Thái Cổ Thần Vương

Chương 91: Chương 91: Chấp niệm






Cuồng ngạo, bá đạo, đây cũng là Lạc Thiên Thu ở thời khắc này.

Hắn trực tiếp đáp ứng Tần Vấn Thiên, thậm chí thay Sở Thiên Kiêu làm ra quyết đoán, bởi vì, hắn có tư cách này, Sở Thiên Kiêu sẽ không vì vậy mà có thành kiến.

Đương nhiên, Sở Thiên Kiêu cũng tin tưởng Lạc Thiên Thu, nhìn Lạc Thiên Thu đi ra ngoài, hắn đối với lần này tràn ngập lòng tin.

Quân sĩ vây quanh ở trước người Tần Vấn Thiên nhao nhao tránh lui, trên tuyết đạo, rất nhanh chỉ còn lại có Lạc Thiên Thu, Tần Vấn Thiên.

- Răng rắc...

Một đạo lôi quang lóng lánh bắn ra, thân thể Lạc Thiên Thu như đắm chìm trong Lôi Điện, Tinh Thần Chi Lực của hắn ẩn chứa Lôi Điện chi lực, Võ Mệnh Tinh Thần của hắn, chính là một viên Lôi Điện Tinh Thần.

Lấy Lạc Thiên Thu làm trung tâm, hết thảy tuyết đọng chung quanh bị chấn nát bấy, điên cuồng nổ tung, cỗ khí thế kia, làm rất nhiều người kinh thán Lạc Thiên Thu mạnh mẽ.

- Không hổ là nhân vật yêu nghiệt của Đế Tinh Học Viện, Luân Mạch cảnh bát trọng, Lạc Thiên Thu đủ để chính thức bước vào Kinh Thành Thập Tú, ba chiêu, đối với Tần Vấn Thiên mà nói, chỉ sợ là ác mộng.

Trong lòng mọi người thầm nói, chỉ thấy Tần Vấn Thiên thu Phương Thiên Họa Kích vào, đã ước định ba chiêu, như vậy không mượn Thần binh.

Một đám Lôi Điện chiếu rọi cả vùng không gian, Lạc Thiên Thu mỗi bước ra một bước, đoàn người đều cảm giác hắn lúc nào cũng có thể phá hủy Tần Vấn Thiên, loại khí thế này, quá mức mạnh mẽ.

Rốt cục, chỉ thấy năm ngón tay của Lạc Thiên Thu cùng ra, thân thể hắn hàng lâm ở trước người Tần Vấn Thiên, một sát na này, đoàn người chỉ thấy Lôi Mãng vô tận bắn về phía Tần Vấn Thiên, loại khí thế bá đạo tuyệt luân này, muốn phá hủy hết thảy.

Cũng ở lúc này, Tần Vấn Thiên cũng làm ra đáp lại, lấy Thần Nguyên ngưng tụ Luân Mạch Ấn oanh ra, chưởng ấn chìm ngập hết thảy, đoàn người chỉ thấy từng vòng từng vòng chưởng ấn bài sơn đảo hải bị lôi quang quấn quanh, sau đó điên cuồng nổ tung, phân giải, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy thân thể chết lặng, một cỗ đại lực rơi vào trên người, chân của hắn hoạt động ở trên mặt tuyết, lui đầy đủ 10 mét.

Nhưng thân thể Tần Vấn Thiên đứng nghiêm như trước, con ngươi của hắn nhìn thẳng Lạc Thiên Thu.

- Chiêu thứ nhất.

Lạc Thiên Thu thu ngũ chỉ, lần thứ hai đi ra trước, tóc dài phiêu động, áo trắng như tuyết.

Hắn là Lạc Thiên Thu, trước mắt Tần Vấn Thiên bất quá là chướng ngại vật trong cuộc đời hắn mà thôi, hắn sẽ bằng tư thái cường thế một cước đá bay, Tần Vấn Thiên, không xứng ngăn trở bước tiến của hắn.

Đế Tinh Học Viện muốn đến đỡ nhân vật yêu nghiệt trở ngại kế hoạch của hắn, này tuyệt đối không thể.

Còn dư lại không đến hai tháng, hiện tại năm cuối, chính là thời điểm hắn quang huy lóng lánh, khi đó, hắn dựa theo ước định, bước vào tầng thứ bảy của Thiên Tinh Các, đây là sự tình phụ thân hắn từng làm qua, mà mục đích của hắn, đương nhiên còn không chỉ như vậy.

Trong mắt Lạc Thiên Thu, thủy chung là cao ngạo như vậy, không coi ai ra gì, trong mắt hắn, không có Tần Vấn Thiên.

Chiêu thứ nhất, cũng không thể ngạnh kháng, như vậy kế tiếp kết cục của Tần Vấn Thiên đã chú định.

Thời điểm Lạc Thiên Thu lại lần nữa hàng lâm trước người Tần Vấn Thiên, hoa tuyết bay múa cuồng bạo, ánh mắt của Lạc Thiên Thu ẩn chứa Lôi Điện chi uy, đâm vào trong mắt Tần Vấn Thiên, bàn tay của hắn lại giết ra, lúc này đây, cả người hắn giống như Lôi Thần, hết thảy vật ở trước mặt hắn, đều sẽ bị phá hủy.

Trong cơ thể Tần Vấn Thiên, Luân Mạch đang gầm thét, hai mắt của hắn không hề sợ hãi Lạc Thiên Thu, lực lượng mênh mông điên cuồng hội tụ lên tay.

- Phá Vọng Ấn.

Tần Vấn Thiên vung chưởng ấn, Thiên Thủ Ấn đệ tam thức Phá Vọng Ấn, đạo chưởng ấn này như muốn hút sạch Tinh Thần Chi Lực trong Luân Mạch, một chưởng này, muốn phá vỡ hết thảy hư vọng, phá toái hết thảy.

Công kích của hai người va chạm, một cỗ chấn động kinh khủng điên cuồng càn quét ra, lấy bọn họ làm trung tâm, tuyết đọng phương viên mấy chục thước bị càn quét, hóa thành vòng xoáy, lung tung vũ động lên.

Lúc này đây, bước chân của Tần Vấn Thiên đứng sừng sững như núi.

- Cút.

Lạc Thiên Thu nổi giận gầm lên một tiếng.

- Cút.

Tần Vấn Thiên cũng bạo quát, hai thân thể đồng thời bị đẩy lui, chỉ là Lạc Thiên Thu chỉ lui một bước, mà Tần Vấn Thiên lại lui hơn mười bước, hai người chênh lệch cảnh giới đặt ở chỗ đó.

Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy trong cơ thể chấn động, phảng phất như có Lôi Điện chi lực khủng bố nhảy vào trong thân thể hắn, muốn phá hủy thân thể của hắn.

Nhưng khi hắn ngẫng đầu lên, ánh mắt trong suốt, có một cỗ kiên nghị cùng chấp nhất không thể phá vỡ, có quyết tâm thẳng tiến không lùi.

Đám người chung quanh chỉ cảm thấy cảm xúc bành trướng, không nghĩ tới Tần Vấn Thiên lại có thể thừa nhận kích thứ hai của Lạc Thiên Thu, vừa rồi loại trình độ đáng sợ kia, có lẽ Luân Mạch bát trọng khác cũng bị càn quét, nhưng Tần Vấn Thiên lại thừa nhận được.

Dưới chân hai người, đã không có tuyết đọng.

Hàn phong phất qua, lay động bạch y của Lạc Thiên Thu, hắn dĩ nhiên lui một bước, chuyện này với hắn mà nói, là sỉ nhục.

Mặc dù chỉ một bước.

Mặc dù Thần Thông chi lực của Tần Vấn Thiên phi phàm, là Thần Thông Địa cấp.

Nhưng đã có sao, hắn là Lạc Thiên Thu, công pháp Thần Thông của hắn đều mạnh mẽ, Tinh Hồn của hắn, có sức bùng nổ cường đại, hắn không có lý do lui.

- Chiêu thứ ba, ngươi chuẩn bị xong chưa?

Lạc Thiên Thu ngẩng đầu, nhìn Tần Vấn Thiên, thanh âm cao ngạo, phảng phất như tuyên cáo chiến đấu kết thúc, Tinh Hồn thứ hai của hắn đã nở rộ, Lôi Điện Tinh Thần Chi Lực trong cơ thể hắn đang gầm thét.

Một kích này, triệt để phá hủy Tần Vấn Thiên.

- Đùng.

Mà ở thời khắc này, bước chân của Tần Vấn Thiên đột nhiên đạp ra ngoài, song Tinh Hồn đồng thời nở rộ, sáu Luân Mạch trong cơ thể hắn sôi trào gầm thét.

- Hả?

Thần sắc đoàn người ngưng tụ, bọn họ thấy thân ảnh của Tần Vấn Thiên giống như cơn lốc lao ra, nhanh như thiểm điện, thân thể nhảy lên, như Đại Bàng giương cánh, lại hư không cất bước.

- Làm sao có thể?

Con ngươi của mọi người co rút lại, cường giả Nguyên Phủ cảnh có năng lực ngự không, Tần Vấn Thiên, có thể hư không cất bước.

Ngay cả Lạc Thiên Thu cũng sửng sốt một chút, nhưng hắn ngay cả thời gian ngây người cũng không có, thời khắc này Tần Vấn Thiên từ trên trời giáng xuống, song mâu rực rỡ, tóc dài tung bay, từ trong ánh mắt kia, Lạc Thiên Thu dường như thấy được một đạo chưởng lực có thể phá vỡ Thiên Địa ý chí, loại ý chí này, thẳng vào trong óc của hắn, như hóa thành tranh họa, lạc ấn mà xuống.

- Thật nhanh.

Thần sắc mọi người đọng lại, lúc này đây, Tần Vấn Thiên không có bị động phòng ngự, mà chủ động phát ra công kích.

Thân ảnh từ trên trời giáng xuống kia vận dụng lực lượng mạnh nhất, đánh ra một chưởng, một chưởng này vẫn là Phá Vọng Ấn, nhưng lại mang theo lực lượng trầm trọng như núi, giống như một sơn phong ép xuống, nghiền ép Lạc Thiên Thu.

Giờ khắc này Lạc Thiên Thu chỉ cảm thấy một ngọn núi áp bách đến, sắc mặt đột nhiên cương cứng.

Hắn rất kiêu ngạo, hắn thủy chung cho rằng, một kích này, Tần Vấn Thiên sẽ đứng ở đó chuẩn bị thừa nhận một kích mạnh nhất của hắn, một kích mạnh nhất của hắn, sẽ trực tiếp phá hủy Tần Vấn Thiên, nhưng hắn hiển nhiên đánh giá cao bản thân, xem thường Tần Vấn Thiên.

Một sát na này, Lạc Thiên Thu căn bản không có quá nhiều thời gian suy nghĩ, chỉ có thể giơ tay lên oanh ra, Lôi Điện chi lực bộc phát, vùng thế giới này như bị phá hủy, nhưng phá hủy không được quyết tâm của Tần Vấn Thiên.

- Bành!

Lực lượng kinh khủng chấn động, thân thể Lạc Thiên Thu bị áp uốn lượn, như muốn bị ép vỡ ra, sau đó kêu lên đau đớn, thậm chí trong cơ thể có cuồng phong rung chuyển, lực lượng như núi lớn kia kém chút ép vỡ hắn.

- Ba chiêu.

Tần Vấn Thiên vô cùng cuồng ngạo, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Lạc Thiên Thu.

- Cút.

Lạc Thiên Thu nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng vô tận hội tụ thành Lôi Thần chi kiếm, trảm về phía Tần Vấn Thiên ở trên bầu trời, thần sắc của Tần Vấn Thiên đọng lại, tay trái đè xuống, âm thanh ầm ầm truyền ra, giống như sơn phong ép xuống, thậm chí đoàn người như thấy được sơn phong hư ảnh, nhưng ngọn núi này đều bị cắt ra, thân thể Tần Vấn Thiên bị đánh bay ra ngoài, rơi vào viễn phương, kêu lên một tiếng đau đớn, hộc ra một ngụm máu tươi.

- Đây là chiêu thứ tư.

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Lạc Thiên Thu, ánh mắt của mọi người lại nhìn hắn.

Ba chiêu, Lạc Thiên Thu không có đẩy lùi hắn, thậm chí lần va chạm kia, cân sức ngang tài.

Nhìn trên đỉnh đầu của Tần Vấn Thiên trôi nổi Tinh Hồn, mọi người cảm giác có chút không chân thật, chiến lực của hắn, không ngờ mạnh mẽ như vậy, mặc dù sau cùng hắn vẫn bị kích thương.

Nhưng tựa hồ, như trước không thể ngăn ánh sáng của hắn.

Hắn là Tần Vấn Thiên, trận chiến này, hắn vì mình chính danh.

Tinh Hồn trên Tam Trọng Thiên cùng Tứ Trọng Thiên, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, tính cách cứng cỏi, hơn nữa Đế Tinh Học Viện đứng ở sau lưng hắn, bọn họ như thấy được một viên Tinh Thần rực rỡ đang từ từ bay lên không, đang dần dần phóng thích quang huy thuộc về hắn.

- Ngươi rất thông minh.

Lạc Thiên Thu trầm mặc khoảnh khắc, nhìn Tần Vấn Thiên, kiêu ngạo giống như lúc trước.

- Ngươi ẩn dấu một kích mạnh nhất ở thời khắc cuối cùng bạo phát, thừa dịp ta chưa chuẩn bị công kích, tránh khỏi ác mộng của ngươi.

Lạc Thiên Thu chậm rãi mở miệng:

- Không thể không nói, ngươi đã có tư cách để ta chăm chú nhìn ngươi một cái, nhưng thời điểm tiếp theo ngươi lại đối mặt ta, ta chắc chắn sẽ không cho ngươi cơ hội như vậy.

Mặc dù đến thời khắc này, Lạc Thiên Thu vẫn cao ngạo như vậy.

Ánh mắt của mọi người lần thứ hai hội tụ đến trên người hắn, không sai, hắn là Lạc Thiên Thu, yêu nghiệt Lạc Thiên Thu.

Mặc dù Tần Vấn Thiên có sức chiến đấu không tầm thường thì như thế nào, này như trước không thể che giấu quang mang của Lạc Thiên Thu, nếu như đây là quyết đấu thực sự, kết cục có thể nghĩ, nhất định là Tần Vấn Thiên thảm bại.

Tần Vấn Thiên cảm thụ được Lạc Thiên Thu kiêu ngạo, con ngươi của hắn vẫn lạnh nhạt như cũ.

- Lần đầu tiên ở Đế Tinh Học Viện nhìn thấy ngươi, khi đó ngươi cao ngạo như vậy, ta ở trong Hắc Ám Sâm Lâm cướp đoạt Huyết Viêm Quả, ngươi lại nói đó là của ngươi, chỉ vì khi đó ngươi có thể đơn giản nghiền ép ta.

- Lần thứ hai, ở trong Hắc Ám Sâm Lâm, ngươi vẫn hung hăng như vậy, ngươi muốn mạng của ta, hơn nữa khi đó ngươi có thể làm được.

- Hôm nay, ta ngươi gặp nhau lần nữa, ba chiêu, ngươi đã không thể giết ta, thậm chí ngươi vi phạm ước định, phát ra chiêu thứ tư, nhưng ngươi vẫn kiêu ngạo như trước.

- Như vậy, tiếp theo thời điểm ta ngươi tái chiến, ta sẽ nói cho ngươi biết sự kiêu ngạo của ngươi, sẽ buồn cười, đáng buồn cỡ nào.

Tần Vấn Thiên chậm rãi nói, trong mắt của hắn, lộ ra cứng cỏi, chấp nhất.

Hắn cũng có kiêu ngạo thuộc về hắn, đây là hắn cùng Lạc Thiên Thu lần thứ ba va chạm, tiếp theo, hắn sẽ quét sạch hết thảy nhục nhã, Lạc Thiên Thu, sẽ vì niềm kiêu ngạo của mình mà trả giá thật lớn.

Đây là chấp niệm của hắn, ý chí của Tần Vấn Thiên hắn!

Đoàn người nhìn Tần Vấn Thiên ngạo nghễ mà đứng, thiếu niên nhiệt huyết, tâm có mãnh hổ, hôm nay, Tần Vấn Thiên đã đáng tự hào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.