Ta Tại Huyền Huyễn Soát Nhân Vật Chính Làm Lão Bà

Chương 4: Chương 4: Lục Thiên Minh




Vũ Lâm cùng Gia Linh sau hai giờ vật lộn trong phòng đi ra. Hắn để ý các nha hoàn cùng nô bộc nhẹ giọng chỉ trỏ hai người bèn đem Gia Linh kéo lại gần, nói:

“Chốc dọn đồ trở lại trong phòng ta.”

Gia Linh đỏ bừng mặt, khe khẽ gật đầu, nàng chạy lẹ về phòng lấy đồ. Trên đường đi, bạn bè của nàng giữ nàng lại, cười cười:

“Mấy hiệp thế?! Thiếu gia giữ ngươi lại mấy hiệp!”

“Các ngươi... Im đi!”

Gia Linh đỏ bừng mặt, phụng phịu nói, sờ qua quần lót bên dưới vẫn còn ướt đẫm tinh dịch do Vũ Lâm phun vào trước khi đi ra vẫn chưa kịp khô...

“Thiếu gia.”

Vũ Lâm đang đi thì chợt lão quản gia chặn lại trước mặt hắn, lão quản gia nhìn thiếu gia thở dài, vừa mới bị tẩu hỏa nhập ma một thân tu vi bị thụt lùi, chưa kịp đi ra củng cố tu vi đã lại nhớ thương nữ nhân.

Trước đây hắn đâu có thế này?!

“Có chuyện gì thế?!”

Vũ Lâm nhìn lão quản gia, hỏi, một thân tu vi 60 khiếu huyệt lấp đầy nhanh chóng hiển lộ ra. 60 điểm tinh quang ẩn hiện dưới da, hơn nữa khí tức đem so với trước còn hùng hậu hơn nhiều. Lão quản gia tương đối kinh ngạc, chợt hắn vung tay lên, một luồng khí tức mạnh mẽ vượt xa Vũ Lâm tràn ra, áp vào người hắn.

Vũ Lâm hững hờ, 60 điểm tinh quang bùng nổ, khí tức sôi trào mãnh liệt đem khí tràng mà lão quản gia tiết ra chống cự lại. Lão quản gia gật gù:

“Không sai. Chuyện này ta sẽ để người không báo lại với lão gia, tuy nhiên hi vọng thiếu gia biết chừng mực, quá mức sẽ hại tinh lực, hơn nữa... thiếu gia còn là chưa có tuyển chính dâu đâu.”

Vũ Lâm hờ hững nhìn lão quản gia đi ra, hắn chợt nói:

“Ta muốn đi ra Thú Viên một chuyến.”

“Tùy ý thiếu gia.”

Lão quản gia hơi sững lại, gật đầu đi tiếp. Vũ Lâm cười tiến vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ, kế đó đi ra dắt Gia Linh cùng với hắn đi tới Thú Viên.

Hắn biết lão quản gia này là tu vi Kim Đan, ngang bằng các nghị sự trong gia tộc. Trưởng lão thì có Nguyên Anh tu vi, mà cái kia tộc trưởng - lão cha của tiền thân lại càng là Hóa Thần cảnh giới, trong mắt tiền thân cũng khá xa, nhưng trong mắt toàn bộ cảnh giới tại Phàm Vực chỉ có thể nói là...

Không lọt pháp nhãn, thậm chí tu vi này đối với những cổ đại môn phái chỉ có thể nói là bình thường.

Vũ Lâm cùng Gia Linh tiến về thú viên. Gia Linh sau 2 tiếng đồng hồ quần quật đã tăng tiến tu vi lên Luyện Khí kì 8 trọng, nếu quay ngược với một vài gia tộc cực kỳ yếu ớt thì hai tiếng tăng 8 trọng đã đủ sánh vai thiên tài.

Đương nhiên, bạch bạch hai tiếng tăng 8 trọng cũng do nàng bây giờ là Địa Linh Căn cửu phẩm, lại thêm Vũ Lâm tu vi cũng là Trúc Cơ.

“Thiếu gia, có người đang nhìn đấy.”

Gia Linh run rẩy nói trong lúc bọn hắn ở trên một cỗ xe ngựa trong lúc tiến về Thú Viên, nàng bị Vũ Lâm thọc tay vào trong áo giày vò một đợt. Vũ Lâm cười:

“Ai dám nhìn chứ!?”

Đột nhiên ánh mắt hắn híp lại, đem bàn tay lui ra nhìn về phía bên cạnh xe ngựa, đi ở bên cạnh là một cái gia hỏa trông cực kỳ bảnh bao, trắng trẻo. Hắn cười cười nhìn về phía Vũ Lâm:

“Xin chào Vũ công tử, chuẩn bị đi Thú Viên sao?!”

Vũ Lâm khá kinh ngạc, gia hỏa này là Lục gia, Lục Thiên Minh, là con trai trưởng của một chức sự làm việc tại trong Lục gia, hắn cùng với Vũ Lâm cũng là thiên tài một thế, đương nhiên là trước đây. Tu vi hắn hiện tại cũng cùng hắn trước khi bị tẩu hỏa nhập ma là khoảng 122 huyệt vị, Trúc Cơ cửu trọng.

Bằng 3/4 số sinh huyệt vị nên có.

Vũ Lâm con mắt bắn ra một đạo hào quang xám nhạt, lập tức Lục Thiên Minh cảm giác toàn thân lạnh lẽo như thể bị xem thấu một dạng. Hắn rùng mình, le lưỡi nhìn quanh.

Chân Quan Nhãn phù văn, con mắt quan sát được vạn vật chân diện mục kích hoạt. Đây chính là một cái truyền thừa mà hắn đạt được từ trong một cái Vạn Nhãn Bí Tích, là đỉnh cấp truyền thừa tại Tiên Vực, mười vạn năm mở ra một lần.

Mà Vũ Lâm lúc này thỏa thỏa mắt, gật đầu, không tệ, cái này gia hỏa cùng hắn một dạng là 16 - 17 tuổi, một mực cùng tiền thân hỗn từ bé, Lục gia cùng với Vũ gia quan hệ vốn là không tệ, không nghĩ tới mười mấy năm nay không ai phát hiện ra hắn căn bản là cái nữ giả trang nam.

Giả trang không tệ. Nếu không phải hắn cam đoan cái radar của hắn không chĩa sai ai bao giờ, ai dám biết nàng là giả nam?! Dù là hắn cũng không nhìn ra nổi, dù sao... ngực nàng tương đối nhỏ, quấn lên lớp khăn lên ai biết a.

Không sai, cái này Chân Quan Nhãn có thể nhìn thấu quần áo, bất quá tầm nhìn qua tương đối khác lạ, dạng như X-quang một loại, không gợi lên cái gì dục.

Lại nói, nàng trong mắt một chút thất lạc cùng buồn bã lúc nhìn thấy hắn cùng với Gia Linh một chỗ hẳn không phải là nàng với tiền thân có cảm tình đi.

“Đương nhiên, Lục Công Tử.”

Vũ Lâm cười, hai chữ Công Tử hắn cố ý hơi kéo dài ra:

“Ngươi nếu không ngại cùng chúng ta đi cho vui. Dù sao chúng ta đi thôi cũng tương đối tẻ nhạt, không có đối thủ cạnh tranh liền không thích. Thế nào, muốn cùng chúng ta đi một khối không?!”

Lục Thiên Minh nghe thế, nhíu mày suy nghĩ một chút, nhìn qua Gia Linh, chợt phóng ngựa đi lên trước. Nàng nhìn qua Vũ Lâm, mỉm cười:

“Rất hân hạnh cùng Vũ Công Tử một khối.”

Hai chữ một khối này là nàng gằn từng chữ một nói ra.

“Ha hả!”

Vũ Lâm cười cười, xem ra lần này đi Thú Viên cũng không có hắn như trong tưởng tượng chán như vậy, chỉ đồ sát dị thú yêu ma, cùng với đem Gia Linh quấn lên giường hai người song tu. Biết đâu hắn còn có thể đối với Lục Thiên Minh ra tay, đem nàng nhất long song phượng đi lên.

Thú viên, tên như ý nghĩa là một khu vườn rộng hàng trăm cây số vuông,nuôi nhốt bên trong là vô số dị thú cùng yêu ma. Dị Thú là những loài hung thú phát triển khả năng tu luyện, đạt được thần thông dị đoan.

Yêu Ma thì là một dạng gần như nguyền rủa. Linh hồn chết đi, hồn phách phân liệt, hồn đi tới Địa Giới đầu thai, Phách du lãng trên mặt đất, hoặc tan rã, hoặc hấp thu tan rã phách khác kết hợp thiên thời địa lợi nhân hòa, thành yêu ma quỷ quái.

Dù là Phàm Vực hay cao cao tại thượng Tiên Vực đều bị dính trấu bởi cái lũ này.

Nhân loại thông thường là không thể đối phó với yêu ma, trừ trường hợp trang bị một chút đặc thù phù lục hoặc tu luyện công pháp đặc biệt. Linh Thần Dung Lô Quyết là một trong đó, tẩy rửa oán hận, hấp thu yêu ma bên trong linh lực.

Linh lực từ Yêu Ma còn thuần túy hơn cả dị thú nữa, do bọn chúng cấu trúc tương đối... đặc thù.

Đương nhiên, nếu nhân loại thông thường không thể tiêu diệt Yêu Ma, tự nhiên sẽ sinh ra thần vật khắc chế chúng: Tế Linh. Thông thiên triệt địa tồn tại, hấp thu tinh hoa nhật nguyệt đất trời, chấn động cổ kim những Tế Linh kia nhận lấy người người cúng bái, hàng ngàn tỷ người tín ngưỡng lực truyền về sáng như mặt trời, chỉ là hào quang cũng có thể đem Yêu ma trấn giết.

Mà những tiểu quốc cùng thành thị, thôn trang nhỏ yếu Tế Linh thì lại có được chúc phúc thiên đạo, là một loại bảo hộ đặc thù, sở hữu bản thân đặc thù khí tràng, có thể bảo hộ con dân của nó. Đây là Tế Linh đặc thù kĩ năng, đem tiếp nhận tới tín ngưỡng lực hoàn trả lại, từ đó chúc phúc ngược lại con dân chính mình.

Vũ Lâm nhìn về phía phương xa, ẩn ẩn hiện hiện một cái cổ lão tồn tại trong hư không là một cây hoa anh đào đang cắm rễ trong không khí, tiếp thu ánh sáng mặt trời, khiến cho một phương căn bản là luôn râm mát, vào ban đêm còn có thể thổ nạp ánh trăng, cường đại vô cùng.

Nó là Hóa Thần kì tu vi, cũng ngang bằng với tộc trưởng Lục Đại Gia Tộc của Dương Quang Thần Triều, tuy nhiên căn bản lực chiến của Tế Linh luôn cường đại hơn hẳn so với cùng giai cường giả, thậm chí có thể vượt đại cảnh giới mà chiến.

Vũ Lâm tầm mắt rời xa khỏi cây hoa đào đó, cùng Gia Linh và Lục Thiên Minh lẫn nhau trò chuyện. Cuối cùng hắn trực tiếp mời Lục Thiên Minh leo lên xe, nàng vô cùng vui vẻ trèo lên xe, trên xe Vũ Lâm cùng nàng khoác vai bá cổ như huynh đệ, ngẫu nhiên chạm tay vào vài bộ vị nào đó trọng yếu cùng không trọng yếu...

Vũ Lâm cùng hai nữ đi tới Thú Viên, nhảy xuống. Bên trái là một căn nhà cho thuê, trên danh nghĩa nó là nhà cho thuê, nhưng thực ra chỉ có 6 loại khách được tới đây thuê: Người của Lục Đại Gia tộc. Nếu là người của Hoàng Thất đến thì được đến chỗ khác.

“Thú Viên này là nơi nuôi nhốt nhiều dị thú nhất trong 12 quận quanh đây, ước tính phải có hàng triệu con dị thú. Ngươi muốn đem cái nào dị thú tới để tìm hiểu phù văn à!?”

Lục Thiên Minh hỏi, dị thú có thần thông bản năng, thần thông khắc ghi trên xương cốt thành phù văn có thể thông qua học hỏi từ đó đạt được. Đây cũng là cách hắn mang theo Tiên giới thần thông bảo thuật xuống được đây.

Vũ Lâm nhìn qua, rừng rậm bạt ngàn bát ngát, sông suối trải dài. Nơi đây là lĩnh vực của Tế Linh 3 tòa thành thị giao thoa, tuyệt đối không có quá cao cấp Yêu Ma tiến công được. Dị thú thì có thể có nhiều, hàng triệu con, nhưng một dạng không cách nào hình thành thú triều do liên tục bị kiểm soát số lượng.

Vũ Lâm nhìn qua hai nữ, ra lệnh cho Phu xe tiến vào. Phu xe là cái Luyện Thể kì đỉnh phong tu vi, mà ngựa cũng là Hóa Linh kì đỉnh phong Lục Mã, sáu thớt sáu vó hắc mã tự nhiên là dù là Trúc Cơ truy sát cũng chạy thoát được. Đương nhiên trên xe ngồi lấy mấy gia hỏa Trúc Cơ đỉnh phong thì cũng không cần lo lắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.