Thần Bài Dị Giới

Chương 2: Chương 2: Thức Tỉnh




Màn đêm bắt đầu buông xuống, Vân tướng quân quyết định rời đi ngay trong đêm để tránh bị những người khác nhòm ngó. Người làm đa số đều được trả ít tiền cho về quê sinh sống, chỉ còn lại một số thân tín thực sự có thể đi cùng.

Dũng lúc này đang làm bé ngoan, ngủ trong vòng tay của Vân phu nhân. Cậu không thể hiện ra trí tuệ trưởng thành của mình bao giờ. Từ trước tới nay cậu chỉ hành động như một đứa trẻ bình thường ,bởi vì cậu không muốn làm mình nổi bật khi chưa đủ sức mạnh để bảo vệ mình.

Nếu chưa được nhìn thấy sức mạnh của Rim, cậu còn mong mỏi bản thân luyện võ để bù đắp sự thiếu hụt. Nhưng sự thật quá phũ, cậu thật sự hiểu được sự thiếu hụt Rim là không thể bù đắp chỉ bằng luyện võ.

- Dừng lại!Bỗng Vân tướng quân giơ tay lên, hô lớn khiến đoàn người dừng lại, cảnh giác nhìn quanh khu rừng âm u, trống vắng đến lạnh người ở hai bên đường.

Một bóng đen nhảy tới bên cạnh ông, quỳ xuống cung kính:- Tướng quân! Có chuyện gì vậy?

- Tiểu Lân! Ta không còn là tướng quân nữa, hãy gọi ta là Vân Diệt đi! Chuẩn bị đón tiếp những vị khách của chúng ta nào!

Vân Diệt cười lớn, hình xăm trên cánh tay phải của ông bỗng chuyển động rồi phát sáng khắp người, ánh sáng đi tới đâu vảy rồng mọc ra tới đó. Ông ngửa mặt lên trời gầm một tiếng long trời lở đất.

Ngay lúc này, từ hai bên đường xuất hiện những bóng đen bay ra, bọn họ toàn thân mặc áo đen, thuần thục chia ra bao vây và nhanh chóng gọi ra Rim chiến đấu chứng tỏ đoàn xe của Dũng đã gặp phải sát thủ chuyên nghiệp.

Người được gọi là tiểu Lân thấy lũ sát thủ không những không sợ mà còn mừng, toàn thân hắn cũng phóng ra hào quang rồi mọc vảy, nhưng vảy của hắn là của Kỳ Lân.

Có ba tên sát thủ thấy anh ta biến thân liền triệu hồi ra ba cây thương từ ba hướng đâm thẳng vào các điểm yếu hại, nhưng tiểu Lân chỉ hét một tiếng ‘Kỳ Lân Chiến Quyền’, đấm một quyền tóe lửa xé xác bọn chúng .

Những người trung thành của Vân Diệt không hề hỗn loạn trước sự xuất hiện của sát thủ. Họ đều là người của Long Lân đội, đội quân bí mật được xem là mạnh mẽ và trung thành nhất Vạn Xuân. Chỉ là sự trung thành đó là dành cho tướng quân của họ chứ không dành cho hoàng đế.

Vân Diệt không ra tay tiêu diệt những tên sát thủ cắc ké mà chỉ nhìn chằm chằm vào gã thủ lĩnh.

- Thủy Giao, ngươi thật sự muốn ra tay với ta ư?

- Vân Diệt, ngươi đã không còn là đại tướng quân. Dù Rimark của ngươi đã đạt tới chín sao đỉnh phong thì cũng không dễ dàng chiến thắng một người đồng cấp tám sao như ta được.

Thủy Giao trừng mắt lên, quanh người hắn mọc ra vảy Giao Long, những hạt nước được hắn ta điều khiển bay xung quanh người như thể hiện khả năng khống thủy điêu luyện của mình.

Vân Diệt thở dài, từ trong con ngươi toát ra những tia đỏ như máu, thể hiện cho bản tính khát máu của loài rồng. Gầm lên một tiếng rồi xông vào đối phương.

Hai người va chạm vào nhau tạo ra những tiếng uỳnh,rầm và sóng chấn động ảnh hưởng tới cả cuộc chiến xung quanh khiến mọi người hoảng sợ, nhanh chóng tránh xa cuộc chiến của những cao thủ chín sao.

Chỉ có trong xe, Vân phu nhân vẫn chỉ lo dỗ dành Dũng, trong miệng còn lẩm bẩm:- Đánh thì đánh đi, còn thích thể hiện nữa cơ mà. Lỡ làm Dũng nhi sợ thì làm sao?

Trong lúc đó, cuộc chiến bên ngoài gần ngã ngũ, những tên sát thủ không thể chống lại được Long Lân đội tinh nhuệ, thiện chiến và dần trở thành vong hồn dưới đao.

Thủy Giao thì phải chật vật chống đỡ lấy từng nắm đấm như thép nóng nện liên tục của Vân Diệt. Tuy đều là tám sao nhưng Rimark của Vân Diệt đã là 89, còn của Thủy Giao mới là 83. Chỉ có năm cấp chênh lệch nhưng Thủy Giao hoàn toàn không phải đối thủ của Vân Diệt, chỉ có thể chống đỡ một lúc mà thôi. Sau vài chục chiêu kế tiếp, Vân Diệt tận dụng một sơ hở Thủy Giao đánh cho bay thẳng xuống đất, tạo thành một cái hố sâu hoắm.

Ngẩng đầu phát hiện thuộc hạ đã bỏ mạng phần lớn, Thủy Giao bỗng trở nên điên cuồng, hắn biết hắn không phải là đối thủ Vân Diệt, đã vậy, hắn quyết định sẽ giết vợ con của Vân Diệt rồi bỏ chạy. Nghĩ là làm, hắn bật dậy bay tới cỗ xe ngựa của Dũng, cười tà ác: - Ha ha ha, ngươi đánh ta, ta sẽ giết thê tử của ngươi.

Vân Diệt thấy đã không kịp, vươn tay hô đừng nhưng đã muộn, đành phải cúi đầu mặc niệm cho kẻ xấu số không biết trời cao đất rộng kia....

Từ trong xe ngựa, một hư ảnh phượng hoàng lửa bay ra nuốt trọn, thiêu đốt Giao Long khiến hắn tới tận lúc chết mới thốt ra được:- Ảnh Phượng Triều Bái, cao thủ mười…. mười sao.

Đúng vậy! Người ra tay là Vân phu nhân, mọi người chỉ biết Vân phu nhân xinh đẹp tuyệt trần mà không biết rằng bà ấy cũng là một siêu cao thủ mười sao với Rim huyền thoại Phượng Hoàng.

Nhìn Thủy Giao giờ chỉ là đống tro tàn, Vân tướng quân thầm mắng ngu ngốc:- Vào tay ta thì còn toàn thây chứ động vào cô ấy thì ngươi chỉ có thành tro thôi, kiếp sau nhớ tránh phụ nữ ra nghen, đặc biệt là phụ nữ đẹp.

- Sao? Muốn tránh ra hả? Có cần thiếp cho chàng tránh cả đời không? Ngay và luôn!Vân phu nhân nghe vậy mà nổi giận, nhéo lấy tai của Vân tướng quân, mặc kệ Dũng đang ở cạnh nhìn hình tượng ‘kiêu dũng’ của cha mình.

Vân tướng quân rối rít xin tha khiến Long Lân đội cười nghiêng ngả, nhưng ngay lúc này, đột biến xảy ra.

Một mũi tên tàng hình bay xuyên qua từng tán lá, lạnh lùng cắm thẳng vào ngực Dũng mà không bị ai phát hiện. Lực bắn khiến cậu bay ra xa tới vài mét rồi nằm gục trên mặt đất.

Đôi mắt Dũng dần tối lại, cơn đau nhức từ ngực khiến hắn choáng váng đầu óc nhưng lạ kì là hắn vẫn nghe thấy một tiếng gọi bí ẩn rất rõ ràng:- Thần bài thức tỉnh, lá bài đầu tiên: Phục Sinh, có dùng hay không?Dũng chỉ kịp thầm hô ‘dùng’ một tiếng rồi chìm vào trong hắc ám vô tận.

Dũng đột nhiên bị bắn trúng khiến mọi người đều sững sờ, Vân phu nhân sau phút thất thần liền nổi cơn điên cuồng, từng ngọn lửa huy hoàng, rực rỡ nhảy múa trên cánh rừng rộng vài chục héc-ta hủy diệt mọi thứ như chứng minh nỗi đau vô tận của bà. Vân tướng quân không có hành động gì, nhưng nắm đấm siết chặt đến chảy máu ra và đôi mắt trợn trừng nhìn chằm chằm về hướng mũi tên phát ra khiến mọi người đều hiểu núi lửa có thể phun trào bất kì lúc nào.

Tiểu Lân thì bình tĩnh hơn, cậu tiến về phía Dũng, muốn thay hai vợ chồng tướng quân bảo vệ xác của Dũng. Nhưng cậu nhanh chóng nhận ra rằng Dũng còn thở.

Tiểu Lân vui mừng hô lên:- Phu nhân, tướng quân! Cậu chủ còn thở, cậu chủ còn sống.

Vân phu nhân nghe vậy liền bay vội xuống, khẩn trương kiểm tra thân thể của Dũng. Bà kinh ngạc khi phát hiện những vết thương của Dũng đều đã lành, máu đã ngừng chảy, khuôn mặt hồng hào đầy sức sống. Chỉ có mũi tên vẫn còn cắm sâu trong lồng ngực như nhắc nhở bà mọi thứ vừa xảy ra là thực.

Cẩn thận rút mũi tên ra, Vân phu nhân quan sát từng việc phát sinh trên người con trai mình. Mũi tên được rút ra tới đâu, vết thương được khép lại tới đó khiến Vân phu nhân bỗng ngộ ra rằng có thể Dũng đã có được một loại Rim đặc biệt nào đó. Chỉ có Rim mới mang lại hiệu quả thần kì như vậy.

Có lẽ cảm nhận được có người đang theo dõi mình, Vân phu nhân im lặng mang Dũng bay đi trước với Vân Diệt, để lại đoàn người từ từ theo sau.Đến tận khi đoàn người Vân tướng quân đã đi xa, Hai người mặc trang phục quý tộc mới đột nhiên xuất hiện trên đường:

- Ông nói xem, bệ hạ lựa chọn từ bỏ Vân phủ là đúng hay sai?Một người quay sang hỏi đồng bạn của mình.

Người kia lắc đầu tỏ vẻ không xác định:- Không biết. Ai có thể đoán được Vân phu nhân lại là siêu cao thủ chín sao cơ chứ, che giấu thật là sâu.

- Chỉ mong sao bệ hạ sẽ không hối hận vì quyết định hôm nay, Rim Ánh Trăng tuy quan trọng nhưng nếu đắc tội với một Thần Phượng Hoàng Bất Tử thì không khác gì muốn diệt vong cả.

- Không dễ để đạt tới Thần đâu, sẽ không trùng hợp như vậy chứ….Nếu Vân phu nhân có thể thành Phượng Hoàng Bất Tử thì âu cũng là số trời thôi.

Dũng không hề nghe được những lời ấy, cậu hiện đang mơ màng trôi nổi trong một mảng hư không, bên tai vang lên những tiếng giải thích quen thuộc của một cô gái:

- Tôi là hướng dẫn viên địa ngục, thuộc hãng du lịch Trót Gay, hiện tại năng lực của cậu đã thức tỉnh, sau khi giải thích sơ cho cậu, tôi sẽ trở về và cậu chính thức trở thành một cư dân ở thế giới này.

- Rim của cậu là ‘Thần Bài’, một Rim đặc biệt theo phát minh mới nhất của viện khoa học-công nghệ Thử Cho Vui thuộc ủy ban Thiên Đường. Thần Bài sẽ có hiển thị ở ngực cậu. Số cấp Rimark sẽ quyết định số lượng lá bài mà cậu có, cứ mỗi lần đạt đến số cấp chia hết cho năm(5,10,15...) thì cậu sẽ nhận được thêm một lá bài mới.

- Rim Thần Bài tuy có những sức mạnh to lớn và khả năng đa dạng nhưng lại có yếu điểm rằng lá bài rút ra sẽ là ngẫu nhiên, mỗi một phút mới rút được một lần và sử dụng xong lá này mới rút được lá khác. Và một hạn chế khác là mỗi lá bài chỉ được sử dụng một lần trong cùng một ngày.

- Nói tóm lại Thần Bài tuy mạnh nhưng có khuyết điểm khá rõ ràng, nếu cậu xui xẻo, cậu hoàn toàn có thể chết trước khi kịp rút ra lá bài mình cần. thôi bye, chúc sống vui vẻ, sớm xuống địa ngục… moa, chụt.

Giọng nói ấy cứ như thế biến mất khiến cho Dũng còn bao nhiêu nghi hoặc muốn hỏi mà không ai trả lời…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.