nhưng ý nghĩa giống nhau.

Thạch Đầu Nhân lại nói:

- Chúc mừng hai người các ngươi trả lời chính xác, thông qua.

Lăng Hàn và Hồng Thiên Bộ lập tức cất bước đi lên bậc thang.

Những người khác nhìn sang, bọn họ muốn đi theo nhưng lại bị Thạch Đầu Nhân phất tay đẩy lui, bọn họ không phục nhưng khi Thạch Đầu Nhân nói câu sau cùng chỉ có Lăng Hàn và Hồng Thiên Bộ nghe được, những người khác chỉ có thể nhìn Hồng Thiên Bộ đi lên phía trước.

Lăng Hàn và Hồng Thiên Bộ trả lời chính xác?

Đã xảy ra chuyện gì?

Chính là vuốt mông ngựa a.

Thạch Đầu Nhân bá đạo, thực lực của nó nghiền ép, không cho các ngươi đi qua thì thế nào? Các ngươi không phục thì sao?

Lăng Hàn và Hồng Thiên Bộ đều bước lên bậc thang, lúc bước tới một bước liền sinh ra âm thanh rất nhỏ.

- Thật không nghĩ tới, ngươi lại có thể theo ta đến nơi này!

Hồng Thiên Bộ từ tốn nói, trong lời nói còn mang theo khinh bỉ Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười nói:

- Ngươi còn không phục?

Hồng Thiên Bộ không phát tác, hắn nói:

- Lúc trước, thiên địa bị chọc giận, nếu ta không đoán sai, có lẽ là ngươi dẫn tới.

Đối với điểm ấy, hắn cực kỳ hiếu kì, cũng rất để ý, rốt cuộc Lăng Hàn đã làm gì lại chọc thiên địa tức giận?

Đương nhiên Lăng Hàn sẽ không thừa nhận, thản nhiên nói:

- Ta cũng không phải người tội ác tày trời, làm sao có thể dẫn tới thiên nộ chứ?

Hồng Thiên Bộ cười ha ha, đương nhiên hắn sẽ không tin tưởng lời Lăng Hàn, ở nơi này, nếu nói ai có thể dẫn thiên địa tức giận, người đó chắc chắn là Lăng Hàn.

Hắn dung hợp một con mắt Thái Cổ hung thú và trở thành thiên tài tam tinh, bản thân Lăng Hàn lại là thiên tài tứ tinh!

Dạng người như vậy, nếu hắn làm ra chuyện chọc giận thiên địa cũng có thể giải thích rõ ràng.

- Lăng Hàn, kỳ thật chúng ta có thể hợp tác.

Hồng Thiên Bộ nói.

Chuyển hướng đề tài quá lớn.

Lăng Hàn cười nói:

- Tốt, nói nghe xem.

Hắn muốn nghe xem Hồng Thiên Bộ sẽ lừa dối mình thế nào.

- Ngươi và ta đều có đại khí vận, trong tay có rất nhiều bảo vật và bí thuật không thể tưởng tượng nổi, nếu như có thể cùng hưởng sẽ lợi ích vô cùng.

Hồng Thiên Bộ nói, vẻ mặt vô cùng thành khẩn.

Lăng Hàn cười ha ha, hắn cho rằng mình là kẻ đần hay sao?

- Trong tay Hồng huynh có bao nhiêu bảo vật, bao nhiêu bí thuật, ta thật muỗn xem một hai.

Hắn cười nói.

Đôi mắt Hồng Thiên Bộ co giật, ngươi đá vấn đề lại cho ta?

Hắn cho rằng có thể lừa gạt Lăng Hàn, làm sao có thể chia sẻ với Lăng Hàn, đương nhiên sẽ không tiết lộ nội tình của mình, hắn chỉ cười ha ha.

Hai người đều cười khẽ nhưng ai cũng biết, trong nội tâm hận không thể lập tức xử lý đối phương.

Tới cuối đường, bọn họ đi lên bình đài.

Đây là bình đài hình tròn, phía trên đặt mười hai tượng đá, tất cả đều cao hai trượng.

A, đây là ban thưởng?

- Các ngươi tùy tiện chọn một trong mười hai tượng đá, cho dù chọn tượng nào cũng đạt được ban thưởng.

Một giọng nói vang lên, lúc này có một tiểu nhân cao vài tấc xuất hiện trên đầu vai Lăng Hàn, hắn nói với hai người

Lăng Hàn quay đầu nhìn sang, đây là Thạch Đầu Nhân cao mấy phân.

- Nhìn chằm chằm vào ta làm gì, chưa thấy qua soái ca sao?

Thạch Đầu Nhân tức giận nói.

Lăng Hàn cười cười:

- Đúng là chưa gặp qua soái ca như vậy.

- Có ánh mắt!

Thạch Đầu Nhân cười nói, nó rất thích được tâng bốc.

Hồng Thiên Bộ hừ một tiếng biểu đạt ý khinh thường.

Thạch Đầu Nhân cảm thấy khó chịu, nói:

- Tiểu tử, ngươi có ý gì, chẳng lẽ ta không đẹp trai sao?

Hồng Thiên Bộ xấu hổ, hắn vừa mới tỏ vẻ khinh thường, nếu hiện tại đổi giọng, mặt mũi hắn đặt ở nơi nào?

Hiển nhiên Thạch Đầu Nhân thích được người ta tâng bốc khen ngợi, nếu không lấy lòng nó, có phải sẽ bị nhắm vào hay không?

Ví dụ, hắn nên đạt được một khối thần thạch Trúc Cơ đỉnh cấp, kết quả lại cho hắn một viên phổ thông.

Cuối cùng hiện thực chiếm thượng phong, hắn cắn răng, nói:

- Đẹp trai!

- Phốc! Lăng Hàn bật cười lên.

Hồng Thiên Bộ đỏ mặt, nếu Lăng Hàn lên tiếng châm chọc hắn, hắn cũng không thể phản bác.

- Chọn đi.

Thạch Đầu Nhân nói.

- Soái ca, có thể nhắc nhở gì hay không?

Lăng Hàn cười nói.

Thạch Đầu Nhân phi thường hưởng thụ, nó ho khan nói một câu:

- Ta không thể gian lận, cho nên, tiểu tử, ngươi chỉ có thể dựa vào chính mình.

Lăng Hàn tươi cười, mặc dù không gian lận thành công nhưng cũng đạt được hảo cảm của Thạch Đầu Nhân, mặc dù không biết có hữu dụng hay không nhưng ít ra sẽ không phải chuyện xấu.

Hắn bắt đầu quan sát, mặc dù Thạch Đầu Nhân nói lựa chọn tượng đá nào cũng có ban thưởng nhưng nếu không có khác nhau cũng không có chuyện phải lựa chọn.

Hồng Thiên Bộ cũng đang chăm chú quan sát, hắn là người rất thông minh, làm sao có thể tuỳ tiện đưa ra lựa chọn.

Nói thật, mặc dù mười hai tượng đá đều có khác nhau nhưng không nhìn ra điểm khác biệt nào.

Dường như tuyển tượng đá nào cũng như nhau.

Lăng Hàn phát động nhãn thuật, hắn không nhìn ra khác biệt gì, Hồng Thiên Bộ cũng hiển hóa con mắt Thái Cổ hung thú trên đỉnh đầu của mình, hắn muốn quan sát một chút, đột nhiên hắn hét lên thảm thiết, chỉ thấy con mắt hư ảo của hắn xuất hiện vết thương, có huyết lệ tuôn ra.

Quá kinh người con mắt Thái Cổ hung thú vô cùng cường đại, hiện tại chỉ quan sát thượng đá liền bị thương?

Tê, những tượng đá này quá kinh khủng.

Hồng Thiên Bộ lảo đảo suýt ngã, hai tay che mắt, lúc hắn thả tay xuống, gương mặt hắn đầy máu tươi.

- Thật là khờ.

Thạch Đầu Nhân hả hê nói ra.

Hồng Thiên Bộ dùng khăn lau sạch gương mặt, mặc dù ăn thiệt thòi lớn nhưng hắn càng coi trọng ban thưởng hơn, hắn biết lựa chọn hiện tại cực kỳ trọng yếu.

Lăng Hàn cũng thế, sau khi sử dụng nhãn thuật không nhìn ra đầu mối gì, hắn dứt khoát nhắm mắt lại, dùng thần thức cảm giác.

Vẫn không có phát hiện, mười một pho tượng đá không có dị dạng gì.

A?

Chờ chút, dường như có gì đó không đúng.

Lăng Hàn vắt hết óc nghĩ, hắn không nghĩ ra, rõ ràng ý thức có điểm không ổn, hắn lại không nghĩ ra không ổn ở điểm nào, dường như có lực lượng thần bí nào đó đang trở ngại hắn dò xét.

Tâm niệm hắn hơi động, dẫn động tất cả sinh linh lực vị diện trong cơ thể, hắn muốn che đậy thiên địa trong thời gian ngắn.

Thiên địa cũng bị che đậy, những thứ khác có là gì chứ?

Hiểu rồi!

Bỗng nhiên Lăng Hàn tỉnh ngộ, nơi này không phải nói có mười hai tượng đá sao, vì cái gì hắn chỉ nhìn thấy mười một pho tượng.

Đây là chuyện cực kỳ đơn giản, hắn lại nghĩ tới một việc, tại sao lúc hắn vận dụng sinh linh lực trong nội thế giới mới nghĩ ra việc này?

Đây chính là điểm cổ quái!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.