Tà Thiếu Dược Vương

Chương 302: Chương 302: Hoa lệ trở về




Rất nhiều người đều có một loại ảo giác, không phải chứ, hai người vừa rồi đã là Thần Thông Cảnh đỉnh phong, làm sao còn có thể có Thần Thông Cảnh đỉnh phong mạnh như vậy, có cảm giác loại dao động pháp lực này gần như đến gần Âm Dương Cảnh âm hồn tầng thứ nhất, nhưng đối phương cũng chỉ là Thần Thông Cảnh...

“Rốt cục đi ra rồi!” Nhậm Kiệt cũng đứng lên, thần thức của hắn luôn luôn dò xét tình huống nơi này, ngay lúc khí tức kia xông tới, Nhậm Kiệt cũng đã khóa vào địa phương đó.

Hơn nữa trong nháy mắt này, Nhậm Kiệt từ trên người hắn đã cảm nhận được một chút bóng dáng lực lượng của Hải Vương lúc trước, tuy rằng ngay cả một phần vạn của Hải Vương cũng chưa tới, nhưng hẳn là cùng một mạch không thể sai lầm, nhất định chính là những tên đó.

Tìm được rồi, rốt cuộc tìm được bọn người kia rồi! Nếu là cao tầng của Thiên Hải Đế Quốc, quả nhiên vẫn không thể dễ dàng tha thứ Thiên Hải Đế Quốc bị người vũ nhục trước mặt như thế, không thể dễ dàng chấp nhận nhìn người Thiên Hải bị đánh bại ở Minh Ngọc Hoàng Triều như thế.

Tuy rằng chủ nhân chính không có xuất hiện, phái ra hẳn là một người thị vệ, nhưng cũng cùng một dạng công pháp tu luyện của Hải Vương, cường hãn hơn rất nhiều so với Thần Thông Cảnh bình thường, xem ra công pháp của nhất mạch Hải Vương này, là có thể tích súc lực lượng cường đại hơn rất nhiều so với cùng cấp bậc. Một khi công kích, mãnh liệt như sóng biển cuồn cuộn, vô cùng đáng sợ.

- Dựa theo hướng ta chỉ vừa rồi, chạy thoát đi! Thấy có người ra mặt, Nhậm Kiệt lập tức thông báo cho Tiểu Hà Mễ mau mau rời đi.

Tiểu Hà Mễ vừa thấy có người đi ra, lập tức lắc mình vọt ra xa, thoáng cái đã vọt tới bên rìa, lắc mình mấy cái đã phóng vọt xuống phía dưới, mà người kia thì một đường đuổi theo.

- Hiện tại không động thủ sao? Vốn thấy có người đi ra, mập mạp kích động không thôi, lại thấy Tiểu Hà Mễ chạy trốn, dẫn người kia đuổi theo, không khỏi sửng sốt, không hiểu vì sao, quay đầu hỏi Nhậm Kiệt.

Nhậm Kiệt lắc đầu nói: - Đi ra chỉ là một gã ngay cả Âm Dương Cảnh cũng chưa tới, có lẽ chỉ là người bên cạnh đối phương, hoặc chỉ là người hầu, không có biện pháp xác nhận có phải đám người kia ở chỗ này hay không. Hơn nữa người đang trong tay bọn họ, nếu như không thể xuất kỳ bất ý cứu ra được cũng rất phiền toái, tốt hơn là trước nhìn kỹ hẵn nói!

Cứu người là chuyện phiền phức nhất, bởi vì người ở trong tay đối phương, cái này bị hạn chế rất lớn, không giống tập kích giết chết đối phương.

Vào thời điểm này nhất định phải nhẫn nhịn, đi từng bước từng bước. Vừa rồi Nhậm Kiệt đã thông qua thần thức biết thực lực, bộ dáng, quần áo của người kia, hắn cũng âm thầm thông báo cho Tạ Kiếm, một hồi đợi đối phương đuổi tới địa phương đủ xa thì giết chết hắn; tiếp sau đó Nhậm Kiệt định giả trang thành người kia xâm nhập vào hang ổ đối phương.

Cho nên lúc này hắn cũng không có gấp, lời này nói với mập mạp bình thường, cũng không có che giấu Hải Thanh Vân.

Lúc này, trong một căn phòng trên Liệt Nhật Tuyết Phong Sơn, Hải Lượng vốn đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần lẳng lặng chờ đợi, chợt mở ra hai mắt, trong mắt lóe lên sát ý vô hạn.

- Nơi này còn là địa phương được gọi là giao giới không có người quản lý, người Minh Ngọc Hoàng Triều cũng dám làm nhục con dân Thiên Hải ta như vậy, xem ra Minh Ngọc Hoàng Triều ôm lòng muốn diệt Thiên Hải ta không bỏ mà! Năm đó sau thời điểm Nhậm Thiên Hành bọn họ khuếch trương, vì xảy ra một ít chuyện nên tạm dừng lại, nhưng xem ra hoàng đế này luôn luôn đang mưu đồ, nếu không tâm tình người bình thường phía dưới làm sao lại như thế. Tuy nhiên sớm muộn gì sẽ có một ngày, bổn thái tử hoàn toàn tiêu diệt Minh Ngọc Hoàng Triều, thành tựu bá nghiệp bất hủ! Đúng như Nhậm Kiệt nghĩ, đối với người bình thường mà nói phần lớn đều cảm thấy tức giận.

Nhưng đối với Hải Lượng có kế hoạch lớn, có chí hướng lớn, một lòng kiêu ngạo muốn làm lớn mạnh Thiên Hải Đế Quốc mà nói, đây không chỉ là một chuyện đơn giản như vậy.

- Thiên Hải Đế Quốc ta tương lai có thái tử nắm quyền, nhất định sẽ đạt tới độ cao xưa nay chưa từng có, có thể so với Hoàng triều thượng cổ trong truyền thuyết! Mặc tiên sinh ở một bên không quên thổi phồng Hải Lượng một chút, rồi cảm thán nói: - Thiên Hải Đế Quốc ta bẩm sinh ưu thế to lớn, năm đó nếu không phải đột nhiên trên biển xuất hiện hai đại cấm địa Hắc Ám cấm địa, Tuyền Qua cấm địa ngăn cách đường biển hai vùng, thì đâu có cơ hội cho Minh Ngọc Hoàng Triều quật khởi! Năm đó những tiểu quốc kia căn bản không đủ nhìn!

- Hừ! Hải Lượng hừ lạnh nói: - Cho dù đường biển không thông, bổn thái tử cũng nhất định phải tiêu diệt Minh Ngọc Hoàng Triều! Thiên Hải Đế Quốc ta nếu muốn xưng hùng thiên địa, đường biển, đường bộ đều giống nhau phải cường đại hơn, không chỉ như thế...

Khóe miệng Hải Lượng nổi lên một vẻ cười đặc biệt, chỉ là phần sau câu nói hắn cũng không có nói tiếp. Cái này trước mắt hắn còn cần ẩn giấu trong lòng. Thật ra hắn muốn nói là: quốc gia mạnh, hay là tông môn mạnh, thì hoàn toàn phải xem tình huống, Hoàng triều thượng cổ còn có truyền thuyết vạn tông triều bái đấy thôi!

Mà Thiên Hải Đế Quốc, Minh Ngọc Hoàng Triều, Liên minh bộ lạc Tuyết Nguyên, quốc gia cường đại có thể so với tông môn như vậy, nhưng Thiên Hải Đế Quốc phát triển lúc ban đầu là dựa vào tông môn. Tóm lại, mạnh yếu của tông môn, là một lần quốc gia điên đảo! Tông môn nắm trong tay vô số tiểu quốc, nhưng gần ngàn năm nay theo Thiên Hải Đế Quốc, Minh Ngọc Hoàng Triều, Liên minh bộ lạc Tuyết Nguyên quật khởi, ba quốc gia này đã có thể cùng ngồi ngang hàng với tông môn, không như vạn năm tới nay, từ khi Hoàng triều thượng cổ bị thua, quốc gia đều bị tông môn nắm trong tay.

Hải Lượng có dã tâm rất lớn, nhưng ở vào thời điểm không thích hợp, hắn vẫn không thể nói ra.

- Sư tôn lão nhân gia bên kia còn không có tin tức gì sao? Hải Lượng ngẫm nghĩ hồi lâu, rồi né tránh đề tài này.

- Sư huynh đang tìm kiếm! Chuyện này cũng không dễ dàng, có lẽ cần một thời gian rất dài! Thái tử có thể trước tế luyện Ngọc Thành kia, như vậy cũng không nóng ruột chờ đợi! Mặc tiên sinh mặc dù là sư đệ Hải Vương, còn là quốc sư Thiên Hải Đế Quốc, là cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh dương hồn, luận vai vế còn là sư thúc của Hải Lượng, nhưng ở trước mặt Hải Lượng cũng không dám có bất kỳ biểu hiện trưởng bối gì, hoàn toàn với thái độ thần tử cẩn thận đối đáp với Quân Vương.

Hiện tại hắn cũng không sợ Hải Lượng lắm, nhưng Hải Vương muốn bồi dưỡng Hải Lượng trở thành người nào trong lòng hắn biết rõ, hắn cũng không dám đắc tội với Hải Vương.

Hải Lượng khoát tay áo nói: - Các thứ còn tiếp tục cho người sưu tập, ở nơi này không cần cấp bách nhất thời, nếu không dễ dàng rước lấy phiền toái không cần thiết, làm việc không thể có chút qua loa khinh thường, hết thảy đợi sau khi chuyện thành công nói sau!

- Dạ! Mặc tiên sinh đáp một tiếng, đối với chuyện vừa rồi, bất luận là Hải Lượng hay hắn trong lòng đều rất khó chịu, dù sao bọn họ đều là người Thiên Hải Đế Quốc, hơn nữa còn là người tầng lớp trên, nhưng cũng đều không có để bụng lắm, chỉ phái một tên thị vệ tâm phúc đi giải quyết tên kia.

Ngọc Kinh Thành vĩnh viễn sẽ không thiếu hụt đề tài, vĩnh viễn sẽ không yên tĩnh lại! Nhậm Kiệt đi theo Hải Thanh Vân chạy tới bờ biển nói là đi chơi, sau đó Nhậm gia xảy ra các loại biến cố, nghe nói thậm chí nội bộ tử thương vô số... những chuyện này người khác không rõ lắm, nhưng rất nhiều người cầm quyền Nhậm gia thật ra đã thay đổi người mới.

Vì thế các loại phỏng đoán không ngừng, nhưng hết thảy nên ra sao hay thế nào, người chân chính sáng suốt đều nhìn ra, cho dù thật có biến cố gì cũng đã rất nhanh ổn định rồi, ít nhất không đến mức bị thương gân động cốt...

Mà trừ Nhậm gia ra, gần đây Ngọc Kinh Thành còn có một sự kiện từ từ biến đổi, lật đổ ý nghĩ của mọi người, vốn là cửa hàng dược Cao Nhân không ngừng đẩy ra dược phẩm đã từ từ chiếm lĩnh trong thị trường tầng dưới. Bởi vì với Thánh Dược Đường trước kia là thành viên tổ chức, môn bài, nhân viên cơ bản đều không thiếu, sau khi một nhóm Diệu Dược sư được mập mạp bồi dưỡng từ từ trưởng thành, từng nhóm một dược phẩm kiểu mới đẩy ra, cửa hàng dược Cao Nhân cũng giống như Trường Nhạc Đổ Trường, hôm nay đã đánh bại tất cả những cửa hàng dược khác.

Có thể mở cửa hàng dược đều không phải người bình thường, dù sao ít nhất phải có Diệu Dược sư trấn giữ mới được. Trên cơ bản đều là các đại gia tộc các thế lực lớn nắm trong tay, nhưng hiện tại chỉ có thể không ngừng đóng cửa, thực lực mạnh một chút miễn cưỡng cố chịu đựng, cũng là mất thể diện mất mặt, hao tiền, hao người mà thôi.

Mà cửa hàng dược Cao Nhân thì tiền ngọc chảy vào cuồn cuộn. Tuy rằng Nhậm Kiệt nói cho mập mạp biết, tạm thời đừng đẩy ra toàn diện loại dược phẩm có thể so với linh đan hạ phẩm kia, nhưng dù là dược phẩm giá tiền chỉ không tới một phần năm so với linh đan hạ phẩm cũng có lực chi phối đối với thị trường đan dược.

Thật ra mập mạp chủ yếu là nghiên cứu dược phẩm, huấn luyện một số Diệu Dược sư, đối với chuyện quản lý thật ra nàng cũng không quá quan tâm. Hôm nay cửa hàng dược Cao Nhân có thể phát triển đến như bây giờ, cũng là Nhậm Kiệt chọn lựa một nhóm người từ Nhậm gia, và đường hướng các phương diện còn là Thường lão tứ giúp đỡ trông coi.

Về phần Trường Nhạc Đổ Trường của Thường lão tứ, hôm nay đã là sòng bạc nhất thống Ngọc Kinh Thành. Cái này so ra khác với cửa hàng dược: không có người chơi cũng có thể hao tổn. Nếu sòng bạc không có người chơi căn bản hao tốn không chịu được không nói, mà ở dưới khống chế của Thường lão tứ cũng sẽ có người thắng tiền, cuối cùng chỉ có thể đóng cửa hoặc bị gồm thâu. Sau khi một nhà độc quyền, Thường lão tứ đã bắt đầu để mắt tới toàn bộ Minh Ngọc Hoàng Triều, thậm chí tại những tiểu quốc ở chung quanh đều có mở sòng bạc. Đồng thời dựa theo phương thức của Nhậm Kiệt chỉ dạy hắn, tại các quốc gia Thiên Hải Đế Quốc, Liên minh bộ lạc Tuyết Nguyên cùng các tiểu quốc lân cận Minh Ngọc Hoàng Triều, trong các quốc gia này đều thành lập sòng bạc, hấp dẫn người của bọn họ đến đây đánh bạc.

- Dựa theo bang chủ yêu cầu, hiện tại chúng ta ở chung quanh xây dựng sòng bạc thu được lợi nhuận, đều sẽ âm thầm đổi lấy đại lượng linh ngọc, đoạn thời gian gần đây sẽ có linh ngọc giá trị hơn ức tiền ngọc vận chuyển trở về đây!

- Tháng này, Trường Nhạc Đổ Trường mới mở thêm mười sòng bạc mới trong toàn quốc, mở hai sòng bạc mới ở những quốc gia khác!

- Bang chủ thông báo chỉnh thể quản lý, theo hệ thống thẳng đứng, mô thức thống nhất cũng đều nỗ lực thử nghiệm!

- Gần đây có không ít người muốn đầu phục Trường Nhạc Đổ Trường chúng ta, tuy nhiên dựa theo bang chủ nói, tất cả người muốn đầu phục đều trước thu nhận, sau đó cẩn thận điều tra bối cảnh cùng tình huống của bọn họ...

Tổng bộ Trường Nhạc Đổ Trường cũng không thay đổi, Thường lão tứ rất tùy ý ngồi ở đó, nhưng lúc này những người bẩm báo phía dưới đều không dám nhìn thẳng vào hắn, không ngừng cẩn thận nói ra việc quản lý của từng người. Lần này sau khi Thường lão tứ xuất quan, càng tạo cảm giác cao thâm khó lường cho người phía dưới.

Mà Thường lão tứ ngồi ở bên trên nhìn xuống những người này, nhưng trong lòng thì vô cùng cảm khái: Nếu không có trận chiến mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn lần đó, phát hiện rất nhiều vấn đề, giúp đội ngũ đoàn kết lại, cũng không có khả năng có tốc độ phát triển như hiện tại.

Xem ra sư phụ nói không sai, đội ngũ tinh luyện, đoàn kết, còn có tác dụng hơn nhiều so với khuếch trương tùy ý. Mà sư phụ chỉ dạy những thứ này, mình từ từ dung nhập vào sòng bạc và trong cửa hàng dược Cao Nhân, hiệu quả quản lý cũng thật là tốt bất ngờ, thật khó tin đã hoàn thành bố cục toàn quốc thậm chí còn rộng lớn hơn.

- Ha ha... Phong Bất Quy hoa lệ ta trở về rồi đây! Thường lão tứ! Có phải cảm thấy trái tim nhỏ của mình đột nhiên nhảy loạn ầm ầm hay không? Sợ rồi sao? Ha ha... Yên tâm đi! Đã nhiều năm như vậy, ta nhiều lắm sẽ đánh bại ngươi, làm nhục ngươi một chút, nhưng tuyệt đối sẽ không giết ngươi... Đúng lúc này, đột nhiên trên không trung truyền tới một thanh âm cùng tiếng cười vô cùng đặc biệt, sau đó một người ăn mặc rất hoa lệ xuất hiện trên bầu trời Trường Nhạc Đổ Trường, có vẻ cao cao tại thượng. Tuy rằng cách nóc nhà vẫn có cảm giác như đứng ở trên đỉnh đầu người khác nói chuyện.

- Người nào?

- Muốn chết hay sao?

- Là tên Phong Bất Quy kia?

“Ầm...” Lúc này, trong đám người đang báo cáo, có một số người không biết Phong Bất Quy, có một số biết Phong Bất Quy, nhưng bất kể là biết hay không, thời khắc này toàn bộ bạo phát lực lượng, chuẩn bị động thủ.

“Con bà nó! Tên này không ngờ vẫn còn sống, thật là nhức đầu!” Thường lão tứ ngồi ở đó một tay vò vò đầu, một tay phất ra hiệu, nói: - Các ngươi tất cả đi xuống đi! Nơi này không có chuyện của các ngươi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.